[ Bách Hợp ] [ H++ ] Ăn em này

Chương 6: H+

Ninh Hinh vẫn còn đắm chìm vào hai quả đào mọng của Quân Dao tay không ngừng vuốt ve thân thể của nàng. Cô hạ miệng liếʍ quanh nhũ hoa rồi từ tù đi xuống hạ thân, xương sườn, rốn. Ninh Hinh ngước lên, kéo nhẹ đuôi tóc của Quân Dao cướp lấy đồ cột của nàng mà buộc tóc của mình lên. Cô liếʍ nhẹ quanh rốn làm cho Quân Dao dưới thân nhộn nhạo không ngừng cựa quậy. Cô đưa người xuống phía dưới cố tách chân Quân Dao ra mà tiến vào. Lúc này phía trong quần đã ướt đẫm, còn ướt ra tới cả khe quần trong. Cô biết là nàng đã muốn lắm rồi nhưng cứ thích trêu hoa nghẹo nguyệt như vậy. Cô lấy tay ấn vào giữa một cái liền làm cho nàng ưỡn mình.

" ah... Đừng mà ...."

" Em còn muốn tự dối mình nữa à, em ướt hết rồi này"

Quân Dao trong lòng ngập tràn xấu hổ chỉ biết im lặng cho người phía dưới muốn làm gì thì làm. Ninh Hinh mỉm cười tà ác đưa lưỡi liếʍ dọc làm Quân Dao hoảng hốt

" Ah...Đừng, người không thể làm vậy được"

Ninh Hinh coi như chưa nghe thấy gì. Vẫn chọc nghẹo nơi hoa huyệt chịu không nổi mới kéo lớp bảo vệ cuối cùng ra khỏi người Quân Dao. Nhìn ngắm say mê. Ẩm ướt, hồng hào đó chính là 2 từ mà cô muốn nói ngay lúc này. Không kìm chế bản thân mà ngậm chặt lấy.

" Ah... Ah" Quân Dao không ngừng ưỡn người mà rêи ɾỉ. Bộ dạng đầy mê hoặc, cặp mông căng tròn lấp ló dưới ánh đèn tấm lưng trần cong lên tạo một hình thể lay động lòng người. Quân Dao cắn chặt môi không ngừng luồn tay tìm khuôn mặt của Ninh Hinh, cô rời hoa huyệt hôn nhẹ nơi tay của Quân Dao rồi tiếp tục tấn công mạnh mẽ. Ninh Hinh ngậm chặt lấy hạt châu bé nhỏ của Quân Dao, không ngừng đảo qua đảo lại rồi đánh nhẹ hạt châu. Chịu bao nhiêu sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm hạt châu run lên không ngừng.

" Ah Ah đừng như thế mà"

" Em nói như thế là muốn nữa phải không ? Phải nói thật là tạo hoá ban cho em nhiều thứ đấy "

Nói đoạn Cô đưa lưỡi tiến xuống phía dưới, tiếp tục vân vê nơi nhạy cảm của nàng. Tách nhẹ môi dưới mà đưa lưỡi tiến tận trong sâu của nàng. Chịu đả kích quá lớn. Quân Dao lấy hai tay ôm chặt đầu của Ninh Hinh. Cô cứ liên tục ra vào bên trong, người phía trên cứ không ngừng rêи ɾỉ

" Ahhh..."

Ninh Hinh dừng lại, trước khi ngước mặt lên còn ngậm hạt châu thêm một lúc rồi mới quyến luyến rời đi. Sát lại gần Quân Dao cô thì thầm vào tai

" Có Sướиɠ Không? Có muốn thoải mái hơn không?"

Quân Dao đỏ mặt nép vào trong người của Ninh Hinh mà gật đầu.

" Ngoan, Vậy em năn nỉ ta đi" tay Ninh Hinh vẫn không ngừng mân mê hạt châu phía dưới. Đôi mắt vẫn nhìn Quân Dao

Quân Dao với khuôn mặt ửng hồng e thẹn lắc đầu. Khuôn mặt biểu hiện rõ sự thoải mái không ngừng hiện lên tầng hạnh phúc chỉ cười nhẹ.

" Chị ghẹo ta"

" Hửm, vậy sao vẫn chưa thấy em năn nỉ ta vậy nhỉ ?" Ninh Hinh cuối xuống cắn nhẹ vào nhũ hoa. Nàng ưỡn người ôm chầm lấy cô mà thều thào

" Ahhh... Đêm nay em là của chị. Chị... chị lấp đầy em đi, được không?"

Ninh Hinh không kìm chế được mà hôn nàng thật sâu. Cô vô thức bị ánh mắt say mê kia làm quyến rủ mình.  Tay kia không chút nghỉ ngơi lần vào huyệt cốc bí ẩn. Biết nàng sẽ đau nên cô muốn vào một cách nhẹ nhàng nhất có thể.

" uhm... Đau"

Quân Dao nhăn mặt liền thốt lên, cả người nóng ran không thể kìm chế được cơn đau đó.

" Ngoan, một tí nữa sẽ hết đau" - Cô hôn lên trán nàng.

" Nó không thoải mái một tí nào cả, chị gạt em"
Ninh Hinh liền động nhẹ ngón tay, cả người Quân Dao đã cong lên. Nàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cô ấn lên phía trên trúng ngay điểm G của Quân Dao khiến nàng rên lên.

" Uhmm... ah...aah"

" Tiểu bảo bối có muốn ta nhanh lên nữa không"

" Nhanh... hức.... nhanh lên"

Ngón tay ra vào nơi ẩm ướt liên tục, trong căn phòng chỉ còn tiếng rên tiếng thở gấp, và những câu nói đầy ám muội của Ninh Hinh.

" Có thoải mái không? Có muốn ta nữa không? Em xem, sao mà ôm ngón tay ta chặt thế" - nói xong cô cuối xuống ngậm lấy nhũ hoa đang cương lên vì kɧoáı ©ảʍ của nàng.

Tiếng rên của Quân Dao mỗi lúc càng gấp gáp.

" Ah... có cái gì đó... hức... ahh...khó chịu, chị em khó chịu lắm ahh ahhh"

Quân Dao vừa dứt lời đã ra dưới tay của Ninh Hinh, môi tìm môi quấn quýt chẳng rời. Vừa dứt cơn say tình cơn buồn ngủ kéo đến Quân Dao. Nàng ngủ say trên cánh tay của cô. Còn phần cô thì lấy khăn ấm vệ sinh cho Quân Dao rồi ôm cô chìm vào giấc ngủ.