[ Cao H - Edit ] Mong muốn nở rộ - 一块五花肉

001 Cặρ √υ' này lớn hơn so với sáu năm trước...

Khi Nguyên Thanh bị trợ lý thư ký đưa vào văn phòng của Lâm Mộ Bạch, Lâm Mộ Bạch  rất tức giận. Khuôn mặt anh u ám, trên mặt tuy không biểu lộ cảm xúc, nhưng khí tức toàn thân tỏa ra rất kinh người.

Người đàn ông trung niên đứng trước mặt anh cúi gằm mặt, sợ tới mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán, ai tinh mắt đều có thể nhận ra anh vô cùng tức giận, dù không nói lời nào.

Trợ lý thư ký đứng bên cạnh cũng run lên, phải nhắc nhở anh, "Lâm tổng, đây là Nguyên tiểu thư hôm nay đến phỏng vấn vị trí thư ký."

Lâm Mộ Bạch nghe vậy liền hướng đôi mắt đen thui từ một bên chuyển đến người Nguyên Thanh.

Vẻ mặt lạnh lùng của anh đột nhiên đanh lại khi nhìn thấy khuôn mặt Nguyên Thanh, sự bình tĩnh trong đôi mắt bị phá vỡ, giống như cơn tức giận chưa kịp phát ra lúc này đã bùng cháy, khiến người khác càng thêm kinh hãi.

Anh đè trên mi tâm sự bồn chồn, ra lệnh người đàn ông trung niên bên cạnh, "Đi ra ngoài."

Người đàn ông sợ hãi rời đi, trong văn phòng chỉ còn lại Nguyên Thanh và Lâm Mộ Bạch cùng trợ lý thư ký.

"Xin chào, Lâm tổng, tôi tên là Nguyên Thanh. Hôm nay tôi tới đây phỏng vấn vị trí thư ký."

Nguyên Thanh không đợi Lâm Mộ Bạch nói, mà trước tiên hào phóng giới thiệu bản thân.

Lúc nói chuyện, cô nở một nụ cười quyến rũ, giọng nói duyên dáng ngại ngùng, ánh lên đôi lông mày thanh tú, không biết tại sao lại toát lên sức quyến rũ khó cưỡng đến vậy.

Lông mày Lâm Mộ Bạch không hề giãn ra, thay vào đó là cau mày, trầm giọng nói vài câu, "Sơ yếu lí lịch của cô đâu?"  "Đây. Đây là lí lịch cá nhân của tôi. Mời anh xem thử." Nguyên Thanh không đợi trợ lý thư lý tiếp lời, cô chủ động đưa bản lí lịch đã chuẩn bị sẵn cho Lâm Mộ Bạch.

Khi cô nghiêng người qua chiếc bàn làm việc lớn, chiếc áo sơ mi lụa trắng trên người buông thõng xuống, hai hàng cúc ở cổ áo buông lỏng, đường viền cổ áo mở rộng lớn.

Lâm Mộ Bạch dời tầm mắt đến, con ngươi đen láy của anh lập tức nhìn thấy một mảng lớn trắng như tuyết và mịn màng, một cặρ √υ" to tròn được bao bọc trong lớp áσ ɭóŧ bằng ren, ở giữa lộ ra rãnh ngực sâu.

Cặρ √υ" này lớn hơn sáu năm trước.

Bên kia, Nguyên Thanh nhanh chóng lùi ra, vẻ mặt như thường, như thể không biết gì về cảnh xuân vừa lộ.

Lâm Mộ Bạch nắm chặt sơ yếu lí lịch, siết chặt tay, dùng sức mở sơ yếu lí lịch bằng những tiếng va chạm!

Nhưng sau đó, đùng một cái!

Lâm Mộ Bạch ấn mạnh tay vào bản sơ yếu lí lịch vừa mở ra, trên khuôn mặt âm trầm đột nhiên bùng phát lửa giận, hai mắt bừng bừng căm giận nhìn người trước mặt.

Trợ lý thư ký ở bên cạnh sững sờ, ở bên cạnh Lâm Mộ Bạch hai năm, Lâm tổng là người cao thâm khó lường, uy nghi bất phàm, thậm chí luôn bình tĩnh kiềm chế, chưa bao giờ biểu hiện vui, buồn, tức giận trên khuôn mặt.

Nhưng chỉ trong vài phút ngắn ngủi đã nổi giận hai lần, mỗi lần lại nghiêm trọng hơn, giống như núi lửa phun trào.

"Lâm tổng, ngài nói vị trí thư ký đặc biệt, cần phải phỏng vấn trực tiếp. Vì vậy, sau khi lựa chọn sơ bộ, bộ phận nhân sự đã chọn một vài ứng viên. Nếu ngài không hài lòng với lí lịch của Nguyên tiểu thư..." trợ lý thư ký hoảng hốt nói chuyện, nhìn vào bản lí lịch Lâm Mộ Bạch đang nắm chặt trong tay, cố gắng liếc trộm.

Lâm Mộ Bạch tiếp tục ấn tay vào lí lịch, nói với trợ lý thư ký, "Đi ra ngoài."

"Vâng, Lâm tổng."

Lại thêm một người rời đi, trong văn phòng rộng lớn chỉ còn lại hai người Nguyên Thanh và Lâm Mộ Bạch.
Ánh mắt của Nguyên Thanh từ đầu đến cuối chăm chú nhìn vào khuôn mặt Lâm Mộ Bạch, cẩn thận nhìn chằm chằm vào lông mày người đàn ông, đôi mắt cô trong veo ... và có một tia ái muội không dễ phát hiện.

"Ha ha."

Lâm Mộ Bạch đột nhiên giễu cợt, "Nguyên Thanh, đã sáu năm rồi, lần thứ hai dùng thủ đoạn này. Cô cho rằng tôi là Lâm Mộ Bạch sáu năm trước sẽ lại mắc câu sao? Cô đánh giá cao mình quá đấy."

Sau lời châm chọc, anh đập mạnh tay và ném bản lí lịch của Nguyên Thanh ra.

Bìa cứng lướt qua vai Nguyên Thanh, rầm một tiếng rơi xuống đất.

Trên mặt đất, năm sáu tờ giấy A4 nằm rải rác cùng với một bức ảnh.

Trong ảnh là một người phụ nữ khỏa thân nằm trên ga trải giường trắng tinh, lộ ra làn da trắng như tuyết, dù có nằm xuống thì cặp nhũ hoa trên ngực vẫn căng tròn, dưới là vòng eo thon thả.
Nhìn xuống, đôi chân mảnh khảnh của người phụ nữ đang hơi mở ra, để lộ lông đen thưa thớt và huyệt nhỏ mỏng manh...dâʍ đãиɠ lại câu người.