(Đã Hoàn) [NP, cấm luyến, cao H, xuyên không] Huynh trưởng vi phu.

33 - Thật sướиɠ - h++

Bút lông dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ rơi xuống đất làm ướt mảng lớn, theo tiếng cười Yến Cảnh, từng giọt từng giọt dịch thủy trong suốt lần lượt nhỏ trên sàn đá cẩm thạch bóng loáng.

Đôi đùi ngọc Yến Loan run rẩy lợi hại, thân thể nàng không một tiếng động ngã trên mặt bàn, Yến Cảnh đột nhiên tháo đai lưng cởi bỏ quần dài, móc côn ŧᏂịŧ sớm đã cương cứng của mình ra.

"Nhiều nước quá, để ca ca lấy vật chặn lại."

Hắn cầm lấy dương cụ thô to cọ cọ qυყ đầυ vào giữa hai chân ướt nhẹp của thiếu nữ, thậm chí còn dùng dâʍ ŧᏂủy̠ dính trên qυყ đầυ, một đường bôi lên hậu huyệt Yến Loan.

"A! Ngươi sờ nơi đó làm gì!"

Lỗ hậu như đóa cúc chưa nở rộ, khiến Yến Cảnh kích động cực kỳ, ngón tay ngọc thon dài thấm ướt dịch nhờn cọ xát trên đường huyệt, nguy hiểm mơ hồ muốn cắm vào, dọa Yến Loan sợ hãi quay đầu vặn vẹo mông nhỏ né tránh.

Nhìn nàng kinh hãi mặt mày trắng bệch, Yến Cảnh liền thu tay lại, vỗ nhẹ lên cái mông nhỏ đáng yêu, cười nói:

"Thân thể Loan nhi nơi nào cũng thật đẹp."

Qυყ đầυ sáng bóng thấm ướt một mảnh di chuyển xuống dưới, liền nhắm ngay hoa huyệt không tốn sức lực cắm vào trong, côn ŧᏂịŧ dữ tợn trong nháy mắt như lạc vào thiên đường, từ vùng trơn trượt ấm áp vọt thẳng tới nơi sâu nhất.

"A a a a h ~"

Yến Loan bị hắn đâm ngã về phía trước, khuôn mặt nhỏ nhuốm màu du͙© vọиɠ liền ngẩng lên rêи ɾỉ một tiếng, khát vọng bị bút lông trừu sáp trêu chọc tại thời khắc này mới được thỏa mãn.

"Sướиɠ quá ~"

Yến Cảnh cắm vào cũng chưa vội di chuyển, chỉ nhắm mắt lại hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ hồi hộp bị thịt mềm hút chặt lấy, tay bóp lấy vòng eo nhỏ nhắn của Yến Loan ghé vào cơ thể mềm mại của nàng. Thân hình hắn cao lớn giống như mãnh thú trong rừng, mạnh mẽ đưa vật nhỏ đáng thương ép vào trong bóng tối cường thế của mình.

"Loan nhi, thè lưỡi ra."

Hắn nắm lấy cằm của nàng, quay khuôn mặt nhỏ ửng đỏ về phía mặt mình, giọng nói trầm thấp đầy gợi cảm mê người, Yến Loan bị mê hoặc theo bản năng liền phun ra chiếc lưỡi đỏ thẫm.

Yến Cảnh không giống Yến Đạo cực kỳ hung ác, nhu tình tựa hồ có thể làm tan chảy hết thảy, nhẹ nhàng ngậm lấy lưỡi hồng Yến Loan, cùng khiêu vũ quấn lấy nàng, dùng sự kiên nhẫn to lớn che chở nàng, thỏa thích bú ʍúŧ liếʍ láp, thẳng tắp hôn Yến Loan đến ngạt thở.

"Không...... Khụ khụ! Ưm ưm ~"

Yến Loan cơ hồ sắp tắt thở cuối cùng trốn thoát khỏi miệng hắn, hơi thở gấp gáp cả người xụi lơ tựa vào l*иg ngực Yến Cảnh, huyết mạch khắp thân thể không ngừng xao động, hai phiến âʍ ɦộ run rẩy tưng bừng gấp rút ngậm lấy dương cụ nam nhân càng thêm mạnh mẽ.

"Bộ dạng Loan nhi thật là chọc người."

Hắn nhẹ vuốt ve dung nhan như hoa nóng hổi của thiếu nữ, xinh đẹp tuyệt mỹ như vậy đâu chỉ chọc người, là thứ nam nhân gặp còn hóa thành cầm thú, một mực muốn nuốt trọn nàng vào trong bụng.

Hắn co rúm người, nửa thân dưới hai người kết nối chặt chẽ bắt đầu trận giằng co dữ dội, thành thịt nóng bỏng không ngừng hút lấy côn ŧᏂịŧ to lớn, mà côn ŧᏂịŧ cường tráng lại liên tục va chạm mãnh liệt vào hoa tâm nhỏ nhắn của nàng.

"Sướиɠ không? Kêu đi."

Đôi lông mày bá khí của hắn đầy uy nghi không thể kháng cự, ngón tay liền mở ra hai phấn môi Yến Loan đang mím chặt lại, để từng tiếng ưm bắt đầu cao vυ"t.

"A a ~ To quá, nhét không vừa ~"

"Tiểu lừa gạt, rõ ràng nhét thoải mái như vậy, còn nói ăn không vô, nhanh mở chân rộng một chút, để ca ca cắm vào tử ©υиɠ muội nào, bắn đầy bên trong có được hay không?"
Chuyển động của Yến Cảnh đã không còn dịu dàng như trước, mơ hồ còn mang theo từng tia tàn nhẫn, vành tai trắng nõn bị hắn liếʍ mυ"ŧ đỏ bừng, trong đầu lại hiện ra sự việc hắn vội vã trở về ngày hôm đó, trông thấy Yến Đạo thao nàng khóc lóc rêи ɾỉ, khiến hắn cực kỳ ghen ghét.

"Nhẹ lại! Ưm ~ Đại ca, ngươi cắm ta đau quá! Nha ~"

Đòn tiến công từ phía sau khác xa so với tư thế thâm nhập bình thường, dương cụ cực đại cùng tài năng thiên bẩm của nam nhân xỏ xuyên Yến Loan kêu khóc không ngừng, thân thể vừa đau đớn vừa tê dại, đặc biệt nhiều lần bị Yến Cảnh đâm vào tử ©υиɠ, tiếng rêи ɾỉ của nàng cũng càng lúc càng trở nên sắc nhọn.

Tiếng nước không ngừng vang lên, ánh mắt thâm thúy Yến Cảnh càng lúc càng đỏ ngầu, hắn đứng thẳng dậy tách rộng hai chân Yến Loan như nhũn ra, đem gần nửa đoạn côn ŧᏂịŧ còn lại ép buộc nhét vào, đè vào cửa miệng hơi mở, sau đó điên cuồng thúc sâu vào mấy chục lần.
"A! Không muốn ~ đừng đâm nơi đó! A ~"

Yến Loan bị đâm toàn thân rung động dữ dội cố gắng đẩy Yến Cảnh ra, thế nhưng hai tay đều bị trói chặt, nàng điên cuồng lắc đầu muốn né tránh lại bất lực không thể làm được gì, toàn thân phảng phất xúc động, bị dồn ép đến điểm kí©ɧ ŧìиɧ cao nhất.

"Chặt quá ~!"

Hơi thở nồng đậm da^ʍ mỹ lan tràn trong không khí, so với mị dược càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nhiều, Yến Cảnh hung mãnh rất nhanh liền xuyên thủng miệng tử ©υиɠ, theo tiếng hét Yến Loan, qυყ đầυ khổng lồ bị kẹt lại bên trong, dương cụ trong nháy mắt tràn ngập đợt thủy triều này đến đợt thủy triều khác.

"Ô ô!"

Yến Loan khóc dữ dội, thần kinh căng thẳng rốt cuộc thả lỏng khi thủy triều chảy xuống, không tự chủ được mà bài tiết ra, khiến nàng xấu hổ tới cực điểm, đầu óc trở nên trống rỗng, chỉ là do bản năng gây ra.
"A ! Loan nhi chảy nhiều nước quá, xem nào, mặt đất đều bị muội làm ướt."

Biết nàng đạt cao trào, Yến Cảnh cũng cảm thấy thật mới lạ, lượng lớn dịch thủy trong suốt thậm chí làm ướt quần của hắn, bàn tay bóp lấy đùi nàng cũng là một mảnh ướŧ áŧ, giờ khắc này sự hưng phấn của hắn chưa từng có tăng vọt đến mức cao nhất.

Hắn lần nữa áp sát Yến Loan đang không ngừng co rút mà bắt đầu giao hợp, hai trái tinh hoàn dính ướt nước cũng càng ngày càng sưng to, đến khi qυყ đầυ bị hút rốt cuộc không còn động đậy được, hắn mới ngẩng đầu lên gầm lớn một tiếng, đem ngàn ngàn vạn tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn đầy tử ©υиɠ thiếu nữ!

"A! Nóng quá ~"

Yến Loan bị chất dịch nóng rực tràn vào tử ©υиɠ oa oa kêu to, toàn bộ bụng dưới đều đau buốt ê ẩm không thôi, trong dạ dày cũng đều loạn lên, hơi thở mỏng manh tựa hồ cũng tràn ngập mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ nam nhân.
Phải một lúc lâu sau, Yến Loan mới thanh tỉnh, thân thể mềm mại băng cơ ngọc cốt đều ướt đẫm mồ hôi, đầu vai trần trụi chi chít dấu hôn hơi nâng lên, cố gắng đẩy Yến Cảnh đang nằm trên người mình ra.

"Ngươi rút ra nhanh lên, bên trong trướng thật khó chịu."

Thanh âm nàng khàn khàn, lại có chút kiều mị nhu hòa.

Yến Cảnh lung lay thắt lưng cường tráng, vừa mới hoạt động kịch liệt quá mức khiến xương chậu sung huyết, qυყ đầυ chặn lấy cửa miệng bị kẹt lại bên trong không thể rút ra được, Yến Cảnh bất đắc dĩ vỗ vỗ đôi má phấn Yến Loan, nặng nề thở dốc cười nói:

"Kẹp chặt vậy, đợi một lát nữa ta mới rút ra được."

"Vậy ngươi đừng nhúc nhích, ta khó chịu ~"

Yến Loan nhíu chặt lông mày, sống lưng phía sau cứng ngắc, toàn thân đều mẫn cảm khó chịu, côn ŧᏂịŧ hắn vẫn như cũ cắm sâu trong thân thể nàng, mặc dù không còn cứng rắn như vừa rồi, nhưng nhét nàng trướng đau khó chịu, chỉ có thể chờ đợi dư âm cao trào chậm rãi tán đi.
"Vòng tay ta đưa muội đâu?"

Yến Cảnh vuốt ve mảnh cổ tay bị trói của thiếu nữ, chiếc vòng ngọc trước đây hắn tự tay đeo lên cho nàng đã không thấy bóng dáng.

"Nặng quá nên ta cởi ra rồi."

Nữ tử quý tộc cổ đại đều muốn đeo vòng tay, vật kia dù nặng, lại là trang sức quan trọng đối với nữ tử, sở dĩ Yến Loan cởi ra chẳng qua là cảm thấy vật kia có chút tà dị, cũng may có thể tháo ra, nàng đã tranh thủ thời gian cất vào trong hộp trên bàn trang điểm của mình.

"Vu sư nói vòng ngọc giúp giữ thân thể khỏe mạnh, trở về nhớ phải đeo lên, không được phép cởi lần nữa, biết chưa?"

Hai người kề sát vào nhau, hơi thở của hắn quanh quẩn lấy Yến Loan, mặc dù hắn không tức giận, lời nói lại có chút cường ngạnh, nàng chỉ có thể yếu ớt gật đầu nghe lời.

"Bụng nhỏ Loan nhi nhô lên kìa, bên trong đều là vật của ta."
Tay của hắn chẳng biết từ lúc nào đã vuốt ve đến giữa bụng nàng, bụng dưới chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ hơi trướng lên, mới sờ soạng một chút Yến Loan liền run rẩy kịch liệt.

"Đừng...... Đừng ấn!"