[CaoH-Edit] Lão sư chạy trốn《 逃跑的老师 》

Chương 19: Bị Trình Minh cường Bạo.

Trình Minh nhướn mày   cười, “Quay lại? Quá muộn!”

     Nói rồi, cậu ôm vai cô  nửa cưỡng ép đi về phía trước.

  Bạch Tố Tố giãy giụa, nhưng thật khó để gọi người qua.

     Sau khi vào biệt thự, Trình Minh thành thạo khóa cửa  kéo cô về phía phòng mình.

     “Trình Minh, tôi không muốn làm hôm nay!” Cô hơi

     Bị  Trình Minh đẩy xuống giường lớn, không biết ấn vào đâu, bốn sợi xích sắt nhô ra khỏi giường đem  toàn bộ cơ thể cố định lại

     Váy càng vì nguyên nhân hai chân bị tách tọac ra hai bên mà trượt xuống eo,  toàn bộ phần mông bị lộ ra,  chiếc qυầи ɭóŧ trắng tinh khiết của cô xem ra càng bất lực.

     Trình Minh mỉm cười hài lòng,  thuận tay cắt qυầи ɭóŧ của cô ra, để lộ toàn bộ phần riêng tư

    Bạch Tố Tố đỏ mặt, “buổi chiều tôi còn có việc ! Đừng làm hỏng quần áo của tôi!”

     Trình Minh vẫn rất hả hê  lờ cô đi.

     Cô phải cầu nguyện tận đáy lòng để khiến cậu nhanh chóng nguôi giận.

     “Ah!” Lông mày của Bạch Tố Tố  nhíu lại. Nhìn xuống, cô thấy  tiểu huyệt không hề được bôi trơn, mà bàn tay của Trình Minh đã  đâm vào đó khô cạn và đau đớn khiến cô cau mày.

     Trình Minh vẫn không quan tâm,  thậm chí đứng bên giường, nhanh chóng cởi  đồ lót ra, cậu mới học xong môn học thể chất,  cậu có một loai sức sống mãnh liệt đặc biệt với  đàn ông ở độ tuổi này,  hoóc môn đàn ông nồng đặc như sóng khổng lồ đánh lên cô trực tiếp.

Hơi thở Bạch Tố Tố tức khắc đon dập thêm 3 phần.

     Sau khi Trình Minh cởϊ qυầи áo, cậu quay lại đi vào phòng tắm. Chưa đầy ba phút, cậu trở lại với một thân hơi nước.

     Tóc cậu ẩm ướt,  cả người giống như một con sư tử đực hung dữ, với một côn ŧᏂịŧ sưng phồng lên  như muốn nổ tung,   cơ bắp gân xanh nổi lên liên tục.

     Bạch Tố Tố xấu hổ quay đi, thậm chí mong chờ nó.

     Nhưng thay vì chờ đợi sự mơn trớn thành sắc mà mông cô bị nhấc lên, côn ŧᏂịŧ cứng nóng trực tiếp ấn vào cửa  hoa huyệt , dùng lực chọc mạng , qυყ đầυ khổng lồ đẩy sưng miệng hoa huyệt, đẩy ra những  tầng tầng lớp lớp nếp nhăn một cách  khó khăn ,  đâm vào trong cùng.

     Bạch Tố Tố đau đớn rơi nước mắt ngay lập tức.

     “Đừng …” cô nghẹn ngào.

     Trình Minh mặt u ám  không thương tiếc mà đâm vào.

     Cô bị cố định bằng  sợi dây xích, ngay cả thân thể cũng không đi chuyển được. Cô chỉ cảm thấy phần thân dưới của mình nóng bỏng, giống như một cơn đau rách, đau đớn gấp hàng chục lần so với lần đầu tiên.

     Mắt cô đỏ hoe,  nước mắt rơi xuống má, nhưng Trình Minh vẫn một phát một phát đâm vào.

     Có chất lỏng chảy ra từ nơi hai người  kết hợp,  nhờ vậy sự chặt chẽ nhẹ hơn một chút.

     Nhìn vào Trình Minh, cô thậm chí còn không biết mình đã làm gì sai.

    Nhịn, cô hít một hơi thật sâu, chờ đợi thảm họa kết thúc.

     Có vẻ như thân thể bị điều giáo đến nỗi thành dâʍ đãиɠ . Ngay cả khi cô bị cường bạo, cô cũng nhanh chóng cảm nhận được khóa cảm.

     Điều này làm Bạch Tố Tố  rất bẽ mặt. Cô nghiến răng để không khóc một cách ngượng ngùng.

     Một lúc sau, chuyển động của Trinh Minh chậm lại. Cậu cúi đầu nhìn má  Bạch Tố Tố hôn lên những giọt nước mắt của cô một cách cẩn thận  liếʍ chúng ngay lập tức, cẩn thận như một con chó con bị thương.

     Bạch Tố Tố  nhắm chặt mắt, không nhìn cậu, không tiếp nhận,  không phản ứng.
     Trình Minh chậm chạp đâm vào từng cái, , đôi khi để có được phản ứng của cô, cậu cố tình đâm vào phần nhạy cảm của cơ thể,  thấy  cô nhăn nhẹ đầu lông mày,  khóe miệng tràn ngập tiếng rêи ɾỉ, cậu có một kɧoáı ©ảʍ giống như trả thù.

     Có lẽ nó quá càn rỡ . Lần này thời gian kéo dài rất lâu, lâu tới sau cơn tê dại sau cao trào của Bach Tố Tố vết thương ở tiểu huyệt liền đau rát.