Tình Sắc Dụ Hoặc (Cao H)

Chương 61-70

Chương 61

Chương 61 : Cưỡиɠ ɠiαи (2)

_____

“Em không phải cô gái như vậy.” Nam Cung Tịch rất bình tĩnh, căn bản không quan tâm lời của cô, “Nói cho anh, có phải có người uy hϊếp em phải rời khỏi anh hay không? Là chú nhỏ?”

“Anh...” Tiếu Dao hoảng sợ, không biết vì sao bỗng nhiên hắn nhắc tới Tần Mặc, chẳng lẽ, ngay cả Nam Cung Tịch cũng nhìn ra mình và Tần Mặc không tầm thường?

Nhưng cô thật sự không nghĩ, không nghĩ ở trong lòng Nam Cung Tịch lưu hình tượng dơ bẩn bất kham như vậy, cô lắc đầu, làm biểu tình của mình thoạt nhìn càng thêm quyết liệt: “Không có người uy hϊếp em, em chỉ cảm thấy anh quá không thú vị, không thích hợp với em.”

“Muốn anh thế nào, em mới có thể cảm thấy thú vị?” Nam Cung Tịch cầm tay cô, “Nói cho anh, Dao Dao, anh có thể sửa.”

Cô là đối tượng đầu tiên trong đời này mà hắn động tâm, cũng là duy nhất, có đôi khi kiểu tình cảm như vậy, căn bản không có cách dùng lẽ thường để giải thích, tâm, động chính là động, không cần giải thích.

Nam Cung Tịch rất rõ ràng mình muốn chính là cô gái như thế nào, hắn xác thật rất thích Tiếu Dao, thích đến mức thời thời khắc khắc đều nghĩ cưỡиɠ ɠiαи cô!

Chỉ là, mộng tưởng mù mờ đó, bị bề ngoài thanh lãnh của hắn che dấu.

Hắn không thể dọa hư cô gái của hắn, ít nhất, phải chờ tới lúc cô cam tâm tình nguyện.

Tiếu Dao bị ánh sáng sủng nịch nơi đáy mắt hắn làm nội tâm rối bời, nhưng cô không thể để mình tiếp tục sa vào, cô sẽ hại Nam Cung Tịch!

Tiên sinh đã cho cô ám sát Nam Cung Tịch, đây còn không phải minh chứng tốt nhất hay sao?

“Là cả người anh đều không thú vị, em không muốn trao đổi với anh vấn đề này, tóm lại, em đã tìm được kim chủ tiếp theo rồi, từ giờ trở đi, đừng tìm em nữa.” Cô đứng lên, xoay người muốn đi.

Nam Cung Tịch lại một phen níu lấy tay cô: “Nhưng em từ bắt đầu đến bây giờ, ngay cả một phân tiền của anh em cũng không cần, nếu em thật là vì tiền, vì sao không ép khô anh trước rồi lại tìm người đàn ông khác? Dao Dao, anh không tin em là loại người này.”

“Tin hay không tùy anh, dù sao, chúng ta đã chia tay.” Tiếu Dao hất tay hắn ra, bước nhanh từ quán cà phê chạy ra ngoài.

Nam Cung Tịch không ngăn cản, chỉ là vẫn luôn theo sau cô, Tiếu Dao có chút tức giận, xuyên qua đường cái quẹo vào một cái ngõ nhỏ, lúc sau, vào một quán bar.

Nam Cung Tịch như cũ theo sau cô cách đó không xa, cô ở quán bar câu dẫn đàn ông, hắn cũng chỉ ngồi ở một bên nhìn, cũng không ngăn cản, nhưng, chỉ cần mấy thằng đó giở trò xấu xa, hắn sẽ lập tức làm bọn họ trả giá đại giới.

Người đàn ông này thật sự quá ngoan cố, mặc kệ Tiếu Dao dùng thủ đoạn gì, vẫn không thể đem hắn ném rớt! Cuối cùng, Tiếu Dao cảm thấy không thú vị, ra khỏi quán bar, Nam Cung Tịch như cũ theo sau cô.

“Rốt cuộc anh muốn thế nào?” Đi ở đằng trước Tiếu Dao đột nhiên ngừng lại, quay đầu trừng mắt hắn: “Em nói, chúng ta đã... Tịch! Cẩn thận!”

Trong bóng đêm, cô rõ ràng một vệt sáng bạc hiện lên, đó là... màu của họng súng! Tiếu Dao sợ tới mức tâm thần kịch liệt, nhưng khoảng cách giữa cô và Nam Cung Tịch quá xa, muốn đẩy hắn ra đã không kịp.

Nhưng, một màn làm Tiếu Dao kinh ngạc rớt cằm xuất hiện, nguyên bản Nam Cung Tịch an tĩnh theo sau cô bỗng nhiên bước lệch một nhịp, phịch một tiếng, viên đạn bắn vào thân cây cách đó không xa, hắn... Hắn thế nhưng đã tránh thoát rồi!

Bằng bằng hai tiếng, viên đạn vọt tới Nam Cung Tịch, Tiếu Dao lại bị một màn trước mắt làm kinh diễm, kinh diễm đến hoàn toàn cạn lời!

Tốc độ Nam Cung Tịch còn nhanh hơn viên đạn nhiều! Xoát xoát hai tiếng, hắn rẽ đến đầu ngõ, theo sau, hai gã mặc đồ đen bị hắn ném ra, ngã trên mặt đất thật mạnh.
Chỉ là tùy ý vung, hai người giống như đều giả bộ bất tỉnh, ngay cả bò cũng bò không được.

Nam Cung Tịch đột nhiên đi phía trước một hướng, mượn lực nhảy lên cây to cách đó không xa, chỉ nghe được một tiếng hét thảm vang lên, một người đàn ông từ trên cây té xuống, tức khắc bất tỉnh nhân sự.

“Anh...” Tiếu Dao thật sự không thể tin được, chàng trai nhìn xuất trần an tĩnh, lại có thân thủ tốt như thế! Trước tới nay cô chưa thấy người nào thân thủ lợi hại như vậy!

Không ngờ lúc Nam Cung Tịch quay đầu nhìn cô, sắc mặt biến đổi, vội la lên: “Dao Dao, cẩn thận!”

Chương 62

Chương 62 : Cưỡиɠ ɠiαи (3)

_____

Tiếu Dao chưa từng có cảm giác tử vong cách gần mình như vậy, viên đạn kia, cô đã cảm giác được nó muốn dừng trên cơ thể mình.
Nhưng lúc bản thân đang tuyệt vọng, một thân hình đột nhiên vọt tới trước mặt mình, cô bị hắn mang theo lăn hai vòng trên mặt đất mới dừng lại, mùi máu tươi theo đó càng thêm nồng đậm.

Sau cái cây xa xa, người cầm súng bị Nam Cung Tịch ném ra thứ gì đánh trúng, sau khi kêu thảm thiết một tiếng, chịu đau chạy thoát.

Nam Cung Tịch đè trên người cô, yếu ớt thở dốc, Tiếu Dao thật vất vả thanh tỉnh lại, lập tức muốn xem kỹ thương thế của hắn: “Anh thế nào? Có phải trúng đạn hay không? Đừng làm em sợ!”

Nam Cung Tịch không nói chuyện, chỉ cúi đầu nhìn cô, như cũ hơi hơi thở dốc. Tiếu Dao sợ tới mức mắt đều đỏ: “Nơi nào... Nơi nào bị thương? Tịch, mau nói cho em biết, nơi nào bị thương?”

“Em quan tâm anh?” Nam Cung Tịch tựa như một cậu bé giận dỗi, chỉ gắt gao đè cô dưới thân, mặc dù bị thương, ấn đường cũng chưa nhăn một chút.
Nhưng cô rõ ràng ngửi thấy được mùi máu tươi, hắn thật sự bị thương!

“Tịch, em đưa anh đi bệnh viện!”

“Anh hỏi em, có phải em đang quan tâm anh hay không?” Nam Cung Tịch đè chặt tay cô đang lộn xộn, cô lại thấy được trên áo sơ mi trắng của hắn nhiễm vết máu đỏ tươi.

Một khắc đó, hô hấp Tiếu Dao cơ hồ đình trệ!

“Em đưa anh đi bệnh viện, chúng ta đi bệnh viện! Tịch, không cần nháo, chúng ta đi bệnh viện! Mau!”

“Em chưa trả lời vấn đề của anh.” Nam Cung Tịch nheo đôi mắt, thái dương có mồ hôi lạnh chảy xuống, sắc mặt chợt tái nhợt, nhưng hắn vẫn nhìn chằm chằm cô, cố chấp mà muốn một đáp án: “Em quan tâm anh, có phải hay không?”

“Phải! Em quan tâm anh! Tịch, không cần nháo với em, mau buông em ra, em đưa anh đi bệnh viện, anh chảy máu nhiều quá!” Mũi Tiếu Dao đau xót, nước mắt thiếu chút nữa trượt xuống.
Cũng đến nước này, còn muốn ngoan cố cái gì? Cô không biết trên người hắn rốt cuộc bị thương ở đâu, nhưng mà, máu chảy nhiều như vậy, nhất định là bị thương rất nặng: “Mau buông em ra, chúng ta đi bệnh viện, xin anh!”

Đều là cô sai, viên đạn kia vốn dĩ bắn về phía cô, hắn lại vì cứu cô, dùng thân thể của mình đỡ đạn cho cô! Hắn ngốc đúng không? Ngốc đúng không? Cô một chút đều không đáng!

“Xin anh, buông em ra, chúng ta đi bệnh viện được không? Tịch, xin anh!” Nước mắt nơi khóe mắt, rốt cuộc cũng trượt xuống.

Nam Cung Tịch thở dài nhẹ nhõm một hơi, tựa hồ một câu nói “Em quan tâm anh” của cô, còn quan trọng hơn mạng của hắn. Hắn buông tay Tiếu Dao, chống thân thể của mình đứng lên.

Tiếu Dao rốt cuộc thấy rõ ràng, đầu vai hắn trúng đạn, sơ mi trắng đã hoàn toàn bị máu tươi nhiễm đỏ! **
Nam Cung Tịch ở bệnh viện nằm ba ngày, ba ngày thời gian, hai người ở chung lại về lúc ban đầu, ấm áp hòa hợp nói không nên lời.

Nam Cung phu nhân đã tới, người Nam Cung gia cũng ra ra vào vào, ngoại trừ thời điểm mấy người anh của Nam Cung Tịch tới, Tiếu Dao vừa lúc phải trở về trường một chuyến, không thể nhìn thấy, những người khác trên cơ bản đều thấy đại khái.

Tần Mặc cũng tới, nhưng Tần Mặc từ đầu tới đuôi không nói nửa câu với cô, kể cả nhìn cũng chưa liếc mắt một cái, làm cô hoài nghi mình ở trước mặt Tần Mặc tự động biến thành trong suốt.

Có điều, trong suốt cũng tốt, đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, Tiếu Dao tình nguyện Tần Mặc nhìn không thấy mình, bằng không, nhiều xấu hổ.

Ba ngày sau, Nam Cung Tịch muốn xuất viện, lại một hai phải ở chung cư của Tiếu Dao.
Người bệnh là to nhất, Tiếu Dao và Nam Cung phu nhân đều thực bất đắc dĩ, chỉ có thể nghe hắn.

Buổi tối ngày đó Tiếu Dao nấu cháo cho hắn, ăn xong, Tiếu Dao đi vào tắm rửa, Nam Cung Tịch ở trong phòng cô xem đông xem tây, vẻ mặt tò mò, thẳng đến khi di động hắn có âm báo tin nhắn.

Không biết người nào gửi tới hai cái video, lúc sau, cả người Nam Cung Tịch trở nên lạnh lẽo nói không nên lời.

Lúc Tiếu Dao tắm rửa xong đi ra, giương mắt liền nhìn thấy Nam Cung Tịch xanh mặt, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm mình.

Chương 63

Chương 63 : Cưỡиɠ ɠiαи (4)

_____

“Tịch...” Tiếu Dao có chút ngốc, chưa bao giờ thấy sắc mặt Nam Cung Tịch lạnh như thế, cô đi qua: “Làm sao vậy? Có phải miệng vết thương còn đau hay không?”

Lại nói tiếp, năng lực phục hồi của Nam Cung Tịch thật sự quá cường hãn, trước nay cô chưa thấy có người có thể sau khi trúng đạn, ba ngày là có thể xuất viện.
Nhưng hôm nay hắn đã bắt đầu hoạt động tự nhiên, một chút cũng không giống bộ dáng bị thương, nhưng lúc này, cầm di động nhìn chằm chằm cô, vì sao cứ cảm thấy ánh mắt hắn càng ngày càng lạnh?

“Tịch? Rốt cuộc làm sao vậy? Nhìn cái gì thế?” Tiếu Dao đi qua, cầm điện thoại hắn.

Trên màn hình di động biểu hiện một đoạn video đã phóng to, vẫn chưa click mở, Tiếu Dao nhìn hình ảnh tạm dừng trong video, hình ảnh này, làm tay cô run lên, di động từ trên tay rơi xuống, muốn lăn trên mặt đất.

Ánh mắt Nam Cung Tịch khóa trên mặt cô, chỉ là tùy tay chụp tới, di động rơi trong tay hắn, không biết ngón tay nào chạm vào màn hình di động, tuyệt đối không phải cố ý, nhưng, video bên trong đã được phát.

“A... Ân a... Cắm em, dùng sức cắm em, Mặc thiếu, dùng sức làm em, a...”

“Nói, hiện tại người đàn ông thao em là ai? Cho rõ ràng cho tôi!” Là giọng nói lạnh như băng của Tần Mặc, rõ ràng mang theo một chút động tình khàn khàn, nhưng vẫn lạnh làm người sợ hãi.
“Là... Là Tần Mặc, là Mặc thiếu, là Mặc thiếu đang thao em... A! Ân a... Dùng sức thao em, a a...”

Tiếng cô gái thét chói tai, làm cả người Tiếu Dao giống như bị người dội một chậu nước lạnh băng, cơ thể cô run rẩy, ngay cả hô hấp cũng đã quên mất.

Hình ảnh giữa hai người xem cũng không quá rõ ràng, góc độ cố định từ xa để quay, nhưng, chỉ cần người quen bọn họ, đều biết ngồi trên sofa làm đến khí thế ngất trời chính là ai.

Vì sao? Vì sao lại có video như vậy? Tuy rằng hình ảnh không rõ ràng lắm, cũng không phải không thể thấy, nhưng mà, vì sao lại có đoạn video này?

Là ai? Là ai quay đưa cho Nam Cung Tịch? Là ai đưa một mặt dâʍ đãиɠ của cô, cứ thế trần trụi hiện ra trước mặt Nam Cung Tịch đơn thuần vô tranh?

Tần Mặc?

Biểu tình lúc này của Tiếu Dao, đã đem mọi chuyện thể hiện rõ ràng, đoạn video này không phải giả, hai người trong video, xác thật là cô và cậu nhỏ.
“Bắt đầu từ bao giờ? Em và cậu nhỏ?” Hắn bỗng nhiên không biết mình rốt cuộc muốn nghe cái gì, chỉ biết, ngực giống như bị đồ vật sắc bén nào đó mạnh mẽ đâm, rất đau! Đau khiến hắn ngay cả hô hấp cũng cảm thấy khó chịu!

Trái ngược Tiếu Dao ở trong ánh mắt thâm trầm của hắn mà bình tĩnh, đi đến mép giường, cầm di động bị hắn ném đi, click mở màn hình.

Hóa ra do dãy số lạ gửi tới đây, không chỉ có video cô và Tần Mặc trên sofa trong phòng điên cuồng làʍ t̠ìиɦ, còn có mấy tấm ảnh cô ở tàu biển chở khách chạy định kỳ trong đại sảnh ngồi trên đùi Quân Dạ Huyền.

Ảnh chụp chụp rất rõ ràng, bàn tay Quân Dạ Huyền sờ vào nội y bên trong, đang xoa vυ" cô.

A, đã như vậy, còn có cái gì để giải thích? Đưa điện thoại di động thả lại đến trên giường, cô xoay người đi đến bàn, đưa lưng về phía Nam Cung Tịch: “Em sớm nói muốn chia tay với anh, là chính anh ăn vạ không muốn. Em đúng là người như vậy đó, hiện tại, anh thấy rõ chưa?”
Chàng trai phía sau không có bất cứ phản ứng gì, chỉ nhìn chằm chằm bóng lưng lạnh như băng của cô, tâm hắn cũng dần dần lạnh lẽo.

Nếu muốn tàn nhẫn, vậy cứ tàn nhẫn đi.

Cô nhắm mắt, giọng khàn khàn: “Anh biết rõ từ lúc bắt đầu người em muốn câu dẫn là Quân Dạ Huyền, là chính anh xông tới, mang em đi.”

“Cậu nhỏ thì sao?”

“Mặc thiếu là người đàn ông đẹp trai còn có mị lực như vậy, em không thích anh ấy, chẳng lẽ em sẽ thích một tiểu gia hỏa non nớt không nên chuyện như anh?”

“Tôi non nớt, đúng không?”

Phía sau, một dòng khí lạnh đánh úp, Tiếu Dao có chút trở tay không kịp, người đã bị hắn ném trên giường.

Xoẹt một tiếng, váy ngủ bị hắn xé đi một mảng lớn, một đầṳ ѵú trắng nõn lập tức nhảy ra, bị hắn dùng sức nắm ở trong tay: “Tôi tôn trọng cô, không muốn thương tổn cô, nghĩ để lần đầu tiên của chúng ta lưu lại cho đêm tân hôn, nhưng cô lại đã sớm... Ai cũng có thể làm chồng!”
Chương 64 (H)

Chương 64 : Cưỡиɠ ɠiαи (5)

_____

Ai cũng có thể làm chồng, làm tâm Tiếu như bị thô bạo xé rách, đau! Cảm giác đau đớn bức bối làm cô suýt chút nữa đã chảy nước mắt.

Nhưng khóe môi cô lại mang theo một ý cười như cũ, thậm chí cười đến vũ mị: “Cần gì nói đến khó nghe như vậy, đều là người trưởng thành, chuyện anh tình tôi nguyện mà thôi. Huyền thiếu gia và Mặc thiếu người ta ra tay thật sự hào phóng, nếu anh cũng ra nổi giá tiền, anh muốn làm gì với em đều có thể.”

Một đầṳ ѵú bị Nam Cung Tịch dùng sức nắm, Tiếu Dao nỗ lực bỏ đi cảm giác ngượng ngùng, giả bộ yêu mị, nâng thân thể mình càng thuận tiện cho hắn đùa giỡn vυ".

“Ân... Tịch thiếu gia, anh tình nguyện ra bao nhiêu tiền đây? Huyền thiếu gia và Mặc thiếu đã đưa là không ít đâu, vừa ra tay ít nhất hơn một ngàn vạn, Tịch thiếu gia... A!”
Sắc mặt cô thay đổi, bởi vì Nam Cung Tịch bỗng nhiên kéo váy cô xuống, ngón tay dài nhắm ngay hoa huyệt còn khô khốc của cô, dùng sức cắm vào.

“Shhh...” Đau! Nam Cung Tịch thô bạo như thế, Tiếu Dao lần đầu tiên nhìn thấy, cô biết hắn tức giận, cũng biết mình không nên chọc cơn thịnh nộ của hắn.

Nhưng, hắn và mình ở bên nhau, sau này vẫn sẽ bị thương, nếu hiện tại bản thân bất kham bị đặt trước mặt hắn, vậy nhân cơ hội chặt đứt đi.

Ngay cả tâm thật sự đau, nhưng bọn họ chú định là không có kết quả, không phải ư?

Sắc mặt Tiếu Dao vì đau đớn trở nên tái nhợt, khóe môi lại vẫn nỗ lực đẩy ra ý cười da^ʍ mị: “Tịch thiếu gia, cần gì phải gấp như thế, người ta còn chưa ướt đâu! Mặc thiếu và Huyền thiếu gia không thô lỗ như anh, bọn họ sẽ chờ em ướt mới... A!”
Ngón tay hắn đã ở tiểu huyệt khô khốc của cô thọc vào rút ra, mạnh như vậy, sâu như vậy, tàn nhẫn như vậy!

Nam Cung Tịch đối với tình cảm trước nay đều chỉ một mà chấp nhất, phải nói, đời này hắn cũng chỉ thích một cô gái là Tiếu Dao, hắn chỉ một, cho nên yêu cầu đối phương cũng phải đối với hắn như vậy.

Nếu nói, Tiếu Dao và chú nhỏ thậm chí cùng Quân Dạ Huyền là chuyện của quá khứ, hắn có thể thử làm chính mình không thèm để ý, nhưng đó là chuyện xảy ra trên tàu biển chở khách chạy định kỳ.

Mấy ngày trước bọn họ mới lên tàu biển chở khách chạy định kỳ, chuyện này trong lòng Nam Cung Tịch rất rõ ràng, Tiếu Dao sau khi

ở bên hắn, lại cùng chú nhỏ làm điên đảo, thậm chí để Huyền dùng sức xoa vυ" cô.

Chú nhỏ đã từng ám chỉ cô gái này không thích hợp với mình, nhưng hắn không tin, ở trong lòng hắn, Dao Dao không phải người như vậy! Nhưng hiện tại, hắn tận mắt nhìn thấy!
“Ân, a...” Tiếu Dao dùng sức cắn môi, tiểu huyệt vẫn chưa ướt, ngón tay hắn lại dài như vậy, cứ thế cắm vào thật sự rất đau.

Đặc biệt hiện tại Nam Cung Tịch còn đang giận dữ, xuống tay không nhẹ không nặng, đau chết cô.

“Em... Em không làm anh hứng thú, Nam Cung Tịch, anh buông tay, buông ra... A, a a...” Nhưng cứ việc đau, tiểu huyệt trời sinh mẫn cảm vẫn vì ngón tay hắn thọc vào rút ra, chậm rãi ươn ướt.

Nam Cung Tịch nhìn chằm chằm cửa hoa huyệt kia bị mình đùa bỡn đến sưng đỏ, nhìn trên ngón tay mình dần dần nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ trong

suốt, trong lòng đau đến khó có thể thừa nhận nổi!

Cô tiện như vậy ư? Biết rõ hắn hiện tại đang nhục nhã cô, lại còn ướt! Hắn tuy rằng không có muốn phụ nữ, nhưng chuyện sinh lý không phải không hiểu! Phụ nữ ướt, đại biểu có cảm giác, muốn bị đàn ông thao!
Vì sao cô có thể hạ tiện đến nông nỗi này?

“Nam Cung Tịch, em không làm anh hứng thú anh nghe được không? Em... A! Nhẹ một chút, nhẹ chút... A, anh làm cái gì?”

Đôi tay bị hai tay hắn bắt chéo sau lưng, Nam Cung Tịch rút ra dây lưng của mình, trói chặt tay cô.

Tiếu Dao ngay cả cử động thân thể của mình cũng không được, chỉ có thể vô lực mà ghé vào trên giường, váy ngủ trên người bị hắn hoàn toàn xé nát, ngay cả qυầи ɭóŧ nho nhỏ cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Rất nhanh, thân thể Tiếu Dao trần trụi, vυ" dán trên khăn trải giường, bị hắn kéo một cái đến mép giường.

“A...” Đầṳ ѵú cùng khăn trải giường cọ xát thật mạnh, đau quá, nhưng mà, rất sướиɠ! Thân thể đáng chết này, tại sao mẫn cảm như vậy?

Bỗng nhiên, vật lớn vừa nóng vừa cứng để trên cửa tiểu huyệt cô, Tiếu Dao trợn to một đôi mắt, hốc mắt ướt: “Nam Cung Tịch, không cần như vậy, thân thể em đã bị rất nhiều đàn ông chơi đùa, anh đừng chạm vào em!”
Chương 65 (cao H)

Chương 65 : Cưỡиɠ ɠiαи (6)

_____

Tiếu Dao thật sự không muốn làm với Nam Cung Tịch, cô cảm thấy thân thể của mình đã ô uế, mà Nam Cung Tịch, hắn vẫn là chàng trai sạch sẽ thuần túy như vậy, hắn giống như một tờ giấy trắng, nếu làm với mình, giấy trắng sẽ bị nhiễm bẩn.

“Đừng chạm vào em, đừng chạm vào em! Em không thích anh, em không cần anh!” Cô vặn vẹo mông, muốn thoát khỏi côn ŧᏂịŧ Nam Cung Tịch, nhưng côn ŧᏂịŧ thật lớn của hắn đẩy về phía trước, qυყ đầυ hình cái mũ liền bị cắm vào.

“A!” Tiếu Dao cắn môi, cửa tiểu huyệt co rút một cái, hai cái đùi mềm một chút sức lực cũng không có, tưởng tượng Nam Cung Tịch đang đâm vào tiểu huyệt mình, tưởng tượng, cả người tức khắc liền khô nóng.
Cô thích người đàn ông này, thích hơi thở sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi của hắn, thích lúc hắn không nói lời nào, cặp mắt thâm thúy đẹp đẽ kia, sâu sắc trên gương mặt tinh xảo tuyệt luân.

Cô thật sự rất thích hắn, nhưng chính là càng thích, càng không muốn làm bẩn thân thể hắn.

Tiếu Dao cắn môi, trong ánh mắt bất tri bất giác bịt kín một tầng hơi nước: “Em đã bị vô số đàn ông chơi đùa, đã tàn hoa bại liễu, anh thật sự còn nguyện ý muốn ư?”

Đứng phía sau cô mặt mày Nam Cung Tịch xanh mét, bình tĩnh trên dung nhan anh tuấn từng chút từng chút bị xé rách.

Thân thể của cô đã bị vô số đàn ông chơi đùa, điểm này không cần lặp đi lặp lại nhiều lần để nhắc nhở hắn!

Chàng trai nhắm mắt, lại trước sau không cách nào áp chế nổi lửa giận của mình, bỗng nhiên, thân hình cao lớn dùng sức ấn về phía trước.
“A...” Tiếu Dao kêu thảm thiết một tiếng, hạ thể giống như trong nháy mắt bị xé rách, tiểu huyệt chưa được chuẩn bị đầy đủ, rốt cuộc triệt triệt để để cảm nhận được hình dáng thật lớn của hắn.

Côn ŧᏂịŧ hồng nhạt lúc này bởi vì chủ nhân phẫn nộ mà bại lộ gân xanh, kinh mạch thình thịch mà nhảy lên, mỗi lần nhảy lên một chút, giống như đang đánh vào tiểu huyệt chưa thích ứng của cô.

Thịt non hoa huyệt vì đau đớn mà điên cuồng co rút, mặt Nam Cung Tịch không có biểu tình rối rắm nào, lạnh nhạt, sâm hàn!

Thật lâu không nói gì hắn rốt cuộc lạnh buốt mở miệng: “Cắn chặt như thế, là muốn tôi sớm kết thúc trừng phạt cô à?”

Trừng phạt! Hắn nói đêm nay cường bạo là một loại trừng phạt!

Ngay cả một chút thương tiếc cuối cùng cũng không!

Bị côn ŧᏂịŧ cắm xuống, Tiếu Dao giống như bị đóng đinh trên giường vậy, hoàn toàn không động đậy nổi. Mặt gối lên khăn trải giường, đau làm nước mắt không cẩn thận lăn xuống.
Trợn mắt, không cẩn thận liền thấy mặt kính của gương cách đó không xa, thân ảnh hai người dây dưa bên nhau rõ ràng như vậy, thịt mông cô sưng lên, bởi vì côn ŧᏂịŧ thật lớn của hắn cắm vào, nơi đó giống như bị tắc mà phồng lên.

Tiếu Dao nhìn gương, đồng thời tầm mắt lãnh trầm của Nam Cung Tịch cũng dừng trên gương, trong gương khóe mắt cô gái mang theo nước mắt, ghé vào trên giường hoàn toàn không có năng lực phản kháng.

Đến nỗi chính hắn, trên người quần áo nhìn như còn rất chỉnh chu, chỉ có séc quần bị kéo ra, dương cụ thô dài cắm vào khe hở cánh mông cô gái.

Tiếu Dao ở trong gương, không cẩn thận thế nhưng đối diện tầm mắt Nam Cung Tịch, trong lòng hoảng hốt, tiểu huyệt theo bản năng co một cái, cô cuống quít nhắm mắt để không xem hắn, lại nghe chàng trai phía sau rầu rĩ hừ hừ, tiếng rêи ɾỉ câu hồn nói không nên lời.
“Kẹp thế này, trách không được ngay cả chú nhỏ cũng nguyện ý muốn cô.”

Lại tà ác, đối với người tu dưỡng tốt như Nam Cung Tịch mà nói, hắn không nên nói lời này, nhưng tâm lý lại có vô số ý niệm tà ác, đó chính là —— thao cô! Điên cuồng cường bạo cô gái lả lơi ong bướm này! Thao cô khóc, thao cô ngất xỉu đi!

Tay to bắt eo cô, nâng mông cô lên, hắn hơi lui về phía sau làm côn ŧᏂịŧ rời khỏi một phần lớn, lúc sau, một sức lực thật mạnh, toàn căn hoàn toàn đi vào.

Cô gái hét lên một tiếng, bị đâm cho cả người run rẩy, thiếu chút nữa hôn mê.

Hắn... Hắn một chút liền đυ.ng vào cửa tử ©υиɠ cô, đâm làm trước mắt cô tối sầm, cái gì cũng không nhìn thấy!

Lực mạnh như vậy, mang theo sự trả thù tàn nhẫn, sức còn nhiều hơn lúc Tần Mặc làm cô!

Tiếu Dao chỉ cảm thấy rợn người nháy mắt truyền khắp toàn thân, lúc sau, hoa huyệt điên cuồng co rút, sau đó, lập tức trào ra lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ.
Cô thế nhưng bị Nam Cung Tịch cắm một chút liền... Liền cao trào!

Chương 66 (cao H)

Chương 66 : Cưỡиɠ ɠiαи (7)

_____

Cô gái ghé vào trên giường, thân thể mảnh khảnh không ngừng run rẩy, cao trào làm cô mất hết sức lực, chỉ có thể theo bản năng nâng lên thịt mông, chủ động nghênh đón nam căn thô dài thật lớn của chàng trai.

Mị thịt tiểu huyệt một trận một trận mà co rút, vô số miệng nhỏ mυ"ŧ cự vật hắn, Nam Cung Tịch hít vào một hơi khí lạnh, hắn không hề có kinh nghiệm tại lúc Tiếu Dao cao trào, thiếu chút nữa liền bắn.

Thật vất vả nhịn xúc động bắn tinh xuống, hắn rũ mắt nhìn cô gái ghé vào trên giường, nhìn nhục huyệt nơi đó bị cự vật của mình căng rộng, nhìn cô cao trào, phun ra dâʍ ɖị©ɧ trên âm mao chính mình, tư vị trong lòng nói không nên lời.
Nếu cô là phụ nữ của hắn, hoàn hoàn toàn toàn thuộc về hắn, như vậy hiện tại, nên là khoảnh khắc tốt đẹp nhất.

Nhưng vì sao, cô không chỉ câu dẫn chú nhỏ, còn muốn dây dưa bên cạnh Quân Dạ Huyền?

Có thể lên tàu biển chở khách chạy định kỳ đều là dạng người nào, trong lòng hắn và chú nhỏ còn có Quân Dạ Huyền đều biết rõ ràng, phụ nữ đi lên chính là đưa cho đàn ông chơi.

Đừng nói cô cùng bọn họ có một mục đích, đi lên là vì muốn tra ra ông chủ nào đó sau lưng tàu biển chở khách chạy định kỳ, chuyện ma quỷ này hắn không có khả năng tin tưởng đâu, cô đã cùng chú nhỏ thật sự làm lên!

Cô rõ ràng, chính là đi lên câu dẫn kẻ ngốc! Cô gái thiếu thao này!

Vì sao có thể không biết liêm sỉ như vậy!

Đột nhiên, Nam Cung Tịch rút ra hơn phân nửa côn ŧᏂịŧ hung hăng ấn về phía trước, Tiếu Dao còn trong dư vị cao trào chưa tỉnh táo lại tức khắc hét lên một tiếng, đôi mắt trợn to ngập nước.
Cô tỉnh táo lại, cũng rõ ràng ý thức được chính mình và Nam Cung Tịch hiện tại đang làm cái gì!

“Anh thả em ra, buông ra... A! A a... Đừng chạm vào em, a... Ân ha a...”

Chàng trai phía sau lười nói vô nghĩa với cô, xương mu đánh thật mạnh vào thịt mông hồng nhạt của Tiếu Dao, hai viên tinh hoàn no đầy rắn chắc theo động tác hắn thọc vào rút ra, từng chút từng chút quất tiểu âm hạch non nớt của cô.

Tiếu Dao chỉ cảm thấy toàn bộ hạ thể đều bị hắn đùa giỡn, mỗi một góc, mỗi một tế bào hạ thể, đều hoàn toàn bị hắn khống chế!

Rõ ràng không có bất cứ kinh nghiệm gì, nhưng Nam Cung Tịch dựa vào sự nhiệt tình, giống như con ngựa hoang thoát cương, đâm vào tiểu huyệt cô, cắm đến dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng.

Hóa ra đôi khi không có kinh nghiệm, cũng có thể làm phụ nữ điên cuồng, tưởng tượng mình là người phụ nữ đầu tiên của hắn, tiểu huyệt Tiếu Dao liền nhịn không được tiết ra một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠.
Hiện tại ngay cả bản thân Tiếu Dao cũng hoài nghi, có lẽ cô thật là người trời sinh dâʍ đãиɠ, bằng không vì sao mỗi lần bị cưỡиɠ ɠiαи, đều có thể bị gian đến cao trào liên tục!

“A, ân a... Tịch, Tịch... A a...”

Nam Cung Tịch nhéo mông tròn tròn của cô, cảm thụ được sức hút từ lần thứ ba cao trào của cô, côn ŧᏂịŧ thật lớn sau khi mãnh liệt thọc vào rút ra mấy chục cái, bỗng nhiên run lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng tức khắc bắn vào tử ©υиɠ nhỏ của Tiếu Dao, nhiều tới mức cô phải run rẩy.

Lần thứ ba cao trào, thế nhưng cứ như vậy đã xảy ra, trước nay chưa thử qua nửa giờ cao trào ba lần, Tiếu Dao chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, sướиɠ đến thiếu chút nữa hôn mê.

Người đàn ông phía sau cô không ngừng thở dốc, côn ŧᏂịŧ bị kẹp đến bắn tinh, phải như những đàn ông khác sẽ mềm nhũn một hồi, nhưng hắn dường như là cường giả trời sinh, bắn tinh xong, côn ŧᏂịŧ ngay cả một chút dấu hiệu mềm xuống cũng không có.
Thời điểm bắt đầu một lần công kích mãnh liệt, Tiếu Dao mới biết được, chính mình đến tột cùng chọc phải một người đàn ông có bao nhiêu cường hãn!

Quân Dạ Huyền nói hắn là võ si, cô đã biết hắn ra tay, tốc độ thế nhưng nhanh hơn viên đạn! Đêm nay, càng hiểu thêm sự lợi hại của hắn! Sao hắn lại có thể không cần nghỉ ngơi?

“A, từ bỏ, thật sự từ bỏ, a... Nhẹ một chút, Tịch, nhẹ một chút, a a...”

Bề ngoài chàng trai thoạt nhìn ôn nhuận sạch sẽ như thế, sao có thể cường hãn đến nông nỗi này! Lần thứ hai, lần thứ ba... Suốt một buổi tối, cô không biết mình bị đùa giỡn bao nhiêu lần.

Mỗi lần đều duy trì một tư thế, làm từ đầu đến đuôi, vẫn luôn là tư thế từ sau nhập này!

Nam Cung Tịch không muốn nhìn thấy mặt cô, không muốn nhìn gương mặt thanh thuần, trên thực tế chính là dùng để câu dẫn đàn ông, cho nên, hắn chỉ cho phép cô nằm bò, bò cả đêm!
Cuối cùng hai đùi Tiếu Dao mềm nhũn hoàn toàn không chịu đựng nổi, cả người ngã xuống, hắn liền nắm eo cô, nhấc cô lên tiếp tục thao.

Sau đó ký ức hôm ấy hoàn toàn mơ hồ, duy nhất nhớ rõ chính là, tiểu huyệt vẫn luôn có một côn ŧᏂịŧ như cây sắt thép, cắm vào rồi rút ra, lúc sau, lại hung hăng cắm vào...

•••••

Lời editor: Có nàng bảo chương ngắn, ít,... nên ta nói luôn, các chương không ngắn, thậm chí sau này còn dài thêm.

Những chương đầu hơn 700 từ chưa đến 800, về sau tăng lên 900, riêng chương này là hơn 1000 từ rồi.

Lượng từ càng nhiều edit càng lâu, hơn nữa tốc độ 1 chương/ngày ta thấy nó ổn, lúc nào rảnh rỗi ta sẽ tặng thêm chương cho các nàng.

Vì có nhiều nàng cầu thêm chương nên ta để lại mấy dòng này. Trước đây cũng có nhiều lần ta thêm chương, nàng nào theo dõi từ đầu thì biết rõ.
Dạo này ta đang tu tiên nên cứ thong thả đi, dục tốc bất đạt nha!





Chương 67

Chương 67 : Sắc tình thẩm vấn (1)

_____

Tiếu Dao không biết, đêm hôm đó mình làm sao mà chịu đựng, càng không biết Nam Cung Tịch rời khỏi chung cư của cô lúc nào.

Ngày hôm sau tỉnh lại, trong phòng chỉ một mình cô, cô vẫn duy trì tư thế ghé vào trên giường, chỉ là dây lưng trên cổ tay đã bị hắn cởi ra.

Cô tựa như một con búp bê vải bị chơi hỏng, không có sinh khí bị ném ở trên giường, hạ thể một mảnh lầy lội, đùi lẫn trên giường dính đầy chất lỏng vẩn đυ.c, có dâʍ ɖị©ɧ của chính cô, cũng có tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Nam Cung Tịch.

Lúc tắm rửa, nhìn thân thể mình trong gương, không giống bị Tần Mặc cường bạo, trên người căn bản không có dấu vết gì, cũng đúng, Nam Cung Tịch cũng không muốn hôn cô một chút, ngoại trừ xoa vυ" cô vài cái, lúc sau đôi tay kia vẫn luôn dừng tại nửa người dưới của cô, hoặc là phần eo.
Hắn giống như thực ghét bỏ thân thể cô, ngoại trừ cầm eo cô thành phương tiện cho hắn thao, chỗ khác hắn không hề muốn chạm một cái.

Có lẽ đối với công tử hào môn như Nam Cung Tịch mà nói, thể xác bị vô số đàn ông chơi đùa của mình quá bẩn.

Tiếu Dao miễn cưỡng tắm rửa một cái, mới kéo hai chân bủn rủn vô lực, đi học.

Kỳ thật cô cũng không biết vì sao còn muốn đi học, trường học này là do Nam Cung Tịch an bài cô vào, có lẽ, cô chỉ hâm mộ những sinh viên ngây thơ đó, chỉ muốn có một cuộc sống đại học bình thường.

Cô không nên quên, kỳ thật mình chỉ mới mười tám tuổi, mười tám tuổi, hẳn là tuổi vào đại học.

Vừa vào vườn trường, cổng lớn bên kia bỗng nhiên nổi lên một trận xôn xao, giống như có đại nhân vật nào tới. Các cô gái một đường thét chói tai, dồn dập tới cổng trường, Tiếu Dao tránh không kịp, thiếu chút nữa đã bị người đυ.ng vào.
Cũng không biết là người nào, cứ thế làm các cô gái điên cuồng như vậy, chẳng lẽ trường học này, còn có học trưởng soái hơn Nam Cung Tịch và Quân Dạ Huyền?

Nguyên bản cô tính toán về trường học trước, lại không nghĩ lúc xoay người, ánh mắt tựa hồ nhìn thấy một hình bóng quen thuộc. Hắn... Không phải luôn luôn không thích đến trường học ư? Hôm nay làm sao lại tới?

Chiếc xe Rolls-Royce dài tiến vào cổng trường, dừng tại vị trí tốt nhất trong viện, từ trên xe bước xuống là chàng trai một thân trang phục màu trắng, cả người sạch sẽ, khí chất xuất trần dễ dàng khiến con gái điên cuồng.

Chân thon dài bước từ trên xe xuống, động tác soái khí này nháy mắt mê đảo một đám, thanh dật đẹp mắt như thế, ngoại trừ Nam Cung Tịch còn có ai?

“Học trưởng Tịch, thật là học trưởng Tịch!” Các nữ sinh giống như được tiêm máu gà, một đám kích động đến mau khóc! Bao nhiêu người tới trường học này chính là để liếc hắn một cái, nhưng, hắn luôn là thần long thấy đầu không thấy đuôi, ngày thường căn bản không thấy được người!
Tiếu Dao biết, sự tồn tại của Nam Cung Tịch hấp dẫn người như vậy, nếu không, vào lần đầu tiên mình nhìn thấy hắn, mặc dù thiếu chút nữa bị hắn cưỡиɠ ɠiαи, vẫn như bị ma quỷ ám ảnh thích thượng hắn.

Người đàn ông Tiếu Dao cô thích, có thể kém hay sao?

Cô gái kích động qua đó, không dám tới gần, lại vẫn không hề chớp mắt nhìn chằm chằm chàng trai từ trên xe xuống. Nhưng, rất nhanh, sắc mặt các cô gái lập tức thay đổi, bởi vì, các cô thế nhưng nhìn thấy học trưởng Tịch âu yếm trên xe, còn xuống cùng một cô gái.

Sau khi cô gái đó bước xuống, lập tức đuổi theo Nam Cung Tịch, sau đó, thế nhưng còn dám kéo cánh tay Nam Cung Tịch! Cô ta bám vào tay của học trưởng Tịch!

Mọi người kích động muốn hỏng rồi, hận không thể hung hăng giật tay đôi tay cô ta rời khỏi cánh tay học trưởng.
Tiếu Dao cũng có chút ngây ngẩn cả người, Tịch ghét nhất phụ nữ tới gần, nhưng hắn hiện tại không chỉ cho phép Thanh Chi tới gần, thậm chí, cho phép tay cô ta bám vào cánh tay mình.

Tiếu Dao chưa bao giờ biết, hóa ra mình cũng sẽ ghen, nhìn người đàn ông tối hôm qua mới thao cô chết đi sống lại, bây giờ ở chung với một cô gái khác, tâm giống như bị xé rách, đau đến nỗi máu chảy đầm đìa!

“Kia không phải Dao Dao à?” Thanh Chi liếc mắt một cái liền nhìn thấy Tiếu Dao, lập tức kéo Nam Cung Tịch đi qua: “Tịch, cô ấy là bạn tốt của em, chúng ta qua đó chào hỏi được không?”

Nam Cung Tịch không nói lời nào, mặt vô biểu tình mà bị cô ta kéo, bước đến trước mặt Tiếu Dao. Tiếu Dao cho rằng hắn nhìn thấy mình, ít nhất sẽ biểu hiện ra chán ghét, hoặc là phẫn nộ, như vậy, cô hoặc nhiều hoặc ít còn có một chút cảm giác tồn tại.
Nhưng Nam Cung Tịch không có, hiện tại ánh mắt Nam Cung Tịch nhìn cô, giống như nhìn một người xa lạ, không hề gợn sóng.

Tâm tình Thanh Chi rõ ràng rất tốt, cười nói: “Dao Dao, giới thiệu với cậu một chút, anh ấy là bạn trai tớ, Nam Cung Tịch.”

Chương 68

Chương 68 : Sắc tình thẩm vấn (2)

_____

Tiếu Dao cho rằng Nam Cung Tịch sẽ giả vờ không quen biết mình, không nghĩ tới hắn thế nhưng nhìn Thanh Chi, hừ hừ: “Em dẫn anh tới gặp bạn gái cũ, là muốn để anh nối lại tình xưa với cô ta à?”

Tuy rằng ngữ khí không tốt, nhưng, mặc cho ai nghe thấy đều là miệng lưỡi sủng nịnh.

Thanh Chi nghe vậy, sắc mặt tức khắc biến đổi: “Anh... Anh và Dao Dao...”

Lúc nhìn Tiếu Dao, sắc mặt đã rất không đẹp: “Anh ấy là bạn trai tôi, cô không được lại câu dẫn anh ấy.”
Vừa rồi thái độ còn tốt, hiện tại, quả thực rất ác liệt.

Các cô gái tuy rằng không dám lại đây, nhưng đều đang xem náo nhiệt. Ai cũng không nghĩ tới Tiếu Dao trước kia từng ở bên cạnh học trưởng Tịch, thế nhưng giấu sâu đến vậy!

Do đó, không chỉ chán ghét Thanh Chi, bạn gái cũ của Nam Cung Tịch là Tiếu Dao cũng chán ghét lây.

“Tịch, anh và cô ấy... Làm sao chia tay?” Thanh Chi lầu bầu cái miệng nhỏ, tựa hồ ỷ vào Nam Cung Tịch sủng nịnh, cái gì cũng hỏi.

Nam Cung Tịch nhàn nhạt nói: “Cô ta nɠɵạı ŧìиɧ.”

“Không biết xấu hổ!” Thanh Chi mắng, hoàn toàn là tiếng lòng của các cô gái, có bạn trai tốt như học trưởng Tịch thế nhưng còn nɠɵạı ŧìиɧ, quả thực quá phận!

Tiếu Dao xoay người liền đi, tuy rằng ngực đau giống như muốn chảy máu, nhưng, cô không cho phép mình yếu ớt trước người không liên quan.
Ai ngờ Thanh Chi thế nhưng đuổi theo, kéo tóc cô một cái: “Ai cho cô đi? Cô hãy xin lỗi Tịch, tôi muốn cô xin lỗi anh ấy!”

Tiếu Dao không hề phòng bị đột nhiên bị cô ta đẩy ngã trên mặt đất, vừa muốn bò dậy, ngực liền ăn một chân Thanh Chi: “Xin lỗi!”

Tiếu Dao cắn môi, dùng sức đẩy Thanh Chi một cái, Thanh Chi tựa hồ không đứng vững, bị Tiếu Dao đẩy, lập tức thét chói tai ngã phía sau, nhưng lúc cô ngã xuống, còn không quên dùng sức đá vào người Tiếu Dao.

Thân ảnh cao lớn bước nhanh lại đây, trong tình huống nguy cấp, đỡ được cơ thể Thanh Chi đang ngã, giúp cô ta vững vàng đứng thẳng.

Đến nỗi Tiếu Dao, bị Thanh Chi đạp một cước, cái ót bốp một tiếng đập vào bồn hoa cách đó không xa, trên đầu một trận đau nhức, đau làm cô ôm đầu, muốn bò dậy cũng không thể.
Trong tầm mắt, Nam Cung Tịch xanh mặt nhìn chằm chằm cô gái trước mắt, không vui nói: “Ai bảo em động thủ, làm mình bị thương thì làm sao bây giờ?”

“Em... em không thể nhìn cô ta bắt nạt anh.” Thanh Chi lầu bầu cái miệng nhỏ, vẻ mặt ủy khuất: “Em đau lòng cho anh lắm.”

Nghe vậy, ánh mắt Nam Cung Tịch nhu hòa xuống, chung quy là không đành lòng trách cứ cô: “Đi thôi, đưa em tới nơi đẹp thăm quan.”

“Vâng.” Thanh Chi lại bám tay hắn, cùng hắn cùng nhau đi xa.

Tiếu Dao chịu đựng đầu đau, thật vất vả từ trên mặt đất bò lên, nhìn chằm chằm bóng dáng Nam Cung Tịch, kêu một tiếng: “Tịch.”

Nam Cung Tịch bước chân hơi ngừng, lại không có quay đầu lại, Tiếu Dao đuổi theo hai bước, giọng nói bởi vì tối hôm qua kêu cả đêm, đến bây giờ vẫn khàn khàn: “Tịch, anh không thể ở bên cô ta.”
Hắn ở bên cô gái khác, tuy cô vẫn sẽ đau lòng, nhưng hắn không thể ở bên Thanh Chi. Tiên sinh muốn mạng Nam Cung Tịch, Thanh Chi là người của tiên sinh, cô không biết Thanh Chi tới gần Nam Cung Tịch rốt cuộc muốn làm cái gì.

Cùng Thanh Chi ở bên nhau, Nam Cung Tịch sẽ gặp nguy hiểm.

Nam Cung Tịch rốt cuộc quay đầu lại nhìn cô một cái, đáy mắt không có hận ý, cũng không có tình yêu, như cũ thực đạm thực phai nhạt: “Chúng ta đã chia tay.”

“Nhưng anh không thể ở bên cô ta!” Tiếu Dao đi phía trước hai bước.

“Vì sao không thể ở bên cô ấy?” Lời này của Nam Cung Tịch không phải chất vấn, bởi vì thật sự rất đạm, đạm không có một chút cảm xúc, càng không phải giận dỗi: “Cô ấy đơn thuần hơn cô, sạch sẽ hơn cô.”

Hắn đi rồi, tay trong tay cùng Thanh Chi rời đi, Tiếu Dao còn muốn đuổi theo, lại bị một đám nữ sinh ngăn cản.
“Bản thân nɠɵạı ŧìиɧ, hiện tại thế nhưng còn muốn phá hư tình cảm người ta, sao cô có thể không biết xấu hổ như vậy!” Một cô gái mắng.

Một cô gái khác cũng mắng: “Nhưng mà, học trưởng Tịch người ta đã nói, cô gái đó sạch sẽ hơn cô, cô cũng không nhìn lại mình một cái, cũng không biết bị nhiều hay ít đàn ông chơi đùa, cô cho rằng học trưởng Tịch sẽ còn muốn cô à.”

“Thế nhưng còn dám nɠɵạı ŧìиɧ mà không xin lỗi học trưởng Tịch, con ả đáng chết!”

“Cô còn dám đi? Tôi xem cô chạy đi đâu?”

Tiếu Dao bị các cô kéo trở về, bị cường bạo suốt một đêm chân thật sự quá mềm, bị kéo một cái, không cẩn thận lại té ngã trên mặt đất.

“Tiện nhân, dám có lỗi với học trưởng Tịch, cô đi tìm chết đi!” Không biết là ai một chân đạp lại đây, một cước giống như chốt mở vòi nước, mở ra xong liền không khóa được.
Mọi người cũng lại đây, cô một quyền tôi một cước, cứ thế tất cả đều dừng trên thân thể Tiếu Dao, tràn đầy ác ý.

“Các cô làm gì vậy? Cút ngay!” Tiếu Dao trước nay không nghĩ tới, ở vườn trường đại học thế nhưng còn xảy ra loại chuyện này, tập thể quần ẩu!

“Cút ngay! Nếu không cút ngay, tôi sẽ báo công an!”

Ai giúp cô? Tội không trách chúng, dù sao cũng không phải một mình mình phạm tội!

“Tiện nhân không biết xấu hổ, đánh chết ả!” Không biết là ai từ bồn hoa bên kia nhặt lên một cục gạch, dùng sức muốn đập vào mặt Tiếu Dao.

Chính là gương mặt yêu mị này, câu dẫn học trưởng Tịch và các nam sinh cùng lớp, chỉ cần huỷ hoại mặt ả, sau này ả sẽ không có biện pháp câu dẫn đàn ông nữa!

•••••

Lời editor: Ta edit xong chương này thì rất tức giận, vì thế ta quyết định thêm chương cho các nàng tức theo.




Chương 69

Chương 69 : Sắc tình thẩm vấn (3)

_____

Có cô gái nhìn đến cục gạch kia, sợ tới mức tức khắc hét lên, đây không phải gϊếŧ người à?

Cục gạch lớn như vậy đập vào mặt, bất tử cũng trọng thương!

Các cô chỉ muốn làm ồn ào, bắt nạt Tiếu Dao một chút mà thôi, ai

cũng không nghĩ muốn gϊếŧ người! Nhưng, gạch này...

“A!” Hét thảm một tiếng, cục gạch kia lăn trên mặt đất, người nọ bị một chân đá bay ra ngoài, trên mặt đất ôm bụng kêu rên, hoàn toàn bò không dậy.

“Báo cảnh sát, cố ý gϊếŧ người.” Giọng người đàn ông thanh đạm lạnh nhạt, nhưng vẫn dễ nghe diễn tả không nên lời.

Mọi người ngẩng đầu nhìn, thế nhưng nhìn thấy Quân Dạ Huyền một thân trang phục màu đen, sự tồn tại của Quân Dạ Huyền soái khí mê người giống với Nam Cung Tịch, huống gì, hắn và Nam Cung Tịch đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Nhưng lần này, các cô thế nhưng tận mắt nhìn thấy học trưởng Huyền đứng trước mặt mình, sống sờ sờ!

“Báo, báo cảnh sát, được, lập tức báo cảnh sát...” Lập tức có nữ sinh móc di động ra, tuy rằng lời nói không rõ, nhưng, thật sự ngoan ngoãn báo cảnh sát.

Những quyền cước dừng trên người Tiếu Dao cũng biến mất, có người đánh người, nghe được hai chữ báo cảnh, tức khắc lập tức giải tán.

Tiếu Dao ngã trên mặt đất, nhìn Quân Dạ Huyền trước mặt mình, chỉ có sức lực để thở dốc. Trên người rất đau, nơi nơi đều đau, những quyền cước đó đều là thật, thật sự rất đau!

Quân Dạ Huyền bỗng nhiên khom người, ôm Tiếu Dao lên, dưới ánh mắt hâm mộ đố kỵ thù hận, cứ như vậy đi rồi.

—— cô bị ném trong xe, như vậy một đoạn thời gian, ý thức mơ mơ màng màng, bản thân cũng không biết mình có tỉnh táo hay không.
Quân Dạ Huyền an vị bên người cô, nghe cô trong mơ mơ màng

màng nói mớ: Cô ta sẽ thương tổn anh, không được... Ở bên cô ta...

Ánh mắt hắn thâm trầm càng thêm ám đến đáng sợ, nhấp nhấp môi mỏng, lạnh không có một tia độ ấm.

Không bao lâu, Tiếu Dao tỉnh dậy, bị nhốt trong một căn phòng nhỏ, rõ ràng là phòng dùng để thẩm vấn, một cái bàn và ba ghế dựa, đối diện một ghế dựa nơi trên cao có hai camera.

Một tay Tiếu Dao bị còng trên ghế, tay phải vẫn có thể tự do hoạt động, nhưng như bây giờ là thế nào, cô là phạm nhân ư?

Một nam một nữ ngồi đối diện cô, mặc cảnh phục, người đàn ông thấy cô tỉnh lại, hai mắt nhịn không được nhìn nhiều, vẻ mặt người nữ lại chán ghét.

“Nói, là ai phái mày tới tiếp cận Tần tiên sinh?” Tần tiên sinh trong miệng nữ cảnh sát, Tiếu Dao đương nhiên biết chính là Tần Mặc, cô chỉ không rõ, bọn họ làm sao kết luận cô muốn tiếp cận Tần Mặc mà không phải Nam Cung Tịch?
“Không muốn nói có phải hay không? Nhìn xem con ả này là ai?” Nữ cảnh sát ném di động trước mặt cô, một cô gái cứng nhắc, đang trần trụi tắm rửa, mông hồng nhạt, ngay cả cánh mông cũng có thể xem rõ ràng!

Cô gái rốt cuộc xoay lại đây, hai vυ" đứng thẳng ngạo nghễ rõ ràng như thế, hạ thể có lông mao che đậy cũng không kín, ngay cả môi âʍ ɦộ cũng có thể nhìn thấy!

“Các ngươi thật quá đáng!” Tiếu Dao đột nhiên đứng lên, muốn lấy di động. Cô gái trong video là Anh Tử! Mà video này, rõ ràng là quay lén!

“Quá đáng ư?” Nữ cảnh sát đoạt lại màn hình cứng nhắc, nhìn Tiếu Dao cười lạnh: “Con bé này muốn câu dẫn Tần tiên sinh, đặc cảnh chúng ta vì muốn bắt được người sau lưng ả, mới bất đắc dĩ lắp camera trong chung cư.”

“Đây là rình coi!” Tiếu Dao tức giận đến đỏ mặt, cái gì mà bất đắc dĩ? Đây là phạm tội! “Tôi muốn báo cảnh sát, tôi muốn tố cáo các người xâm phạm quyền riêng tư!”
“A, báo cảnh sát?” Nữ cảnh sát không cho là đúng, thậm chí vẻ mặt khinh thường: “Nơi này chính là cục cảnh sát, mày muốn báo cảnh? Hừ! Tao đang nghi ngờ chúng mày có quan hệ với một tổ chức mại da^ʍ, mà mày, chính là một da^ʍ nữ trong đó!”

“Tôi không phải!” Tiếu Dao giãy giụa suy nghĩ muốn đứng, nhưng tay trái bị còng chặt trên ghế, căn bản không động đậy nổi.

“Có phải hay không không tới lượt mày nói, chính chúng ta sẽ kiểm tra.” Nữ cảnh sát đứng lên, liếc nam cảnh sát một cái, nam cảnh sát dường như hơi do dự, nữ cảnh sát lại trừng mắt nhìn hắn một cái, nam cảnh sát mới đứng lên, đi tới Tiếu Dao.

“Các người muốn làm cái gì?” Lòng cảnh giác của Tiếu Dao dâng lên: “Không được chạm vào tôi!”

“Không có gì, nghe nói trên người các cô gái thuộc tổ chức đều có ký hiệu, mày nhìn con bé này, giữa đùi nó có ký hiệu.”
Nữ cảnh sát triển lãm màn hình cứng nhắc cho cô xem, Tiếu Dao vẫn không thể tránh né, ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy hình ảnh môi

âʍ ɦộ thưa thớt âm mao, những người này thật sự rất quá đáng!

Nhưng trong lòng cô cũng lạnh, tưởng tượng chung cư mình không biết có phải cũng lắp loại camera này hay không, trái tim tức khắc liền băng giá, còn có, trên người các cô gái trong tổ chức có ký hiệu, làm sao bọn họ biết được?

Việc từ tổ chức, đã bị điều tra ra sao? Cô trừng mắt nhìn nam cảnh sát đi đến trước mặt mình, vẻ mặt cảnh giác: “Anh muốn làm gì?”

“Đương nhiên là muốn lột sạch quần áo mày, nhìn xem trên người mày có ký hiệu hay không.” Vẻ mặt nữ cảnh sát mang ý cười, cười làm da đầu người tê dại.

Cô ta nhìn nam cảnh sát đứng sau Tiếu Dao: “Còn không nhanh động thủ? Nếu trên người không có, thì cởϊ qυầи lót ra, không được thì vào chỗ đó đi... Mau! Đợi lát nữa cảnh sát Quân trở lại, việc này liền làm không được! Mau cởi!”
Chương 70

Chương 70 : Sắc tình thẩm vấn (4)

_____

“Nơi này là cục cảnh sát, các người còn dám xằng bậy!” Tiếu Dao quay đầu lại trừng mắt với nam cảnh sát sau lưng, tức giận đến đỏ mặt: “Các người không phải phá án, đây là lạm dụng tư hình!”

“Chỉ cần chúng ta lập công, mày quản cái gì tư hình hay không tư hình? Nói nữa, hôm nay cảnh sát Quân không có ở đây, không xem theo dõi, chỉ cần chúng ta lập công, đây nhiều lắm tính thành tiền trảm hậu tấu.”

Lời nữ cảnh sát đương nhiên không phải nói cho Tiếu Dao nghe, mà nhắc nhở nam cảnh sát đứng sau Tiếu Dao, lập công đấy! Chẳng lẽ hắn không muốn hả? Sau lưng chính là một tổ chức tài lực khổng lồ, mấy năm nay cảnh sát Quân vẫn còn án tử, hắn không muốn cho cảnh sát Quân tin tức mới đột phá à?
Nam cảnh sát nghe vậy, đáy mắt tức khắc nổi lên một tia tham lam, lập công ai lại không muốn đâu? Huống gì, cô gái trước mắt lớn lên thật sự rất đẹp, một vẻ đẹp làm người nhìn thấy là muốn xông lên hung hăng thao cô!

Nam cảnh sát cũng là đàn ông, chỉ cần là đàn ông, nhìn thấy cô gái như Tiếu Dao, đại đa số đều chỉ nghĩ đến một việc, đó chính là —— thao cô! Hung hăng chà đạp cô!

Nam cảnh sát rốt cuộc nhào tới, ôm chặt Tiếu Dao, nữ cảnh sát cũng lập tức đi qua, bắt lấy cổ áo Tiếu Dao dùng sức xé một cái.

Xé một tiếng, áo trên bị xé mở, đẩy ra bầu ngực căng tròn, đầy đặn mượt mà giống như muốn giãy dụa nhảy ra khỏi áo ngực.

Tuy rằng chưa nhìn thấy đầṳ ѵú, nhưng nhìn thấy nửa vυ", hai mắt nam cảnh sát đã màu đỏ tươi môi đắng lưỡi khô.

“Làm gì? Muốn cầm có phải không? Anh cứ cầm đi, tôi làm như không thấy, đợi lát nữa tôi xóa nội dung trong máy theo dõi, anh cứ việc cầm, làm cái gì đối với tiện nữ này đều có thể.”
Nữ cảnh sát chính là không thể gặp kiểu phụ nữ ti tiện tự cho lớn lên xinh đẹp liền đến câu dẫn đàn ông, đặc biệt nam cảnh sát lớn lên xấu như thế, quả thực chính là mỹ nữ cùng dã thú, hình ảnh này cô rất thích.

“Làm sao không bắt, mau cầm vυ" ả, chà đạp ả! Bóp chặt vυ" ả, xem

ả về sau còn lấy gì đi câu dẫn đàn ông! Anh không cầm? Anh vẫn còn là đàn ông à?”

“Tôi đương nhiên là đàn ông!” Nam cảnh sát bị chọc giận, quả nhiên duỗi tay muốn xoa hai vυ" Tiếu Dao.

“Thả tôi ra! Thả ra! Các người là lũ lưu manh! Thả tôi ra!” Tiếu Dao tức giận đến mắt đều đỏ, đây sao có thể là cảnh sát, bọn họ còn đáng giận hơn lưu manh!

Không nghĩ tới con nhóc chết tiệt kia giãy giụa, sức lực cũng không nhỏ, nam cảnh sát không thể thuận lợi bắt được hai vυ", khiến cho hơi nóng nảy, một tay kéo áo cô xuống, dùng áo cột tay cô vào phía sau.
“Thả tôi ra!” Đôi tay Tiếu Dao bị trói sau lưng, thân thể dựa trên bàn, mông còn mặc váy bị ép nâng cao, hình ảnh này, làm nữ cảnh sát kích động.

“Kéo váy với qυầи ɭóŧ ả xuống, nhìn nơi đó của ả có ký hiệu hay không, mau! Qυầи ɭóŧ cũng cởi!” Tư thế còn không phải đưa cho đàn ông thao từ phía sau hung hăng thao à? Con điếm thối, ở cục cảnh sát thế nhưng cũng muốn câu dẫn đàn ông!

Nam cảnh sát cũng bị hành động nhấc mông của Tiếu Dao làm muốn chết muốn sống, môi đắng lưỡi khô, cuối cùng nghe nữ cảnh sát nói, kéo séc váy Tiếu Dao.

“Thả tôi ra! Các người là lũ lưu manh, tôi sẽ tố cáo các người! Thả tôi ra!” Tiếu Dao kêu khàn cả giọng.

Nữ cảnh sát sợ cô kinh động đến những người khác, lập tức đi qua, trực tiếp dùng tay bịt miệng cô, còn đè lưng cô, ép người cô xuống.
Quay đầu lại nhìn nam cảnh sát đứng sau Tiếu Dao, đáy mắt nữ cảnh hiện sự hưng phấn: “Mau, kéo qυầи ɭóŧ ả xuống, cho tôi xem nơi đó của ả có khắc ký hiệu hay không.”

Nam cảnh sát kéo váy cô xuống xong, nhìn thấy thịt mông bị bao vây bởi qυầи ɭóŧ, tức khắc liền hưng phấn, ngón tay cầm lấy qυầи ɭóŧ cô, liền phải dùng sức kéo xuống.

Tiếu Dao nhắm mắt lại, nước mắt nhịn không được trượt xuống, đây là cảnh sát ư? Vì sao, còn tệ hơn người xấu? Vì sao có thể dùng thủ đoạn quá đáng đối phó với một người còn chưa bị kết tội?

Nam cảnh sát xấu xí kia, ánh mắt hiện tại khóa trên mông cô, chỉ cần qυầи ɭóŧ bị hắn kéo xuống, hạ thể sẽ bại lộ cho hắn xem.

Bọn họ sao có thể tàn nhẫn như vậy?

Truyện được dịch bởi: Luve-Anh. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.