(EDIT) [ABO/CAOH] Dã Tính Săn Thú

Chương 26 (H)

Hướng Lăng nức nở xụi lơ thở hồng hộc nằm trên người Thần Châu, mũi vừa lúc tựa vào dươиɠ ѵậŧ hắn, quanh người đều ngập tràn hơi thở của Thần Châu, hơi thở kia không những không dập tắt ngọn lửa trong cơ thể mà còn càng đốt lớn hơn, khiến cậu luôn muốn thần phục dưới thân Thần Châu làm một con thú cái an phận mang thai.

"Ha...hah..."

Hướng Lăng nuốt nước bọt, áp xuống ý nghĩ dâʍ ɭσạи trong đầu mình.

Thần Châu để Hướng Lăng nằm bò trên người mình nghỉ ngơi một lát rồi vỗ vỗ mông cậu, ý muốn nói cậu đứng dậy. Hướng Lăng bò dậy từ trên người Thần Châu và một lần nữa ngồi vào giữa hai chân hắn, còn trừng mắt liếc hắn một cái.

Thần Châu chủ động gác đùi phải của mình lên người Hướng Lăng, cười nhìn cậu: "Sao thế? Không phải muốn cᏂị©Ꮒ anh ư?"

"Không có gì hết." Hướng Lăng lại trừng hắn, làm theo lời Thần Châu nói khi nãy, mở ra chân Thần Châu muốn nới rộng cho hắn, Thần Châu bắt kịp lúc Hướng Lăng chuẩn bị đút ngón tay vào gọi cậu.

"Hoa Quế nhỏ à."

"Gì, xin tha lúc này vô ích thôi."

Thần Châu cười khẽ: "Không phải, đưa tay đây để anh liếʍ ướt cho em."

Lời này nói không rõ ràng, ai không biết chắc tưởng rằng là liếʍ ướt nơi nào đó của Hướng Lăng. Nhưng Hướng Lăng không nhận ra, nửa tin nửa ngờ rướn người lên, đưa tay lên trước mặt Thần Châu. Thần Châu ấn một cái nút cạnh giường bệnh làm nửa trên của giường nâng lên rất nhiều sau đó nắm tay Hướng Lăng, hơi ngửa đầu ngậm ngón tay cậu.

Đầu lưỡi mềm mại đảo lượn xung quanh ngón tay, môi bao ngón tay bắt chước động tác giao hợp đẩy ra nuốt vào, má Thần Châu hơi hõm xuống, lực hút khiến đầu ngón tay cậu tê ngứa, cơ thể tự động co thắt hậu huyệt, chất lỏng trong suốt chảy ra từ cửa huyệt càng gây ngứa mạnh hơn.

Hướng Lăng nhìn cảnh tượng dâʍ đãиɠ khi Thần Châu liếʍ tay mình, đầu ngón tay truyền đến cảm giác trơn mịn của thạch trái cây, tim không khỏi đập nhanh hơn một chút, cậu nuốt nước miếng, đại não khống chế ngón tay cử động lung tung trong miệng Thần Châu, Thần Châu dung túng hành động không có kết cấu của cậu, chịu Hướng Lăng làm xằng làm bậy.

Trong khi Hướng Lăng đang chăm chú chơi đùa khoang miệng Thần Châu, Thần Châu hơi nâng tay đỡ mông Hướng Lăng, cơ thể cậu nâng lên theo lực tay, hai chân tự động để ở hai bên người hắn.

Hướng Lăng không chú ý rằng, dưới thân mình chính là dươиɠ ѵậŧ đang chuẩn bị sức chờ hành động của Thần Châu.

Hành động tiếp theo xảy ra vô cùng bất ngờ, Thần Châu đỡ dươиɠ ѵậŧ mình nhắm ngay cửa huyệt, đồng thời một tay khác bóp chặt eo Hướng Lăng ấn xuống, thứ đồ vật to lớn kia như một con dao găm hung hăng đâm thẳng vào cơ thể Hướng Lăng, đè ép tuyến tiền liệt, đâm qua cửa khoang sinh sản rồi chạm vào nơi sâu nhất, kɧoáı ©ảʍ mang theo dòng điện tê dại bùng phát tràn ngập khắc cơ thể.

Cắm vào đột ngột khiến cả người Hướng Lăng run lên, toàn thân co rút như bị điện giật, dươиɠ ѵậŧ trước người cũng nảy nảy, cậu hoạng loạn rút ngón tay ra đỡ giường muốn đứng dậy, nhưng cậu chỉ mới nâng lên một chút đã bị gã đàn ông dưới thân nắm eo đè lại, giống như cậu đang chủ động dùng hậu huyệt ăn dươиɠ ѵậŧ hắn.

"Ư, đệch...ah...anh mẹ nó, anh cmn chơi ăn gian!"

Tư thế này khiến dươиɠ ѵậŧ Thần Châu tiến vào nơi sâu nhất, sâu đến nỗi cậu gần như cảm giác mình sắp bị đâm thủng, cậu sợ hãi đè bụng, lại kinh hãi phát hiện ra mình xác thật có thể ấn tới thứ kia trong cơ thể.

"Hức...thật sâu...đừng...sâu quá..."

Một tay Hướng Lăng ấn bụng, tay còn lại vung lung tung không gây chút thương tổn nào, sau đó bị hắn bắt lấy tay giữ phía sau, đùi phải Thần Châu chống đỡ cơ thể, nhanh nhẹn thúc đẩy không ngừng trên giường, tần suất nhanh đến mức hoàn toàn không nhìn ra chân phải hắn bị gãy.
Hậu huyệt Hướng Lăng mυ"ŧ vô cùng chặt, mυ"ŧ da đầu hắn tê dại, đã thế còn không hề biết mà quyến rũ người ta nói cái gì quá sâu quá sâu, kích đến hắn kìm nén không nổi ý nghĩ muốn cᏂị©Ꮒ Hướng Lăng chết đi sống lại. Tại nơi hai người không nhìn tới, dươиɠ ѵậŧ nhiều lần rút ra đều sẽ mang theo một chút thịt da^ʍ từ hậu huyệt, bọt trắng cũng bị kéo ra cùng, rồi sau đó theo động tác thịt da^ʍ hung hăng bị đâm vào lại, bọt trắng lưu lại nơi cửa huyệt.

"Đừng, đừng, ưm, đệch mẹ đừng!"

Hướng Lăng liều mạng muốn thoát khỏi sự kiềm chế của hắn, chân đá lung tung, nhưng cây gậy thịt dưới thân lại thúc cả người cậu nhũn ra, ý thức đê mê tiềm thức nói cho cậu, ngồi đó đi, khiến thằng nhóc to lớn dưới kia đâm sâu vào trong, để tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn tới tận sâu bên trong đi.
"Anh lừa đảo, ăn gian...ahh..."

Kɧoáı ©ảʍ ngập trời làm Hướng Lăng rêи ɾỉ mang theo tiếng khóc nức nở, hoảng hốt cho rằng bản thân sắp bị đâm thủng. Nhưng Thần Châu nghe được tiếng rêи ɾỉ nỉ non này thì mềm lòng, tạm dừng động tác, dịu dàng đưa tay lau đi nước mắt vương trên khóe mắt Hướng Lăng, ôm cậu vào lòng,

"Ngoan nào, đây cũng coi như em đang cᏂị©Ꮒ anh rồi."

Hướng Lăng nhìn chằm chằm mắt Thần Châu hồi lâu rồi nói: "Đồ ngu nhà anh, thực sự rất xấu xa."

Tuy nói như vậy, nhưng Hướng Lăng vẫn lựa chọn tin tưởng Thần Chầu thêm một lần, một tay đè giường, một tay khác đưa về phía sau căng ra kẻ mông, cắn miệng, đong đưa eo cử động từng chút một.

"Hưmm...a...'

Động thịt bị Hướng Lăng  kéo ra rộng hơn, giống như đói khát đến mức chủ động mời Thần Châu chơi.
Hướng Lăng không biết trong mắt Thần Châu hành động này có nghĩa như thế nào, cậu chỉ biết cảm giác khi mình chủ động cưỡi dươиɠ ѵậŧ thật kì lạ, dươиɠ ѵậŧ phá vỡ thịt da^ʍ nghiền ép tuyến tiền liệt, cảm giác đâm vào khoang sinh sản càng rõ hơn, Hướng Lăng gắng sức nén lại tiếng rêи ɾỉ của mình, bỗng nhiên phát hiện ra trong phòng bệnh chỉ có tiếng rêи ɾỉ của mỗi mình cậu, Thần Châu chỉ thở nặng hơi môt chút, hoàn toàn không giống cậu đang chơi hắn, ngược lại nhìn cậu như một con điếm dâʍ đãиɠ chủ động cầu cᏂị©Ꮒ vậy.

"Anh, anh rên đi chứ."

Hướng Lăng đỏ mặt làm bộ hung dữ ra lệnh, lỗ nhỏ phía dưới lại càng siết chặt hơn.