Xuyên Qua Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường

Rồng, công chúa và hiệp sĩ (8)

Thật chán, phiền phức.

Một cô gái tóc đen, mắt xanh cười nói giả tạo tiếp chuyện với đám đông vây quanh cô. Được một lúc thì giống như mất kiên nhẫn, cô khéo léo từ chối tiếp chuyện và rời khỏi trung tâm đám đông.

Những người bao xung quanh lập tức né sang một bên để cho cô đi. Tất cả họ đều thể hiện sự kính trọng với cô gái chứng tỏ địa vị cô gái này rất cao. Dưới một người trên vạn người - công chúa Aine. Người thừa kế duy nhất của vương quốc Elis rộng lớn.

Cô đưa mắt quan sát xung quanh chợt một hình bóng lọt vào tầm mắt cô. Những người xung quanh cũng gần như bị hình bóng ấy thu hút.

Cục bông trắng trắng đó như một thiên thần đứng đó phồng má nhai nhai ăn ngon lành. Ánh mắt còn thể hiện sự thoả mãn híp lại cong lên. Lo ăn mà không để ý tới chuyện gì xảy ra xung quanh nữa.

Đáng yêu...hử? Đáng yêu? Mình đang nghĩ cái gì vậy? Thật kì lạ...lần đầu tiên mình có suy nghĩ như vậy với một người...

Cô cứ đứng đó quan sát hình bóng đó với suy nghĩ hỗn loạn. Khung cảnh xung quanh như bị xoá mất chỉ còn bóng dáng trắng đó còn sót lại trong mắt cô.

Bỗng dưng có một người bước vào khung cảnh đó và đứng cạnh cô gái màu trắng đó. Cô gái ngừng ăn lại và đôi mắt nhắm lại nãy giờ đã mở ra.

Aine ngạc nhiên mở to mắt.

Đôi mắt đỏ đó...thật giống!

Cô siết chặt ly rượu trong tay kiềm chế lại xúc động muốn đi lại nhìn kĩ hơn đôi mắt đó. Tiếp tục quan sát cuộc nói chuyện của hai người. Âm thanh của cô gái màu trắng thật dễ nghe.

Nhưng chỉ nghe được hai từ cảm giác không đủ. Trong lòng cô dâng lên cảm giác muốn nghe thêm âm thanh đó.

Cô gái đó đã kết thúc cuộc nói chuyện bằng cái gật đầu nhẹ rồi đi về hướng phía ban công trong lúc cô đang còn đấu tranh tâm lý nên tiến lên hay không.

Sau khi đấu tranh tâm lý xong, hạ quyết tâm cô đã đi ra ban công nơi cô gái đang đứng ngắm trăng.

Đi tới bên cạnh, cô gái lập tức quay đầu sang. Dưới ánh trăng một cô gái tóc trắng bay phấp phới, mắt nhắm nghiền, đôi lông mi trắng dài được nổi bật lên bởi những màu đỏ hồng bao xung quanh mắt. Lông mày trắng  ủa cô gái nhăn lại. Làn da trắng hồng mịn màng đến khiến người ta phát hờn. Vẻ đẹp thanh khiết nhưng lại mong manh dễ vỡ dưới sự hỗ trợ của ánh trăng bao quanh càng khiến cô gái như là một sự tồn tại thần thánh.

Trong vô thức cô đã tiến lại gần cô gái và đặt tay lên má cô ấy, cúi đầu nhìn chăm chú. 

Cô nhìn sâu vào đôi mắt như bị hút hồn và bất giác thốt lên:

- Đôi mắt thật đẹp - cô say mê ngắm đôi mắt đó.

- A...

Cô gái giật mình ngửa mặt lên trợn tròn mắt kêu một tiếng nhỏ. Âm thanh nhỏ đó vang lên làm cô bừng tỉnh nhưng vẫn nhìn thêm một lúc nữa mới lui lại.

- Xin lỗi đã mạo phạm cô. Nhưng ánh mắt của cô khiến tôi...à...không có gì đâu. Xin phép. - cô xúc động định nói ra suy nghĩ của mình nhưng sau đó lý trí nói rằng mới gặp lần đầu tiên chưa đủ tin tưởng để nói ra quá khứ của mình nên cô dừng lại và vội đi ra khỏi ban công. Cảm giác nếu còn ở cạnh cô gái đó cô sẽ chịu không được mà nói hết suy nghĩ hay cảm xúc trong lòng ra mất.

Đang bước đi vội vã muốn rời khỏi bữa tiệc đi về phòng để sắp xếp lại cảm xúc thì một cô gái chặn ngang phồng má giận dỗi đùng đùng chất vấn cô:
- Aine! Cậu đi đâu vậy? Tớ tìm cậu nãy giờ luôn đó.

Cũng đáng yêu đó, nhưng không đáng yêu bằng cô ấy...

Aine nhìn cô gái trước mặt, sau đó, suy nghĩ đó ngay lập tức hiện lên. Cô đơ ra vài giây.

Hửm??? Mình bị làm sao vậy? Chuyện gì thế này? Tất cả những cảm xúc và suy nghĩ kì lạ này đều xuất hiện ngay sau khi gặp cô gái kia. Điều này có nghĩa là gì? Mình không hiểu...

Cô gái vẫn đang léo nhéo trước mặt Aine, nhưng cô không nghe lọt một chữ nào. Cho tới khi cô gái vỗ nhẹ vai cô.

- Cậu ổn chứ? Nhìn cậu có vẻ đang suy tư về chuyện gì đó. Nếu có thể tớ luôn sẵn sàng lắng nghe và giúp cậu hết sức mà. Tin tưởng vào người bạn thanh mai trúc mã của cậu đi chứ. - cô gái vỗ ngực tự tin nói.

- Azure à...cảm ơn cậu. Vậy về phòng tớ đi, tớ có chuyện muốn tâm sự với cậu. - Aine còn hơi do dự nhưng khi nhìn thấy ánh mắt kiên quyết đó của Azure, cô đành bỏ cuộc và quyết định sẽ nói cho cô bạn thân của mình về quá khứ đó in sâu vào tâm trí cô. Và suy nghĩ của mình sau khi gặp cô gái bí ẩn kia.
_______________________________________________________

- Cậu quá đáng thật đó Aine! Giữa tớ với cô gái kia cậu chọn ai? Cậu mà chọn cô ta tớ không thèm chơi với cậu nữa luôn. - Azure khoanh tay quay mặt chỗ khác.

- Rồi rồi, tớ chọn cậu được chưa? - miệng thì nói chọn Azure nhưng trong đầu thì hướng về cô gái kia. Tự nhiên thấy bản thân lươn lẹo quá... nhưng mà vì dỗ Azure thôi nên chắc không sao đâu nhỉ?

- Nhưng mà đôi mắt của một con người sao có thể giống đôi mắt một con rồng được? Chỉ giống mỗi màu mắt thôi mà. Trùng hợp thôi. Cậu đừng nghĩ nhiều. - Azure quay lại vừa cười vừa nói như để thể hiện mình đang rất hài lòng với câu trả lời của Aine.

- Nhưng mà... - cô vẫn cảm thấy có gì đó liên quan giữa cô gái đó và con rồng khi xưa.
- Không có gì đâu, Aine. Chỉ là trùng hợp thôi. - Azure vừa nói vừa ôm lấy Aine như muốn trấn an cô.

- Ừm...cậu nói đúng... - Aine để yên cho Azure ôm, thì thầm trả lời Azure. Nhưng mà khí chất trong đôi mắt đó mình không thể nhầm được. Tuy cô ấy đã cố đè nén sức mạnh lại nhưng cái uy lực vẫn không thể che giấu được nên sự quen thuộc đó...không thể nhầm được! Mình phải tìm hiểu thêm về cô ấy mới được.

Ở phía sau lưng, nơi Aine không thể nhìn thấy được, Azure nhếch miệng cười đầy âm u.

____________________________________________

Người vừa nãy là công chúa Aine á??? Lớn lên đẹp hơn mình tưởng tượng luôn đó. Tóc nữ chính vẫn ngắn như ngày xưa nhỉ? Chỉ tới qua vai một chút. Thôi mà nữ chính để tóc nào cũng đẹp hết. Quả là con cưng của tác giả, người đứng đầu trong hậu cung của nam chính có khác. - sau khi Aine chạy đi nàng mới biết được người mình vừa gặp là ai. Lo ca thán, thưởng thức vẻ đẹp của nữ chính mà quên luôn chuyện Aine vừa hành động kì quặc với nàng.
Sau khi cảm thán vẻ đẹp của nữ chính xong, cảm giác không muốn ở lại bữa tiệc nữa nàng quay lại nhìn về phía cửa vào.

Hay lắm. Không khoá, không đóng. Nãy nhờ công chúa đẩy cửa ra đi về phòng mà giờ cửa đã rộng mở để mời nàng rời khỏi bữa tiệc. Cảm ơn rất rất nhiều nha nữ chính xinh đẹp tốt bụng. - trong lòng thì hào hứng tới nỗi muốn tung tăng chạy về nhưng bề ngoài lại thản nhiên không cảm xúc gì bước chân ổn định đi về phía cửa.

Đứng trong bữa tiệc quan sát những gì xảy ra ở ban công, nam chính Syrro khẽ nhếch miệng nở một nụ cười mà người khác nhìn vô đều phải nghĩ đến một tên biếи ŧɦái, bỉ ổi cười khi chuẩn bị giở trò đồϊ ҍạϊ .

Hai cô gái xinh đẹp này đều rất hợp ý mình, hừm, hẳn là thần đã đem hai nàng đến tặng cho mình rồi. Tuyệt!
Ô? Cô gái màu trắng kia đang nhìn về phía mình, chắc thích mình rồi. A?! Đi về phía này rồi. Tuy mình chỉ thích chinh phục nhưng nếu xinh đẹp như vậy thì miễn cưỡng chấp nhận nàng cũng được. Nào, đến đây tỏ tình ta đi, HAHAHAHA. Ta sẽ miễn cưỡng đồng ý nếu nàng đủ chân thành.

Nàng đi xuyên qua đám đông đi về phía cửa, ra khỏi bữa tiệc, nàng hít vào thở ra một cách thoải mái.

Ngợp quá đi mất. Cuối cùng cũng xong, về thôi nào~

Ra chỗ không có người, nàng đưa ngón tay rạch một đường trên không khí, đường kẻ đó dần dần tách ra mở rộng thành một lỗ hổng không gian. Nàng đi vào đó rồi lỗ hổng không gian khép lại ngay lập tức rồi biến mất.

Đứng đơ ra giữa bữa tiệc, nam chính Syrro không ngờ mình bị bơ đẹp. Hắn cứ tưởng nàng sẽ bước đến trước mặt hắn, mặt đỏ ửng lên rồi bối rối nói ra lời tỏ tình để hắn giả vờ không thích nhưng vẫn gật đầu cho nàng cơ hội chứ. TẠI SAO NÀNG LẠI ĐI NGANG QUA HẮN NHƯ THỂ KHÔNG NHÌN THẤY SỰ TỒN TẠI CỦA HẮN CHỨ???
Vừa nãy nàng còn nhìn về phía hắn kia mà, chẳng lẽ là ngại ngùng quá nên không dám đối mặt với hắn tỏ tình hay là thích muốn chết rồi nhưng mà vẫn muốn làm kiêu? Chắc là vậy rồi.

Chậc, mấy đứa con gái thật phiền phức. Nếu lần sau nàng chịu không được mà tỏ tình thì mình sẽ bắt nàng ta chờ câu trả lời của mình thật lâu thật lâu để trả thù mới được. Ta đã cho cơ hội rồi mà nàng ta dám gạt bỏ, không biết trân trọng, đúng là ngu ngốc.