[Full] Tôi Đang Tra Tấn Nhân Vật Phản Diện - Tử Thanh Du

Chương 26 : Tán tỉnh anh ấy

Sau khi điều chỉnh trong vài nhịp thở, sắc mặt của anh trở lại bình thường.

Anh buông tay cô ra, Lâm Âm quay đầu nhìn anh, liền thấy anh xoay người đi tới bàn làm việc ngồi xuống. Sắc mặt của anh sâu và khó đoán, và anh thậm chí không nhìn cô.

Ném cho cô một câu "Tôi muốn làm việc."

Lâm Âm: "..."

Anh làm viêch, Lâm Âm ngừng quấy rầy anh nữa, cô ngồi xuống chỗ của mình,

thở phào nhẹ nhõm một hơi, thành thật mà nói, không thể nói rằng cô không sợ hãi chút nào.

Cô nghĩ rằng mình thực sự can đảm, nhưng nỗ lực này đã khiến cô khám phá ra một số điều rất thú vị, chỉ cần anh hung tợn cô thời điểm liều mạng đối anh nói lời âu yếm. Trêu chọc anh không biết xấu hổ, mọi sự lạnh lùng và cảnh cáo của anh đều hoàn toàn vô dụng.

Phát hiện này Lâm Âm thực rất vui.

Trong vài ngày Lâm Âm bị Quý Tư Nam bên người mang đi khắp nơi, khi anh đến công ty, cô sẽ theo anh đến công ty, và cô sẽ theo anh khi anh về nhà.

Cô vẫn làm cho anh bữa sáng, cuộc sống cứ thế trôi qua.

Những gì xảy ra sau đó quả thực nằm ngoài dự đoán của Lâm Âm. Lâm Âm cuối cùng cũng biết tại sao Quý Tư Nam lại tự tin đến vậy. Sau lần đó hội nghị đó không bao lâu có tin tức,

Cao su của Thịnh thế đã được mua bởi một công ty lớn không tên tuổi, và nguồn cung cao su Thịnh Thế thậm chí còn vượt toàn cầu. Ngay khi thông tin được đưa ra, phía ngoại đã không thể ngồi yên, vì xét cho cùng, cao su ngoại về cơ bản vẫn dựa vào nhập khẩu. Hơn nữa, việc tiêu thụ cao su ở nước ngoài cũng khá lớn, và một hợp đồng đã được ký với Thịnh Thế ngay lập tức, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của Quý Tư Nam.

Về phần công ty lớn không tên tuổi, thực ra là do chính Quý Tư Nam. Anh đã chơi rất tốt thói quen kịch bản Marketing nạn đói. Người ta nói rằng Quý Tư Nam là một người điên, nhưng người này không phải là một người điên đơn giản, anh có lý trí, có thể bình tĩnh và chắc chắn là một bậc thầy trong lĩnh vực marketing, nhưng anh có thể làm được điều này ở tuổi hai mươi ba đấy.

Vào ngày thứ hai sau khi ký hợp đồng với nước ngoài, Quý Tư Nam nhận được lời mời đại tiệc từ nhà họ Triệu. Bữa tiệc do nhà họ Triệu tổ chức, mời rất nhiều người nổi tiếng của kinh đô, nhưng ai cũng có thể biết bữa tiệc này được tổ chức dành riêng cho Quý Tư Nam.

Bữa tiệc rằm của cha mẹ họ Triệu đột nhiên xuất hiện tuyên bố Quý Tư Nam muốn Triệu gia dùng toàn bộ của cải trả nợ, nhà họ Triệu trong suốt thời gian này đã rất lo lắng, Quý Tư Nam luôn một mực yêu cầu cả nhà Triệu gia đền, nhà họ Triệu làm sao có thể bằng lòng giao toàn bộ tài sản cho Quý Tư Nam, Hai bên bế tắc quá.

Trên thực tế, nhà họ Triệu tổ chức đại tiệc này để lấy lòng Quý Tư Nam, chỉ khi người điên đã dỗ dành mọi chuyện thì chúng ta mới bàn bạc.

Lâm Âm tự nhiên cũng đi theo, trưởng bối họ Triệu dẫn cả gia tộc đi chào hỏi ở cửa.

"Quý tổng rất vinh dự được đến với Triệu gia."

"Triệu tiên sinh khách sáo."

Hai người đều lá mặt lá trái khách sáo một phen, Đứng đầu Triệu gia ánh mắt dừng ở Lâm Âm trên người, thế nhưng cũng đặc biệt khách khí chào hỏi, "Cô Lâm, hoan nghênh."

Gia đình họ Triệu là một công ty điện tử. Lâm Âm doanh nghiệp không hấp dẫn lắm. Nếu đổi thành người đứng đầu của họ Triệu đối đãi cha Lâm Âm chưa chắc đều khách khí như vậy.

Lâm Âm rất tự giác cô tự mình hiểu lấy, kỳ thật cô chính là dính hào quang của Quý Tư Nam.

Ông Triệu giới thiệu đoàn người tiến tới, có người quen ra đón, Hoắc Dịch Bắc mặc một bộ vest chỉnh tề, cao hứng bước về phía Quý Tư Nam, đưa tay ra, lễ phép chào hỏi: "Quý tổng, lâu rồi không gặp vẫn khỏe chứ? "

Quý Tư Nam liếc nhìn anh ta, "Tôi khá tốt."
Trợ lý của Quý Tư Nam bước tới bắt tay Hoắc Dịch Bắc , "xin lỗi Hoắc tổng, Quý tổng chúng tôi không quen bắt tay mọi người."

Hoắc Dịch Bắc hào phóng nói: "Không sao."

Anh ta liếc nhìn Lâm Âm, khóe miệng nở nụ cười, "Cô Lâm, gần đây khỏe không?"

Lâm Âm với vẻ mặt sảng khoái đáp: "Được ông Hoắc phù hộ, ăn ngon, ngủ ngon, mọi chuyện đều tốt đẹp."

Nghe vậy, nụ cười của Hoắc Dịch Bắc cứng đờ một cách mất tự nhiên.

Sau khi chào hỏi, ông Triệu dẫn Quý Tư Nam ngồi xuống ghế sô pha, Lâm Âm và Cao Vĩ ngồi ở hai bên anh, cùng anh như hình với bóng nam nhân đội mũ bảo hiểm Amo không thể tách rời đứng phía sau, như hổ rình mồi làm người kinh sợ.

Ông Triệu làm người pha trà cho Quý Tư Nam. Loại trà Long Tỉnh thượng hạng nghe nói là không có sẵn trên thị trường. Quý Tư Nam nhấp một ngụm nói: “Trà thơm thanh nhã, hương vị không tồi.” Quý Tư Nam cầm chén trà quan sát liếc nhìn một cái liền nói: “Chén trà cũng là loại thượng phẩm.”
Nhà họ Triệu hôm nay cũng mời một số người nổi tiếng. Đúng lúc này, một tiểu minh tinh bước trên đôi giày cao gót đi ngang qua. Quý Tư Nam, người đang nhìn vào tách trà, nghe thấy âm thanh theo bản năng nhìn thoáng qua, ánh mắt dừng trên người tiểu minh tinh, thoáng dừng lại một lát.

Lâm Âm cũng bị tiểu minh tinh thu hút, mỹ nhân gì mà long trời lở đất? Hôm nay cô đã nhìn thấy rồi, sắc mặt tuyệt trần, trên mặt không có một chút tì vết, dáng người cũng là phập phồng quyến rũ, gợi cảm. Khó trách Quý Tư Nam như vậy nam nhân cũng không cấm nhìn nhiều cô hai mắt.

Nhà họ Triệu nhìn thấy ánh mắt của Quý Tư Nam, con trai lớn của nhà họ Triệu lập tức gọi người đến nói nhỏ vài câu. Quý Tư Nam ánh mắt cũng không lưu lại quá lâu, có vẻ rất hứng thú với trà, lại làm cho người ta rót một chén khác.
Một lúc sau, nhìn thấy cô gái gợi cảm đến choáng váng hướng bên này đi tới, cô ấy mặc một chiếc váy ngang hông, bó sát vào người, lộ ra bờ vai cong cong tuyệt đẹp, rực rỡ.

Cô ta bước đến và chào hỏi một cách ngọt ngào, "Quý tổng."

Quý Tư Nam cầm tách trà và theo bản năng nhìn cô ấy. Ngay lúc nhìn thấy cô, đôi mắt anh ấy trở nên sắc bén ngay lập tức " Tôi không thích mùi của nước hoa. Thử bước thêm một bước nữa, cẩn thận tôi vặn gãy đem chân cô xuống dưới. "

Cô gái sợ hãi đến mức nụ cười trên mặt trở nên cứng đờ, nhưng Quý Tư Nam vẫn phớt lờ cô và quay người tiếp tục uống trà, con trai lớn của nhà họ Triệu nhận ra có điều gì đó không ổn, lập tức đưa mắt nhìn về phía cô ngôi sao nhỏ đặc biệt biết điều rời đi.

Con trai lớn của nhà họ Triệu cười nói: "Tiểu minh tinh không hiểu chuyện, Quý tổng đừng để trong lòng."
Ai cũng có thể thấy, tiểu minh tinh là do nhà họ Triệu sắp đặt cố ý lấy lòng Quý Tư Nam, vốn dĩ Quý Tư Nam nhìn cô hai lần, còn tưởng rằng anh  có hứng thú, nhưng không ngờ rằng anh còn không cho người ta cơ hội để tiến gần.

Ngay cả Lâm Âm cũng không ngờ rằng trước sự ngạc nhiên lớn như vậy, Quý Tư Nam có thể nói gì đến việc bẻ gãy chân người ta, còn thô lỗ với một cô gái như vậy, có phải là quá mất mặt người ta không?

Lâm Âm cúi người nói nhỏ bên tai anh: "Anh làm rất đúng. Có em ở bên cạnh là đủ rồi. Đừng để những người phụ nữ khác quấy rầy anh."

Kể từ khi cô nói rằng cô thích anh, cô phải luôn có ý thức thích anh, chiếm hữu anh, và cấm anh nhìn vào các cô gái khác, mà còn thích biểu hiện của anh.

Cô phải thể hiện tình yêu của mình đối với anh mọi lúc, và chỉ có thích anh mới có thể hóa giải được kẻ điên nỗi uất hận trong trong lòng.
Giọng cô nhẹ nhàng và âm điệu ấm áp. Cử động của Quý Tư Nam cứng lại một lúc. Anh nhìn cô Lâm Âm đã quen với những ánh mắt khác nhau của anh. Cô rất bình tĩnh mà nhìn  anh, anh thì không nói một tiếng, chỉ ngây người nhìn cô.

Lâm Âm có chút bất mãn nhíu mày, "Anh nghe thấy không?"

Vẻ mặt bất mãn của Lâm Âm đối với  Quý Tư Nam rơi vào mắt người khác, người ta không khỏi hít một hơi, nhưng cô vẫn đang nhìn anh chằm chằm, như thể anh không cho cô một câu trả lời.

Bầu không khí xung quanh trở nên trang nghiêm hơn một chút.

Nhìn thấy Quý Tư Nam im lặng một lúc, khóe miệng chậm rãi nở một nụ cười, nhấp một ngụm trà, nhưng ánh mắt lại sâu thẳm khiến người ta không đoán ra được, khẽ mở môi nói với một câu. mỉm cười: "Không thấy bên cạnh tôi đã có cô Lâm rồi sao? Lần sau đừng trách tôi nhẫn tâm."
Nói xong, nụ cười của anh nhíu lại, nhìn nghiêng về phía nhà họ Triệu và con trai của ông ta.

Cha con nhà họ Triệu bất giác run lên, ông Triệu lập tức nói: "Lần này, chúng tôi làm việc không tốt, cái kia tiểu minh tinh không hiểu chuyện tiểu tử. Mong Quý tiên sinh thứ lỗi."

Sau khi nói xong, ông ta ra lệnh cho mọi người mang ra một số thứ tốt, chẳng hạn như chuỗi hạt châu báu, và một số đá quý thật bằng đá lạ, mà ông ta nói là một món quà gặp mặt cho Lâm Âm.

Lâm Âm: "..."

Sau đó Lâm Âm nhận được một loạt các lễ vật.

Quý Tư Nam rất hài lòng, sự việc cứ như vậy bóc quá, gia đình Triêu gia và các con trai của ông ta bắt đầu cùng Quý Tư Nam nói chuyện chính sự.

Lâm Âm uống hai tách trà rồi đi vào phòng vệ sinh, nhưng cô không quen với nhà họ Triệu, một người giúp việc đi tới, Lâm Âm nhờ cô ta giúp, nhưng lại bị người giúp việc dẫn đến một căn phòng xa lạ, Lâm Âm cảm thấy không thể giải thích được. Đang định rời đi, nhưng lại nghe thấy phía sau có người nói: "Là tôi kêu cô quađây."
Lâm Âm quay đầu lại và nhìn, thấy Triệu Nhất Na không biết cô ta đã đi ra từ đâu, Lâm Âm hiểu rằng người giúp việc đã cố ý đưa cô đến.

"Cô Triệu, tìm tôi có chuyện gì?"

Triệu Nhất Na nhìn cô từ trên xuống dưới, cười thật sâu, "Cảm giác thế nào khi trèo lên giường của Quý Tư Nam?"

Lâm Âm rất khó chịu về điều này, cô  nói với một vẻ mặt sâu sắc: "Cô Triệu, dù sao tôi cũng là khách của cô, xin hãy nói chuyện lịch sự."

Triệu Nhất Na từ cuối mũi phát ra một tiếng cười khinh thường, "Đừng giả vờ với tôi? Lịch sự với cô? Bây giờ, không ai trên toàn đại lục này biết rằng cô là tình nhân của Quý Tư Nam?"

Triệu Nhất Na lại nói: "Nghe nói Quý Tư Nam mất trí rất biếи ŧɦái trên giường. Cô ở bên anh ta trong khoảng thời gian này chắc hẳn rất vất vả đúng không?"
Lâm Âm: "..."

Thật là, cái gì vậy trời?

Lâm Âm điều chỉnh lại nhịp thở và kìm nén cơn tức giận của mình. "Cô Triệu, cô nói nếu Quý Tư Nam biết cô sau lưng nói xấu anh ấy, anh ấy sẽ thế nào với cô? Cô nghĩ lần trước Amo đã véo cô sao? Sẽ véo mạnh hơn sao?"

Triệu Nhất Na nhớ tới lần trước yêu quái đội mũ sắt nhéo cổ nhấc bổng cô lên, không khỏi rùng mình một cái, vẫn cứng rắn nói: "Này tính cái gì nói xấu? Cô Còn không chuẩn người ta nói lời nói thật?"

Lâm Âm nói: "Được rồi, cho dù là cô nói thật, từ khi biết tôi và Quý Tư Nam có quan hệ như vậy, tại sao cô vẫn có dũng khí chế nhạo tôi? Nếu tôi đoán không sao nói, Triệu gia cô lập tức liền phải trở thành dưới tay Quý Tư Nam dễ như chơi, đến lúc đó Triệu gia cô hoàn toàn thành cấp dưới Quý Tư Nam. Muốn cấp dưới của mình bị trừng phạt thì quá dễ dàng. Cô nói tôi nếu là ở bên tai anh ấy nói bóng gió, các người Triệu gia có phải hay không thảm hại hơn? "
Triệu Nhất Na nghe đến đây thì cảm thấy như bị giẫm phải đuôi, cô ta tức giận nói: "Đừng nói nhảm, ai nói rằng nhà họ Triệu của chúng tôi sẽ trở thành của Quý Tư Nam dễ như chơi?"

"Nếu nhà cô rất vững chắc, tại sao phải đặc biệt tổ chức yến tiệc mời Quý Tư Nam? Đây không phải là đấu tranh giành sự sống sao? Cô Triệu, nếu tôi là cô, hiện tại nên tốt nói lời xin lỗi, bằng không đắc tội tôi, về sau nhà các người dễ chịu. "

“Xin lỗi cô sao?” Triệu Nhất Na tức giận nhìn cô: "Cô cho là cô hay ho à."

Lâm Âm nhún vai, "Vậy chúng ta cùng chờ xem."

Lâm Âm xoay người đi hai bước, nhưng Triệu Nhất Na lại ngăn cản cô ở phía trước, "Lâm Âm."

Lâm Âm không ngừng lại vẫn đi trước sự ngăn cản của cô ta, Triệu Nhất Na vội vàng tiến lên ngăn cản, Lâm Âm dừng lại, dùng ánh mắt dò hỏi, Triệu Nhất Na nhìn chằm chằm cô hít thở vài cái, sau đó quay mặt sang một bên nhẹ giọng nói: " Nói lời xin lỗi cũng sẽ không chết. "
Cô ta lúng túng nói rồi nói:" Thực xin lỗi, cô là khách của nhà tôi, tôi nên tôn trọng với cô hơn. "

Lâm Âm bật cười thành tiếng, nhưng Triệu Nhất Na lại buồn bực, "Lâm Âm, cô là có ý gì? Cô đang cười cái gì?"

"Thật không thú vị, tôi chấp nhận lời xin lỗi của cô."

Lâm Âm bỏ qua cô ta rời đi, Triệu Nhất Na lo lắng, nói: "Cô không được phép nói nhảm trước mặt Quý Tư Nam."

"Nó phụ thuộc vào biểu hiện của cô"

Khi Lâm Âm rời đi, cô tìm một người giúp việc khác đưa cô vào phòng vệ sinh, bên ngoài phòng vệ sinh có một phòng hút thuốc, sau khi Lâm Âm đi ra, cô nhìn thấy có người đứng bên ngoài phòng hút thuốc. Hoắc Dịch Bắc dùng ngón tay véo điếu thuốc, nhìn cô. Làn khói mờ ảo khiến đôi mắt anh ta nhìn sâu hơn, phải nói Hoắc Dịch Bắc cái này cẩu nam nhân hút rất nhiều ý vị.
Hoắc Dịch Bắc ném tàn thuốc vào cái gạt tàn phía trên thùng rác, nhìn cô đang đút hai tay vào túi, Lâm Âm đoán không phải ngẫu nhiên mà cô gặp anh ở đây, Hoắc Dịch Bắc đang cố ý đợi cô.

Hoắc Dịch Bắc liếc quanh khuôn mặt của cô nói: "Cô hối hận sao, Lâm Âm?"

Lâm Âm ra vẻ nghi hoặc "Hối hận? Tại sao tôi phải hối hận?"

"Ở bên người cùng Quý Tư Nam không dễ chịu đi "

Anh ta nói với một khuôn mặt nhất định, kia giống như đem sự thật rõ như lòng bàn tay thật là xem bộ dáng cô đến không thoải mái.

"Quý Tư Nam rất tốt với tôi, tôi có cái gì không dễ chịu đi?"

“ Phải không?” Anh  cố ý cười đầy ẩn ý, ​

“Lâm Âm, Quý Tư Nam có lúc một ngày sẽ cảm thấy nhàm chán."

"Vậy thì sao?"

"Một khi anh ta cảm thấy nhàm chán, cô nghĩ làm sao cô có thể ở lại?"

Lâm Âm làm sao có thể không nghe ra lời đe dọa trong lời nói của anh ta, Lâm Âm thờ ơ nói: “Vậy anh liền chờ Quý Tư Nam chán ngấy lại đến cùng tôi nói lời này đi!” Cô nhướng mày cười, “Bất quá sao Hoắc tổng lại còn tâm tư nghĩ đến việc tới uy hϊếp tôi. Anh vẫn không rời đi La Châu? "
Hoắc Dịch Bắc nghe đến đây, vẻ mặt lạnh đi mấy độ, Lâm Âm tiếp tục thấy anh ta không vui, "Hoắc tiên sinh đã đánh cuộc liều mạng để kéo gia đình chúng ta chìm cùng với anh, nhưng cuối cùng lại giỏ tre múc nước công dã tràng, thua cuộc vừa mất phu nhân lại thiệt quân, hoắc tổng hẳn là tức chết rồi? "

Hoắc Dịch Bắc hai mắt tức giận, nhưng người đàn ông này có khả năng tự chủ tốt, khả năng ngụy trang cảm xúc hạng nhất, trên mặt liền không gợn sóng, "Lâm Âm, nhớ kỹ lời nói của tôi, không nên để rơi vào tay tôi. .. "

Mọi người đã xé bỏ lớp ngụy trang, và anh ta thậm chí không thèm lịch sự bây giờ.

Lâm Âm cũng không có coi trọng, nở nụ cười: "Đừng lo lắng, cho dù tôi bị Quý Tư Nam đùa chết, tôi cũng sẽ không nhìn anh liếc mắt một cái."

Cô nhìn thấy lông mày của Hoắc Dịch Bắc khẽ đập, Lâm Âm xoay người rời đi với bộ dạng không muốn nói chuyện với anh ta nữa.
Trở lại phòng khách, Lâm Âm hiển nhiên thấy bầu không khí trở nên không tốt lắm, biểu hiện của Triệu gia có chút xấu, nhưng Quý Tư Nam vẫn chậm rãi uống trà.

Lâm Âm cảm thấy bầu không khí không ổn, phóng nhẹ động tác ngồi xuống bên cạnh Quý Tư Nam, ngược lại, Cao Vĩ lại đẩy tài liệu trên bàn cà phê đến trước mặt nhà họ Triệu, nói: "Triệu tổng nhìn xem nếu không có vấn đề gì thì hãy ký tên đi."

Lâm Âm nhìn lướt qua tài liệu, đó là một thỏa thuận để chủ tịch tập đoàn Triệu từ bỏ chức vụ và cổ phần. Lâm Âm vốn tưởng rằng Quý Tư Nam có lẽ muốn mua lại công ty nhà họ Triệu dưới quyền của Thịnh Thế, nhưng không ngờ rằng Quý Tư Nam sẽ trực tiếp để nhà họ Triệu từ bỏ công ty, thủ đoạn này có chút nhẫn tâm.

Ông Triệu có vẻ xấu hổ: "Quý tổng
Chúng tôi cũng nhận ra khoản tiền mà nhà họ Triệu nợ, năm đó nhà họ Triệu mới bắt đầu phát triển, quả thật đã vay tiền nhà họ Quý, chúng tôi sẵn sàng trả lại tiền cả lãi lẫn lời. "

Quý Tư Nam đặt tách trà xuống, giọng điệu chậm rãi, nhưng toát ra cự tuyệt uy nghiêm: "Năm đó như thế này thỏa hiệp, nên dựa theo thỏa hiệp, Triệu gia thời hạn quy định nếu không trả tiền, nên lấy Công ty danh nghĩa Triệu gia trả lại. "

Quý Tư Nam rõ ràng không muốn nhượng bộ.

Ông Triệu và con trai cả ông ta nhìn nhau, ông Triệu cười nói: "Quý tổng, con dấu dùng hồi đó là của nhà máy nhà họ Triệu. Chúng tôi dùng nhà máy nhà họ Triệu làm vật thế chấp thì sao?"

Quý Tư Nam nói: "Thỏa thuận giấy trắng mực đen rõ ràng, nhà họ Triệu sẽ dùng tất cả công ty dưới quyền để trả nợ."
Quý Tư Nam thái độ rất cứng rắn, đây là để cho nhà họ Triệu bàn giao công ty. Nhà họ Triệu sao có thể đồng ý, dù sao đây cũng là công sức dày công của mấy đời.

Bị bao vây bởi một loại đình trệ, Triệu gia lo lắng đến mức sắp khóc, giọng nói nghẹn ngào, "Quý tổng, lỗi của chúng tôi lúc đó nhà chúng tôi nợ tiền của Quý tổng, hồi đó thì quên quan tâm, dù sao sản nghiệp của nhà họ Triệu là công sức dày công của mấy đời, nếu thật sự ra tay nhà họ Triệu như thế này, chỉ sợ mình chết không còn mặt mũi mà nhìn tổ tiên."

Sau khi nói xong, ông ta thật sự lau vài giọt nước mắt, con cả Triệu vỗ vỗ lưng ông an ủi, sau đó cùng Quý Tư Nam bàn bạc: "Không biết Quý tổng có thể suy xét hay không."

Quý Tư Nam trầm ngâm không nói, Cao Vĩ đột nhiên ghé vào tai anh nói gì đó, Lâm Âm ngồi gần anh cũng không nghe rõ, nghe xong, Quý Tư Nam suy nghĩ một hồi rồi nói: "Như vậy đi, cũng không thể nói tôi Quý gia lấy thế áp người. Tôi sẵn sàng chi tiền thu mua  doanh nghiệp của Triệu gia, sau này công ty nhà họ Triệu của ông vẫn do người của ông quản lý, nhưng ông nhất định phải giao cho Quý gia một nửa. "
Để Triệu gia tự mình quản lý công ty, nhưng là sáp nhập doanh nghiệp nhà họ Triệu dưới quản lý của Thịnh Thế, tương đương với việc để nhà họ Triệu làm việc cho Quý gia Quý Tư Nam. Nhưng tốt xấu, công ty vẫn còn  trong tay của chính mình.

Con trai cả nhà họ Triệu nghe vậy thở phào nhẹ nhõm và hỏi: "Tôi không biết Quý tổng định mua bao nhiêu?".

"1 tỷ."

Sắc mặt của ông Triệu và con cả Triệu khó chịu như thể vừa ăn phải ruồi. Tập đoàn Triệu gia có giá trị thị trường vài chục tỷ, Quý Tư Nam chi một tỷ để mua lại, không khác gì ăn cướp.

Quý Tư Nam cho biết: "Đây là nhượng bộ lớn nhất của tôi, các người hãy nghĩ xem, trong vòng một tuần sẽ trả lời cho tôi."

Lâm Âm rời Triệu gia với Quý Tư Nam, và cô biết rằng Triệu gia sẽ thỏa hiệp. Với giấy nợ, Quý Tư Nam có đủ lý do để thu thập nhà họ Triệu, nhà họ Triệu còn lâu mới có thể cạnh tranh được với Thịnh Thế, Quý Tư Nam muốn đối phó với nhà họ Triệu một cách dễ dàng.
Quý Tư Nam là một người thông minh, anh biết rằng các công ty truyền thống có những lợi thế nhất định, nhưng với sự phát triển của thời đại, lợi thế của họ sẽ ngày càng kém quan trọng, đặc biệt là sự trỗi dậy của một số ngành công nghệ, vì vậy anh rất nhìn xa trông rộng và thành lập Cam Khoa học kỹ thuật. Triệu gia là một nhà máy điện tử, và Quý Tư Nam cần một nhà máy điện tử lớn làm cơ sở công nghệ của mình, vì vậy anh cần  Triệu gia.

Lâm Âm đoán rằng ngay từ đầu Quý Tư Nam không thực sự có ý định để nhà họ Triệu từ bỏ doanh nghiệp Triệu gia, anh quyết định mua lại Triệu gia từ sớm. Nhưng nếu lúc đầu nói mua nhà họ Triệu với giá một tỷ, nhà họ Triệu nhất định sẽ không đồng ý, cho nên trước tiên phải đưa ra yêu cầu đặc biệt không biết xấu hổ để nhà họ Triệu từ bỏ công ty, nhà họ Triệu nhất định sẽ không làm phản kháng, sau đó anh sẽ đưa ra yêu cầu mua lại có vẻ không phải là vô liêm sỉ. So sánh này, yêu cầu ít xấu hổ hơn sẽ dễ dàng được chấp nhận hơn nhiều.
Để nhà họ Triệu bị mua lại, ít nhất người nhà Triệu gia còn có thể ở lại công ty, thực sự muốn đối đầu với Quý Tư Nam. Ngay cả khi nhà họ Triệu thực sự loại bỏ công nghệ cốt lõi, thì việc phát triển cũng cần thời gian và tiền bạc. Nhà họ Triệu sẽ chọn sau khi cân nhắc ưu và nhược điểm cuối cùng sẽ chọn bị mua lại.

Khi cả hai bước ra khỏi cổng nhà họ Triệu, Lâm Âm hướng Quý Tư Nam nói: “Chúc mừng Quý tổng đã mua lại công ty khác để bản thân sẽ làm việc chăm chỉ hơn”.

Quý Tư Nam nhướng mày nhìn cô, "Làm sao cô biết nhà họ Triệu sẽ thỏa hiệp?"

"Một người biết rõ chuyện hiện tại là một người thông minh, người nhà họ Triệu biết lựa chọn có lợi cho mình."

Trợ lý lái xe đi lên, hai người lên xe, Lâm Âm vừa ngồi xuống đã nghe thấy Quý Tư Nam nói: "Lúc tôi cùng Triệu gia nói chuyện, cô đi đâu?"
Tại sao anh ấy đột nhiên tò mò về tung tích của mình? Lâm Âm có chút bối rối, thành thật trả lời: "Đi vệ sinh."

"lâu như vậy? Không gặp ai?"

Nghe có vẻ như anh chỉ hỏi ngẫu nhiên vì tò mò, Lâm Âm nói: "Em đã gặp cô Triệu và Hoắc Dịch Bắc ."

“Hoắc Dịch Bắc ?” Anh nhìn cô, trong xe mờ mịt, ánh mắt tối tăm khó lường, "Cố ý đi cùng Hoắc Dịch Bắc gặp mặt"

Lâm Âm cũng không ngốc, cô vội vàng nói: "Đương nhiên không phải, chẳng qua là em vô tình đυ.ng phải."

Anh không hỏi thêm gì nữa.

Lâm Âm quan tâm cười: "Làm sao vậy? Em cùng Hoắc Dịch Bắc quan tâm như vậy sao? Có phải hay không ghen tị?"

Anh quay đầu nhìn cô, trên mặt mang theo nụ cười, loại biểu cảm khó lường thuộc về chỉ trích, anh không nói lời nào, nhẹ nhàng liếc nhìn cô một cái rồi lại quay đầu đi.

Lâm Âm giả bộ không vui nói: "Anh như thế này không đáng yêu chút nào."
Anh khẽ khịt mũi một cái, giọng điệu lộ ra vẻ khinh thường, "Tôi cần gì phải quan tâm, sao phải đáng yêu?"

Lâm Âm nói: "Em quan tâm, anh dễ thương một chút và mọi người sẽ không lan truyền tin đồn về anh."

"Tôi không phải loại người quan tâm đến những tin đồn."

Lâm Âm giả bộ thống khổ nói: "Nhưng người ta nói em là cấm khẩu của anh, trên giường anh rất biếи ŧɦái. Em bị anh tra tấn mỗi ngày."

Quý Tư Nam: "..."

Quý Tư Nam im lặng, Lâm Âm bí mật nhìn vào sắc mặc của anh. Đèn bên trong xe mờ nhạt, đôi khi chiếc xe lướt qua dưới ánh đèn rực rỡ. Bên trong được chiếu sáng bởi ánh đèn bên ngoài cửa sổ. Ánh sáng và bóng tối đan xen giữa ánh sáng và ánh sáng tối, và khuôn mặt đó đôi khi bị che khuất. Giờ đây, nó thể hiện một vẻ đẹp khác.

"Nhìn xem, chúng ta rõ ràng không có làm cái gì hào phóng, nhưng người ta lại lan truyền như vậy, anh không quan tâm tin đồn, mà là em, em bị người khác đồn đại như vậy, thanh danh bị hủy hoại. Em sẽ kết hôn như thế nào trong tương lai? "
Ánh mắt lạnh lùng, trên mặt chợt hiện lên một tia nguy hiểm, "Kết hôn?"

Lâm Âm gật đầu, "Quý gia không thể để cho anh kết hôn với người nghe đồn là cung cấm của anh đúng không?"

Quý Tư Nam nhận ra rằng cuộc hôn nhân mà cô đang nói đến là kết hôn với anh một cách mặc định. Vẻ mặt anh vô thức cứng lại với một biểu hiện nguy hiểm trên khuôn mặt, nhưng anh đột nhiên nhìn cô với ánh mắt tò mò có vẻ như là một màn biểu diễn hay. Anh cong môi và mỉm cười, "Lời đồn bên ngoài đều không phải là không có căn cứ, chẳng lẽ tôi thực biếи ŧɦái, cô dám gả cho một kẻ biếи ŧɦái?"

Lâm Âm: "..."

Lâm Âm nghĩ cô nên bình tĩnh, vì vậy cô cố ý hỏi anh bằng ánh mắt tò mò: "Anh sẽ biếи ŧɦái như thế nào?"

Quý Tư Nam nở nụ cười bỉ ổi âm lãnh của mình, "Nhốt cô lại, nhốt cô ở một nơi chỉ có một mình cô, ngày nào cũng hành hạ cô, sợ sao?"
Nếu anh muốn phạt cô như thế nào cũng sẽ không đợi đến bây giờ, Lâm Âm biết rằng anh đang cố ý dọa cô, giống như mấy lần trước. Dù sao bây giờ cô cũng có kinh nghiệm, anh càng tàn nhẫn thì cô càng phải dùng cách dịu dàng nhất để trêu chọc anh.

Vì vậy, Lâm Âm liền cười đến vội vàng nhìn anh: "Vậy thì cứ trực tiếp trói chặt em vào người, để anh đi đâu cũng có thể đưa em đi, em có thể mỗi ngày bám lấy anh, đi đến nơi nào đều nói anh là chồng em, cứ như vậy anh không cưới em cũng đến cưới em"

Quý Tư Nam: "..."

Kia từ "chồng" như thiêu đốt trong lòng một chút, bất giác anh tưởng tượng đến cảnh trói chặt cô vào người, trong lòng nghĩ đến cảm giác lộn xộn lại ập đến.