Một cô gái hư hỏng, một drama queen chính hiệu. Không hiểu sao lại ngu xuẩn đến mức phô bày hết chiêu trò của mình để gần gũi một người đàn ông. Mỗi lần cô gần gũi và quyến rũ anh, anh chỉ cười: "Vòng này xem ra cô sẽ rớt!" "Để xem đã!" Cuộc chiến giữa vị thái tử đang chật vật để tìm vợ và một nữ lắm chiêu của thế kỷ sắp chuẩn bị được khai màn. Ánh mắt cô không hề nao núng, như đang nắm chắc phần thắng trong tay. Cô tóm lấy vai anh, ngả người xuống giường. Cùng lúc đám phóng viên ùa vào phòng. Mai trên bìa tạp chí, khung cảnh này sẽ được lên trang nhất. "Giữ yên đó!" - Cô ra lệnh, cười thật tươi vào ống kính máy ảnh chớp tắt, càng kề sát cơ thể mình vào anh. "Nếu đã vậy... Tôi không nhường em nữa!" Nụ cười tắt vụt. Kịch chưa đóng, chưa biết ai mới là người nắm sân khấu trong tay. "Một lão già như anh. Cơ bản không đủ sức để mà đấu với tôi!"
Chúng ta đang sống ở thời hiện đại, trong những nền Cộng hòa và Dân chủ khác nhau. Nhưng nếu cứ đi theo lối mòn về những phân biệt hiện đại và cổ trang như thế sẽ rất nhàm chán phải không, sự pha trộn giữa cả hiện đại và cổ trang thì sẽ ra sao nhỉ? Hãy thử tưởng tượng trên thế giới này còn một đất nước, nơi có những tòa lâu đài nguy nga tráng lệ vẫn trường tồn, nơi quyền lực nằm toàn bộ trong tay những ông vua, nhưng vẫn trong thời hiện đại, như trong phim Goong í!!