[Edit - H] Nhiều Thịt Chút - Tòng Hồ Bắc

Quyển 2: Làm bạn tình trước rồi làm người yêu (2) - Xúc tua play

Quyển 2 – Chương 2:

Editor: Hồng Hải

Tiểu huyệt trước nay chưa từng bị ai tiến vào vậy mà giờ đây đang bị một xúc tua bò vào từng chút một, cô căng thẳng nên bên trong co rút lại muốn bài trừ dị vật ra bên ngoài cơ thể theo bản năng.

Nhưng xúc tua khác côn ŧᏂịŧ, những miệng hút đầy sức sống kia đang bám chặt vào thịt hoa huyệt, thỉnh thoảng còn mυ"ŧ mạnh, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi phía dưới bắt đầu phát đau, chất lỏng dinh dính trong suốt chảy ra, bôi trơn tiểu huyệt.

Hốc mắt Tiểu Ngư đỏ bừng, trong miệng phát ra tiếng nức nở: "Đừng... Đừng mυ"ŧ mình nữa."

Hạ Nhất thở dốc bên tai cô, cười nhẹ: "Rõ ràng là cậu đang mυ"ŧ mình mà, tiểu yêu tinh."

"Không phải... ha... a... rõ ràng... ưʍ... rõ ràng là cậu mυ"ŧ mình... A."

Tiểu huyệt được nới lỏng, xúc tua được bôi trơn nên càng đi sâu vào trong, trực tiếp đâm đến cửa tử ©υиɠ chưa được mở ra rồi dùng miệng hút liên tục mυ"ŧ vào.

"Ư... a... aaa..."

Tiểu Ngư chảy nước mắt, cả người bị xúc tua quấn quanh, nụ hoa hồng nhạt vẫn đang bị miệng hút của xúc tua mải mê mυ"ŧ mạnh. Hạ Nhất xoa bóp eo cô, cúi đầu hôn cô, cuốn lấy lưỡi cô hết lần này đến lần khác, rồi lại từ từ liếʍ láp mọi ngóc ngách trong miệng cô.

Tiểu Ngư chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ đứt quãng, nước bọt trong suốt chảy xuống theo khóe miệng, điểm nào đó trong tiểu huyệt bỗng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ làm cô không khống chế được cong eo, làn da trắng nõn nhuốm màu hồng nhạt.

"Tiểu Ngư, cậu nói cho mình biết." Hạ Nhất nói bên tai cô, giọng nói trầm thấp: "Cậu nghĩ đến việc lên giường với mình từ lúc nào? Hửm?"

"Ha..a...a, từ lúc ở thư... thư viện..." Ý thức của Tiểu Ngư rối loạn, ưʍ...ưʍ...a...a trả lời anh.

"Thư viện...? Là buổi tối cậu ngồi gần cửa sổ, mình ngồi cạnh cậu à?"

Xúc tua của Hạ Nhất lại chui sâu vào trong, cứ vậy mà cho vào hơn hai mươi centimet, căng đầy đến nỗi Tiểu Ngư cuộn tròn ngón chân lại.

Anh nở nụ cười, tay cầm chân cô và trấn an cô, sau đó kéo hai chân ra rộng ra, sờ vào hoa huyệt lầy lội.

Tiểu Ngư há miệng, muốn cắn gì đó nhưng lại bị phần đầu một xúc tua chui vào, miệng cô cắn xúc tua đầy tính co dãn, cô si mê đứt quãng nói: "A... ha, đúng vậy, là buổi tối hôm đấy, cậu ngồi xuống, cậu cao ghê á, ánh sáng... ha... ưm ~ ánh sáng bị cậu chắn hết, cậu đẹp trai lắm... ư hức..."

"Không ngờ Tiểu Ngư lại thích mình lâu như vậy." Hạ Nhất cười khẽ, cúi đầu cắn vành tai cô, hàm hồ hỏi, "Vậy cậu đoán xem, tại sao mình lại biết tên cậu?"

"Hức...haa... Tại sao?"

Xúc tua gây rối ở bên trong, phát ra tiếng òm ọp òm ọp làm Hạ Tiểu Ngư thấy xấu hổ đến nỗi hận không thể vùi người vào giường, miệng cắn chặt xúc tua, đầu lưỡi thỉnh thoảng chơi đùa mấy miệng hút.

Đáy mắt Hạ Nhất đen tối, chứa đầy tìиɧ ɖu͙©. Anh há mồm cắn và mυ"ŧ má cô, đắm chìm nói: "Haa... từ lần đầu nhìn thấy cậu, mình vẫn luôn nghĩ nếu một ngày nào đó Tiểu Ngư nằm dưới thân mình, để mặc mình đùa nghịch, thì mình sẽ dùng xúc tua mυ"ŧ ra những dấu vết đáng sợ khắp người cậu, sau đó mở tiểu huyệt của cậu ra, không biết cậu sẽ có biểu cảm như thế nào..."

Anh vừa nói xong liền cảm nhận được tiểu huyệt của cô gái dưới thân chợt co lại, kẹp chặt xúc tua của anh.

Hạ Nhất cười rộ lên, xoa bóp eo cô, nói cho cô biết: "Tiểu Ngư, cậu biết không, người Klose có cấu tạo bộ phận nào đó rất giống bạch tuộc, bạch tuộc đực dùng một xúc tua làm bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© tiến vào trong cơ thể bạch tuộc cái để giao phối. Nhưng nhu cầu của người Klose lại nhiều hơn chút xíu, vì chúng mình có tám xúc tua, cả tám xúc tua đều có chức năng giống nhau ——"
"Cho nên, dưới tình huống mưa móc đều dính, cậu cần thỏa mãn mình ít nhất là tám lần."

Hạ Tiểu Ngư giãy giụa: "Không... không được đâu... sẽ chết đấy... Huhu... hức... aaa!"

"Sẽ không chết đâu Tiểu Ngư, Tiểu Ngư tham ăn như vậy, chắc chắn có thể ăn hết mình."

Tốc độ ra vào tiểu huyệt của xúc tua bắt đầu nhanh hơn, cuối cùng dừng ở cửa tử ©υиɠ, bắn ra dịch thể đặc sệt màu trắng.

Dịch thể nóng hổi làm Tiểu Ngư run rẩy cả người, cô càng sợ hơn khi phát hiện những chất lỏng này đang dần thấm vào trong, mà tiểu huyệt của cô lại càng trở nên mềm mại tham lam, xúc tua rút ra còn liên tục đóng mở, muốn nuốt thứ gì đó vào.

Chiếc xúc tua lạnh lẽo thứ hai lại chui vào tiểu huyệt cô, ban đầu thì từ thong thả rồi sau đó thì nhanh chóng ra vào. Mỗi một điểm nhạy cảm trên người Tiểu Ngư đều được âu yếm, ngay cả miệng cũng bị nhét xúc tua, Hạ Nhất cúi đầu mải mê liếʍ mυ"ŧ đỉnh hồng của cô, không hề nặng bên này nhẹ bên kia, giống như một đứa trẻ đang đòi uống sữa.
Tiểu Ngư ôm đầu anh, liên tục phát ra tiếng thở dốc ái muội và tiếng rêи ɾỉ: "Đừng... đừng mà... nhanh quá... Hạ Nhất! A... a, nhanh quá... mình sẽ bị làm hỏng mất."

Sau khi xúc tua đầu tiên bắn một ít chất lỏng kỳ lạ màu trắng vào trong, cả người cô trở nên vô cùng mẫn cảm, hơn nữa toàn thân mềm nhũn ra, giống như biến thành búp bê tìиɧ ɖu͙© mặc cho người phía trên làm.

Đột nhiên, chỗ sâu nhất dưới thân truyền đến lực chống đáng sợ, xúc tua kia bắt đầu va chạm vào tử ©υиɠ cô.

"Haa... a không được... a Hạ Nhất, không được đi vào... nơi đó... đừng mà... hỏng mất!"

Nhưng đã muộn rồi, của tử ©υиɠ của Tiểu Ngư bị đâm đến mềm ra, cả người cô lại không có sức lực gì, chỉ có thể để mặc cho Hạ Nhất đưa xúc tua chậm rãi chui vào cửa tử ©υиɠ ở sâu bên trong.
Hạ Nhất ngẩng đầu lên từ ngực cô, dịu dàng hôn lên môi Tiểu Ngư, nuốt hết tất cả lời nói của cô, sau đó lấy côn ŧᏂịŧ đã cương lên từ lâu ra, xúc tua vừa lui ra, côn ŧᏂịŧ đã lập tức chui vào thay thế nó, đi vào tận tử ©υиɠ của Tiểu Ngư.

Hạ Tiểu Ngư bị hôn đến sắp không thở được, vừa được buông ra đã há mồm hít thở, không rảnh để ý dưới thân bị Hạ Nhất làm gì.

"Tiểu Ngư, cậu mau cảm nhận đi."

Ngón tay thon dài của Hạ Nhất ấn lên bụng nhỏ của cô, nơi đó là vị trí tử ©υиɠ, nơi côn ŧᏂịŧ tiến vào chỗ sâu nhất của Tiểu Ngư.

Tiểu Ngư nắm chặt xúc tua, hoảng sợ khi phát hiện có thứ gì đang ở đi vào cơ thể mình.

"Đây... đây là cái gì!"

"Là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình." Hạ Nhất kề sát vào mặt cô, than thở đầy thỏa mãn: "Có hơi to một chút, chắc to bằng ngón út của cậu, cho nên không có nhiều lắm đâu, mình cho hết vào tử ©υиɠ cậu, lấp đầy nó được không?"
"Không được... như vậy thì mang thai mất! Ưʍ...ưm!"

Hạ Tiểu Ngư lại bị chặn miệng, cô vẫn đang bị choáng sau nụ hôn sâu vừa rồi, bụng cô dần nhô lên, chứa một nửa tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Hạ Nhất.

"Vẫn chưa đủ, Tiểu Ngư..."

Hạ Nhất rút côn ŧᏂịŧ ra rồi lại đưa một xúc tu khác vào.

"Lần đầu tiên của chúng ta còn dài lắm."

...

Hạ Nhất làm cô suốt mười ngày mười đêm. Trong mười ngày mười đêm này, hai người điên cuồng làʍ t̠ìиɦ, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© không hề tách ra.

Trong lúc Tiểu Ngư ăn uống hay tắm rửa, thậm chí là nhắm mắt nghỉ ngơi, thì Hạ Nhất vẫn luôn ôm cô giống như hai người là sinh đôi bị dính vào nhau vậy. Hạ Nhất liên tục dùng xúc tua chọc vào rút ra trong cơ thể cô, không những vậy anh còn bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào tận tử ©υиɠ.

Tiểu Ngư khóc lóc cào lưng anh, uất ức nói: "Mình không làm nữa, mình từ bỏ, chúng ta kết thúc quan hệ bạn tình này đi."
Hạ Nhất nắm tay cô, dùng miệng liếʍ mυ"ŧ từ vai cô đến sau tai, khàn khàn nói: "Được."

Hạ Nhất vừa rút ra, Hạ Tiểu Ngư đã ngất đi, chìm vào giấc ngủ. Thừa dịp cô đang ngủ, Hạ Nhất khiêng cô bé cá chết này đến Cục Dân Chính.

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại yonovel.com