(EDIT) [ABO/CAOH] Dã Tính Săn Thú

Chương 16 (H)

"A...a..."

Trong căn phòng tối tăm, Thần Châu ôm Hướng Lăng từ phía sau.

Ngón tay linh hoạt vuốt ve dươиɠ ѵậŧ, mỗi lần nắn một chút cơ thể Hướng Lăng liền run lên, tiếng rêи ɾỉ bật ra khỏi miệng. Bàn tay Thần Châu làm cậu cực kì thoải mái, nó có thể bao dươиɠ ѵậŧ cậu hoàn toàn trong lòng bàn tay, dễ chịu đến mức ngón chân cậu vô thức cuộn tròn, níu lấy ga giường khiến cho khung cảnh vốn đã hỗn loạn lại càng thêm hỗn loạn hơn.

"Hức..."

Ngay khi tiếng khóc rên vang lên, tay Hướng Lăng nắm chặt cánh tay người đang hành hạ dươиɠ ѵậŧ mình, móng tay đâm vào da thịt. Mới vừa rồi Thần Châu cố ý dùng móng tay đè vào lỗ sáo làm cơ thể cậu đau co rụt lại, co người vùi sâu vào ngực Thần Châu.

Người trong lòng ngực vô thức vặn vẹo chân, từng chút từng chút cọ vào dươиɠ ѵậŧ hắn. Thần Châu nhịn tới mức sắp nổ tung, hơn nữa hắn có thể cảm nhận được một dòng nước ướŧ áŧ vừa chảy ra giữa hai chân Hướng Lăng.

Mẹ nó, chảy cả nước rồi mà còn nói không muốn.

"A a...hức..." giọng nói Hướng Lăng kèm theo chút nức nở, quyến rũ chết người. Bị ngọn lửa nóng bỏng trong cơ thể đốt đến mơ mơ màng màng, cậu không hiểu vì sao bàn tay đang vuốt dươиɠ ѵậŧ cậu bỗng nhiên dùng sức xoa nắn rất đau, kɧoáı ©ảʍ càng mãnh liệt hơn.

Mặc dù khóc nức nở nhưng dươиɠ ѵậŧ lại càng cứng hơn trước, giơ lên thật cao trong tay người đàn ông xoa nó.

Thần Châu thèm đến mức ngứa răng, dưới mái tóc bù xù của người trước mặt là tuyến thể còn hằn vết cắn, hắn chỉ có thể kìm chế du͙© vọиɠ, dùng răng nanh cắn nhẹ từng tí một lên tuyến thể mềm mại của Hướng Lăng.

Nhưng sự sợ hãi khi bị đánh dấu không thể làm Hướng Lăng lui bước, cơ thể cậu khát vọng được Thần Châu mạnh mẽ xỏ xuyên, ngay cả dươиɠ ѵậŧ dưới thân cũng nảy nảy lên hưng phấn hơn, phần đỉnh không ngừng chảy ra chất lỏng.

"Đừng nhúc nhích."

Thần Châu nắm chặt cán dươиɠ ѵậŧ Hướng Lăng mơ hồ nói. Thân thể Hướng Lăng cứ rúc vào ngực hắn, hắn sợ mình sẽ không nhịn nổi, lực liếʍ cắn tuyến thể Hướng Lăng cũng vô thức lớn hơn.

Hướng Lăng chưa từng được đánh dấu giờ đây đã rơi vào trạng thái động dục, kɧoáı ©ảʍ khi được mơn trớn dươиɠ ѵậŧ đã không thể thỏa mãn, ý thức mơ hồ đang nói cậu: Cắn, bị cắn, cắn thật mạnh, tốt nhất là phải cắn chảy máu, để răng nanh của hắn ghim mạnh vào tuyến thể.

Hãy để ngọn lửa trong cơ thể tôi bùng cháy mạnh mẽ hơn đi, đốt cháy tôi, hủy diệt tôi.

"A...a..."

Hướng Lăng bị bản năng khống chế không thể nói nên lời, rêи ɾỉ những câu vô nghĩa, muốn bị đánh dấu, cắn cậu đi, cắn.

"Cắn...cắn..."

Câu nói mơ hồ mang hàm ý dụ dỗ, Thần Châu không kìm nổi mà dùng sức liếʍ cắn tuyến thể mạnh hơn một chút.

Lập tức cơ thể Hướng Lăng co giật dữ dội, dươиɠ ѵậŧ bị nắn bóp tận gốc bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ loang lổ, kɧoáı ©ảʍ tựa tia chớp làm đại não và cơ thể cậu tê liệt, bên tai dường như có tiếng pháo hoa nổ.

"A..."

Thần Châu nhịn đến đỏ bừng cả mặt, mồ hôi từ thái dương chảy xuống, vươn tay ấn Hướng Lăng xuống giường.

Hướng Lăng nằm trên giường, ý thức mơ hồ không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ cảm nhận được có một bàn tay sờ vào giữa hai chân bôi thứ gì đó lên đùi. Bàn tay này lạnh hơn cơ thể cậu một chút, khiến cho cơ thể khô nóng của cậu rất dễ chịu.

"Ưʍ...hừ..."

Đây là lần đầu tiên Thần Châu thấy được bộ mặt quyến rũ như vậy của Hướng Lăng. Hắn chỉ cần đưa tay vào bôi tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên đùi Hướng Lăng là Hướng Lăng đã vặn vẹo eo về phía tay hắn, mông uốn qua uốn lại như muốn được đút ngón tay vào.
"Cmn, kẹp chặt vào đồ dâʍ đãиɠ."

Cuối cùng Thần Châu cũng không nhịn nổi câu chửi thề, phải biết rằng ở Thu Diệp hắn luôn được biết đến với phẩm chất tốt.

Thần Châu nhét dươиɠ ѵậŧ mình vào giữa hai chân Hướng Lăng sau đó vỗ thật mạnh vào mông cậu, lập tức bờ mông trắng nõn ửng hồng, nhưng điều khiến Thần Châu không nhịn được nữa chính là sau khi Hướng Lăng hô đau một tiếng liền cong eo rồi đặt mông mình dưới thân hắn.

Hàng loạt cái tát giáng xuống mông, mỗi lần đều phát ra tiếng vang lớn. Mới được vài cái mông Hướng Lăng đã hơi sưng lên, nhưng mỗi lần sau khi Hướng Lăng kêu đau, co rúm lại đều sẽ nâng mông càng cao, lỗ nhỏ giữa kẽ mông co giật chảy nước.

"Tôi muốn...muốn nữa..."

Ý thức của Hướng Lăng đã biến mất, bản năng nói cho cậu rằng làm như vậy có thể làm hài lòng dã thú phía sau, lấy lòng hắn, hắn sẽ đánh dấu mình.
Một tay Thần Châu chống cạnh gò má Hướng Lăng, một cái tay khác bóp đùi Hướng Lăng, đột ngột đâm vào giữa hai chân Hướng Lăng, bắt đầu thúc ra thúc vào.

Thứ đồ lớn nóng bỏng giữa hai chân kia làm cơ thể Hướng Lăng nhũn ra, nhưng không thể phủ nhận sự thật rằng nước dưới chân cậu chảy càng nhiều, cậu muốn thứ đó đút vào, muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa với pheromone...pheromone...

Thần Châu bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bới hành động của Hướng Lăng, thân thể tạm ngừng một lúc rồi đâm rút giữa chân cậu dữ dội hơn, hai mắt đỏ bừng, ánh mắt tựa dã thú nhìn chằm chằm Hướng Lăng, pheromone dày đặc tỏa ra từ người hắn.

Động tác liếʍ láp máu chảy ra trên cánh tay đặt sát mặt mình của Hướng Lăng đột nhiên dừng lại, hơi cau mày sau đó siết chân càng chặt, mông còn hơi hơi nhếch lên, không ngừng đẩy dươиɠ ѵậŧ người đàn ông về phía huyệt thịt, hơi chống tay dựng nửa thân trên lên, gắng sức liếʍ láp vết thương trên cánh tay Thần Châu, máu làm cánh môi cậu đỏ rực.
Cánh tay đang chống của Thần Châu không cử động, một tay khác vốn đang bóp đùi Hướng Lăng giờ giơ lên móc móc miệng vết thương lớn hơn, sau đó bóp lấy cổ Hướng Lăng.

"Liếʍ đi, liếʍ cho sạch vào."

Thần Châu thở hổn hển, thì thầm dụ dỗ bên tai Hướng Lăng.