[Quyển 5][Edit] Xuyên nhanh: Nam thần, bùng cháy lên! | Mặc Linh

Chương 847 - Võng Hồng Đầu Bảng (31)

Edit : HA - TruyenWiki 

Beta: Sa Nhi - TruyenWiki

=======================

Những phúc lợi cho các chủ bá kia, không phải đều là dạng này sao.

Cô còn không hài lòng?

Chẳng lẽ còn muốn hắn thoát y hết?

Phó Trì cảm thấy tiêu chuẩn này có hơi cao.... Nhưng hắn cũng có thể thử xem sao.

【 Sơ Tranh: Ngày nào em chả được sờ, có gì đáng xem. 】

【 Phó Trì: ... 】

Gương mặt người thanh niên đang cầm điện thoại bỗng hơi nóng lên.

Nhưng hắn trấn định khôi phục lại cảm xúc.

【 Phó Trì: Bây giờ có muốn sờ không? 】

【 Sơ Tranh: Không muốn, em đói. 】

【 Phó Trì: Anh cũng đói. 】

【 Sơ Tranh: Vậy đi ăn cơm thôi. 】

【 Phó Trì: ... 】

Hắn cứ tưởng cô hiểu hắn đói cái gì chứ....

Sơ Tranh đã nói đói, Phó Trì dù có muốn làm gì khác cũng không còn tâm tư nào nữa, nhanh chóng đi ra từ thư phòng.

Hắn thuần thục lấy áo khoác của Sơ Tranh tới: "Đi thôi."

Sơ Tranh nhảy xuống ghế sô pha, để Phó Trì hầu hạ mặc áo khoác.

Đi ra khỏi cửa chung cư, mái tóc Sơ Tranh bị gió lạnh thổi rối tung.

Cô trấn định vuốt tóc xuống, nghiêng đầu sang chỗ khác, nghiêm túc đi sau Phó Trì nói: " Em không nên thả Ngô Pháp cùng Ngô Thiên rời đi."

Phó Trì véo mũi cô một cái: " Vậy để anh đi mua cho em, em về nhà đi."

Sơ Tranh thiếu chút nữa đã đồng ý.

Vương Giả lại gào mồm lên ngăn cản cái quyết định phát rồ này của cô.

Vì chị gái nhỏ nói chuyện yêu đương, nó cũng mệt tim hết xức. 

-

Trong nhà hàng khá ấm, Sơ Tranh liền cởϊ áσ khoác, ngồi im tại chỗ.

Phó Trì thấp giọng nói chuyện chọn món ăn cùng nhân viên phục vụ.

" Trước tiên cứ như vậy đã."

Phục vụ cầm thực đơn đi xuống, Phó Trì nhìn Sơ Tranh một chút, đứng dậy ngồi xuống bên cạnh cô.

" Làm gì?"

" Muốn ngồi bên này với em."

...... Sơ Tranh đứng dậy: " Em sang bên kia ngồi"

Phò Trì đem cô kéo trở về: " Anh muốn ngồi cạnh em."

.......

Không chật sao?!

Mặc dù chỗ ngồi khá rộng rãi, thế nhưng một người ngồi và hai người ngồi hoàn toàn không giống nhau đâu.

Sơ Tranh không thể hiểu được mạch não của Phó Trì, nhưng cuối cùng cũng không ép hắn ngồi về chỗ cũ.

" Ảnh kia là do anh chụp?"

" Ừ." Phó Trì ngước lên đối diện với tầm mắt Sơ Tranh, bình thản gật đầu: "Em thích không?"

" Bị quần áo che rồi." Mặt Sơ Tranh còn dày hơn cả tường thành.

Phó Trì cười nhẹ: " Ảnh chụp trong không gian mơ màng càng khiến người ta yêu thích đấy."

Sơ Tranh chống cằm: "Anh học từ đâu thế?"

" Quan Thương". Phó Trì không chút do dự đem Quan Thương ra bán.

" Hắn còn dạy anh cái gì nữa?"

Phó Trì lại gần Sơ Tranh, hơi thở mập mờ lướt qua bên tai cô, tê dại ngứa ngáy.

Thanh âm của hắn chầm chậm vang lên: " Ban đêm giao lưu với em sẽ nói."

Phó Trì không biết là cố ý hay vô tình, cánh môi mềm mại nhẹ lướt qua vành tai Sơ Tranh.

Phục vụ đến mang thức ăn lên, Phó Trì lập tức ngồi ngay ngắn trở lại như chưa có chuyện gì xảy ra.

" Chúng tôi không gọi rượu."

Phó Trì nhìn rượu vang vừa được mang lên, khẽ nhíu mày.

" Là vị nữ sĩ kia mời." Phục vụ chỉ vào một bàn cách đó không xa.

Một người phụ nữ mặc trang phục thanh lịch mỉm cười, đứng dậy đi tới bên này.

" Ngải tiểu thư." Người phụ nữ hướng về phía Phó Trì gật đầu, quay qua chào hỏi Sơ Tranh: " Tôi là Tần Chân, cô hẳn là đã biết."

"Ừ."

Tần Chân hơi kinh ngạc khi thấy vẻ lãnh đạm của Sơ Tranh, nhưng trên khuôn mặt vẫn luôn mang nụ cười khéo léo: " Có thể ngồi được không?"

"Tùy ý." Sơ Tranh dựa vào ghế, nhìn người phụ nữ đối diện.
Tần Chân cũng đang đánh giá lại Sơ Tranh.

Chủ nhân các công ty đằng sau sự việc kia, có muốn tra cũng không khó.

Tần Chân cũng không biết vì sao cô lại muốn giúp đỡ mình.

Nhưng mà đá nhận ân huệ của người ta, khi gặp thế nào cũng phải bày tỏ thành ý.

" Tôi đã cùng Dịch Ngôn Lễ ly hôn, có thể thuận lợi được như vậy, còn phải đa tạ Ngải tiểu thư đã trợ giúp."

Sơ Tranh vẫn không có biểu tình gì như cũ: "Ừ."

Quấy rầy thời gian ăn của ta làm gì.

Sao còn chưa đi nữa.

Tần Chân cũng rất có mắt nhìn, chỉ nói vài ba câu, cùng Sơ Tranh trao đổi số điện thoại, nói có thời gian sẽ hẹn gặp lại sau rồi đứng dậy rời đi.

" Cô ta là ai?"

" Người râu ria." Ngữ khí Sơ Tranh lạnh nhạt: "Ăn gì vậy?"

Phó Trì hướng bên kia nhìn một chút rồi mới thu hồi tầm mắt: " Người em quen biết thật nhiều." Hắn đều không quen họ, nhìn qua còn không giống với người bình thường, làm hắn có một loại cảm giác thất bại rất lớn.
"Nhưng người bên cạnh em chỉ có mình anh."

Phó Trì chợt sững sờ.

Trong con ngươi thâm thúy như có ánh sáng nhạt lấp lánh.

Đúng vậy.

Hắn chẳng cần biết cô là ai, nhưng bên cạnh cô sẽ đều chỉ có mình hắn.

Phó Trì đưa tay nắm chặt tay Sơ Tranh.

" Anh bị tăng động à?" Sơ Tranh mất kiên nhẫn.

" Không có."

" Ngồi xuống."

" Anh đút cho em."

" Em cũng không phải trẻ con, em không....."

-

Tần Chân ly hôn với Dịch Ngôn Lễ, bởi vì có đủ chứng cứ nɠɵạı ŧìиɧ, nên con của họ được giao cho Tần Chân nuôi dưỡng.

Về phía công ty, bọn họ trải qua mấy lần giằng co tranh đấu, cuối cùng Tần Chân vẫn nắm giữ được số cổ phần của mình.

Không chỉ có thế, một phần cổ phần Dịch Ngôn Lễ muốn dành riêng cho con của bọn họ sau này, tạm thời cũng do Tần Chân quản lí.

Tung Vân trước kia là do Ngôn Dịch Lễ định đoạt, đều là vì Tần Chân và Dịch Ngôn Lễ là vợ chồng.
Cổ phần cũng do hai người nắm giữ khá nhiều.

Nhưng hiện tại cổ phần trong tay Dịch Ngôn Lễ đột nhiên ít đi, kết cục công ty tự nhiên cũng phải thay đổi.

Trong khoảng thời gian này, lượt tương tác của Tung Vân giảm sút vô cùng nhiều..

Dịch Ngôn Lễ ở công ty cũng không hề thuận lợi.

Sau khi ly hôn, Thẩm Thu Hàm cứ tưởng mình cùng Dịch Ngôn Lễ sẽ có thể quang minh chính đại ở bên nhau.

Dịch Ngôn Lễ lấy lí do hắn vừa mới ly hôn, hiện tại người trong công ty ai cũng nhìn chằm chằm, thế nên cần Thẩm Thu Hàm chờ đợi thêm một thời gian nữa.

Thế nhưng Thẩm Thu Hàm không thể ngờ, cái cô ta đợi được lại là tin tức Dịch Ngôn Lễ dan díu với con gái của một cổ đông khác.

Thẩm Hàm Thu đi tìm Dịch Ngôn Lễ, nhưng hắn vẫn chỉ bảo cô kiên nhẫn chờ một chút.

Hắn cùng nữ nhân kia ở bên nhau cũng là vì chuyện công ty, chứ hắn không hề có tình cảm.
Thẩm Thu Hàm ban đầu có thể nhẫn nhịn, nhưng số lần thấy hai người kia bên nhau ngày càng nhiều.

Thẩm Hàm Thu sao có thể nhịn nổi nữa, cô ta bèn tìm tới tận cửa làm loạn lên.

Dịch Ngôn Lễ dan díu cùng con gái của cổ đông, đương nhiên là có dụng ý phía sau.

Thẩm Hàm Thu náo loạn lần này, có thể nói là đã quấy rầy kế hoạch của hắn.

Để xoa dịu lửa giận của con gái cổ đông, Dịch Ngôn Lễ liền thẳng tay cho Thẩm Hàm Thu hai cái bạt tai.

" Dịch Ngôn Lễ..... anh dám đánh tôi?"

Dịch Ngôn Lễ che chở người tình mới: " Còn chưa cút đi!"

Thẩm Thu Hàm lạnh cả người, cô ta nỗ lực bỏ ra nhiều năm thanh xuân như vậy, còn thay hắn làm biết bao việc.... Giờ hắn lại đối xử như vậy với mình.

Hắn nói cùng Tần Chân ly hôn xong, rồi sẽ ở bên cạnh cô cơ mà.

Hiện tại thì thế nào?

Đểu cáng lừa đảo!
Đều là lừa đảo!!

Thẩm Hàm Thu khóc lóc chạy đi.

Dịch Ngôn Lễ dự định xoa dịu được người tình mới rồi sẽ lại đi dỗ dành Thẩm Hàm Thu.

Dịch Ngôn Lễ cuối cùng thích ai.... Có lẽ là Thẩm Hàm Thu, thế nhưng Thẩm Hàm Thu cũng không thể sánh bằng dã tâm của hắn.

Nhưng Dịch Ngôn Lễ đã không có cơ hội tìm được Thẩm Hàm Thu.

Không chỉ không tìm được, ngay ngày hôm sau, cái tên " Xuân Dịch Tẫn " lại xuất hiện trên mạng.

Thẩm Hàm Thu dùng cái tên này, đem tất cả những chuyện bản thân từng làm cho Dịch Ngôn Lễ đưa ra ánh sáng.

Cô ta bôi đen những võng hồng đó đều là do Dịch Ngôn Lễ sai sử.

Mục Tiêu chủ yếu nhằm vào là bên Sơn Hải Streaming.

Ma Tú chỉ là bị liên lụy, chẳng qua bọn hắn sợ bị người ta phát hiện ra có gì mờ ám, lúc này mới phải kéo Ma Tú cùng xuống nước.
Sơn Hải Streaming là nhân tài mới xuất hiện trong làng streaming, nhưng Dịch Ngôn Lễ cũng không đến mức phải nhằm vào nhà đó như vậy.

Quả nhiên ở tin vạch trần kế tiếp của Thẩm Hàm Thu,  mọi người đã tìm được chân tướng.

Người sáng lập Sơn Hải Streaming đã từng là người sáng lập Tung Vân, còn là bạn học đại học kiêm người anh em tốt của Dịch Ngôn Lễ.

Về sau vì bị Dịch Ngôn Lễ hãm hại mà phải buộc rời khỏi Tung Vân.

Dịch Ngôn Lễ chính là kẻ tiểu nhân ăn cháo đá bát.

========================

#sha : 

Gắng hoàn vị diện nạ. 
(⑉・̆-・̆⑉)੭