BJYX-Phong Tình Ấm Áp

27

Vương Nhất Bác cũng mừng vì cậu nghĩ vậy, dù sao cũng đang ở công ty nên ôm nhau cũng không tiện lắm.

"Được rồi, không cần phải nghĩ nhiều." Vương Nhất Bác nói: "Không còn sớm nữa cậu về nhà trước đi. Hơn nữa thời gian này Chu Tán Cẩm không có ở đây nên chúng tôi đều rất bận. Thứ tư này tôi sẽ đến Hồng Quang công tác. Nếu không có việc gì thì đừng đến tìm tôi, chuyện công việc tôi đã giao cho thư kí, nếu có việc gì cô ấy sẽ liên hệ với cậu."

"Vâng." Tiêu Chiến nói: "Anh đi công tác nhớ chú ý an toàn đó. Thứ 7 gặp lại"

Những gì hôm nay Vương Nhất Bác nói thật sự là một điều khích lệ rất lớn đối với Tiêu Chiến. Hiện tại trước mặt cậu, Tiêu Viễn thật sự cũng không nhắc đến chuyện của cậu nữa. Vì thế cậu phải không ngừng cố gắng để bản thân trở nên xuất sắc hơn, khiến bản thân trở nên ưu tú hơn để xứng đôi với một người tốt như Vương Nhất Bác.

Đương nhiên, năng lực làm việc của Tiêu Chiến là không thể nghi ngờ, Tiêu thị có được cậu như hoa dệt trên gấm như hổ mọc thêm cánh, có thể nói năng lực của cậu là thiên phú. Sự nổi bật của cậu trong Tiêu thị khiến Tiêu Viễn và một số cổ đông khác rất hài lòng. Mặc dù Tiêu thị rất lớn nhưng không phải kiểu các cổ đông âm mưu chiếm đoạt giống như trên phim truyền hình. Dù sao mọi người đều rất bận rộn và không có thời gian để nghĩ tới những chuyện đó, một số cổ đông nắm rất ít cổ phần trong tay nên muốn bạo động cũng không đủ sức.

Không ngoa khi nói rằng, bây giờ bản thân Tiêu Chiến đang là một con quỷ tinh ranh trong Tiêu thị, cậu mua rất nhiều cổ phần để cạnh tranh với Tiêu Viễn. Không ngờ mẹ cậu vừa ra mặt chỉ nói vài câu đã đe dọa được Tiêu Viễn. Không thể không nói gừng càng già càng cay, chỉ cần nắm giữ cổ phần thì mọi chuyện sẽ êm xuôi.

Phấn khích quá độ khiến Tiêu Chiến xem nhẹ một người, mọi người đều hy vọng Tiêu thị có người kế tục, ai cũng hi vọng vào người có năng lực tốt như Tiêu Chiến nhưng duy nhất một người không muốn như vậy.

Người đó hiển nhiên là mẹ kế của Tiêu Chiến.

Khi nghe người trong Tiêu thị nói rằng Tiêu Chiến rất tài năng khi chuẩn bị đưa một mảnh đất diện tích lớn ra thị trường mô giới, Vu Vân trong lòng thầm khó chịu.

Tiêu Viễn luôn yêu cầu Tiêu Tư Nghiên trau dồi kinh nghiệm vì hắn còn quá trẻ nên còn thiếu kinh nghiệm, nhưng khi Tiêu Chiến là sinh viên năm cuối, ông đã để cho Tiêu Chiến thương thảo thành công phi vụ làm ăn vài chục triệu NDT, nếu cứ để mọi việc diễn ra như hiện tại thì ngay cả chức quản lý Tiêu Tư Nghiên cũng không thể nắm được. 

Tiêu Chiến không biết Vu Vân đang lập nên kế hoạch đen tối, hàng ngày cậu vẫn gửi tin nhắn cho Vương Nhất Bác, hết giờ làm việc thì gọi điện hỏi thăm anh, thỉnh thoảng Vương Nhất Bác mới trả lời, có lúc thì không, nhưng nhận được phản hồi của đối phương đã khiến Tiêu Chiến mãn nguyện rồi.

Thời gian bận rộn nhanh chóng trôi qua, chẳng mấy chốc lại đến cuối tuần như đã hẹn.

Vào tối thứ sáu, Tiêu Chiến đi tìm Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác trước đó đã dặn Tiêu Chiến lái chiếc Bentley của cậu đến, sau đó cùng Lưu Hải Khoan lái xe đến nhà Chu Tán Cẩm.

Quê của Chu Tán Cẩm là một huyện nhỏ ở ngoại thành, điều kiện gia đình cũng tốt, mấy năm nay công ty của họ kiếm được rất nhiều tiền, nhà của hắn cũng được tu sửa khang trang hơn và họ cũng đã mua một căn nhà trong thành phố.

Tuy nhiên vì Chu Tán Cẩm và bạn gái Xán Xán đều lớn lên cùng một nơi nên sau khi thương lượng họ quyết định tổ chức đám cưới ở quê. 

Khi Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến đến đã hơn 11 giờ tối, Chu Tán Cẩm đưa họ đến khách sạn đã đặt trước và nói với Tiêu Chiến: "Tiêu tổng, đây là khách sạn tốt nhất ở đây. Nhưng vẫn không tiện nghi như ở thành phố C, mong cậu cố gắng thích nghi nha."
Tiêu Chiến cười nói: "Làm gì quý giá đến thế chứ, tôi thấy ở đây rất tốt rồi, à đúng rồi tôi đưa chìa khóa xe cho anh, đàn anh nói đem xe đưa cho anh để làm xe cưới đó." Tiêu Chiến nói xong đưa chìa khóa xe cho hắn, nói:" Chúc hai người trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử..."

Còn chưa nói xong, Tiêu Chiến nghe thấy tiếng cười ở phòng bên cạnh, nghe thấy thì biết ngay đó là Vương Nhất Bác, cậu lập tức nhảy dựng lên nói: "Phòng của đàn anh ở cạnh phòng em sao!"

Vương Nhất Bác cười một tiếng, nói: "Không biết còn tưởng cậu đem xe làm quà cưới cho A Chu đấy."

Tiêu Chiến cũng cười cười nói: "Nào có, nếu Chu Tán Cẩm muốn mua thì ước chừng anh ấy cũng sớm mua được nó thôi. Em đoán là vốn dĩ có thể mua nhưng mua nhà mới và tân trang phòng tân hôn đã tốn khá nhiều ngân sách rồi."
Chu Tán Cẩm gãi đầu nói: "Hôn nhân không thể không chuẩn bị kĩ được. Vợ tôi đã ở bên tôi lâu như vậy, bây giờ tôi đã có sự nghiệp tôi muốn có một tổ ấm mới."

Tiêu Chiến cảm thấy rất ghen tị, nhét chìa khóa xe vào tay Chu Tán Cẩm, nói:" Quá được rồi, anh nếu bận việc thì cứ đi trước đi, không cần phải lo cho tôi đâu. Nếu có việc gì tôi sẽ tìm đàn anh."

" Ừ." Chu Tán Cẩm nói:" Cảm ơn rất nhiều."

Hắn thực sự rất bận, mặc dù Bentley nhìn đã rất trang trọng rồi nhưng là xe cưới thì vẫn phải cần trang trí thêm, còn phải kiểm tra những việc chuẩn bị cho lễ cưới, phỏng chừng là sẽ bận rộn cả đêm.

Sau khi Chu Tán Cẩm rời đi, Tiêu Chiến nói với Vương Nhất Bác: "Anh không mệt sao? Lái xe lâu như vậy, ngày mai anh còn phải làm phù rể nữa, anh mau đi ngủ đi."

"Không có. Lưu Hải Khoan và Từ Vĩ Minh mới là phù rể"
"Hả?" Tiêu Chiến hơi ngạc nhiên nói: "Tại sao?"

Về phần tại sao, Vương Nhất Bác cũng không tự nhiên khi nói ra lí do với người khác. Anh tuy rằng không phải là người tự luyến nhưng vẫn có thể nhìn thấy được khi anh đứng cùng Chu Tán Cẩm sẽ cao hơn và trở nên xuất chúng hơn vì thế tốt nhất nên để chú rể là người nổi bật nhất trong đám cưới.

Vương Nhất Bác thật lâu không lên tiếng, Tiêu Chiến suy nghĩ một chút, trong nháy mắt chợt hiểu ra nói: "Anh quyết định như thế là rất đúng! Anh trai của em thật đẹp trai, chỉ để một mình em ngắm nhìn thôi, không thích hợp để người khác nhìn đâu."

" Miệng ngọt quá đấy." Vương Nhất Bác vu vơ nói 1 câu sau đó trở về phòng.

Tiêu Chiến làm kiểu lêu lêu trong lòng thầm nói, miệng em không ngọt sao có thể theo đuổi được anh, để được hôn anh chứ.
Ngày cưới diễn ra vô cùng náo nhiệt, tuy tổ chức ở một vùng quê nhỏ nhưng bạn bè và người thân đều có mặt đông đủ, MC cũng rất nhiệt tình, Tiêu Chiến ngồi bên cạnh Vương Nhất Bác nhìn người khác yêu thương ngọt ngào bên nhau, cậu nhịn không được liên tưởng đến sau này cậu và Vương Nhất Bác mặc đồ cưới thành đôi.

Vương Nhất Bác suy nghĩ hoàn toàn khác với Tiêu Chiến. Anh chứng kiến quá trình vợ chồng Chu Tán Cẩm đã vượt qua. Vào thời điểm họ gặp khó khăn trong kinh doanh, gia đình nhà gái thậm chí còn thuyết phục cô từ bỏ, nhưng may mắn thay, hai người họ vẫn kiên trì bên nhau, cuối cùng anh cảm thấy rất vui khi hai người họ viên mãn ở bên nhau.

Trong biển người mênh mông có thể tìm được người mình yêu thật sự yêu thật không dễ dàng gì, có thể cùng nhau vượt qua khó khăn gian khổ thì càng đáng quý hơn. Bạn thân của anh đã làm được điều đó nên anh cũng rất mừng cho hạnh phúc của họ.
Đương nhiên, đám cưới là niềm vui lớn đối với cô dâu chú rể cũng như khách mời, có cả tiếng cười và nước mắt nhưng vẫn rất trọn vẹn, đôi tân lang đương nhiên có rất nhiều điều muốn bày tỏ, sau đám cưới họ cũng không ở lại lâu, mọi người đều bận việc nên nhanh chóng trở về thành phố C.

Trong khoảng thời gian này, Vương Nhất Bác bắt đầu thăng chức cho một số nhân viên, công ty ngày càng lớn mạnh nên anh không thể tự mình làm hết mọi việc. Thứ nhất là đem cơ hội giao cho những người có kinh nghiệm thì mọi chuyện sẽ trở nên suôn sẻ hơn, thứ 2 là sẽ giảm bớt khối lượng công việc mà anh đang đảm đương.

Chẳng bao lâu nữa là đến Lễ Thất Tịch, Vương Nhất Bác đã bận rộn hơn một tháng để tổ chức sự kiện cho Lễ Thất Tịch. Mục đích là nhân dịp này thực hiện một số hoạt động quảng bá game mới.
Vào Ngày Thất tịch, bất kỳ ai đăng nhập vào trò chơi "Kiếm Hồn" và đánh bại con quái thú Thao Thiết đang giam giữ Nguyệt Lão sẽ có cơ hội nhận được một bộ trang bị cấp cao nhất và cơ hội nhận được những phần thưởng đặc biệt khác. Chỉ riêng một bộ trang cao cấp cũng đủ để thu hút sự chú ý, chưa kể còn có quay thưởng và các hoạt động khác, người chơi đương nhiên không thể ngồi yên, tất cả đều ngấm ngầm chờ đợi Lễ Thất Tịch đến.

"Ôi trời! Các máy chủ đang nhập trò chơi đều bị quá tải!" Lưu Hải Khoan đăng nhập trò chơi và ngạc nhiên nói: "Game của chúng ta phổ biến đến vậy sao!"

Vương Nhất Bác trừng mắt nhìn hắn nói: "Lưu tổng không biết hôm nay là ngày gì sao?"

"Ồ, danh xưng này không tồi nha, cậu gọi lại lần nữa xem!" Lưu Hải Khoan giả vờ gật đầu nói: "Tiểu Vương, đi rót cho tôi một tách trà."
Vương Nhất Bác đặt tài liệu trong tay xuống, chậm rãi đi đến chỗ Lưu Hải Khoan nói: "Lưu tổng muốn uống loại trà gì?"

Lưu Hải Khoan nhìn người đàn ông cao 1m9 đang đứng trước mặt, cười lớn nói: "Hehehe... Mời Vương tổng ngồi, để tiểu Khoan đi rót trà cho ngài".

"Không giỡn với cậu nữa." Vương Nhất Bác lười biếng cùng hắn chơi đùa, định rời khỏi đây, không ngờ vừa quay đầu thì nghe Lưu Hải Khoan ở sau lưng kêu: "Mẹ nó".

Lưu Hải Khoan là người như thế, không cần biết từ miệng nói ra cảm xúc gì, đều theo thói quen nói " Mẹ nó!" hoặc " Ôi trời!", nhưng hắn thường chỉ nói hai từ này khi đang tức giận. Nhưng vào lúc này lại hét lên kinh thiên động địa như vậy khiến cho Vương Nhất Bác không khỏi giật mình.

"Cậu làm gì mà rống lên vậy?" Vương Nhất Bác quay đầu lại nói.
"Chết tiệt, mẹ nó chứ!" Lưu Hải Khoan nhìn vào màn hình máy tính chửi thầm một tiếng nói: "Nhìn này! Mẹ kiếp! Nhìn này!"

Vương Nhất Bác cau mày đi đến nhìn vào máy tính của Lưu Hải Khoan, anh thấy trên màn hình là mô hình Lễ Thất Tịch trong game do họ tổ chức, cái đó cũng không có gì đáng nói, đáng nói là một số người chơi đã mua băng rôn tỏ tình treo kín trên giao diện trò chơi. Chỉ cần đăng nhập vào trò chơi thì sẽ lập tức nhìn thấy nó.

Biểu ngữ tỏ tình RMB99 đã được người chơi mua hơn 200 biểu ngữ, có thể nhìn thấy lời tỏ tình ở khắp mọi nơi và pháo hoa liên tục hiển thị trên màn hình. Mỗi khi biểu ngữ được hiển thị thì lời nhắc nhở sẽ hiện thị trên Kênh Thế giới.

[Thế giới]: Người chơi "Phong Tình Ấm Áp" đặt một pháo hoa hình trái tim cho người chơi "Vương", cùng em về nhà nào ~
[Thế giới]: Người chơi "Phong Tình Ấm Áp" gửi một biểu ngữ tỏ tình đến người chơi "Vương" Biểu ngữ tỏ tình đó là-Em yêu anh rất nhiều!

Vương Nhất Bác: "..."

Lưu Hải Khoan sửng sốt nói: "Tiêu tổng sao giờ lại bạo gan như vậy?"

[Thế giới] [Phong Tình Ấm Áp]: "Trên thế giới này hai người là trời sinh một đôi không ai có thể thay thế, như thế trò chơi sẽ kết thúc một cách tốt đẹp. Mọi người hãy nói câu trên sau đó chụp màn hình gửi cho tôi. Tôi sẽ mời 10 người để tặng bộ trang phục cực cool, năm người sẽ được cấp thời trang cao cấp vĩnh viễn và ba người để tặng hồng bao hậu hĩnh. 

 

"Fuck!" Lưu Hải Khoan vừa nói vừa điên cuồng gõ chữ: "Tiêu tổng điên rồi! Không, tôi sẽ không dùng tải khoản nội bộ mà lập một tài khoản cá nhân để nhận phần thưởng."

[Thế giới] [Lưu ca ca]: Phong Tình Ấm Áp và Vương là cặp đôi hoàn hảo nhất thế giới!!!
[Thế giới] [Thiến muội muội]: Tôi đã phát hiện ra rồi nha!!! người chơi "Phong Tình Ấm Áp và người chơi " Vương" kia đều là soái ca nhé!!!

[Thế giới] [Đời là mơ]: Rất xứng đôi!

[Thế giới] [Đời là mơ]: "Phong Tình Ấm Áp" và "Vương" là một cặp xứng đôi vừa lứa!

Vương Nhất Bác: "..."