Tình Sắc Dụ Hoặc (Cao H)

Chương 81-90



Chương 81

Chương 81 : Câu dẫn ướt dầm dề (5)

_____

Hoa huyệt rất nhanh đã bị ma sát cho sưng đỏ, đầu Tiếu Dao tựa hồ bị kɧoáı ©ảʍ tràn ngập làm lâng lâng, cả người bị bế lên, ngoại trừ trên hoa huyệt không ngừng bị cây gậy chà sát, cô cũng không nhớ nổi gì hết.

"Ân, a a... Ân a... Không, không cần như vậy... Ân a a..." Thật là khó chịu! Rất muốn cho hắn cắm vào, nhưng, người đàn ông chính là chịu đựng không cắm, chỉ dùng sức ma sát.

Tiểu huyệt cô thật sự rất ngứa, rất trống rỗng! Tay nhỏ vô lực buông xuống, rồi lại gắt gao bấu khăn trải giường, tiểu huyệt thật sự rất ngứa, ngứa làm cô sắp hỏng mất!

"A... Đi vào... Ân a ha... A a..."

"Cầu xin tôi!" giọng nam lạnh nhạt, làm cô thiếu chút nữa muốn khóc!

Nhưng Tiếu Dao dùng sức lắc đầu, hao hết một chút ý chí cuối để cự tuyệt: "Không... A a! Ân a..."

Qυყ đầυ cứng rắn nhanh chóng cọ xát trên cửa tiểu huyệt, không chỉ ma sát tiểu huyệt, còn ma sát môi âʍ ɦộ cùng âm hạch, kɧoáı ©ảʍ từng đợt từng đợt truyền đến, rồi lại không đạt được cực hạn!

Thật khó chịu, thật sự rất khó chịu! Cô càng cự tuyệt, côn ŧᏂịŧ lớn Quân Mạc Bắc càng cọ xát mạnh trên cửa cùng âm hạch!

Rõ ràng rất sướиɠ, nhưng, kɧoáı ©ảʍ tụ tập càng ngày càng nhiều, tiểu huyệt lại càng ngày càng ngứa, rõ ràng sắp cao trào, lại mỗi lần đều lúc sắp cao trào, hắn lại đè côn ŧᏂịŧ trên mông cô, không hề cọ xát.

Tùy ý tiểu huyệt cô đáng thương hề hề mà run rẩy, đáng thương hề hề phun dâʍ ŧᏂủy̠, hắn giống như chuyện không liên quan mình, lạnh mắt nhìn hai má cô đỏ hồng, cơn khát khó nhịn đến thiếu chút nữa muốn hỏng mất.

"Xin tôi đi!" Đây là lần thứ hai, người đàn ông đặt qυყ đầυ côn ŧᏂịŧ đè nặng tiểu huyệt cô, lại lãnh tâm lãnh tình mà ngừng lại, tiếp tục nhìn chằm chằm tiểu huyệt cô điên cuồng co rút, lại như thế nào cũng cắn đến qυყ đầυ hắn.

"Không... Ô --" Tiếu Dao thật sự muốn khóc, cô chịu không nổi, cô thật sự chịu không nổi! Quân Mạc Bắc sao lại có thể xấu xa như vậy! Sao lại có thể lạnh lùng như vậy!

"Ô... A a... Tiến vào, cắm... A! Cắm vào đi... Quân Mạc Bắc, xin anh... xin anh, xin anh cắm vào đi..." Đáy mắt chứa nước mắt cô gái rốt cục không chịu nổi cảm giác ngứa như bị vạn kiến gặm cắn, khóc lóc cầu xin: "Xin anh!"

"Xin tôi cắm vào làm gì?" Giọng Quân Mạc Bắc khàn khàn đến cơ hồ không thể thành tiếng, nhưng, gương mặt làm phụ nữ điên cuồng trước sau vẫn lạnh như băng không chút biểu tình.

Tiếu Dao nhắm mắt lại, đã vô lực tự hỏi: "Cắm vào đi, thao em... A! A a... Ân a..."

Phụt một tiếng, qυყ đầυ lớn đâmvào, nhanh chóng thọc vào rút ra.

Nguyên bản khi Tiếu Dao sắp hỏng mất, sau khi đầu nấm cắm vào, căn bản không cần côn ŧᏂịŧ tiến vào, chỉ thọc vào rút ra vài cái, cô gái liền nâng đầu nhỏ, khóc thút thít hét lên lên.

"A... Ân a a... Tới rồi, em... Muốn tới... A a a..."

Lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ điên cuồng trào ra, phun ướt trên dươиɠ ѵậŧ rất lớn và âm mao rậm rạp của hắn, thẳng đến khi Quân Mạc Bắc rút qυყ đầυ ra, trên âm mao đều là dâʍ ŧᏂủy̠ của cô.

Cô gái giống như món đồ chơi bị ném ở trên giường, hắn lạnh nhạt giống vương cao cao tại thượng, áo tắm dài khoác trên người một cái, Quân Mạc Bắc đứng ở mép giường từ trên cao nhìn xuống cô.
"Kỹ thuật câu dẫn của cô cũng chỉ đến thế thôi, về sau, mời cô tự trọng!" Hắn xoay người đi rồi, một chút lưu luyến cũng không có.

Tiếu Dao như cũ ghé vào trên giường, một hồi sau, cao trào qua đi thân thể mới dần dần bình ổn lại.

Quân Mạc Bắc lạnh nhạt đã làm cô tổn thương, nhưng, cô có thể làm sao bây giờ? Nếu có thể, ai nguyện ý trêu chọc loại đàn ông này?

Cúi đầu, cầm vòng cổ của mình, nhìn vòng cổ đặc chế, cô bỗng nhiên có loại xúc động muốn cười to.

Ai nói cục cảnh sát phòng thủ kiên cố? Bọn họ đang tra tổ chức, người tổ chức lại cũng có thể lẫn vào cục cảnh sát, bình nhỏ đặc chế này còn không phải minh chứng tốt nhất?

Đó là lúc Tiểu Trịnh đưa cô tới nơi này, nhìn thấy trong xe Tiểu Trịnh, là tổ chức đưa đồ cho cô, cô làm sao cũng không nghĩ đến, đối tượng nhiệm vụ tiếp theo, thế nhưng chính là Quân Mạc Bắc!
Mặc kệ là tiên sinh hay Tần Mặc, đều là người cô không thể trêu chọc, mà hiện tại, lúc chưa nghĩ ra biện pháp mang theo Tần Nhất Phi cùng Anh Tử chạy thoát, cô chỉ có thể tạm thời làm bộ phục tùng.

Đã nửa tháng thời gian, lần này không lấy được tϊиɧ ɖϊ©h͙ Quân Mạc Bắc, tiên sinh nhất định sẽ làm chút gì đó cảnh cáo cô, có lẽ là tay Anh Tử, có lẽ... Là chân Nhất Phi.

Cô sợ quá, cô thật sự sợ quá, cô không thể khiến cho bọn họ xảy ra chuyện, tuyệt đối không thể!

Quân Mạc Bắc đáng chết, thế nhưng cũng không có cắm vào, khiến cô trong cao trào thiếu chút nữa ngất xỉu...

Tiếu Dao nhắm mắt lại, nắm bẹp trên khăn trải giường, dùng sức cắn môi dưới, thẳng đến khi môi dưới bị cắn rách, hương vị máu tươi làm cô từ từ tỉnh táo lại, cô mới chậm rãi mở mắt ra, nhìn một chỗ không biết, ánh mắt một lần nữa tập trung.
Cảnh sát cấm dục lần này, thật đúng là muốn cùng hắn đấu! Hươu chết về tay ai, hiện tại còn chưa biết đâu!

Cô đã không có bất cứ tình cảm gì làm vướng bận, đến Nam Cung Tịch cũng không cần cô, còn có gì phải sợ chứ?

Chương 82

Chương 82 : Dâʍ đãиɠ (1)

_____

Ngày hôm sau về cục cảnh sát, Quân Mạc Bắc như cũ mang theo Tiếu Dao, nhưng hôm nay, hắn muốn đi trước một chuyến đến sân huấn luyện.

Nguyên bản là muốn để Tiếu Dao theo Tiểu Trịnh trở về, nhưng, lúc Tiếu Dao cho hắn nhìn vòng cổ của mình, Quân Mạc Bắc quyết định đưa cô theo bên người.

Dây chuyền không có gì đặc biệt, một bình rỗng nhỏ, Quân Mạc Bắc đương nhiên không biết dùng để làm gì, nhưng Tiếu Dao cười đến vũ mị, nói cho hắn là tổ chức cho cô tín hiệu.

Cục cảnh sát thế nhưng có người tổ chức bọn họ! Hắn chỉ không rõ, tại sao Tiếu Dao muốn nói chuyện đó cho hắn, cô gái này rốt cuộc giúp ai làm việc?
Chuyện không rõ ràng, cảnh sát Quân luôn luôn không thích tiếp tục đâm sâu, hắn có thói quen dùng hành động cởi bỏ nghi ngờ.

Đến nỗi Tiếu Dao, vì sao cô muốn nói cho Quân Mạc Bắc, có lẽ cả cô cũng không biết, nhưng, chính mình đã không rõ, người khác liền càng thêm đoán không ra.

Cô không thích bị đoán được, mặc kệ là Tần Mặc hay Quân Mạc Bắc, hay tiên sinh tổ chức. Chỉ có tất cả mọi người đều đoán không ra, về sau, cô mới có thể làm việc của mình.

Sau sân huấn luyện ở cục cảnh sát, tới gần đỉnh núi. Trước Quân Mạc Bắc, nhóm cảnh sát đều đã chờ ở nơi đó.

Tất cả đều là thuộc hạ tinh anh đặc cảnh của hắn, nghe nói chi đội ngũ này vô cùng lợi hại, Tiếu Dao cũng là lần đầu tiên kiến thức cái

gọi là huấn luyện, giống tổ chức huấn luyện, quả thực -- cực kỳ tàn ác!
Hôm nay cô mặc một áo sơmi rộng, quần áo của mình không mặc, một hai phải mặc áo sơ mi Quân Mạc Bắc, sắc mặt Quân Mạc Bắc tuy rằng không tốt lắm, nhưng cũng không thể cho cô trực tiếp cởi ra, cứ thế mặc cô.

Tiếu Dao mặc áo sơmi này vẫn rất đẹp, ở giữa không biết dùng thứ gì bó sát, phác họa eo cô mười phần có đường cong gợi cảm.

Cổ áo sơmi mở hai cúc, đôi vυ" đầy đặn như ẩn như hiện, tay áo rất dài, nhưng bị cô vén lên, cánh tay cô càng có vẻ tinh tế đến mức tùy thời có thể bẻ gãy.

Cô gái này, quả thực là yêu tinh! Tùy tùy tiện tiện một chiếc áo sơmi, thế nhưng bị cô mặc ra phong tình vạn chủng! Xem những biểu tình nam cảnh sát trong đội ngũ hôm nay của hắn, liền biết hiện tại bộ dáng cô có bao nhiêu câu hồn.

Càng khoa trương chính là, lúc cô tìm một cái ghế dựa ngồi xuống, làm chân thon dài kề nhau, một đám nam đặc cảnh trước mặt Quân Mạc Bắc, thế nhưng có mấy người dưới háng nhô lên!
Hắn quay đầu lại nhìn, yêu tinh ngồi trên ghế, chân thật sự rất thon dài, quan trọng nhất chính là, hiện tại dáng ngồi của cô, đùi cơ hồ hoàn toàn bại lộ, nếu để cô dạng hai cái đùi, là có thể nhìn qυầи ɭóŧ gợi cảm, thậm chí nhìn thấy qυầи ɭóŧ bao vây hình dáng bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©!

Mặc Quân Mạc Bắc vô biểu tình, ánh mắt lại như bàn ủi chăm chú trên đùi cô! Đêm qua hắn chính là như vậy kéo chân cô, cũng thấy rõ ràng nhục huyệt nho nhỏ hồng nhạt.

Thậm chí, để dươиɠ ѵậŧ lớn của hắn đè trên huyệt hồng cọ xát thật mạnh, ma sát làm dâʍ ŧᏂủy̠ bắn bốn phía, cuối cùng qυყ đầυ cắm tới thọc vào rút ra vài cái, cô gái này liền phun.

Toàn bộ tiểu huyệt giống như dùng nước làm ra, tùy thời tùy chỗ, tùy tiện cắm xuống, chính là từng dòng dâʍ ŧᏂủy̠!
Hắn đang nhìn Tiếu Dao, đồng thời Tiếu Dao cũng đang nhìn hắn, Quân Mạc Bắc làm vẻ mặt bình tĩnh đáy mắt không có bất cứ gợn sóng nào, Tiếu Dao nheo đôi mắt, vẻ mặt yêu mị.

Cô nâng ngón tay tiến đến bên môi, bỗng nhiên vươn đầu lưỡi, liếʍ ngón tay.

Dưới háng Quân Mạc Bắc căng thẳng, đột nhiên không kịp phòng ngừa phải thu hồi ánh mắt. Cô gái này! Tự liếʍ ngón tay, giống như liếʍ dươиɠ ѵậŧ đàn ông! Quả thực dâʍ đãиɠ đến cực điểm!

Đáng chết chính là, mấy nam đặc cảnh đằng trước sao lại thế này? Thế nhưng một đám mặt đỏ tới mang tai, hạ thể sưng to sung huyết, ngay cả quần đều cơ hồ muốn rách ra!

Chương 83

Chương 83 : Dâʍ đãиɠ (2)

_____

Mang theo tai họa bên người, làm cho toàn bộ đội ngũ tinh anh tại Nghiệp Thành được xưng xuất sắc nhất, chưa bao giờ có bất cứ sai lầm nào, buổi sáng huấn luyện đều hoàn toàn băng rồi.
Buổi chiều, Tiếu Dao bị trục xuất về văn phòng Quân Mạc Bắc, để Tiểu Trịnh tiếp tục trông giữ, người đàn ông này quyết định không mang theo cô bên người.

Tiếu Dao nhưng thật ra mừng được thanh nhàn, cũng không cảm thấy nhàm chán.

Buổi chiều Quân Mạc Bắc về văn phòng, liền nhìn thấy Tiếu Dao ngồi trên hắn, đang sử dụng máy tính.

Tiểu Trịnh đứng bên cạnh cô, không biết đang nói cái gì với cô, xem mặt Tiểu Trịnh tới mang tai, lại xem cổ áo cô gái này rộng mở, đây quả thực chính là dụ người phạm tội.

Tiểu Trịnh đứng cô ngồi, chỉ cần Tiểu Trịnh cúi đầu, là có thể nhìn thấy ít nhất nửa phong cảnh vυ", kém chút nữa thì nhìn thấy đầṳ ѵú!

Thấy Quân Mạc Bắc trở về, Tiểu Trịnh hoảng sợ, cuống quít tránh khỏi Tiếu Dao, một bộ chột dạ: "Lão, lão đại."

"Không biết cô ta là cao thủ máy tính?" Cũng dám đưa máy tính hắn cho cô gái này dùng, muốn chết có phải hay không?
"Cô ấy..." Tiểu Trịnh sợ tới mức không dám thở, Tiếu Dao là cao thủ máy tính? Hắn thật sự không biết đâu! Đó không phải Tiếu Dao kêu nhàm chán, hắn mới đưa máy tính lão đại ngày thường không dùng cho cô chơi chơi sao?

Máy tính này, lão đại thật sự đã bỏ hoang thật lâu, hệ thống cũng chưa thăng cấp, hắn còn tưởng rằng lão đại tính ném đi.

Khuôn mặt Quân Mạc Bắc lãnh trầm khác thường, bước nhanh đi tới bên Tiếu Dao, đang muốn quăng cô gái này khỏi ghế, tầm mắt lại một không cẩn thận nhìn màn hình máy tính, sắc mặt càng thêm khó coi.

"Cô..."

"Em không vào trang web đó, đây là em vẽ ra." Tiếu Dao ngẩng đầu nhìn hắn, giơ tay vén tóc dài buông xuống ở trước ngực, không có tóc dài che đậy, vυ" to càng thêm bành trướng, giống như sắp nhảy khỏi áo sơmi.

Cô thuận thế nâng thân thể, đáng tiếc, đáy mắt Ưuân Mạc Bắc một chút tình tố khác thường đều không có, càng không giống người đàn ông khác lúc nhìn thấy ngực cô, sẽ hô hấp hỗn độn.
Vị cảnh sát Quân này, đến mắt đều không chớp một chút, mắt nhìn thẳng màn hình, nhìn đến những truyện tranh đó cũng không có biểu hiện xấu hổ, lạnh tựa như một tòa băng sơn.

Tiếu Dao nghiêng đầu đánh giá hắn: "Cảnh sát Quân cũng thích xem truyện tranh sao? Mỗi ngày em vẽ cho anh xem được không? Trình độ vẽ tranh của em khá tốt, tuyệt đối là thật, anh xem..."

Tay dài duỗi ra, chỉ vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© hai người: "Có phải chân thật hay không?"

"Tổ chức các cô, sẽ dạy ra một đám phụ nữ da^ʍ dãng như cô sao?" Quân Mạc Bắc như cũ là mặt vô biểu tình, bộ dáng lạnh như băng, muốn từ trên mặt hắn nhìn thấy biểu tình khác thường, thật đúng là khó.

"Không phải đâu, đây là em tự học thành tài, em lợi hại đúng không?" Bị mắng dâʍ đãиɠ, Tiếu Dao thế nhưng một chút đều không tức giận, thậm chí còn đắc ý dào dạt.
Ngón tay dài nâng lên, bấu vạt áo hắn, nhẹ nhàng kéo kéo, cô nhìn qua, hạ giọng: "Đêm qua, cảnh sát Quân không phải đã hưởng qua thân thể người ta sao? Tiểu huyệt người ta ăn đến đại gia hỏa anh thoải mái không?"

Tuy rằng giọng hình như cố ý đè thấp, nhưng trên thực tế, Tiểu Trịnh trong phòng sao có thể nghe không được?

Khuôn mặt Tiểu Trịnh một đỏ giống gan heo, cuống quít ho nhẹ nói: "Lão, lão đại, em còn có việc, nếu anh đã trở lại, em... Em ra ngoài trước."

Dứt lời, cũng không đợi Quân Mạc Bắc đồng ý, lập tức quay người đi ra cửa, cũng thay bọn họ đóng cửa phòng.

Quân Mạc Bắc nhìn chằm chằm ngón tay cô gái bấu vạt áo mình, môi mỏng nhấp ra một đạo vô tình lạnh bănh: "Cô cho rằng nói lời đó trước mặt cấp dưới của tôi, sẽ ảnh hưởng đến tôi?"

"Lạnh lùng như vậy làm cái gì? Người ta chỉ thật sự nhớ côn ŧᏂịŧ lớn của anh thôi." Cô cười cười, bỗng nhiên nâng một chân lên, vắt trên ghế dựa: "Không tin anh nhìn xem, người ta chỉ cần tưởng tượng côn ŧᏂịŧ anh, tiểu huyệt liền ướt rồi đó."
---- nữ vương trưởng thành, thủ đoạn tuyệt đối là một bộ một bộ, rửa mắt mong chờ đi! (Lời tác giả).

Chương 84

Chương 84 : Dâʍ đãиɠ (3)

_____

Chân mảnh khảnh nâng lên, mềm như bông mà treo đặt trên tay trên ghế tựa, Tiếu Dao nhìn hắn, ý cười trên khóe môi giống như đóa lan trắng trong u cốc, tươi mát tự nhiên.

Nhưng, mảnh đất giữa hai đùi cô, lại như một đóa anh túc diễm lệ trưởng thành bên vực sâu! Rõ ràng như vậy, bại lộ như vậy, thậm chí còn dính nước, ướt dầm dề, chảy ròng ròng, hồng mềm mềm!

Cô gáu này thế nhưng không mặc qυầи ɭóŧ, hoa huyệt theo động tác cô nhấc chân, cứ như vậy không hề che đậy bại lộ trong tầm mắt Quân Mạc Bắc!

Sắc mặt Quân Mạc Bắc tuy rằng trước sau không có bất cứ biến hóa gì, nhưng, hầu kết gợi cảm lại vẫn không thể tránh né mà lăn lộn.
A, không phải không có một chút phản ứng sao? Thiếu chút nữa đã tin rồi!

Tiếu Dao như cũ ngẩng khuôn mặt nhỏ nhìn hắn, chớp một đôi sáng ngời rồi lại vô tội mắt to, trong ánh mắt ngập nước, ngây thơ như vậy, rồi lại câu hồn như vậy.

“Em không nói dối đâu, tiểu huyệt em thật sự rất nhớ qυყ đầυ lớn của anh, tối hôm qua anh cắm vài cái người ta đã cao trào, hiện tại, còn muốn bị anh cắm.”

Quân Mạc Bắc cảm thấy có chút khát nước, thân thể cứng đờ chậm rãi đi, muốn tìm một chỗ nào đó ngồi xuống, mới nhớ tới ghế của mình đang bị cô gái này ngồi.

Hắn điều chỉnh hô hấp, liên lạc bên ngoài: “Đưa ly cà phê vào đây.”

“Vâng lão đại.” Điện thoại truyền đến tiếng điềm mỹ của trợ lý nhỏ.

Tiếu Dao lúc này mới thu chân về, đứng lên, trả ghế dựa cho hắn:
“Anh mỏi chân hả? Anh ngồi đi.”

Quân Mạc Bắc nhàn nhạt liếc cô một cái, môi mỏng mấp máy không nói gì, kéo ghế dựa ngồi lên, lại không nghĩ cô gái đứng bên người hắn lúc nghe tiếng gõ cửa, bỗng nhiên ngồi xổm xuống, ghé vào trên đùi hắn.

Trợ lý nhỏ cũng không biết tình huống bên trong như thế nào, mở cửa phòng xong, cô bưng cà phê đỏ mặt đi đến: “Lão đại, cà phê của anh.”

Mỗi lần nhìn lão đại, không cần hắn nói chuyện cũng không cần hắn làm cái gì, chỉ nhìn hắn một mặt lạnh soái khí, tim đã như nai con chạy loạn.

Đặc biệt tưởng tượng đến thân thể cường tráng của hắn, nghĩ đến hắn ngẫu nhiên không cẩn thận lộ ra cơ bắp và cánh tay, cơ thể liền nhịn không được một trận mềm mại, hận không thể lập tức bị hắn đè ở dưới thân.

Người đàn ông mạnh mẽ như vậy, công phu trên giường nhất định lợi hại làm phụ nữ phát khóc, rất muốn... Nằm ở dưới thân hắn, bị hắn hung hăng thao!
Đem cà phê đặt trên bàn hắn, thói quen báo cáo công việc hôm nay cho hắn: “Lôi cảnh vụ chỗ SIR hôm nay tới tìm anh hai lần, nói hy vọng anh có thể tham gia bữa tiệc cuối tuần.”

“Tôi không rảnh.” Quân Mạc Bắc bưng cà phê ly lên, sau khi uống được một ngụm, sắc mặt chợt biến đổi.

Trợ lý nhỏ hoảng sợ, vẻ mặt sợ hãi: “Lão, lão đại, có phải cà phê không ngon hay không? Là... Không uống được sao?”

Hắn không nói chuyện, mắt dừng trên màn hình, ánh mắt lại nhìn cô gái kéo khóa quần hắn, cách qυầи ɭóŧ bắt được côn ŧᏂịŧ nửa cứng của hắn! Cô gái này, cũng dám!

Tiếu Dao ngẩng đầu, cho hắn một mặt cười hì hì, hóa ra đã nửa cứng nha, vừa rồi không phải còn biểu hiện thật sự lạnh nhạt sao?

Hôm nay quần huấn luyện có chút dày, không kéo khóa quần, còn không biết đồ vật lớn đó cơ hồ có thể căng bạo qυầи ɭóŧ?
Cảnh sát cấm dục ở chính văn phòng mình có xúc động với phụ nữ, đến côn ŧᏂịŧ cũng cứng rồi? A, có ý tứ! Biểu tình lạnh nhạt băng sơn làm cho người ta sợ hãi, nếu không phải thân thủ sờ soạng một phen còn không biết hắn đã có du͙© vọиɠ rồi đâu.

Trợ lý nhỏ thấy Quân Mạc Bắc không nói lời nào, trong lòng càng thêm bất an: “Lão đại, có phải hay không...”

Bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng gõ cửa, lúc sau, cửa văn phòng bị đẩy ra, Tiểu Trịnh đi đến: “Lão đại, Lôi cảnh quan và Tiếu cảnh quan có việc tìm ngài.”

“Cảnh sát Quân, cả ngày tìm không thấy anh, cuối cùng đã trở lại.” Phía sau, Lôi cảnh quan cùng Tiếu cảnh quan không mời tự đến, ba người tiến vào, không khí trong văn phòng tức khắc nóng lên.

A, là thật sự nóng, mà không biết sự nóng bỏng này bắt nguồn từ nơi nào.
Khuôn mặt Quân Mạc Bắc trước sau không có gì biến hóa, nhưng, thân thể lại trong nháy mắt căng thẳng.

Cô gái tránh dưới bàn làm việc hắn không biết khi nào, xâm nhập giữa hai đùi hắn, đôi tay cách qυầи ɭóŧ nắm côn ŧᏂịŧ càng ngày càng cứng, thế nhưng bỗng nhiên vươn đầu lưỡi, cách qυầи ɭóŧ liếʍ côn ŧᏂịŧ hắn.

Chương 85

Chương 85 : Dâʍ đãиɠ (4)

_____

Thân hình cao lớn của Quân Mạc Bắc một trận căng thẳng, hai người trong văn phòng đã ngồi xuống ghế sofa, nhìn hắn: “Cảnh sát Quân, cuối tuần mấy khoa chúng ta giao lưu hữu nghị, làm sao có thể thiếu bộ phận đặc cảnh các anh được? ”

Một vị khác cảnh sát cũng nói: “Đúng vậy, anh biết đó, các cô gái ở bộ phận chúng tôi nha, một đám đều la hét muốn các anh đặc cảnh tới tham gia, đặc biệt là cảnh sát Quân, anh chính là tình nhân trong mộng của toàn bộ cô gái trong cục cảnh sát, không thể không tới nha!”
“Cuối tuần tôi không rảnh.” Giọng Quân Mạc Bắc cuối cùng một khắc tựa hồ hơi hơi đổi, nhưng, người bình thường nghe không ra, có lẽ chỉ cô gái ngồi quỳ ở giữa hai chân hắn mới biết được.

Bởi vì, cô vừa vặn vén qυầи ɭóŧ hắn lên, móc ra côn ŧᏂịŧ thô dài sưng to đến kích cỡ kinh người, cầm ở trong tay thưởng thức rồi!

Sắc mặt Quân Mạc Bắc không có một tia biến hóa, tay lại bất động thanh sắc rơi xuống, cầm tay Tiếu Dao, muốn lấy tay cô khỏi côn ŧᏂịŧ mình.

Ai ngờ cô nhóc này thế nhưng to gan lớn mật, năm ngón tay gắt gao bắt chặt côn ŧᏂịŧ hắn, chỉ cần hắn dùng sức, liền biến thành tự mình kéo côn ŧᏂịŧ, loại cảm giác này, đáng chết tra tấn người!

Bình tĩnh như Quân Mạc Bắc cũng không khỏi hơi hơi thay đổi sắc mặt, hung hăng trừng mắt nhìn cô gái giữa hai chân.
“Lão đại, sao, làm sao vậy?” Tiểu Trịnh thấy Quân Mạc Bắc thay đổi sắc mặt, còn tưởng rằng mình hoa mắt nhìn lầm rồi, đi bên người lão đại nhiều năm như vậy, khi nào gặp hắn biến sắc mặt?

“Bàn, dưới bàn có thứ gì sao?” Tiểu Trịnh muốn lại đây, còn tưởng rằng là dưới bàn ô uế, làm lão đại không thoải mái.

Ai ngờ ánh mắt Quân Mạc Bắc lạnh buốt bắn lại, âm thanh rõ ràng khàn hơn vừa rồi không ít, nhưng, hàn khí bức người: “Ra xa chút!”

Tiểu Trịnh hoảng sợ, còn tưởng rằng trên người mình có mùi gì khó ngửi, làm lão đại chán ghét, theo bản năng nghe lời.

Có điều, tuy bọn họ huấn luyện toàn bộ buổi sáng, nhưng, lúc trở về đều tắm xong, bao gồm lão đại mình cũng tắm rồi mới về văn phòng, trên người hắn không nên mùi gì khó ngửi mới đúng.

“Lão, lão đại, làm sao vậy?” Tiểu Trịnh sợ không nhẹ, lão đại ngày thường tuy rằng nghiêm túc lạnh nhạt, nhưng, rất ít tức giận, lúc lão đại tức giận, tuyệt đối có người sẽ chết thực thảm.
“Không có việc gì.” Năm ngón tay cầm chuột của Quân Mạc Bắc chặt thêm, thái dương hơi hơi tuôn ra một chút mồ hôi mỏng, cô gái đáng chết này, thế nhưng há mồm cắn một ngụm trên qυყ đầυ của hắn!

Chưa từng bị phụ nữ chạm côn ŧᏂịŧ hiện giờ bị một cô gái nắm trong tay, cô thậm chí chẳng biết xấu hổ mà liếʍ qυყ đầυ hắn.

Quân Mạc Bắc hít sâu một hơi, tầm mắt lạnh nhạt đừng trên người Tiếu cảnh quan: “Tôi không có hứng thú với các cô gái trong cục cảnh sát!”

Tiếu Dao nhịn không được cười nhạt, không tiếng động. Người đàn ông này thật sự là lợi hại, rõ ràng côn ŧᏂịŧ đã sưng to đến cơ hồ muốn nổ tung, hắn thế nhưng còn có thể bình tĩnh nói chuyện với người khác, rất cừ nha!

Lại không biết, đợi lát nữa còn có thể cừ như vậy hay không!
Cô gợi lên môi, thời điểm Quân Mạc Bắc tính trục khách, bỗng nhiên nỗ lực mở ra miệng nhỏ, ngậm qυყ đầυ lớn trong miệng, dùng sức

hút một cái.

“A!” Quân Mạc Bắc lần này sắc mặt lại thay đổi, con chuột bị hắn nắm trong tay, thiếu chút nữa bị bóp nát!

Cô gái này! Cô gái đáng chết này! Cũng dám!

Chương 86

Chương 86 : Dâʍ đãиɠ (5)

_____

“Lão, lão đại, anh không sao chứ?” Tiểu Trịnh gắt gao nhìn chằm chằm mặt Quân Mạc Bắc, vẻ mặt bất an. Lão đại vừa rồi là... Là rêи ɾỉ sao? Chẳng lẽ, lúc lão đại huấn luyện bị thương?

Nhưng, một tiếng rêи ɾỉ nặng nề đó, rõ ràng không cẩn thận tràn khỏi miệng, hơn nữa nghe qua... Như thế nào một chút cũng không giống thống khổ, mà như là... Hưởng thụ?

Vài người khác trong văn phòng, ánh mắt tất cả đều dừng trên mặt Quân Mạc Bắc đã ướt mồ hôi. Cảnh sát Quân khuôn mặt băng sơn vạn năm bất biến, phía trên chảy mồ hôi mỏng sao?
Điều hòa văn phòng không phải còn chạy tốt? Như thế nào sẽ... nóng như vậy?

Tiểu Trịnh chưa từ bỏ ý định, thật cẩn thận hỏi: “Lão đại, có phải... nơi nào không thoải mái hay không? Nếu không, em gọi bác sĩ tới đây xem cho anh?”

Quân y ngay tại tầng này, muốn hắn lại đây, cũng chỉ cần một cú điện thoại.

“Không có việc gì.” Quân Mạc Bắc thật vất vả nhịn xuống một phần kích động, qυყ đầυ còn ở trong miệng cô gái, đang ở bị cô dùng sức mυ"ŧ vào.

Tuy rằng chính hắn nhìn không thấy, đã có thể cảm giác được, nơi đó không ngừng thấm ướt.

Khoang miệng ấm áp, mềm mại lại chặt chẽ, ngọt ngào bao lấy qυყ đầυ của hắn, xưa nay chưa từng sảng khoái, đang khiêu chiến ý chí mà hắn từ trước đến nay lấy làm tự hào!

Tiếu Dao nâng mắt nhìn hắn, đáy mắt có ý cười kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Quân Mạc Bắc cũng vừa lúc rũ mắt, nhìn chằm chằm cô gái đang làm càn, nhưng không nhìn thì thôi, vừa nhìn, cả người tức khắc gắt gao căng cứng.
Chỉ thấy quai hàm cô gái phình phình, miệng nhỏ như vậy bị đầu nấm to lớn của hắn căng đầy, rõ ràng ngậm không nổi.

Nhưng cô vẫn nỗ lực ngậm đầu nấm của hắn, dùng sức mυ"ŧ vào.

Hắn thu hồi ánh mắt, lạnh lùng nhìn mấy người trong văn phòng còn không muốn rời đi, lời nói lạnh nhạt: “Tôi nói, cuối tuần không rảnh, tôi...!!!”

Sắc mặt cảnh sát Quân bỗng nhiên biến đổi, ngay sau đó, gân xanh thái dương lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, đang thình thịch dựng lên.

Mấy người trong văn phòng tôi nhìn anh anh nhìn tôi ngươi, hoàn toàn không biết cảnh sát Quân rốt cuộc có chuyện như thế nào? Làm sao giống như đang chịu đựng cái gì?

Lần này là Tiếu cảnh quan đứng lên, đi qua chỗ hắn: “Cảnh sát Quân, anh... Thật sự không có việc gì chứ?”

Ánh mắt hắn dừng trên bàn làm việc của Quân Mạc Bắc, dường như muốn xuyên qua bàn làm việc nhìn thấu dưới bàn có thứ gì.
Hiện tại bộ dáng này, thấy thế nào cũng giống ở dưới bàn có người nào, đang ở uy hϊếp đến an toàn của cảnh sát Quân! Chẳng lẽ, có kẻ gian trà trộn vào, đang dùng vũ khí uy hϊếp cảnh sát Quân?

Tiếu Dao rõ ràng nghe được tiếng bước chân đang tới gần, nhưng, cô không chỉ không lùi bước, ngược lại thêm một lần cong đầu lưỡi ấm áp, liếʍ qυყ đầυ Quân Mạc Bắc.

Mười ngón tay Quân Mạc Bắc lại một lần căng thẳng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, cơ hồ đã vượt qua khả năng hắn có thể thừa nhận.

Hạ thể từng chút từng chút sưng to, cả người từng hồi từng hồi thoải mái, rồi lại cảm thấy không đủ! Mãi mãi không đủ! Hắn hận không thể ấn đầu cô gái này, dùng chính dươиɠ ѵậŧ mình không ngừng thọc vào rút ra trong miệng cô!

“Cảnh sát Quân...” Tiếu cảnh quan thử nhìn hắn một cái.
Sắc mặt Quân Mạc Bắc càng thêm khó coi, lá gan cô gái này thật đúng là lớn! Nhưng hiện tại thực rõ ràng, mình lại không nói chút gì đó, bọn họ nhất định sẽ cho rằng tính mạng hắn đang gặp uy hϊếp, sẽ không màng tất cả xông tới!

“Bữa tiệc cuối tuần, tôi có rảnh!” Hắn cơ hồ là cắn răng, hung hăng trừng mắt nhìn Tiểu Trịnh: “Tiễn khách! Đóng cửa lại cho tôi!”

Cô nhóc này, muốn chơi có phải hay không! Hắn phụng bồi!

Chương 87

Chương 87 : Thao huyệt ở văn phòng (1)

_____

Trong văn phòng, hô hấp người đàn ông càng ngày càng thô nặng! Một khắc Tiểu Trịnh đóng cửa phòng lại, hắn một phen bỏ qua con chuột.

Du͙© vọиɠ bị câu dẫn một khắc này không thể vãn hồi, tay to hắn rơi xuống, đang muốn dùng sức ấn đầu cô gái về phía mình, không ngờ, Tiếu Dao thế nhưng lúc hắn đυ.ng tới, nhanh chóng buông ra.
Lúc sau, từ bàn làm việc chui ra, trong nháy mắt đã lùi ra một góc xa.

Đứng sát cửa sổ, cô nhìn chằm chằm côn ŧᏂịŧ lớn của Quân Mạc Bắc như cũ đứng thẳng, liếʍ liếʍ khóe miệng, thế nhưng cười có vài phần đắc ý: “Cảnh sát Quân, thoải mái chứ?”

Trước mặt đồng nghiệp, một bên thảo luận cùng người ta, một bên hưởng thụ cô khẩu giao, trên mặt cấm dục nghiêm túc, qυყ đầυ côn ŧᏂịŧ lại không ngừng ở tràn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Hình ảnh này, tưởng tượng khiến cho người thú huyết sôi trào, hắn hiện tại có phải cũng đã nếm thử hương vị sung sướиɠ của trái cấm hay không?

“Có ý gì?” Quân Mạc Bắc vẫn ngồi ở ghế trên, xoay người nhìn cô, ngay cả dây kéo quần cũng không kéo lên, cũng không để bụng côn ŧᏂịŧ mình còn cứng rắn đứng sừng sững.

Hắn nhìn chằm chằm cô gái đứng sát cửa sổ sát, đôi mắt đen mị lên, nguy hiểm lại thị huyết!
“Cô chơi tôi?”

“Em làm sao dám? Chỉ là giỡn với cảnh sát Quân một tí mà thôi.” Ngay từ đầu Tiếu Dao muốn câu dẫn hắn, nhưng, nơi này là văn phòng, Quân Mạc Bắc dù có đói khát cũng không có khả năng ở chỗ này muốn mình.

Cho nên, cô cũng chơi chơi mà thôi, nhìn xem vị cảnh sát cao lãnh cấm dục này có phải thật sự có thể bình tĩnh hay không, sự thật chứng minh, hắn tuy rằng phía dưới không bình tĩnh, nhưng mặt trên thật đúng là bình tĩnh đến nỗi không chê vào đâu được.

Nếu không phải trước một bước bị Nam Cung Tịch đả thương thấu tâm, cũng bị Tần Mặc rất nhiều lần cưỡиɠ ɠiαи nên đối với đàn ông sinh vài phần kính sợ, cô nghĩ, có lẽ cô thật sự sẽ yêu người đàn ông này.

Lãnh túc, nghiêm cẩn, trầm ổn, khí phách, cảnh sát Quân sẽ làm người cảm thấy nhất định là đàn ông tốt trong gia đình. Đáng tiếc, hiện tại cô sẽ không yêu bất cứ người đàn ông nào nữa.
“Căn phòng này nóng quá đi, em ra ngoài chờ anh, cảnh sát Quân, gặp lại sau.” Từ mình tới cửa văn phòng chỉ cách một đoạn, Tiếu Dao một chút cũng không sợ không ra được.

Màn trời dần dần tối, đã tới thời điểm tan tầm, dù sao cũng đi mau, cô vẫn nên chạy nhanh ra ngoài mới tốt, ở lại nơi này, không chừng sẽ bị lửa giận của hắn thiêu đốt.

Nhưng lần này, Tiếu Dao bàn tính thế nhưng đánh hụt, cửa phòng vừa bị cô kéo ra, bỗng nhiên phịch một tiếng, cứ thế đóng lại thật mạnh! Thậm chí, cạch một tiếng, khóa từ bên trong.

Sao có thể! Tiếu Dao tức khắc một trận trợn mắt há hốc mồm! Hắn vừa rồi còn ngồi trên ghế, ghế dựa sau bàn làm việc, khoảng cách từ cửa tới bàn làm việc, tuyệt đối là xa, hắn là như thế nào làm được?

Sắc mặt Quân Mạc Bắc sâm hàn, cánh tay dài chụp cô ôm cả người lên, Tiếu Dao chưa phản ứng kịp, người đã bị hắn đè sát cửa sổ.
“Làm tôi mất khống chế, chơi rất vui đúng không?” Người đàn ông đứng phía sau cô, chân dài chọc giữa hai chân, hai đùi Tiếu Dao lập tức bị ép tách ra, xé một tiếng, áo sơmi nháy mắt bị hắn xé xuống một mảng lớn!

Lần này, Tiếu Dao thật sự có phần luống cuống, xem lửa giận bây giờ của Quân Mạc Bắc, nếu thật sự làm gì cô, mình tuyệt đối sẽ chết rất thảm.

Mấu chốt chính là, cô cảm thấy cô nhất định có thể chạy đi, vì sao lại bị bắt trở về, sao lại có thể như vậy? Vừa rồi, rõ ràng cũng chỉ còn một bước!

“Anh... A!” Qυầи ɭóŧ bị vô tình kéo xuống dưới, một phen liền xé rách, đáng thương bị ném ở một bên, kế tiếp chính là áo sơmi, mảnh vải dư lại cũng hoàn toàn bị hắn kéo xuống!

“Nơi này là văn phòng!” Đáng sợ là, cô đứng sát cửa sổ, tấm rèm chưa được kéo lên, tuy rằng nơi này hơn tầng mười, nhưng, đối diện cách đó không xa là một tòa nhà cao tầng khác.
Tòa nhà đối diện cửa sổ bọn họ có ban công, nếu lúc này, có người từ phòng kia đi ra, đứng trên ban công, tuyệt đối có thể xem rõ ràng bọn họ.

Hiện tại trên người cô không có gì che đậy, khi Quân Mạc Bắc kéo cả áo ngực cô xuống, toàn bộ thân thể cô liền trần trụi, không hề giữ lại.

“Không cần như vậy!” Đôi tay Tiếu Dao che ngực, hạ thể lại đột nhiên căng thẳng, ngón tay Quân Mạc Bắc thế nhưng đã cắm vào rồi.

“Ô...”

Cô theo bản năng ngẩng đầu, bị ngón tay cắm khiến thân thể một trận run run: “Đừng, đừng như vậy, kéo... Kéo rèm đi, xin anh.”

Chương 88

Chương 88 : Thao huyệt ở văn phòng (2)

_____

Người đàn ông phía sau mặt lạnh, gắt gao nhìn chằm chằm sườn mặt cô gái kinh hoảng thất thố, ngón tay thô dài nhanh chóng thọc vào rút ra ở tiểu huyệt cô, căn bản không có nửa ý muốn dừng.
Đến nỗi việc kéo tấm rèm, càng thêm không có khả năng sẽ làm.

Tiếu Dao cuối cùng ý thức được bản thân hôm nay thật sự chọc tức

hắn, nhưng...

“Anh là bộ đội đặc cảnh, anh như vậy... A! A a... Ân a... Như vậy...

A... Sẽ bị người nhìn thấy... A a...”

Hắn thật sự không sợ ư? Hắn có phải muốn ném hình tượng cảnh sát hay không? Tiếu Dao cắn môi, bị cánh tay dài của hắn giam cầm phần eo gắt gao, cái mông cũng bị hắn nâng lên, căn bản không chỗ trốn.

“A... Chậm một chút, ân a...” Ngón tay ở trong tiểu huyệt không ngừng đẩy mị thịt ra, nhục huyệt cô lại đặc biệt chặt, mỗi lần hắn rút ra, mị thịt lập tức co lại, tiếp đó cắm vào, vẫn muốn một lần nữa đẩy ra.

Tiếu Dao cảm thấy mình sắp điên mất rồi, lõa thể dựa vào cửa sổ, cảm giác sợ hãi nếu bị người đối diện nhìn thấy vẫn quanh quẩn trong đầu cô, rất choáng váng, rất hoảng loạn, rất khẩn trương!
Bởi vì khẩn trương, tiểu huyệt còn sít hơn ngày thường, ngay cả một ngón tay cũng cơ hồ chen không lọt.

“Quân Mạc Bắc, anh là cảnh sát cấp cao trong cục cảnh sát, anh không thể... A! Anh làm cái gì?” Thân thể cô thế nhưng bị hắn trực tiếp nhấc lên, hai chân treo không cảm giác thật sự rất đáng sợ!

Dối tay Quân Mạc Bắc nâng hai cánh mông cô, cứ như vậy nâng cả người cô lên, sức lớn như vậy, quả thực không thể tưởng tượng!

Cho dù cô không tới một trăm cân (*), nhưng là cao một mét sáu mấy, ít nhất cũng phải chín mươi mấy cân! Hắn như thế nào làm được!

(*) Đơn vị cân theo TQ khác VN, 1 cân = 0,5kg.

“Ưʍ...” Một vật cứng nóng vô cùng vật cứng từ khe mông cô đi lên, qυყ đầυ lớn đó cô đã nếm thử, nếu không phải tình huống không đúng, cô sẽ reo hò khi hôm nay mình chọc giận hắn.
Ít nhất, hiện tại kích động được Quân Mạc Bắc hiếu thắng cô, không phải chuyện rất thành công? Nhưng vấn đề là, sát cửa sổ, dễ dàng sẽ bị người xem!

Cô chỉ vì nhiệm vụ, cũng không phải là thật sự hoàn toàn không xem trọng trinh tiết của mình, có thể tìm chỗ đơn độc một chút hay không? Hoặc là, kéo tấm rèm trước đi?

“A...” Tiếu Dao biết mình đã không có cơ hội chạy thoát, một chân dài của Quân Mạc Bắc xâm nhập giữa hai chân cô, hai đùi Tiếu Dao lập tức bị đẩy ra, qυყ đầυ cực lớn nóng bỏng cũng đẩy tiểu huyệt cô, đang chào hỏi miệng tiểu huyệt.

“Cảnh sát Quân, đối diện... A! Đối diện... Tùy thời đều sẽ có người.” cô thật sự sợ quá, vạn nhất bị người chụp được thì làm sao bây giờ?

“Không, không cần... A! A... Thật lớn...”

Ông trời, thật sự rất lớn! Đầu nấm lớn, thế nhưng bị dùng sức tiến vào! Tiếu Dao chỉ cảm thấy hai chân một trận mềm mại, trong lòng một chút sức lực cũng không có, hoàn toàn mềm thành một bãi bùn.
“Ân... Ân a! A ha... Quá lớn, chờ, chờ một chút, quá lớn... A!”

Theo kia một câu nói không nên của cô là thê lương hay thống khổ thét chói tai, côn ŧᏂịŧ thô dài rất lớn, thế nhưng đột nhiên đâm vào, ít nhất cắm vào hai phần ba chiều dài! Là thật sự cắm vào rồi!

“Ân!” Một tiếng thoải mái kêu rên từ sâu thẳm yết hầu người đàn ông phát ra, qυყ đầυ côn ŧᏂịŧ bị kẹp chặt thậm chí bị không ngừng mυ"ŧ vào nơi chật chội, khiến hắn đạt tới sung sướиɠ chưa từng có!

Hóa ra thao phụ nữ thoải mái đến thế, hắn chưa thử, đây vẫn là lần đầu tiên!

Vẫn luôn cảm thấy phụ nữ đều phiền toái, hoặc là tham lam giàu tâm cơ, nhưng cô gái trước mắt có tâm kế này, lại bị hắn thao!

Có lẽ đến bản thân Quân Mạc Bắc cũng không rõ, trước kia hắn ghét nhất loại phụ nữ này, dâʍ đãиɠ, chơi tâm cơ, không biết liêm sỉ, hắn lại nhịn không được muốn thao cô!
Không biết là giận dỗi hay gì, Quân Mạc Bắc đột nhiên động thân một cái, côn ŧᏂịŧ thô dài cứ thế hoàn toàn vào toàn bộ, rốt cuộc cắm xuống.

“A!” Tiếu Dao ngửa đầu, bị đâm vào tử ©υиɠ cảm giác không biết là sướиɠ hay đau, tóm lại, nước mắt lập tức lăn xuống dưới, đầu óc trống rỗng, thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh.

Quá sâu! Đâm sâu như vậy, có thể đâm chết cô luôn hay? Người đàn ông xuất thân từ bộ đội đặc chủng thật sự không thể chọc, sẽ chết người.

Người đàn ông phía sau cũng sướиɠ đến suýt chút chịu không nổi, trực tiếp bắn vào tử ©υиɠ cô.

Thật chặt! Là phụ nữ đều chặt như vậy, hay chỉ có cô đặc biệt chặt còn nhỏ xinh? Chặt đến thế, làm hắn đi vào liền thiếu chút nữa bắn ra! Cô gái này, thật là vưu vật trời sinh!

Hắn lui ra phía sau một chút, rút côn ŧᏂịŧ khỏi cửa tử ©υиɠ, lại chậm rãi rút ra, lúc đã rút khoảng hai phần ba khỏi tiểu tuyệt cô, bỗng nhiên lại động thân một cái, phịch một tiếng, hung hăng đâm vào.
Tiếu Dao đã quên bản thân mình là ai, chỉ biết, rất sâu, rất nặng, rất lớn! Rất dài!

“A ha... Ân! A a...”

Chương 89

Chương 89 : Thao huyệt ở văn phòng (3)

_____

Quân Mạc Bắc thọc vào rút ra một chút cũng không nhanh, mỗi lần đều là chậm rãi rút ra, nhưng, khi đâm vào lại giống như đánh nhau, mau chuẩn ngoan! Làm Tiếu Dao hoàn toàn chống đỡ không được.

Mỗi lần bị đâm vào, toàn bộ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đều chịu công kích, côn ŧᏂịŧ thô dài của hắn luôn ấn đến cửa tử ©υиɠ, tinh hoàn rắn chắc trực tiếp đánh bên ngoài âʍ ɦộ, mỗi lần đều có thể đánh tới âm hạch yếu ớt.

Còn có âm mao đen sẫm của hắn, chạm vào âm hạch run rẩy sưng to của cô, thân thể treo không, cảm quan càng thêm rõ ràng, hạ thể đến xưa nay chưa từng gặp công kích như thế, làm cô nhũn đến cơ hồ sức hô hấp cũng không có.
"Ân a... A ha... A a a..." Đôi tay ghé vào trên thành cửa sổ, nguyên bản là thực sợ hãi người ở cao ốc đối diện đi ra ban công thấy một màn như vậy.

Nhưng không biết vì sao, lúc bị Quân Mạc Bắc hung hăng thao, lại bỗng nhiên có một loại tê dại nếu bị người rình coi sẽ cảm thấy thực sung sướиɠ.

Tiếu Dao không biết hiện tại mình suy nghĩ cái gì, chỉ biết, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© bị hắn hoàn toàn đùa giỡn, làm cô sau khi thống khổ không chịu nổi, thế nhưng bắt đầu nếm sự vui sướиɠ khôn cùng.

Cô hẳn là đã biến hư, ít nhất, thân thể biến hư, rất thích tư vị bị cường bạo...

"A, ân a..." Mồ hôi tay ở cửa sổ ấn ra dấu vết trên cửa thủy tinh, cô quay đầu lại tìm, không biết chính mình đến tột cùng muốn tìm cái gì.

Quân Mạc Bắc cho cô đáp án, môi mềm mại trực tiếp áp xuống, cắn môi mềm tinh xảo của cô, dùng sức mυ"ŧ vào.
Côn ŧᏂịŧ dưới háng không dừng quá nửa giây, vẫn như cũ ở một chút một chút công kích, bên trong tiểu huyệt cô gái này có vô số miệng nhỏ mềm mại ấm áp, không ngừng ở mυ"ŧ vào côn ŧᏂịŧ hắn.

Thân gậy đã bởi vì sưng to quá độ, gân xanh từng chút nổi lên, hình dáng kinh người! Mỗi lần cắm vào, mị thịt bị cắm đến từng đợt run rẩy, dâʍ ŧᏂủy̠ vung vẩy khắp nơi, ngay cả quần hắn cũng bị bắn ướt.

Trong văn phòng lớn, tiếng bạch bạch bạch vừa nặng vừa to! Tiếu Dao mới đầu còn ẩn nhẫn không dám kêu lớn, nhưng sau đó, rốt cuộc khống chế không được.

"Ân a a... Thật lớn, thật sự rất lớn... A a a..." Quá lớn! Cắm trong nhục huyền nho nhỏ của cô, khó tránh khỏi có chút đau, nhưng, rồi lại bởi vì hắn lớn, ngay cả đau cũng là một loại sướиɠ, sung sướиɠ khi huyệt bị hung hăng thao.
"Ân a..." cô vô lực mềm mại ngã xuống trong lòng ngực người đàn ông, toàn thân trên dưới, chỉ tiểu huyệt còn có cảm giác.

Tiếng nước nhóp nhép dâʍ đãиɠ phóng túng nói không nên lời, ở trong văn phòng trang hoàng nghiêm túc lãnh tình, có vẻ phá lệ dâʍ ɭσạи.

"Ân, a... A a ha... Mạc Bắc..." Đột nhiên, có một loại tình nguyện cứ như vậy bị hắn thao chết đi, không cần phải đối mặt với những âm mưu quỷ kế, cưỡng bức lợi dụng, cái gì cũng không cần đối mặt.

"Thao chết em, Mạc Bắc, thao chết em đi, a a a!" Tiếng kêu bén nhọn đến, là tiểu huyệt cô điên cuồng co rút một cái, lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ trào ra.

Sắc mặt Quân Mạc Bắc nháy mắt thay đổi, côn ŧᏂịŧ bị cô gắt gao cắn, qυყ đầυ không ngừng bị hút vào chỗ sâu nhất! Những miệng

nhỏ không đếm được như cùng nhau phát lực, muốn hút sạch sẽ cả tinh hoàn của hắn.
"A..." tiếng kêu cô gái còn ở bên tai, côn ŧᏂịŧ dưới háng như cũ bị cắn chặt, mồ hôi to như hạt đậu chảy dọc theo thái dương hắn, trượt qua khuôn mặt tuấn dật.

Rốt cuộc ở không thể nhịn được nữa, hắn rêи ɾỉ một tiếng, chật vật dùng sức rút côn ŧᏂịŧ ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẩn đυ.c phun ra!

Quân Mạc Bắc ở thở dốc, nhìn chằm chằm cô gái ngã trong lòng ngực run nhè nhẹ, nhớ tới câu "Thao chết em đi", hiện tại, hắn có chút hoài nghi, không phải hắn thao chết cô, rõ ràng là tiểu huyệt này muốn làm mình sướиɠ chết!

Nhìn trên mông cô tàn lưu tϊиɧ ɖϊ©h͙ mình, Quân Mạc Bắc có một loại cảm giác thất bại quân lính tan rã, tuy rằng thực sướиɠ, nhưng, thời gian có phải quá nhanh hay không? Mới hơn mười phút!

Đây là lần đầu cảnh sát Quân bắn trên người phụ nữ, so với tự mình làm quả thực không cùng một cấp bậc, quá sung sướиɠ! Sướиɠ đến xương một trận một trận tê dại, giống như điện giật!
Cô gái còn trong cao trào chưa tỉnh táo lại, khóe mắt mang theo hai giọt nước mắt, thế nhưng vô cùng tuyệt vọng.

Cô không phải phụ nữ giàu tâm cơ lại dâʍ đãиɠ sao? Vì sao thời điểm cao trào, thế nhưng có biểu tình tuyệt vọng? Vừa rồi câu kia thao chết cô đi, dường như thật sự muốn chết!

Rõ ràng cô thành công câu dẫn hắn, vì sao còn muốn chết? Cô gái này rốt cuộc suy nghĩ cái gì?

Chương 90

Chương 90 : Thao huyệt ở văn phòng (4)

_____

"Muốn chết hả?" Quân Mạc Bắc hừ hừ, lúc Tiếu Dao dần dần tỉnh táo lại, bỗng nhiên ôm cô lên, ném trên bàn làm việc: "Có dễ dàng như vậy?"

Chọc hắn, phải phụ trách đến cùng! Việc chưa xong đâu!

Cảnh sát Quân chưa bao giờ cho phép việc mình làm thất bại! Hơn mười phút, tuyệt đối là sỉ nhục lớn nhất trong đời hắn!
Ném cô gái trên bàn làm việc, kéo ra chân cô ra một cái, côn ŧᏂịŧ lần thứ hai cứng lên nhắm ngay nhục huyệt sau cao trào của cô, đột nhiên động thân một cái, hung hăng cắm vào!

"A!" Tiếu Dao thật vất vả trong cao trào lấy lại tinh thần, hơi hơi khép tiểu huyệt vừa bị khai phá, mị thịt quay cuồng, cửa tử ©υиɠ bị đâm cho mở ra, làm cô sau khi thét chói tai một tiếng, cơn sóng cao trào thứ hai cứ thế bỗng nhiên dâng lên.

"Ân a ha... A a..." Tiếng cô gái thét chói tai, làm Quân Mạc Bắc mới vừa cắm vào liền có kɧoáı ©ảʍ bắn tinh!

Nhục huyệt cô gái này quả thật là cực phẩm, sau khi hưởng dụng rồi, hắn cũng phải ghét bỏ tay của mình, ngón tay thô lệ làm sao so được với nhục huyệt mềm mại ôn nhu của cô gái chứ?

Hắn hoài nghi mình có phải đã yêu cái nhục huyệt này hay không? Ít nhất, là trúng độc rồi? Về sau ngoại trừ hoa huyệt cô, tay là tuyệt đối không muốn dùng thêm.
Hắn cúi đầu nhìn chỗ hai người kết hợp, côn ŧᏂịŧ màu hồng nhạt bởi vì sung huyết, hiện tại thành màu đỏ tím, thô giống như cổ tay cô, toàn bộ cắm vào hoa huyệt nhỏ xinh của cô.

Cửa hoa huyệt hoàn toàn bị căng ra, căng đến thật lớn, một chút nếp gấp cũng không có, tất cả đều bị vuốt phẳng, hắn thậm chí hoài nghi chính mình tiếp tục thọc vào rút ra như vậy, tiểu huyệt này có thể bị hắn chơi lạn hay không.

Ngón tay thon dài của hắn rơi xuống, ấn tiểu âm huyệt cô bởi vì sung huyết nhô lên, thế nhưng phát hiện chỉ cần mình ấn chỗ này một cái, tiếng cô gái thét chói tai sẽ càng thêm kịch liệt, tiểu huyệt cô cũng sẽ từng đợt co rút, cắn hắn đến càng chặt.

Cho nên, hắn như tìm được món đồ chơi mới vậy, một bên thao huyệt, một bên dùng đầu ngón tay cái ấn tiểu âm hạch Tiếu Dao, côn ŧᏂịŧ bị tiểu huyệt không ngừng gặm cắn, mồ hôi tràn ra từng tầng, làm quần áo hắn hoàn toàn ướt đẫm.
Xa xa nhìn lại, thân ảnh cao lớn rõ ràng vẫn áo mũ chỉnh tề, ngay cả quần áo trên người cũng không có loạn, duy chỉ có khóa kéo bị kéo ra, côn ŧᏂịŧ thô to lộ ra, không ngừng ở tiểu huyệt cô gái ra ra vào vào.

Tiếu Dao thật sự cảm thấy mình muốn chết, âm hạch bị đùa bỡn một hồi, cao trào bỗng nhiên điên cuồng vọt tới, đột nhiên không kịp phòng ngừa.

"A a a..." cô sướиɠ tới mức đầu ngón chân cũng hoàn toàn mở ra, sướиɠ đến thiếu chút nữa liền hôn mê qua, nhưng, sướиɠ xong, mới phát hiện côn ŧᏂịŧ người đàn ông thế nhưng còn trong cơ thể mình, còn đang không ngừng thọc vào rút ra.

Cảnh sát Quân giống như muốn nhặt về mặt mũi mất đi trước đó vậy, lần này thế nhưng chơi ước chừng hơn một giờ, mới ở Tiếu Dao không biết cao trào lần thứ mấy, tức muốn hộc máu mà rút côn ŧᏂịŧ ra.
Côn ŧᏂịŧ chống trên bụng nhỏ Tiếu Dao phun một dòng, rất đặc sệt!

Nhìn thấy cô gái nằm trên bàn làm việc của mình dạng rộng hai chân, chẳng sợ côn ŧᏂịŧ đã rút ra, tiểu huyệt bị chơi lâu lắm hơi hơi

mở ra, trên bụng nhỏ đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ hắn, một màn kia cực độ da^ʍ lọa, làm Quân Mạc Bắc có một khắc thất thần.

Luôn luôn ghét nhất bị phụ nữ tới gần hắn, thế nhưng ở trong văn phòng chính mình thao một cô gái, còn thao vô cùng thuần thục như vậy!

Thật mạnh hô một hơi, hắn lấy khăn giấy tùy tiện lau khô dươиɠ ѵậŧ mình, rồi lại lấy giấy muốn lau tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên bụng Tiếu Dao.

Không ngờ cô gái vốn dĩ đã mệt tới nỗi mắt sắp không mở ra được, nhìn thấy hành động của hắn, bỗng nhiên dùng sức đẩy hắn một cái: "Không cần... Không cần anh."

Cô cố hết sức bò dậy từ bàn làm việc, giãy giụa đi xuống, lúc hai chân chạm đất, thiếu chút nữa chân mềm nhũn liền quỳ.
Nhưng cô vẫn cắn răng, dùng sức còn sót đi tới phòng tắm, Quân Mạc Bắc không có ngăn cản, mắt lạnh nhìn cô đi vào xong, khóa cửa phòng tắm lại.

Nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên bụng, Tiếu Dao thiếu chút nữa liền khóc, cô rốt cuộc đã xong, đây là cái thứ nhất!

Lập tức đem bình nhỏ đặc chế trên cổ mình xuống, bỏ tϊиɧ ɖϊ©h͙ Quân Mạc Bắc vào bình nhỏ xong, mới đeo trở lại trên cổ.

Nhìn bản thân trong gương, cả người toàn dấu vết bị đàn ông lăn lộn, hạ thể còn ẩn ẩn đau! A, cô thế nhưng thật sự lưu lạc đến mức tùy tiện cho đàn ông đùa giỡn!

Nhưng ít ra, nhiệm vụ Quân Mạc Bắc đã hoàn thành, về sau, có thể không cần tiếp tục cùng người đàn ông này có bất cứ chạm mặt nào đúng không? Nhiệm vụ dâʍ đãиɠ này, xem như hoàn toàn hoàn thành rồi?

Cô thật sự không muốn tiếp tục nhìn thấy ánh mắt Quân Mạc Bắc ghét bỏ, không muốn lại để người ta xem thường, dùng một loại ánh
mắt nhìn kỹ nữ da^ʍ phụ nhìn chính mình.

Quân Mạc Bắc, không bao giờ cần câu dẫn hắn nữa!

Truyện được dịch bởi: Luve-Anh. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.