[ĐN HxH] Lưu lạc ở thể giới trong mơ

Ngoại truyện: Trường học

Mở xoạt cánh cửa ra, Futaba đưa đôi mắt lạnh nhạt nhìn tụi con gái túm tụm lại thành một bàn cười hí hửng. Có vẻ bọn nó rất vui khi nói xấu sau lưng người khác.

Cô chúa ghét loại người kiểu này. Dù có hạ thấp hay dìm người khác xuống bao nhiêu thì giá trị của chúng cũng chẳng được nâng cao chút nào.

Lướt qua chỗ tụi con gái, cô đặt cặp xuống rồi nằm nhoài ra bàn mình. Cơn gió hiu hiu từ ngoài cửa sổ thổi vào khiến cô muốn nhắm mắt lại.

Cái thế giới thối nát này thật đáng ghét.

Cô ghét cái nơi cô đang sống, ghét tất cả những thứ tai mắt cô thu được.

Futaba lấy trong cặp ra một cuốn sách nhìn có vẻ cũ kĩ và có chút bụi bẩn. Rồi cô lại lấy một đôi găng tay ra, đeo chúng vào và phủi hết bụi trên cuốn sách đi. Khi đã xong việc lau chùi, cô cất đôi găng tay vào cặp, rồi lại nằm ườn ra bàn với cuốn sách trên tay. Vừa đọc, vừa là lật từng trang giấy.

Đúng lúc này, có một con nhỏ trong số tụi con gái đột nhiên cất tiếng bắt chuyện với cô.

"Iwa - san, cậu nghĩ sao về Nữ Hoàng Hai Mặt?"

Chậc...còn dám gọi mình là Iwa.

Futaba nghĩ thầm, cũng chẳng buồn nhìn tụi nó, rồi lại tiếp tục với cuốn sách trên tay mình.

"Phải đó, tớ cũng muốn biết Iwa-san nghĩ gì về nó. Cậu nghĩ tại sao nó tự dưng cư xử như vậy?"

"Chà, nghĩ cũng lạ. Rõ ràng đang là Hoa khôi mà đùng một phát vào năm học lại là một đứa bị cô lập."

Một nhỏ khác chen vào.

"Còn phải hỏi sao? Dĩ nhiên là bỏ cuộc trước nhan sắc của Iwa-san lớp ta ý rồi!"

Sau câu thoại đó, cả bọn con gái cười ha hả.

Nhạt nhẽo.

Futaba thầm nghĩ. Cô chẳng thấy vui dù vừa được "khen" như thế. Bởi lẽ cô biết, trước mặt Futaba, bọn họ khen để lấy lòng thế thôi, sau lưng thì nói xấu cô không thua gì người được mệnh danh là Nữ hoàng hai mặt ở lớp bên.

Thật tâm chúng rất ghét Futaba, điều mà chúng mong nhất là cô gái hoàn hảo như cô biến mất khỏi thế giới này. Chỉ cần lướt qua ánh mắt thoảng qua của chúng, cô cũng đủ đọc thấu tất cả suy nghĩ ấy. Thế mà vẫn mặt dày bắt chuyện với cô. Thật là giả tạo mà.

Sao nhà nước không đi nghiên cứu da mặt của chúng nhỉ? Đủ dày để làm áo chống đạn đó.

Cô nghĩ thầm, khoé miệng nhếch lên, vẫn không rời mắt khỏi cuốn sách.

Một lúc sau, tiếng chuông vang lên, báo hiệu rằng đã đến giờ học. Futaba thản nhiên lấy tai nghe trong cặp ra, đeo lên hai bên tai mình. Dù cô không nghe giảng nhưng điểm số vẫn khá cao, đều nhờ hết vào những cuốn sách của ông lão đang nhận nuôi cô. Mà cuốn sách đang được cầm trên tay cô cũng là một trong những kiến thức cần ghi nhớ. Cứ coi như cô vẫn đang học, chỉ là không học theo cô giáo thôi.

Giáo viên ở trường dù biết Futaba không bao giờ nghe giảng, nhưng vì điểm số của cô lại cao bằng mấy người tập trung nghe giảng nên cũng bất lực chẳng biết phải làm gì. Thành tích tốt là được rồi.

| (• ◡•)|

Rồi một ngày ở trường trôi qua như vậy.

Lại phải đi làm thêm rồi...

Futaba đứng dậy, đẩy ghế vào, rồi đeo cặp sách trên lưng, thản nhiên đi ra khỏi lớp học ồn ào đó.

Khi đã đi qua cổng trường, cô quyết định đi đường tắt, bèn rẽ vào một con hẻm u ám. Từ xa, cô nhìn thấy được ba cái bóng, đến gần mới biết đó là mấy bọn côn đồ thích đi thu tiền của học sinh.

Phiền phức rồi đây...

Cô thầm nghĩ, đưa tay lên bỏ tai nghe ra.

"Cô bé, mau đưa hết những gì cháu có ra đây, các chú sẽ không làm gì xấu đâu."

Người đàn ông béo phì đứng giữa nói, có vẻ như hắn là kẻ đứng đầu. Hai người bên cạnh, một cao, một lùn, phụ hoạ làm mặt uy hϊếp cô.
"Không."

Futaba bình tĩnh đáp, tiện tay lấy từ cặp sách một hộp sữa tươi, cắm ống hút vào rồi hút, chẳng thèm để tâm đến bọn côn đồ trước mặt.

"Ngoan— hả...HẢ?!"

"Cháu nói gì cơ?"

Tưởng chừng như nghe nhầm, hắn vẫn cố gắng gượng cười hỏi lại. Futaba trả lời dõng dạc.

"Tôi bảo là không."

Sau khi nghe câu thoại đó, cả ba người đàn ông xông lên. Cô tránh từng người một, không quên dùng bàn tay đánh mạnh vào gáy của mỗi người.

"Mày—" Có lẽ cô lỡ tay đánh nhẹ một đứa. Futaba dùng chân đá mạnh vào bụng của người đàn ông còn tỉnh trước mặt, khiến máu bắn ra từ miệng hắn

Hơi mạnh quá chăng?

Cô quăng luôn hộp sữa vừa mới uống xong vào thùng rác ở gần đó. Và rồi Futaba lại đi làm thêm như thường ngày.

Cuộc sống của cô bấy giờ chỉ có: đến trường, nghe nhạc, đánh nhau, làm thêm, ăn, ngủ.
_END NGOẠI TRUYỆN (1)_

*Iwazaki là họ. Đừng ai nghĩ đến Iwa-chan của Oikawa trong Haikyuu nha ()

P/s: Thấy Futaba (Yume) tự luyến thực sự.

Bye!