(12 chòm sao/BL) Cuộc phiêu lưu của Rồng

Chap 34: Triền miên (18+)

-Ư....ha...

Hắc Giải bị đầu lưỡi Tiêu Bảo làm cho sướиɠ run đến từng sợi tóc. Cậu không nghĩ ngợi nhiều nữa, cúi xuống liếʍ láp quanh côn ŧᏂịŧ khổng lồ của hắn. Tay vừa vuốt ve, vừa ngậm dần vào. Cái của Tiêu Bảo to đến mức Hắc Giải chỉ mới nuốt được một đoạn nhỏ đã chạm đến cổ họng. Cậu quay xuống nhìn hắn với ánh mắt ai oán. "Ngươi to thế để làm gì?"

-Tất nhiên là để...khiến ngươi sung sướиɠ rồi, Tiểu Khổ Qua bé nhỏ!

-...

Hắc Giải đuối lý, nhờ sự trêu đùa này của Tiêu Bảo mà cậu đã bớt xấu hổ đi không ít. Nhưng nhìn cự long to lớn gân guốc đập vào mắt thì lại nhanh chóng đỏ mặt.

-Nếu không ngậm được thì không cần phải cố. Ngươi nằm hưởng thụ thôi. Ta muốn ngươi được thoải mái nhất! Đừng tự ép bản thân mình!

Tiêu Bảo nói xong lại hướng về phía huyệt khẩu của Hắc Giải liếʍ mυ"ŧ, đưa một ngón tay vào lới lỏng ra. Bị hắn làm cho vừa cảm động, vừa nâng nâng hứng tình thì thích lắm. Hóa ra Tiêu Bảo lại tốt với cậu đến thế!

-Đau thì nhớ nói với ta!

-A...

Hắc Giải chưa kịp hiểu thì bên dưới hậu huyệt như bị thứ gì đó đút vô. Tiêu Bảo đưa hai ngón tay vào trong cậu, kí©ɧ ŧɧí©ɧ dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra ngoài.

-Ha...cảm...cảm giác...a...lạ quá...

Hắc Giải kêu lên, tiểu đệ của cậu liền dựng thẳng như muốn bắn ra. Tiêu Bảo lới lỏng được một lúc thấy đã đủ liền ngồi dậy, đặt Hắc Giải nằm ngửa ra giường. Cậu bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ thì hai má ửng hồng, đôi mắt mờ mờ hơi sương nhìn vô cùng phiêu lãng. Tiêu Bảo lại nâng hai chân Hắc Giải lên, xem hậu huyệt đã ướt nước đang đói khát muốn thao của cậu.

-Nếu là huyệt khẩu của nam nhân bình thường sẽ không ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy được. Tiểu Khổ Qua à, Long tộc các ngươi, cơ thể có phải có bí mật gì không?

Tiêu Bảo nhận ra sự khác biệt. Hắn còn không cần dùng đến phương thức bôi trơn mà hậu huyệt của Hắc Giải đã sẵn sàng rồi. Cậu lắc đầu, hiện tại dục hỏa khó buông, cái gì cũng không nhớ nổi. Tiêu Bảo cười cười, đưa côn ŧᏂịŧ to lớn của mình đến miệng huyệt.

-Vậy ta sẽ từ từ tìm hiểu sau. Trước hết cứ cùng nhau vui đùa một trận thoải mái đi đã!

Hắc Giải thấy bên dưới dần trở nên căng cứng thì sợ hãi bám vào cổ tay Tiêu Bảo. Hậu huyệt không ngừng co bóp muốn đẩy côn ŧᏂịŧ mới vào được một chút ra ngoài. Tiêu Bảo đưa tay vuốt ve cơ ngực mảnh mai cùng hai nhũ hoa hồng hào xinh đẹp. Hắn cũng cúi xuống thì thầm vào tai cậu những lời ngọt ngào để Hắc Giải quên đi cảm giác khó chịu trước mắt. Lần đầu ai chẳng đau, vì vậy Tiêu Bảo rất kiên nhẫn để không làm tổn thương đến bảo bối.

-Thả lỏng nào, Tiểu Khổ Qua đáng yêu~

-Ư...ha...

Tiêu Bảo tiếp tục đẩy sâu vào bên trong. Lần này đã được phân nửa, Hắc Giải nhíu mày, khuôn mặt lộ rõ đau đớn. Cảm giác căng cứng càng ngày càng lan nhanh hơn. Hai tay cậu bấu chặt vào cổ tay hắn, cào sắp trầy da. Nhưng Tiêu Bảo không quan tâm, bởi vì hắn biết nỗi đau Hắc Giải phải chịu còn lớn hơn mình rất nhiều.

-Tiểu Khổ Qua a...ngoan nào. Thả lỏng...chút nữa, ta cũng bị...ngươi kẹp đau nha!

-Ha...nhanh...nhanh...đi...a...

Hắc Giải cảm thấy tiết tấu cần rút ngắn nếu không muốn cả hai cùng chịu khổ hình. Thà rằng cậu đau còn hơn nhìn hắn đổ mồ hôi đầm đìa như thế.

-Vậy...ta sẽ nhanh...

-A!!!

Tiêu Bảo đẩy sâu hơn nữa, lần này đã tới vách ruột của Hắc Giải. Hậu huyệt cậu bị mở hết cỡ nhanh chóng tràn ra máu đỏ cùng dâʍ ŧᏂủy̠ mê người.

-Hư...ư...

Hắc Giải không kìm được nước mắt, dù đã chuẩn bị rất tốt nhưng kích thước của Tiêu Bảo không phải ai cũng đáp ứng được nên khá khó khăn. Hắn thấy bảo bối bị đau toan muốn dừng lại, nhưng cậu không cho.

-Đừng...a...ha...động...động...đi...ư...

Tiêu Bảo nhìn Hắc Giải khổ sở như thế thì đau lòng không thôi. Nhưng dục hỏa không thể không dập, hắn nằm xuống bên cạnh, ôm lấy cậu. Tiêu Bảo lại nâng chân Hắc Giải lên, đưa đẩy ra vào trong huyệt khẩu. Cậu vòng hai tay qua cổ hắn, dán sát thân thể vào nhau thở dốc đầy ái muội.
-Ư...ha...nữa...nữa...đi...a...

Dâʍ ŧᏂủy̠ dưới hậu huyệt tiết ra càng ngày càng nhiều theo từng nhịp ra vào, tràn xuống cả tấm da gấu lót giường. Cơn đau lúc đầu vẫn âm ỉ, nhưng sau khi thích nghi được với côn ŧᏂịŧ của Tiêu Bảo, Hắc Giải cảm thấy sướиɠ nhiều hơn đau. Lần đầu tiên cậu cảm nhận được loại khoái lạc này. Ma sát ra vào giữa huyệt khẩu tuy rát do bị rách, nhưng lại lấp đầy được khoảng trống phía trong thân thể.

Tiêu Bảo ngửa ra, để Hắc Giải nằm lên thân mình tiếp tục luận động không ngừng nghỉ. Cậu yếu ớt dựa vào l*иg ngực rắn chắc của hắn, hai chân mở rộng để dễ dàng bị đâm vào.

-A...ha...a...

Hắc Giải rêи ɾỉ, cố gắng ngướn cổ lên muốn hôn. Tiêu Bảo thuận theo cúi xuống môi lưỡi dây dưa với cậu. Hắn ôm bảo bối vào lòng như không muốn để tuột mất khỏi mình. Còn Hắc Giải dù bị thao đến dục tiên dục tử vẫn không quên đùa nghịch, tay vân vê hai nhũ hoa bé bé của Tiêu Bảo. Say mê đến mức không ngờ!
-A...A...A!

Càng về sau Tiêu Bảo càng mạnh bạo hơn, Hắc Giải không chịu nổi sự sung sướиɠ đó mà bắn ra tinh hoa nhớp nháp đầy người hắn. Cậu xấu hổ không dám nhìn thẳng vào mắt người yêu, dục hỏa trong người vẫn khiến thần trí Hắc Giải mơ màng. Tiêu Bảo lại ngồi dậy, dựa vào tường. Hắn đem cậu ngồi lên đại côn ŧᏂịŧ to lớn một lần nữa. Hắc Giải biết có muốn trốn cũng không được, chỉ e chuyện này sẽ không kết thúc sớm như vậy. Mặc dù không còn bao nhiêu sức lực nhưng cậu vẫn chờ mong bị Tiêu Bảo thao tiếp.

-A...

Lần thứ hai vào có vẻ đã dễ hơn, hậu huyệt sưng đỏ, non mềm nhanh chóng nuốt trọn lấy côn ŧᏂịŧ to lớn. Hắc Giải lại ôm cổ Tiêu Bảo, lớn tiếng rêи ɾỉ thở dốc.

Tiếng va chạm thân thể vang lên tràn ngập hương vị tình ái khắp gian phòng. Hắn nhìn cậu bị mình làm cho mê đắm như vậy thì không khỏi tự đề cao bản thân.
-Tiểu Khổ Qua a...ta...yêu ngươi...rất nhiều!

-Ư...a...ta...ta...cũng...a...yêu ngươi...ha...ha...

Tiêu Bảo không nhịn được liền lao đến liếʍ mυ"ŧ cánh môi sưng đỏ của Hắc Giải. Hai người lại triền miên, trao nhau mật ngọt không ngơi nghỉ.

Gian phòng cứ vang lên tiếng ân ái khiến người ta không dám tưởng tượng nổi, cho đến giờ Sửu (từ 2 đến 4 giờ sáng) mới bắt đầu dừng lại. Lúc này Hắc Giải đã hoàn toàn kiệt sức, nằm trong l*иg ngực Tiêu Bảo không nhúc nhích được nữa. Cơ thể hai người đều bị tinh hoa bắn đầy, ám muội nɧu͙© ɖu͙© vô cùng. Hậu huyệt của cậu bị thao đến sưng lên trông thấy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy không còn chỗ chứa, thỉnh thoảng lại ứa ra một ít. Ấy vậy mà Tiêu Bảo mới ra có ba lần, trong khi đấy Hắc Giải đã ra không dưới mười lần.

Hiện tại cậu đã say ngủ vì mệt nhưng hắn thì vẫn thao láo như chim sáo. Tiêu Bảo đang vô cùng hạnh phúc, vui tới mức không ngủ được. Nếu không phải Hắc Giải không chịu nổi nữa thì hắn vẫn có thể làm tiếp nha!
-*Tiểu Khổ Qua đáng yêu đã là của ta rồi!*

Tiêu Bảo hôn xuống mí mắt bên trái của Hắc Giải, ngay lập tức chỗ đó xuất hiện một chiếc cỏ bốn lá xanh màu ngọc bích, hai bên thái dương cũng đóng lên những chiếc vảy nhỏ tí hon lấp lánh như kim cương. Mái tóc đã vốn đen của cậu lại dài thêm và đậm hơn trước. Ngoại trừ những dấu hôn đỏ rực chi chít và cơ thể nhầy nhụa tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Hắc Giải thì tất cả đều rất hoàn mỹ!

Tiêu Bảo ngắm nhìn khoảnh khắc cậu trưởng thành thì bất giác cười ra tiếng. Không ngờ càng lớn lại càng xinh đẹp như vậy, sau này hắn sẽ khó kiềm chế lắm đây!

Mời các độc giả đón đọc chap tiếp theo nha, bái bai :3!