Hai mươi lần tham gia khảo sát, lần nào tiểu đội 111 cũng thất bại thảm hại. Liên tục giữ vững kỉ lục bét bảng nhiều nhất trong lịch sử trường Sĩ Quan Lục Quân.
Ngày nhận được tin sẽ thay giáo quan huấn luyện, hơn nữa còn là giới tính nữ. Người trong đội ai cũng mừng vui đến không khép được miệng. Dẫu sao cả đại đội A tính ra chỉ có duy nhất một nữ nhân, đó là đứa ngốc Kim Jisoo.
Nghe nói bối cảnh của giáo quan vô cùng hiển hách. Con nhà chính tông, ông nội từng là Phó tổng tham mưu trưởng Quân đội giải phóng, ông ngoại từng là Tư lệnh quân khu của Soeul...1
Tới đây, ai cũng đủ để chung thắc mắc rằng với gia thế lớn như vậy, ấy thế nhưng tại sao nàng lại đồng ý tiếp nhận dìu dắt một tiểu đội gần như đã bị liệt vào mức tàn phế?
Chỉ có điều thời gian qua đi, quần chúng xung quanh đều nhận ra sự ưu ái của nàng...
Phân cảnh thứ nhất - gặp mặt: " Giáo quan Kim, thực xin lỗi vì đã đến trễ." "Cô biết nguyên tắc là gì rồi chứ?"
"Tiểu đội chúng tôi không có nguyên tắc."
Đám nam nhân phía sau nín cười.
Phân cảnh thứ hai - nói xấu:
"Nữ nhân mặt than ấy đúng là bức chết lão nương rồi." Cùng đồng đội nhỏ giọng xì xầm, nào ngờ đến khi nhận ra... người xung quanh đã im lặng từ bao giờ.