[CaoH-Edit] Lão sư chạy trốn《 逃跑的老师 》

Chương 12: Xấu hổ thủ da^ʍ

Sắc mặt  Bạch Tố Tố  đột nhiên thay đổi. Vẫn còn một thứ như vậy bị kẹp giữa hai chân cô. Làm sao có thể đi lại được, chỉ cần có sát nó một chút,  cô liền khó chịu có rút,  vội vàng nói :"Tôi vẫn phải chuẩn bị bài tập về nhà."

Trinh Minh không nghe những gì cô  nói, trực tiếp kéo tay áo của Bạch Tố Tố đem cô kéo qua  kéo , "đi theo em thì em sẽ tha cô trong tuần này ."

Bạch Tố Tố mím môi  cuối cùng đứng dậy

Vừa nãy chỉ ngồi thì không cảm giác gì một khi đứng dậy, các cơ giữa hai đùi cô co rút lại , khiến phần thịt mềm trong tiểu huyệt bị ép mà đâm vào dươиɠ ѵậŧ giả. Dươиɠ ѵậŧ giả không thỏa đáng, chân chỉ   bước một bước liền cảm nhận rõ ràng   được viên bị trên dươиɠ ѵậŧ đâm sau vào  da thịt mềm mại  bên trong , khiến cơ thể cô mềm nhũn gần như không đứng nổi.

Trình Minh đúng lúc nắm lấy cánh tay của cô  rồi bước về phía trước.

Bạch Tố Tố chỉ đành bước theo các bước của cậu,  bước một bước,  tiểu huyên mẫn  cảm liền bị cọ xát một chút, chạm phải điểm  G,  rồi  điên cuồng  chà sát với   tầng tầng thịt mềm nội bích bên trong. Một trận tê dại mỏi sướиɠ xuất hiện , khi mới đi đến cửa văn phòng chân cô đã ướt không ra cái gì rồi

Trán của Bạch Tố Tố toát mồ hôi, cô nghiến chặt răng, giọng mang theo âm khóc  "Không, tôi, tôi không thể chịu đựng được nữa….”

Trình Minh một chút cũng không thỏa hiệp,  kéo cô bằng cánh tay,  dẫn người về phía trước. Với sự vận động của bước chân,  cái thứ đồ vật đó rục rịch từng chút một, đâm vào nơi tiêu hồn nhất trong cơ thể,  kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến lưng Có tiết ra một tầng mồ  hôi  mỏng.

" Ngoan , chỉ một lần thôi ?" Cổ họng của trình Minh khàn lại  , chỉ cần nhìn vào dasng vẻ này của cô, cậu liền cứng lên. May mắn thay, sau khi hoàn thành giáo dục thể chất, chiếc áo khoác được buộc quanh eo, điều này giúp không nhìn rõ.

Cậu bước về phía trước thêm vài bước, nhìn đôi chân của lão sư vừa kẹp vừa bước về phía trước theo những bước nhỏ.

"Cô không đi nhanh, đợi cho đến khi họ ăn xong cơm trưa quay lại thì nhìn thấy đấy."

Đôi mắt của Bạch Tố Tố  đỏ hoe, "Tôi không muốn làm cái đồ này"

Trình Minh mím môi  khẽ nheo mắt nhìn cô, đem lòng cô nhìn rõ từng cọng lông.  Ngay khi coo kiên trì không được nưa,  Trình Minh liền hỏa hiệp. "Thôi được rồi,  hôm nay  tha cô đi, buổi chiều sau khi tấn học đừng có đi truớc ở văn phòng chờ em “

Bạch Tố Tố thở dài nhẹ nhõm  quay trở lại chỗ ngồi của mình. Cô  muốn lấy ccái đồ giày vò người này ra nhưng  bị Trình Minh chặn lại. "Em chỉ nói, cô không cần phải đến sân bóng rổ với em,

Chứ em không nói  cô   có thể gỡ nó xuống  em sẽ đến gặp cô sau giờ học chiều nay. "

Nói xong, cậu quay đi.

Thấy  cậu bước lớn rời đi , Bạch Tố Tố mới không thèm quản những mớ lộn xộn  này, cô nhanh chóng ngồi xuống ghế, vạch váy ra  sờ vào,  đồ lót mới thấy đã ướt một nửa rồi.

Cô nhanh chóng cởi ra  thò tay vào lỗ huyệt của mình, mò mẫm tìm vị trí dươиɠ ѵậŧ giả vừa nãy

Ban đầu đã bị nhét chặt vào bên trong, theo  cô bước đi, nó còn tiến vào sâu hơn.  Cô với vào trong tận 2 đốt ngón tay  mới chạm được đuôi của dươиɠ ѵậŧ giả.

Cảm giác kỳ lạ này khiến cô cảm thấy như thủ da^ʍ,  có một sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn trong tim xuất hiện trong tim cô .  Tiểu huyệt nhịn không được vặn vẹo cùng với dươиɠ ѵậŧ giả thậm chí ma sát còn sâu hơn.
Cô đưa tay vào một lần nữa  cuối cùng chạm vào vật đó. Sau khi kéo mạnh nó, một kɧoáı ©ảʍ  tê dại  nổi lên khi dươиɠ ѵậŧ rút ra, khiến cô đạt đến cao trào ngày lập tức.

"Hmm ..." Cô khẽ nheo mắt rêи ɾỉ.

"Cộc, cộc,cộc “

Bạch Tố Tố đột nhiên kinh hãi tỉnh dậy, Cô giáo Trương đang gõ cửa. Cô giáo Trương  là Tổ trưởng nhiều năm của khoa sinh học cao cấp và là một người đàn ông trung niên rất ổn trọng.

Tim cô như nhảy ra khỏi l*иg ngực,đứng lên, nhưng  cô bên dưới  không mặc đồ lót,  váy thì lộn xộn. Cô không dám bước ra khỏi bàn, cô đành cười giải thích. "Thầy Trương  đến,  mà bụng tôi lại rất khó chịu, liền không thể rót trà cho thầy rồi “