Tiểu bảo bối của tôi

Chap 16

Trường nó gần đây đang tổ chức giải bóng đá dành cho nam nữ các khối của trường. Nó thì thích thể thao từ nhỏ nên mấy này tất nhiên có nó rồi, nó rủ thêm Thanh và mấy đứa lớp nó nữa vừa may lập thành 1 đội. Lớp của nó đội nam chỉ vào được bán kết nhưng nữ lại vô được chung kết cũng nhờ có nó tuy nhỏ con nhưng lại có chơi từ nhỏ nên rất nhanh nhẹn, mấy đứa con gái kia thì tất nhiên không lại nó rồi. Nó vì ham tập nên bắt đầu lơ là việc học, điểm số cũng bắt đầu thấp lại còn bị trầy xước nhiều chỗ. Cô thấy vậy nhắc nó mấy lần nhưng nó chỉ nói không sao, cô cũng đã dọa phạt nhưng nó cười cho qua. Sao cô lại dễ với nó thế nhỉ??? Chiều hôm ấy, ngồi trong tiết mà nó lại nghĩ về trận đấu ngày mai vì ngày mai lại gặp ngay lớp của con Khánh Đan, lớp đó chỉ toàn chơi xấu với không đứa nào dám đυ.ng tới con Đan nên các lớp trước đều thua nhưng nó thì không. Nó lo suy nghĩ nên không tập trung ngay trong tiết của cô, cô thấy thế gọi nó đứng dậy:

   -" Nhật Anh, trả lời tiếp phần bạn Minh vừa trả lời"

   -" Dạ...." nó nghe cô kêu tên thì giật mình vội lật sách tìm

   -" Câu này...câu này...." nhỏ Thanh ngồi dưới nhắc nó

   -" Ai vừa nhắc đi ra ngoài" cô nghiêm giọng

Vì tiết cô đứa nào cũng sợ nên im ru, nhỏ nhắc bài cho nó thì chắc chắn bị nghe rồi. Thế là Thanh lẳng lặng đi ra ngoài

   -"....." nó im lặng

   -" Không trả lời được thì đi ra ngoài luôn, đang trên lớp mà tâm trí ở đâu thế hả?"

  Nó cũng không nói gì, đi ra ngoài cửa lớp đứng với Thanh. Hết giờ cô đi ra nhìn nó rồi đi không nói gì, tiết cô đã là tiết cuối của ngày hôm đó nên nó với Thanh cũng vào lấy sách vở rồi lấy xe ra về. Nó về nhà thấy cô ngồi trên ghế sofa, cô vẫn chưa thay đồ ngồi ở phòng khách đợi nó.

   -" Cô.....cô mới về ạ?"

Cô quăng sấp bài kiểm tra điểm thấp của nó lên bàn

   -" Như thế nào đây?"

   -" Dạ...em...."

   -" Mấy ngày nay không bị đòn nên không chịu được đúng không?"

   -" Em...xin lỗi"

   -" Mấy ngày trước cô đã nói rồi, thi đấu chỉ là chơi cho vui, giao lưu thôi, học mới là quan trọng. Em cũng đã nói với cô là em sẽ không để ảnh hưởng mà sao lại như vậy?"

   -" Em....."

   -" Lại góc kia quỳ úp mặt vào tường suy nghĩ việc mình đã làm đi"

   -" Dạ...em xin lỗi" nó cũng ngoan ngoãn nghe theo chứ biết nói gì đâu. Đúng tội quá còn gì để nói

Cô lên phòng tắm để hạ hỏa bớt, từ lần đánh nó đến sốt luôn thì cô đã nương tay hơn với nó. Chắc cũng gần 1 tiếng, cô cầm roi xuống dưới thấy nó quỳ tuy mỏi nhưng vẫn cố gắng quỳ thẳng lên hối lỗi. Cô lại gần chỗ nó, nó thấy cô cầm roi xuống thì không dám cựa quậy nữa

   -" Tại sao lại bị phạt?"

   -" Em lo đá banh không học để điểm thấp"

   -" Chiều nay còn làm gì?"

   -" Em không...chép bài với không tập trung nghe giảng"

Chat.....cô bực đánh nó một roi vào đùi

   -" Biết lỗi mình mà vẫn còn làm, nay em giỏi lắm rồi đấy. Tuần trước cô đã nói sẽ phạt nếu em tái phạm, đúng chưa?"

   -" Dạ....Hic....em xin lỗi"

   -" Quay lại đây, giơ tay ra"

Nó cũng làm theo

   -" Tội thứ nhất, không tập trung, không chép bài: 20 roi"

   -" Cô ơi....đánh tay....đau lắm....." nó nghe vậy thì để tay ra sau lưng

   -" Đó là việc của em, giơ tay cao lên"

Chat....chat....Aaaaa....huhuhu...mới 2 roi nó đã khóc rồi xoa tay

   -" Lúc cô phạt thế nào? Có được che, xoa, hay né không? Giơ tay cao lên, đánh lại từ đầu"

   -" Em xin lỗi.....đau quá cô...huhuhu.."

   -" Nhanh, cô không muốn nói lần hai"
     Chat....chat...Aaaaaa...huhuhu...em...xin.....chat...lỗi....chat...chat....×2 nó nhắm mắt không dám nhìn nhưng nước mắt cứ thế mà chảy xuống dù đau nhưng chẳng dám rút tay về.

  Chat...chat...cô.....chat..đau.....chat..em xin....chat....lỗi...×2, 10 roi tiếp cô đánh tuy không mạnh như 10 roi đầu nhưng cũng đủ làm nó đau. Tay nó bây giờ vừa sưng vừa đỏ, tê đến nỗi không thể nào co lại được. Xong 20 roi nó cứ ôm tay rồi cúi đầu khóc. Cô thấy nó vậy cũng xót nhưng vì không muốn nó hư nên đành nghiêm với nó.

   -" Cô ơi...huhuhu...tay em đau lắm rồi"

   -" Tay đau thì mông chịu, đứng dậy chống tay vào tường"

   -" Dạ....hic...hic..." nó biết là cô phạt tiếp, tuy đau nhưng vì không thể nào cãi được gì nên nghe theo cô cũng vì nó biết nếu cãi thì cô có thể sẽ không cho nó tham gia trận chung kết này.
   -" Tội thứ hai, ham đá banh bỏ học để điểm thấp, 50 roi" cô vì đúng thật không muốn nó tham gia trận đấu ngày mai nên mới đánh nhiều vậy vì nhìn nó bây giờ chân tay chỗ nào cũng trầy, cô xót lắm rồi.

   -" Cô ơi.....huhuhu....mai em đấu chung kết rồi.....30 roi thôi.....hic...được không cô?"

   -" Bây giờ cô cho em hai sự lựa chọn, một là chịu hết 50 roi rồi mai thi đấu, hai là cô sẽ không phạt nữa nhưng...."

   -" Em....hic.... chọn cái một....em xin lỗi" nó không đợi cô nói hết cũng biết cô sẽ bắt nó không tham gia trận ngày mai nhưng trận ngày mai đối với nó rất quan trọng, không những lấy danh dự cho lớp mà còn để chứng minh nó với con Đan nữa. Nó cũng cứng đầu lắm, đã quyết gì rồi thì phải làm tới cùng...

   -" Cô sẽ không nhẹ tay đâu, ráng mà chịu, cô hỏi tới roi nào phải trả lời, nghe chưa?" cô cũng không ngờ nó lại quyết định như vậy
  Chat...chat..chat..chat...hic...chat..×2. Nó tuy đau nhưng vẫn cố không lấy tay che hay né gì cả.....

  Chat.....chat....chat..aaaa..chat....chat..×2

   -" Cô.....huhuhu....đauu......"

Chat.....chat..chat...aaaa...chat....chat...

   -" Hic...hic...nhẹ....tay...thôi....hic...cô"

   -" Bao nhiêu roi rồi?"

   -" Dạ....em.....không....đếm..hic hic..."

Chat...chat....chat...chat...chat...

   -" Bị đánh lại bao nhiêu lần cũng không nhớ, đúng không? Đánh lại từ đầu"

   -" Cô.....huhuhu...đừng mà....."

Chat....chat....aaa..chat....chat....chat...×2 Roi nào cô cũng đánh mạnh. Nó bắt đầu đứng không vững, khụy gối xuống.

   -" Đứng thẳng lên"

Chat....chat....hic....chat...chat...chat....×2. Nó đau quá quỳ xuống đất, tay chân bủn rủn không thể nào đứng nỗi nữa. Dù gì nó cũng chỉ là đứa trẻ mới 12 tuổi, không chịu nỗi cũng là chuyện dễ hiểu thôi. Cô thấy nó vậy thì quăng roi xuống đất rồi lại bế nó lên phòng, nó cứ thế mà tựa đầu vào vai cô khóc. Để nó nằm sấp trên giường, nó đau quá nên ngủ mất rồi. Cô nhẹ nhàng cởϊ qυầи nó ra, cô dù gì cũng đánh không hết lực thêm nó còn mặc quần nữa nên mông chỉ hơi sưng đỏ rồi có vài chỗ bầm lại chứ không chảy máu. Cô lấy khăn ấm chườm lên mông cho nó trước rồi xuống dưới nấu cho nó chút cháo sẵn tiện ăn tối luôn. Nó thức dậy không thấy cô đâu thì lại thấy tủi thân rồi khóc tiếp, cô lên thấy nó khóc những cũng im lặng thoa thuốc cho nó:
   -" Cô ơi.....hic..hic...đừng giận em. Em không thể nào bỏ trận....ngày mai được"

   -" Cô mà giận thì đánh chết em nãy giờ rồi, chứ còn để em có hơi sức mà nói chuyện với cô à"

   -" Cô...huhuhu....dữ quá à....huhuhu"

   -" Nín ngay, cô chỉ phạt em cái tội không lo học hành thôi chứ đá banh cô không cấm"

   -" Dạ...hic...hic...cô đánh vầy sao mai em đấu đây"

   -" Không được thì ở nhà"

   -" Không được....huhuhuhu..."

   -" Nín đi, ăn cháo đi này, mít ướt quá đi"

   -" Em không....."

   -" Hửm??? Ăn cháo hay ăn đòn" cô hiểu nó quá rồi

   -" Em ăn...hic..hic..."

   -" Tại sao lại muốn đấu như thế?"

   -" Lớp đã cố gắng....hic...vào đến tận đây rồi....em còn là đội trưởng....không thể nào bỏ được....."

   -" Biết ngay em sẽ nói vậy mà, mai nếu đá thì không được làm mình bị thương nghe chưa? Về mà cô thấy trầy thêm chỗ nào là chết em với cô"
   -" Dạ....hic...mai cô đi xem không ạ?"

   -" Mai cô họp gấp ở trường rồi?"

   -" Dạ....vậy thôi....đợi em lấy huy chương vàng về cho cô xem...."

   -" Em không bị thương gì là tui mừng lắm rồi"

Nó ăn còn cô thoa thuốc trên cả tay và mông cho nó, xong hết rồi cô về phòng chuẩn bị cho cuộc họp ngày mai. Nó đến tối lại xách gối qua phòng cô, đòi cô xoa mông cho nó. Cô lúc đầu đuổi nó về nhưng nó lại nằm lên giường khóc lóc nên cô cũng chiều theo nó. Cô nằm vừa xoa mông vừa tâm sự với nó đủ chuyện. Nói một lúc thì nó ngủ lúc nào không hay, cô cũng tắt đèn rồi ngủ chung với nó.

      ~~~ End chap 16 ~~~

*** Mọi người đọc truyện thấy thế nào ạ? Nếu thích nhớ bình chọn cho au với nha. Cảm ơn mọi người đã đọc truyện. Yêu mọi người nhiều lắm❤❤***