[BHTT] One Piece - Nữ Hải Quân

Chương 10

"Trung úy" tiếng hô của các binh sĩ khi Ninh Thanh đi ngang qua họ ở hành lang của tổng bộ hải quân, chiếc áo choàng mới tượng trung cho Trung úy bay phấp phới sau lưng khi nàng di chuyển.

Nàng hẳn là hải quân được lên chức nhanh nhất trong lịch sử, tuy bọn họ nói là do nàng đã bắt giam hơn 10 băng hải tặc, các công lao này đủ để nàng lên chức nhưng nàng nghĩ có lẽ mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Có lẽ trong đó một phần là do nàng bại lộ hệ không gian trước mặt Garp, và bọn họ làm vậy một phần cũng là muốn làm nàng trung thành hơn với hải quân, cũng như giữ chân một tiềm lực. "Phiền phức" Ninh Thanh cắn nhẹ môi "nhưng có lẽ nó cũng tốt, chức vụ càng cao tình báo biết được sẽ càng nhiều, sẽ càng dễ tìm được Robin hơn".

Mọi chuyện xảy ra vào mấy ngày trước, sau khi nàng đánh bại tên kim cương, về phòng không bao lâu nàng đã nhận được cuộc gọi của Kuzan.

"Ok, ta gọi đến để thông báo cho ngươi một tin xấu và một tin tốt, Thanh ngươi muốn nghe tin nào trước đây" vẫn là giọng nói rà rỡn quen thuộc.

"Tùy ngươi" nàng nghĩ mình đoán được chuyện tiếp theo.

"Thanh ngươi vẫn không thú vị như mọi khi, được rồi, à, tin tốt là ngươi có khả năng sẽ được thăng chức" ngắt một hơi "còn tin xấu là, có khả năng mong muốn độc hành của ngươi sẽ bị phá hủy, với tài năng của ngươi, bọn họ muốn đưa người cho ngươi huấn luyện".

Dù đã đoán được nhưng khi nghe vậy Ninh Thanh cũng không khỏi nhíu mày, "Kuzan, lúc trước ngươi nói ta không cần dẫn theo hạm đội, ngươi thất hứa".

"Đúng là ta có nói như vậy nhưng, Thanh a, đây là do bọn họ yêu cầu, ta cũng vô lực, để đền bù ngươi có thể yêu cầu ta giúp đỡ một lần." dứt lời hắn liền cúp điện thoại.

"Ngươi là đô đốc a Kuzan tìm lí do cũng phải đàng hoàng một tí, thật tình" nhíu mày, Ninh Thanh lâm vào suy tư.

Đó là lí do mà hiện tại nàng đang ở tổng bộ.

Nghĩ đến bước ra tòa nhà này, nàng phải đối mặt với 100 trung sĩ, những người sẽ là thuộc bộ của nàng trong tương lai, nàng lại cảm thấy đầu đau tuy ở thế giới trước, nàng cũng từng chỉ huy rất nhiều người nhưng đây chưa bao giờ là công việc mà nàng yêu thích.

Đang đi trong phạm vi bao phủ của tinh thần lực nàng phát hiện vài sĩ quan đang tranh chấp với một cô gái nhìn quần áo hẳn cũng là một hải quân, không bao giờ xen vào việc người khác, Ninh Thanh chỉ quyết định đứng xem, phần nào cũng xem như là hạ nhiệt bản thân.

Bọn họ hình như đang nói về việc cô gái này trái lại lệnh chỉ huy của mình bởi vì cảm thấy ông ta vì hoàn thành nhiệm vụ mà đưa phương pháp hành động có khả năng sẽ gϊếŧ người vô tội, chỉ bởi vì phương án đó tiện lợi. Và cô gái này đã hay đổi phương án hành động giúp mọi người hoàn thành nhiệm vụ mà không sát hại bất cứ người vô tội nào.

Nhưng chuyện đó lại khiến chỉ huy của cô ta ghi hận và những người đang đối diện cô ta là những người đã nghe lệnh chỉ huy của cô ấy trong nhiệm vụ đó. Hiện tại bọn họ đang yêu cầu cô ta xin lỗi chỉ huy của mình. Mà việc xin lỗi này có khả năng là dâng mình lên cho hắn ta, vì vậy mà bọn họ đang tranh chấp.

"Chuyện này hoàn toàn không có khả năng, các người tránh ra ta còn có nhiệm vụ cần phải hoàn thành." cô gái đạm mạc nói.

"Kiyo, nếu ngươi không tự nguyện đừng trách bọn ta dùng vũ lực" một tên đeo kính đáp.

"Lên đi, đừng nói nhiều" đáp lại câu nói của cô là một cú đấm, nhanh chóng né tránh, tuy nhiên chân của một tên khác đã đánh trúng người cô, điều làm Ninh Thanh ngạc nhiên là nó xuyên qua cơ thể cô ta, và cơ thể cô ta bị tách làm hai như ảo ảnh, và sau đó lành lại như cũ. "Trái ác quỷ".
"Mình nghĩ ra giải pháp cho vấn đề phải mang hạm đội rồi." nói vậy, Ninh Thanh tiếp cận vụ ẩu đả, dùng nước hóa băng ngăn cản bọn họ "Được rồi, đánh nhau trong tổng bộ các ngươi muốn bị sa thải sao".

"Trung úy" nhìn thấy nàng đến bọn họ nhanh chóng tách ra và đứng nghiêm chỉnh.

"Tự báo cáo chuyện này cho chỉ huy các ngươi để hắn tự xử phạt, nếu không ta sẽ báo chuyện này giùm các ngươi". Nhìn các tên sĩ quan Ninh Thanh xuy tay.

Quay qua phía cô gái còn lại "Còn ngươi ở đây ta có chuyện muốn hỏi, tên?"

"Kiyo, thưa Trung úy" Kiyo trả lời.

"Thuộc hạm đội dưới sự chỉ huy của ai?" - Ninh Thanh.

"Đại úy Jakac, thưa Trung úy" - kiyo

"Trên mình một cấp, khó khăn tăng một bậc, nhưng còn trong khả năng" nghĩ thầm, Ninh Thanh nhìn Kiyo "Được rồi, trả lời bỏ vế sau đi, nghe nhức đầu".
"Có vẻ như ngươi đang gặp khó khăn" - Ninh Thanh.

"Ngài đã nghe thấy sao" Kiyo hơi hoang mang nhìn nàng.

"Chỉ là tình cờ, ta có thể giúp ngươi với một điều kiện" - Ninh Thanh.

Kiyo ngước nhìn nàng, lược chần chờ "Điều kiện?".

"Ngươi phải làm phó chỉ huy cho hạm đội của ta" - Ninh Thanh.

"Đây là điều kiện ư, đó chẳng phải là phần thưởng sao, một người không nghe theo lệnh chỉ huy hẳn là thứ mà tất cả các cấp trên đều không muốn, tại sao ngài lại muốn tôi làm phó chỉ huy cho ngài?" - Kiyo.

"Bởi vì ta cần một người có thể chỉ huy hạm đội mà không cần đợi mệnh lệnh từ ta" Đúng thật, Kiyo tự có tư duy của chính mình, từ việc tự lập một phương án và hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo có thể thấy cô ấy là một người thông minh, từ việc phản đối chỉ huy gϊếŧ người vô tội có thể thấy cô ấy là một người có tình cảm.
Và trên hết là Ninh Thanh cần một người có trách nghiệm để nàng có thể tự do làm việc của mình, mà không phải lo cho hạm đội quá nhiều.

"Được, tôi đồng ý với điều kiện này mong ngài giúp tôi thoát khỏi đại úy Jakoc" - Kiyo.