『 Quyển 1 』『 Edit 』Xuyên Nhanh Trở Thành Bà Mẹ Tốt - Thanh Thanh Kết Ngạnh

『 TG1 』Chương 40 - 41

Editor: Mây (Sky)

🌱🌱🌱

_________________________________________

40.

Bà Tưởng nghi ngờ nhìn bà thím Lư đầy ẩn ý nói: — "80.000? Bà không nên thấy tôi già cả mà lừa tôi".

Mặc dù khi nghe 80.000, tim bà Tưởng đập mạnh mấy cái, nhưng nghĩ lại thì vẫn cảm thấy có vấn đề.

Nói đến đây, bỏ qua sự bất công càn quấy của bà, thì bà cũng là người tương đối sắc sảo.

Bà thím Lư bắt gặp ánh mắt sắc bén của bà Tưởng, ngượng ngùng cười.

"Ha ha, vậy tôi đành nói thật, Hồng Minh kia trước đây từng kết hôn một lần".

Bà Tưởng lộ ra ánh mắt, quả là như vậy!

Bà thím Lư lập tức nói: — "Nhưng mà vợ nó trước đó cũng là phúc mỏng, sinh bệnh qua đời. Mà lần đó kết hôn cũng có rất ít người biết. Hiện tại đàn ông cưới lần hai không tính là gì, nó lại không có con cái, vừa trẻ lại có tiền, mấu chốt là chịu chi 80.000 lễ hỏi. Đối với Chiêu Đệ nhà bà tuyệt đối là một lựa chọn tốt".

Bà Tưởng không có lập tức đồng ý hay từ chối, chỉ nói là sẽ suy nghĩ một chút.

Đợi Tưởng Kiến Quân trở về, bà sẽ nói với hắn.

Đối với hôn sự của cháu gái, Tưởng Kiến Quân mặc dù là chú nhỏ, căn bản cũng sẽ không để ý, mấy đứa bé nhà hắn còn không thèm quan tâm, nhưng lúc nghe được 80.000 lễ hỏi tâm tư đã có chút sôi trào.

"Mẹ, nghe nói đứa trẻ Hồng Minh này điều kiện không tệ. Chiêu Đệ cũng lớn như vậy rồi, ở quê chúng ta cũng nên sớm kết hôn, nếu không mẹ đi qua anh hai nói một chút, kêu Chiêu Đệ gả cho Hồng Minh, bất quá lễ hỏi liền nói là 30.000 đi, 50.000 còn lại giữ mua nhà cho Nguyên Bảo, vẹn toàn đôi bên".

Bà Tưởng nghe xong hai mắt sáng lên: — "Con trai, vẫn là con thông minh".

Hôm sau bà Tưởng liền thu thập quần áo đi tới thành phố S.

-

Một lần nữa đi vào biệt thự lớn, bà Tưởng không ngừng ngó nghiêng, nhìn thấy cái này cái kia tâm đã không yên, đồng thời trong lòng cũng bắt đầu chửi rủa.

Một nhà thằng cả phát đạt thì quên mẹ và em trai, thật sự là không có lương tâm, nó không sợ thiên lôi đánh sao.

Nếu không phải vì chiếu cố con út, bà Tưởng đã sớm mượn danh là mẹ chuyển tới biệt thự lớn này sống.

"Bà nội ngồi đi, con đi gọt hoa quả cho bà". — Thời điểm bà Tưởng tới, Tưởng Kiến Quốc cùng Ân Âm đều bận việc bên ngoài, Tiểu Bảo cũng đang đi học, chỉ có một mình Tưởng Du ở nhà.

"Được, ai nha, Chiêu Đệ nhà ta đúng là hiếu thảo". — Bà Tưởng cười tươi như hoa cúc, bà ta đột nhiên thay đổi thái độ làm Tưởng Du giật nảy mình.

Phải biết trước kia mỗi lần bà Tưởng tới. Thấy cô thì thái độ toàn chán ghét, thỉnh thoảng còn mắng cô vài câu là hàng lỗ vốn, cô biết bà nội trọng nam khinh nữ, thậm chí còn không thích cô và mẹ.

Tưởng Du cũng không hy vọng xa vời là bà nội thích mình, cô có ba mẹ và Tiểu Bảo là đủ rồi.

Bà Tưởng đánh giá đứa cháu gái trước mặt, con mắt liền phát sáng, phảng phất như trước mặt bà ta không phải con người, mà là hàng ngàn tờ tiền.

Mặc dù con hồ ly tinh Ân Âm kia không phải thứ tốt lành, nhưng bà không thể không thừa nhận dung mạo của cô ta rất đẹp, sinh ra con gái cũng là đứa đẹp mắt.

Bà Tưởng càng xem càng hài lòng.

Tưởng Du bị bà nhìn như vậy trong lòng lập tức run rẩy, cô luôn cảm thấy ánh mắt bà nội rất lạ, nhìn mình giống như một món hàng, làm cô có chút không thoải mái.

"Bà nội đến đây có chuyện gì sao ạ?" — Tưởng Du hỏi.

Bà Tưởng theo thói quen muốn nói: — "Không có việc gì thì tao không thể đến sao?" — Nhưng nghĩ tới mục đích hôm nay đến, bà liền đem những lời sắp ra tới miệng nuốt xuống.

Dưới ánh mắt khϊếp sợ của Tưởng Du, bà ngồi xuống bên cạnh nắm lấy tay cô.
end 40.

_________________________________________

- truyenwki.com: __S_K_Y__s -

- Fanpage: Bản dịch 0 đồng -

_________________________________________

41.

"Chiêu Đệ à, lần này bà nội tới là có một chuyện đại sự cực tốt phải nói cho con".

Tưởng Du rất muốn rút tay mình ra, nhưng sức lực của bà Tưởng thật sự rất lớn.

Bà Tưởng tự nhiên thân thiết, làm Tưởng Du có chút không quen: — "Là chuyện tốt gì thế ạ?"

"Chiêu Đệ à, con nhìn xem con cũng gần mười bảy, có phải nên tính đến chuyện kết hôn rồi không?"

"Hả?" — Tưởng Du đầu lập tức choáng váng.

Cô không có nghe lầm chứ, kết hôn? Cô hiện tại vẫn chỉ là một học sinh thôi nha. Yêu sớm còn không có, nói gì tới chuyện kết hôn.

Tưởng Du biết ở quê có rất nhiều người còn trẻ đã kết hôn, thậm chí là chú nhỏ của cô vừa tốt nghiệp đã kết hôn, nhưng cô không nghĩ tới chuyện này lại dính lên đầu mình.
"Bà nội, hiện tại con vẫn còn là học sinh, con không nghĩ sẽ kết hôn".

Bà Tưởng nghe xong lời này mặt lập tức xị xuống, bộ dáng bà vốn cay nghiệt, một khi mặt xị xuống sẽ dọa người ta, nói thật lòng Tưởng Du có chút sợ người gọi là bà nội này.

"Chiêu Đệ, con nói vậy là sao chứ. Đi học có gì tốt, bà thấy tốt nhất là đừng học nữa, đọc sách có làm được cái gì ra trò đâu, căn bản chính là lãng phí tiền bạc, con chỉ cần gả cho người có tiền, an tâm ở nhà hầu hạ cha mẹ chồng, sinh con đẻ cái, con cũng không cần ra ngoài làm việc, chỉ cần nằm trong nhà hưởng phước".

Ánh mắt Tưởng Du có chút lạnh, cô không thích nghe những lời này, dưới cái nhìn của cô, phụ nữ bây giờ không nhất thiết phải dựa vào đàn ông, vì cái gì mà phụ nữ đi lấy chồng thì phải ở trong nhà giúp chồng dạy con, người Tưởng Du sùng bái nhất chính là mẹ cô.
Cô rất muốn trở thành một nữ cường nhân như mẹ.

Lại nói, cho dù không phải là vì công việc, cũng có thể đọc sách. Chỉ có văn hóa thì mới có tư tưởng, có một tam quan đúng đắn, giống như câu: Bụng có thi thư khí tự hoa¹.

Bên này bà Tưởng lại thao thao bất tuyệt giới thiệu về Hồng Minh.

"Bà nội nói cho con nghe, thằng nhóc Hồng Minh năm nay mới hai mươi lăm tuổi, là sinh viên có công việc, có nhà có xe. Trong nhà còn mở mấy cái siêu thị, mà nhà cũng chỉ có một mình nó là con trai, về sau tài sản đều là của nó, sau này con gả qua đó trực tiếp hưởng phước, lần này lễ hỏi nó đưa tận 30.000 đó, đối với một gia đình ở quê thì mấy vạn lễ hỏi đã đủ nhiều, con xem, người ta cũng xem trọng con mà".

Đôi mắt Tưởng Du xẹt qua một tia sắc bén, cô xem như đã hiểu rõ, mục đích hôm nay bà nội tới, là làm mối cho cô.
Có nhà có xe, mấy cái siêu thị, 30.000 sính lễ?

Tưởng Du thường xuyên giúp cha mẹ quản lí tài vụ của tập đoàn Thiên Du, số tiền này còn không bằng lợi nhuận mỗi tháng của tập đoàn, một hạt bụi còn không sánh nổi.

Ngay khi Tưởng Du muốn từ chối, thì thấy một bóng người mảnh khảnh đi ngược sáng ở cửa, cho người ta mười phần cảm giác an toàn.

"Chỉ có 30.000 đã muốn cưới con gái bảo bối của Ân Âm tôi, bà cùng hắn đúng là nghĩ đẹp thật đấy". — Giọng nói của người phụ nữ vang lên, vừa nhẹ nhàng lại mang theo sắc bén.

Bà Tưởng nghe được giọng nói này, trong lòng có chút sợ hãi.

Quay đầu lại đã nhìn thấy Ân Âm mặc một bộ âu phục già dặn đi tới.

Bốn năm chống chọi với nhau, đủ để bà Tưởng biết rõ Ân Âm là người như thế nào.

Ân Âm nghĩ bà Tưởng mấy năm nay đã ăn không ít khổ, sẽ không tùy tiện tới, không nghĩ bà ấy còn dám tới, lại dám nhúng tay vào hôn sự của Tưởng Du, lửa giận trong lòng lập tức bùng lên.
Phải biết là đời trước Tưởng Du bị ép lấy chồng, cuối cùng bị bạo lực gia đình mà tự sát, đây là nỗi đau trong lòng nguyên chủ.

Ân Âm, người kế thừa tình cảm của nguyên chủ, nghe được lời của bà Tưởng giống như muốn bán cháu gái, làm sao có thể không tức giận.

end 41.

_________________________________________

[¹] 腹有诗书气自华

Bụng có thi thư khí tự hoa

Có sách vở trọng bụng, tất mặt mũi sáng sủa.

"Có thơ và có sách trong bụng" là bài thơ trong bài " Giã từ Đông Chuẩn " của nhà thơ nhà Tống , được Su Shi viết khi ông trở về Trường An từ Dinh thự Fengxiang.

Bài thơ ẩn dụ này chỉ cần đọc thơ sách báo, học được cái gì thì khí chất và tài năng tự nhiên tràn trề, nho nhã sáng ngời. Nó làm rõ mối liên hệ tất yếu giữa việc đọc sách và sự thanh lịch, và trích dẫn nó để minh họa rằng việc đọc sách để tìm kiếm kiến ​​thức có thể nuôi dưỡng tính cách cao quý và sự thanh lịch của một người.
Tên trung quốc: Thơ bụng và khí từ Trung Quốc

Tên nước ngoài: Sự khôn ngoan trong giữ, sang trọng trong khuôn.

tác giả: Sushi

Chức vụ: Tạm biệt Đồng Chuẩn

Năm tạo: Triều đại Bắc Tống

_________________________________________

🌱🌱🌱

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ❤❤❤

_________________________________________

#mâysky