[Thô tục/Song tính] Cuộc sống Ꭶuиɠ Ꭶướиɠ của Diệp Ân

Chương 1: Gặp gỡ

Hôm đó Diệp Ân đi học về, từ ngoài cửa đã nghe thấy tiếng ồn ào, một đám thanh niên đang tụ tập trước phòng khách nhà anh. Thằng em Diệp Nguyên ngồi giữa đám đang chăm chú cầm ps5 nhấn liên hồi, màn hình TV hiện cảnh trong game.

Lại là đám bạn của em anh đây mà. Trừ Diệp Nguyên thì có 3 người, trong đó có 2 người anh đã biết. Lâm Văn Sở, thằng nhóc da ngăm lúc cười lên răng rất đều và trắng, Từ Khôi xỏ khuyên gần kín tai, lông mày và môi cũng đều có đính khuyên kim loại, nhìn vào đã thấy là thành phần bất hảo. Lâm Văn Sở và Từ Khôi quay ra cười chào Diệp Ân, cả hai đều rất ưa nhìn, Lâm Văn Sở là kiểu dương quang cười tỏa nắng còn Từ Khôi trông rất bất cần đời, hay cười nhếch mép và rất thích trêu chọc anh.

Gương mặt xa lạ còn lại làm Diệp Ân như bị hớp hồn. Thằng nhóc đang đứng tựa một bên quay ra nhìn anh, gương mặt phải nói là xinh đẹp, da trắng môi đỏ mắt trong veo. Cậu mỉm cười, mắt cong lên, giơ tay ra trước mặt Diệp Ân.

"Chào anh ạ, em là Ngô Hân, bạn của Diệp Nguyên, mong anh chiếu cố ạ."

Còn rất lễ phép nữa chứ, khác xa với tên Từ Khôi suốt ngày ăn nói trống không với anh.

Diệp Ân nắm lấy bàn tay đang chìa ra lắc nhẹ, bỗng ngón tay người kia như có như không cọ vào lòng bàn tay anh, rất nhanh đã thả ra làm anh không biết có phải ảo giác không.

"Mấy đứa cứ chơi đi nhé, anh về phòng trước đây."

"Ơ kìa anh Ân, vào đây chơi cùng bọn em luôn đi, nghe thằng Nguyên bảo anh là cao thủ mà chưa được diện kiến lần nào."

Diệp Ân định rời đi thì cái mồm oang oang của Từ Khôi ngăn anh lại, Lâm Văn Sở cũng nhao nhao hùa theo đòi anh chơi. Anh liếc qua Ngô Hâm, thấy cậu đang nhìn mình vẻ mặt mong chờ. Thôi chơi thì chơi vậy.

Diệp Ân đi đến, vì sofa đã chứ 3 thằng đực rựa chật ních nên anh đứng cạnh Ngô Hân, lúc này mới thấy thằng nhóc cao hơn anh cả ngửa cái đầu.

"Ê Diệp Nguyên mày chơi từ nãy giờ rồi đấy, cút ra đi cho bố còn chơi, không có chỗ cho anh Ân ngồi rồi kìa."

Diệp Nguyên bị bạn chí cốt đuổi ngay trong chính căn nhà của mình, bực bội định gân cổ lên cãi thì cả Lâm Văn Sở cũng đẩy y đứng dậy. Y đành hậm hực đứng lên đi vào bếp tìm đồ ăn. Trong bếp không còn gì, lũ bạn lại giục y đi mua đồ ăn về, đang đói chết rồi. Thế là Diệp Nguyên phải đi mua đồ ăn, để 3 thằng bạn ở lại với Diệp Ân.

Ghế thừa ra một chỗ, cả Diệp Ân và Ngô Hân đều đang đứng. Anh quay ra bảo Ngô Hân cứ ngồi đi, khách đến nhà ai lại bắt khách đứng bao giờ. Thế là Ngô Hân từ chối không được, cười dịu dàng bảo cảm ơn anh rồi ngồi xuống.

"Cũng không thể để anh đứng được, thế này đi, trên đùi em còn chỗ đây này, anh ngồi đi."

Ngô Hân đưa ra một đề nghị làm anh bất ngờ, hai thằng bạn kia cũng quay sang nhìn cậu vẻ mặt khâm phục.

Diệp Ân nhìn vẻ mặt ôn nhu của Ngô Hân, lướt ánh mắt xuống cặp đùi của cậu, khẽ nuốt nước bọt.

"Thôi được rồi, nếu thấy nặng thì phải bảo anh đấy."

Diệp Ân quay lưng hạ mông ngồi lên đùi Ngô Hân nhưng chỉ dám ngồi hờ hờ vì sợ mình nặng. Nhưng Ngô Hân đã giữ một bên eo nhấn cho anh ngồi hẳn xuống đùi cậu, bờ mông áp sát với cặp đùi rắn chắc làm Diệp Ân kêu lên một tiếng.

"Không nặng, anh cứ ngồi cho thoải mái vào."

Ngô Hân cười, ngực cũng dán vào lưng anh, hơi thở nóng xẹt qua cổ làm Diệp Ân bị nhột khẽ co rụt người, mông càng ma sát với hạ bộ cậu.

Bẻn cạnh hai đứa bạn nhìn mà ghen tị nổ đom đóm mắt, chúng cũng muốn được anh Ân ngồi trên đùi. Người Diệp Ân vừa thơm vừa ấm lại còn mềm mềm, ôm trong lòng thì chắc là thích lắm.
"Chơi...chơi nhé." Diệp Ân hơi xấu hổ lên tiếng, cầm ps5 lên.

Anh không thể nào tập trung vào ván game được khi cơ thể nóng ấm của Ngô Hân dí sát vào người mình, tay cậu còn đặt trên hông anh, đầu rướn ra trước áp vào vai anh. Diệp Ân cựa quậy người, giật mình khi cảm thấy một thứ nóng bỏng đang cương lên dưới mông mình.

Ngô Hân nhìn vành tai đỏ lên và cơ thể cứng ngắc của Diệp Ân, khẽ cười. Cậu ấn hông anh xuống, chim bự đang cương trong quần càng chà lên kẽ mông anh. Mông rất mềm đè ©ôи ŧɧịt̠ cậu rất thoải mái.

"Anh sao thế, Văn Sở sắp thắng rồi kia kìa. Để em giúp cho." Ngô Hân cúi người ôm trọn Diệp Ân vào lòng, hai tay cầm lấy tay anh điều khiển tay cầm game theo ý mình.

Ngô Hân nói ngay lỗ tai anh, khí nóng tràn vào vừa tê vừa ngứa. Bên dưới vì cậu rướn người đến, ©ôи ŧɧịt̠ lớn được cơ hội cọ thẳng vào l*и nhỏ đang mấp máy, anh rùng mình kêu lên một tiếng. Ngô Hân vội quay sang lo lắng hỏi anh sao thế, Diệp Ân chỉ có thể bảo không sao, tiếp tục chơi game. Anh bị cọ l*и nhũn cả người, chỉ có thể dựa hẳn vào người Ngô Hân, tay cũng không điều khiển được, phải để cậu nắm tay nhấn phím.
Từ Khôi ngồi kế bên nhìn mà đỏ cả mắt, hắn kéo Diệp Ân ngồi sang người mình.

"Ngồi từ nãy giờ chắc Ngô Hân cũng tê hết chân rồi, để em tiếp sức cho."

Thế là Diệp Ân rời cặp đùi ấm nóng này sang cặp đùi khác, l*и da^ʍ lại bị ©ôи ŧɧịt̠ cọ tê rần lên, anh cúi đầu nhỏ giọng rêи ɾỉ. Diệp Ân khẽ liếc sang Ngô Hân, thấy cậu không có phản ứng gì quá lớn, nhưng túp lều căng phồng giữa hai chân bại lộ hoàn toàn mà cũng không thèm che. Diệp Ân nhìn đến đỏ mặt, đến lúc Từ Khôi phát hiện anh ngồi trên đùi mình mà lại liếc ©ôи ŧɧịt̠ thằng khác liền đẩy hông lên nhắc anh nhớ anh đang ngồi trên ©ôи ŧɧịt̠ ai.

"Anh Ân sao lại nhẹ thế này, phải ăn nhiều lên chứ, người bé xíu hơn cả bọn con gái nữa."

Từ Khôi ngồi ở giữa, hiện tại không chơi game hai tay rảnh rang sờ nắn đùi, eo, bắp tay Diệp Ân rồi như có như không lướt qua ngực anh.
Diệp Ân cứng người, ngực anh còn đang quấn vải, chắc không sao đâu. Anh muốn phản bác lại là anh có bé đâu, mông rõ to mà nhưng nghe không đúng lắm, chỉ rầm rì bảo tại mấy thằng nhóc bây giờ lớn nhanh quá thôi. Từ Khôi ôm anh trong lòng, sờ chỗ nào cũng thấy mềm, nhất là mông thịt đang ép ©ôи ŧɧịt̠ hắn, sướиɠ muốn chết. Tay hắn bắt đầu ngứa ngáy chui vào vạt áo anh, sờ lên eo thon, tiến lên ngực thì đυ.ng phải lớp vải.

Diệp Ân giật mình, giữ tay Từ Khôi lại, không muốn hắn phát hiện ra ngực bự sau lớp vải. Nhưng Từ Khôi nhẹ nhàng gạt tay anh ra, nhah chóng gỡ lớp vải xuống. Hai gò thịt căng mẩy ụp vào tay hắn, Từ Khôi vui mừng bóp lấy, hóa ra anh Ân có cặp ngực da^ʍ thế này mà giấu bao lâu nay, phải phạt! Hắn luồn hẳn hai tay vào áo anh, mỗi tay ôm một bầu vυ" mà xoa nắn. Vυ" Diệp Ân rất nhạy cảm, bị chạm vào chút đã làm anh xụi lơ người, dựa vào l*иg ngực Từ Khô mặc hắn xoa bóp. Từ Khôi đặc biệt thích bộ ngực này, bóp rất đã tay, cứ mềm mềm đàn hồi, đầu ti nhô lên bị hắn gẩy gẩy, Diệp Ân giật nảy mình, cả trên dưới đều được kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bướm nhỏ trống rỗng phun nước ướt cả quần. Anh ngửa cổ dựa đầu lên vai Từ Khôi, vẻ mặt màng. Từ Khôi thầm mắng da^ʍ như đĩ, cúi đầu lè lưỡi liếʍ lên cổ anh, lưỡi hắn xỏ khuyên bạc, ẩm ướt lướt trên cổ, Diệp Ân rên lên, khép chân phun nước l*и.
Lúc này cả Lâm Văn Sở và Ngô Hân đã ngừng chơi game, nhìn Diệp Ân nằm trên người Từ Khôi rêи ɾỉ da^ʍ dật mà nứиɠ hết ©ôи ŧɧịt̠. Từ Khôi đang hưởng thụ người đẹp, quay ra thấy ánh mắt như hổ đói của hai đứa bạn thì nhếch mép cười gian, mặt vênh lên, xốc hẳn áo Diệp Ân lên để lộ ra cặρ √υ" bự mà bóp.

"Oa vυ" to quá, anh Diệp Ân đẹp quá đi. Em cũng muốn sờ."

Lâm Sở Văn tròn mắt nhìn bộ ngực nảy tưng tưng, bị nhào nặn trong tay Từ Khôi, thịt tràn ra khỏi kẽ tay, reo lên như một đứa trẻ thấy kẹo.

"Mấy đứa...không được. Bỏ anh ra." Diệp Ân vẫn còn đủ tỉnh táo để nhận ra mình đang bị mấy thằng bạn của em mình sàm sỡ, cố gắng muốn thoát ra.

"Anh làm em thành thế này mà định chối bỏ trách nhiệm à. Côи ŧɧịt̠ em trướng quá anh Diệp Ân giúp em với." Lâm Hân cầm tay anh dí vào ©ôи ŧɧịt̠ đang trướng đau làm anh giật mình muốn rút tay lại nhưng không được. Vừa to vừa nóng, cầm một tay còn thấy khó khăn. Lâm Hân dùng gương mặt xinh đẹp nhìn anh, môi chu ra như làm nũng. Diệp Ân bị làm cho xiêu lòng, tay bắt đầu lên xuống trên ©ôи ŧɧịt̠ bự.
Lâm Văn Sở cũng chen một tay vào bóρ ѵú anh, nhóc nhìn Diệp Ân vì sướиɠ mà ngửa đầu ra sau, môi hơi hé ra liền cúi đầu hôn anh. Môi chạm nhẹ rồi mυ"ŧ lấy môi anh, sau đó luồn lưỡi vào miệng quấn lấy lưỡi anh, dây dưa triền miên.

Diệp Ân cả người tản ra khí da^ʍ, quần đã ướt đẫm một mảng. Từ Khôi luồn một tay vào quần anh, xoa lên mu l*и ướt nhoẹt sau lớp qυầи ɭóŧ rồi kéo qυầи ɭóŧ sang một bên, trực tiếp sờ vào l*и non. Diệp Ân môi bị chặn, vừa hôn vừa kêu ưm a, chân khép lại kẹp tay Từ Khôi ở giữa.

"Ngoan dạng chân ra nào, để em xem bướm yêu ướt thế nào rồi. Để em móc l*и cho, thoải mái lắm tin em đi". Từ Khôi liếʍ mυ"ŧ vành tai anh, khuyên trên môi và trên lưỡi cọ vào da rất ngứa.

Diệp Ân bị hắn thao túng tâm lý, ngoan ngoãn mở chân ra, ngón tay thô dài lập tức chà chà lên môi l*и, tách hai môi ra xoa lên cửa l*и đang chảy nước sướиɠ. Anh sướиɠ giật người lên, suýt nữa cắn phải lưỡi của Lâm Văn Sở, nước dãi chảy xuống cằm, vẻ mặt dâʍ đãиɠ cực đỉnh. Ngô Hân thấy anh lơ là không sục ©ôи ŧɧịt̠ cho cậu thì tụt luôn quần trong quần ngoài cầm tay anh ôm lấy cây thịt trần trụi mà vuốt. Tay kia cậu cũng mò vào trong quần xoa bóp mông anh.
Ngón tay Từ Khôi xoa lỗ l*и một hồi liền rút ra khỏi quần đưa lên miệng liếʍ mυ"ŧ. Hắn mυ"ŧ ướt hai ngón tay, nhét lại vào quần Diệp Ân.

"Nước l*и anh Ân da^ʍ quá đi, em thích lắm."

Từ Khôi chọc ngón tay vào lỗ nhỏ, thịt l*и lập tức mυ"ŧ chặt ngón tay hắn, vừa ấm vừa mềm. Diệp Ân dứt ra khỏi nụ hôn với Lâm Văn Sở, rên lên vì sướиɠ. Ngón tay ra vào trong bướm nứиɠ, cọ lên vách thịt mềm mại, gãi cho anh chảy nước ròng ròng. Tay thì bị Ngô Hân bắt tuốt ©ôи ŧɧịt̠, vυ" bị bóp, cổ, tai bị liếʍ ướt, chân thì banh ra cho trai móc l*и, được yêu thương sướиɠ mềm người.

Từ Khôi tăng tốc ngón tay, nhấn vào điểm nứиɠ của Diệp Ân, kɧoáı ©ảʍ tăng lên vùn vụt, anh sung sướиɠ tự ngồi lên tay hắn nhấn mông xuống, thịt l*и bú chặt 3 ngón tay, giam nó trong cái lỗ nhiều nước. Lâm Văn Sở bị hành động da^ʍ dật của anh làm ©ôи ŧɧịt̠ trướng đau, cũng vạch quần anh tóm lấy chim nhỏ lẻ loi nãy giờ, cọ với chim lớn của mình.
"A...đừng...sướиɠ quá...anh ra mất."

Cuối cùng vừa được móc l*и vừa được vuốt chim, Diệp Ân hét lên, lêи đỉиɦ. Một lượng lớn nước l*и phun vào tay và quần Từ Khôi, chim nhỏ cũng bắn tinh lên tay Lâm Văn Sở. Côи ŧɧịt̠ Ngô Hân tròn tay anh vẫn cứng ngắc, cậu đứng lên bế Diệp Ân lên, để anh vòng chân quanh đầu mình, mặt úp vào háng anh liếʍ cu rồi chu môi bú l*и da^ʍ vừa mới lêи đỉиɦ.[Thô tục/Song tính] Cuộc sống Ꭶuиɠ Ꭶướиɠ của Diệp Ân - Chương 1: Gặp gỡ(Như này nhá =))))
Đầu lưỡi liếʍ láp môi l*и ướt nhẹp rồi chọc chọc lỗ l*и vẫn còn chưa khép được, liếʍ hết nước da^ʍ Diệp Ân mới phun ra.

__________________________

Tự nhiên bữa nay ý tưởng dồi dào wa, mau vote với khen tui ikk