(Đã Hoàn) [NP, cấm luyến, cao H, xuyên không] Huynh trưởng vi phu.

40 - thật nhiều nước - h

Trong lúc Yến Loan vội vã trở về Hoàng Trang, chiếc váy sa mỏng của nàng gần như đã bị ướt đẫm mồ hôi, đành phải để bọn thị nữ tại hậu đình chính điện chuẩn bị sẵn bể tắm nước nóng cùng vài cánh hoa mát lạnh thả bên trên, thân thể khó chịu mới nhẹ nhàng khoan khoái một chút.

Yến Loan thảnh thơi ngồi trên bậc thang trong ao, lấy tóc dài ẩm ướt rơi tán loạn khoác lên đầu vai, vui vẻ chơi đùa cùng vài cánh hoa trước ngực.

"Xem ra sau này cần phải hạn chế gặp Vương An Chi rồi."

Mới đầu bởi vì ơn cứu mạng, nàng còn cảm thấy có thể quen thân cùng người này, nhưng không ngờ hắn lại nảy sinh tình ý với mình, đây cũng không phải là chuyện tốt gì. Nhớ lại lúc ấy, ánh mắt âm trầm của hắn khiến nàng cực kỳ sợ hãi.

Yến Cảnh vén màn lụa mỏng đi bên trên thành hồ, mới phát hiện bên trong bể hoa tắm Yến Loan đang thưởng thức trà và trái cây, phát ra những tiếng ngâm nga, không biết đó là khúc ca gì nhưng nghe rất là vui tai.

"Có vẻ Loan nhi đang rất hưởng thụ."

Hắn đột nhiên lên tiếng, Yến Loan giật mình còn chưa kịp phun hột anh đào trong miệng ra, không cẩn thận liền nuốt xuống.

Đại khái là Yến Cảnh lại gấp gáp cưỡi ngựa quay về, trên khuôn mặt tuấn tú ôn nhuận như ngọc còn lưu lại một tia thời tiết nóng, búi tóc cao cũng trở nên lộn xộn mấy phần. Nhìn hắn tiện tay ném áo ngoài bằng gấm thêu hoa văn mãng xà sắc tím, Yến Loan liền có dự cảm chẳng lành.

Lúc trước tại nơi này, hắn đã đẩy nàng......

"Ha ha, đại ca muốn tắm sao? Vậy muội sẽ nhường chỗ ngồi cho huynh."

Yến Loan tựa hồ giấu đầu lòi đuôi, ngay cả chính nàng cũng cảm thấy thật buồn cười.

Đôi lông mày uy nghiêm của Yến Cảnh hơi nhướng lên, thắt lưng ngọc trên tay liền rơi trên giường lạnh, ánh mắt ôn hòa khóa chặt Yến Loan, cười mà như không cười nói:

"Muội tốt nhất là ngoan ngoãn đợi ở trong đó."

Thanh âm trầm thấp dễ nghe mang theo một tia áp bức, Yến Loan vừa ôm ngực vừa che lấy vòng eo nhỏ nhắn, bắp chân mềm nhũn sợ hãi đành phải ngồi nguyên tại chỗ cũ, càng không dám nhìn vào mặt hắn.

Đêm qua kí©ɧ ŧìиɧ còn rõ mồn một trước mắt, nếu không phải hôm nay hai người bọn hắn phải trở về Nghiệp thành, đoán chừng bọn họ sẽ còn phải lăn lộn đến hừng đông, sức lực vô hạn của bọn hắn thực sự khiến nàng phải khϊếp sợ.

Đợi Yến Cảnh bước xuống nước và đi tới gần nàng, năm ngón tay Yến Loan giữ chặt chén lưu ly khẽ run, thấp giọng hỏi đến:

"Nhị ca đâu?"

Hiện tại Lương vương cửu phụ của nàng đang nắm quyền hành trông coi đất nước, đối với hai anh em Yến gia, cửu phụ nàng hiển nhiên rất coi trọng Yến Cảnh, trong khi Yến Đạo chỉ là vật làm nền.

"Nhị đệ còn trẻ, cần phải rèn luyện thêm, lần này chính là một cơ hội tốt, mấy ngày này cứ để hắn ở trong cung đi."

Yến Cảnh nhàn nhạt nói, ngồi xuống ở bên cạnh Yến Loan, thuận thế ôm nàng nhỏ nhắn xinh xắn vào trong ngực, hắn khẽ cúi đầu và tựa cằm trên bờ vai thơm của nàng, tham lam ngửi lấy hương thơm mê người chỉ thuộc về nàng.

"Loan nhi của ta thật là thơm."

Sự tình cơ thể Yến Loan bẩm sinh mang hương thơm kỳ lạ cũng không phải không có căn cứ, lúc nàng mới sinh ra, Yến Cảnh đã lên tám chín tuổi, hết thảy mọi việc xảy ra ngày hôm đó cho đến bây giờ vẫn còn rõ mồn một trước mắt hắn, mẫu thân hắn đã động thai vào lúc chạng vạng tối, nàng hét thảm ở trong phòng hơn ba canh giờ đến nửa đêm mới sinh hạ Yến Loan. Nhắc tới cũng thật kỳ quái, Yến Loan vừa mới rơi xuống đất, tất cả hoa quỳnh ở Hoài Âm phủ cùng nhau nở rộ ngay trong đêm, đẹp đến mức lộng lẫy, mãi đến rạng sáng hôm sau mới ngừng lại.
Lúc đó Yến Vinh lại đang đánh trận cùng người Yến tại Chư Kỵ, cho nên thời điểm bà đỡ ôm hài nhi trong tã lót đi ra, liền đưa cho hắn đầu tiên. Khi đó trông thấy Yến Loan còn chưa mở mắt, Yến Cảnh liền có một loại cảm giác không nói nên lời, không phải yêu thích cũng không phải huyết mạch tương liên, hắn ôm Yến Loan nói câu đầu tiên, chính là 'Loan nhi thật là thơm'.

Vừa nói xong, một đám tôi tớ đều kinh ngạc hết thảy, ngay cả Vĩnh Khang công chúa vừa tỉnh lại cũng cảm thấy thật quái dị, mới gọi hắn đến trước mặt hỏi hắn hai chữ Loan nhi là như thế nào, khi đó Yến Cảnh cũng không thể nói rõ được lý do, chỉ nhất thời thốt ra, Loan cũng như Phượng, vừa cao quý lại rất phù hợp với một nữ tử sinh ra trong Yến gia quyền thế.

Đây cũng là nguồn gốc tên của Yến Loan, mà dị hương trên người nàng càng lúc càng thơm theo thời gian nàng trưởng thành, càng thêm khiến Yến Cảnh không thể rời mắt, tựa hồ nàng không chỉ là đơn giản là muội muội của hắn như vậy.
Mãi đến khi hắn đến Bắc Cương gặp vị Đại vu sư kia......

Hai người áp sát quá gần, cơ ngực cường tráng của Yến Cảnh dính sát tấm lưng ngọc mát lạnh của nàng, dương cụ nóng rực khiến Yến Loan trong tiềm thức chỉ muốn tách khỏi, nhưng không ngờ động tác này lại chỉ khiến Yến Cảnh không vui, liền trực tiếp kéo nàng ôm vào trong ngực.

"Nghe thị nữ nói muội mới gặp Vương An Chi?"

Hắn ôm lấy thân thể hương thơm nhẹ nhàng đặt trên đùi mình, một tay ôm nàng, một tay đón lấy chiếc muôi bằng ngọc đựng hoa quả trên đầu ngón tay nàng, ôn nhu đút vào miệng nhỏ của nàng, nhìn đôi môi đỏ mọng khẽ dính sắc trắng nhạt của hoa quả, mắt hắn tựa hồ có chút trầm luân.

Yến Loan đang muốn nói chuyện, khuôn mặt tuấn dật của Yến Cảnh lại phóng đại trước mắt, còn chưa kịp phản ứng liền bị hắn ngậm lấy đôi môi đỏ tươi, tham luyến hương thơm ngọt, hắn liếʍ láp môi nàng hồi lâu mới bị nàng đẩy ra.
"Là gặp, chỉ nói mấy câu, muội liền đi!"

Yến Cảnh đặt lại bát lưu ly trên tay bên hồ bơi, nhẹ hôn lấy vành tai phấn nộn của Yến Loan, đê mê dụ hoặc nói:

"Ngồi lên đây."

Trong khoảnh khắc kiều nhan Yến Loan đỏ hồng một mảnh, dương cụ chống đỡ tại khe đít nàng đã cương cứng đến doạ người, lại lơ đãng đâm tại khe hở lỗ hoa mềm yếu, cọ xát vào cửa ngọc càng làm Yến Loan ngứa nhột khó chịu.

"Đừng, nơi đó của muội còn sưng......"

"Ngoan, ta chỉ là đút vào và sẽ không động, chỉ một lát là không sao."

Yến Cảnh ôn nhu thì thầm, bức Yến Loan thực sự không còn cách nào khác chỉ có thể vịn lấy đầu vai của hắn, nàng tách hai chân nhỏ yếu ra ngồi ở giữa bụng hắn, cũng không trông thấy tình hình dưới nước, chỉ có thể cảm giác được bàn tay Yến Cảnh đang vuốt ve lấy hoa huyệt kiều nộn của mình.
"A ~!"

Yến Cảnh tách hai bắp đùi của mình ra, chống đỡ tiểu huyệt Yến Loan càng thêm mở rộng, dương cụ dữ tợn ngẩng cao đầu nhắm ngay môi âʍ ɦộ hơi sưng ưỡn một cái, Yến Loan liền kịch liệt run lên ôm chặt cổ của hắn, hít vào ngụm hơi lạnh.

"Không được, không được! Có nước tiến vào, a!"

Côn ŧᏂịŧ đâm từ bên dưới lên ngay lập tức chọc vào chỗ sâu nhất, kèm theo không ít nước hồ tiến vào đường hành lang, Yến Loan chưa từng nếm thử tình ái trong nước, liền bị cảm xúc dị dạng làm chấn động.

"Ta còn tưởng rằng đây là nước của Loan nhi, nhiều như vậy."

Vách hang thịt mềm siết chặt khiến phân thân Yến Cảnh thoải mái tới cực điểm, từng tia từng tia dâʍ ɖị©ɧ trơn nhẵn động tình lặng yên lan rộng bên trên côn ŧᏂịŧ hắn, cùng một ít nước ao khuấy động ở giữa, khiến dương cụ thiêu đốt nhịn không được co rúm, muốn đạt được càng nhiều ý lạnh.
"Nha ~ huynh đã nói không động, mau dừng lại!"

Yến Cảnh chôn khuôn mặt tuấn tú của mình bên trong bộ ngực sữa của Yến Loan, xấu bụng cười:

"Loan nhi sao có thể dễ dàng tin vào lời nói của nam nhân như vậy? Hôm qua cho muội tiết có vài lần, nên hôm nay cần phải tiếp tục, ca ca nhất định sẽ thao muội thật mĩ."

Dứt lời liền bóp lấy eo nhỏ của nàng, điên cuồng đâm vào, sức lực nơi thắt lưng của hắn mạnh mẽ kinh người, đâm cả người Yến Loan không ngừng lắc lư lên xuống, nàng muốn lên tiếng tức giận lại bị cắm thành những tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn.

Nước trong ao hoa gợn sóng kịch liệt, mơ hồ còn có thể nghe thấy trong nước truyền ra thanh âm 'bạch bạch' dâʍ ɭσạи mềm yếu ......

"A a ~ huynh, đâm chậm một chút ~ nhiều nước quá ~ ưm!"

Bàn tay Yến Cảnh đã tách rộng mông nhỏ của nàng ra, ở trong nước côn ŧᏂịŧ nỗ lực chạy nước rút hưởng thụ cảm giác băng hỏa cùng một lúc quả thực sướиɠ tới cực điểm, côn ŧᏂịŧ nhiều lần đâm vào hoa tâm thiếu nữ đang từng chút từng chút co rút vào, khiến hắn đỏ ngầu con mắt.
"Tiểu huyệt Loan nhi thật đẹp, rõ ràng nhỏ như vậy lại có thể ăn đồ vật lớn đến vậy, mau kêu lớn tiếng chút, ca ca cắm muội có thoải mái không?"

Yến Loan bị hắn đâm hoàn toàn không thể ngồi yên, chỉ có thể ôm thật chặt lấy cổ của hắn, đôi nhũ sữa trước ngực ở trong nước liên tục lắc lư mãnh liệt, thiếu nữ yếu ớt chỉ biết cắn đôi môi đỏ mọng kìm nén tiếng rêи ɾỉ yêu kiều trong miệng, nàng cũng không biết là chuyện gì xảy ra, càng ân ái nhiều lần, thân thể nàng càng thêm mẫn cảm, hôm qua Yến Cảnh mới chỉ dùng hai ngón tay đã khiến nàng phun rất nhiều nước, còn chưa kể đến côn ŧᏂịŧ của bọn hắn.

A ~ đừng, đừng nhanh như vậy ~!