[Edit/Cao H] Tuyển Tập Truyện ᗷiếи Ŧɦái

🍀 Chương 1: Bị nhϊếp chính vương thao huyệt

Editor: Heo Hư Hỏng

Sở Ngọc Nhi là nữ đế kế vị của Sở quốc, năm ấy nàng mới 18 tuổi đã khoác lên người hoàng bào, uy phong lẫm liệt. Nhưng hậu cung của Sở quốc không ai là không biết, nữ đế này cũng chỉ là một hoàng đế bù nhìn mà thôi.

Ban ngày, trên Điện Kim Loan, Sở Ngọc Nhi ngồi trên ngai vàng, da trắng môi đỏ, nàng mặc đế bào màu vàng kim, mắt phượng bễ nghễ nhìn triều thần quỳ lạy ở bên dưới.

Nhưng ban đêm, trong Cung Thừa Hoan.

"Đừng mà... Quá sâu... Hức hức... A ha Nhϊếp Chính Vương, trẫm chịu không nổi... A a a a..."

Sắc mặt của nữ đế Sở Ngọc Nhi ửng hồng, mắt phượng tràn đầy khát cầu du͙© vọиɠ, toàn thân nàng trần trụi quỳ trên long sàng, vòng eo trắng ngần hạ thấp, cái mông trắng nõn dẩu lên cao cao, hoa huyệt nàng đang ngậm lấy gậy thịt lớn của nhϊếp chính vương Sở Hiên Ngọc.

"A a a a... Từ bỏ... Sắp bị thao hỏng rồi... Huyệt da^ʍ phải sắp bị thao hư a a a a... Hiên Ngọc ca ca... A ha... Tha mạng a ha... A a a..."

Trong miệng Sở Ngọc Nhi phát ra tiếng kêu rên đứt quãng, gương mặt đầy đặn nhiễm đầy xuân sắc, mặt nàng tựa đoá phù dung, đôi mắt phượng nhếch lên lộ ra vẻ mê hoặc giống như người say.

"Ngọc Nhi, mông muội kẹp chặt như thế, vặn vẹo vui vẻ như vậy, muội rõ ràng rất thích làm chuyện này với ca ca. Đúng là một đứa bé hư, ta phải trừng phạt muội thật nặng mới được."

Sở Hiên Ngọc lên tiếng thốt ra mấy lời cực kì ái muội. Hắn vốn là tam hoàng tử của Sở quốc, đồng thời cũng là ca ca cùng cha khác mẹ của Sở Ngọc Nhi. Hiện giờ thất công chúa Sở Ngọc Nhi đã trở thành cửu ngũ chí tôn của Sở quốc, tất cả đều nhờ vào công lao của người ca ca này.

"Ngọc Nhi, nâng mông cao lên chút nữa."

Sở Hiên Ngọc dùng sức vỗ lên mông Sở Ngọc Nhi, một tiếng chát thanh thuý vang lên, trên bờ mông tuyết trắng lập tức hiện ra một dấu tay đỏ tươi. Mông thịt ửng đỏ nhìn qua giống hệt như anh đào vừa chín chờ người tới hái.

"A ha... Tuân mệnh, Hiên Ngọc ca ca... A a a... Hức hức... Ca ca quá sâu... Nơi đó thật sự sẽ bị thao hư..."

Sở Ngọc Nhi lên tiếng làm nũng, mông nàng dâʍ đãиɠ vặn vẹo, mị thịt tầng tầng lớp lớp bên trong huyệt nhỏ gắt gao ngậm chặt gậy thịt của ca ca. Nàng nghe lời nâng mông cao lên, khiến gậy thịt của hắn đi vào càng sâu, cho đến khi chọc đến điểm mẫn cảm, trong miệng Sở Ngọc Nhi bỗng tràn ra tiếng rêи ɾỉ vô cùng mê người.

"Đồ dâʍ đãиɠ, muội đúng là một con điếm thèm cᏂị©Ꮒ."

Nhϊếp Chính Vương vừa nói lời hạ lưu vừa dùng sức dưới háng, hắn còn duỗi tay xoa nắn đầṳ ѵú nàng, viên anh đào bị hắn lôi kéo chơi đùa. Chỉ mới dùng một chút công phu mà đầṳ ѵú đã biến thành màu đỏ tươi, quầng vυ" xung quanh cũng ửng hồng.

"A ha... Ngứa lắm... Hu hu hu... Ca ca... Núʍ ѵú ngứa quá, đừng chơi nơi đó nữa có được không?"

Sở Ngọc Nhi từ lúc đăng cơ đến nay đã được Sở Hiên Ngọc dạy dỗ một thời gian dài, hắn dạy nàng rất tốt, vậy nên, miệng nàng thì nói đừng mà nhưng cơ thể lại theo bản năng cong lên, để ca ca nàng dễ dàng chơi đùa hai vυ".

"Đồ dâʍ đãиɠ, nói ca ca nghe xem muội là cái gì của ca ca?"

"A ha... Muội là ly tự sướиɠ của ca ca... hu hu a a..."

"Ngoan lắm."

Trong miệng Sở Hiên Ngọc toàn là những lời hạ lưu, hắn buộc Sở Ngọc Nhi thừa nhận nàng là ly tự sướиɠ của hắn, sau đó bắt đầu dùng sức thọc vào rút ra quấy động bên trong hoa huyệt nàng. Chỉ chốc lát sau, hắn nhịn không được mà bắn tinh, một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c trực tiếp xuất vào bên trong huyệt nhỏ của muội muội.
"Ca ca sướиɠ đủ rồi, bây giờ ca ca sẽ giúp muội thoải mái."

Gậy thịt lớn của Sở Hiên Ngọc vẫn chôn sâu trong hoa huyệt Sở Ngọc Nhi như cũ, hắn duỗi tay bắt lấy hai luồng tròn trịa cao ngất trước ngực muội muội. Bàn tay hắn bao lấy hai bầu vυ" nhẹ nhàng chậm chạp xoa bóp, hai viên đậu đỏ bị nắn đến mức đỏ tươi.

Sở Hiên Ngọc lại một lần nữa dùng cự vật dưới háng mình hung hăng trêu chọc tầng tầng lớp lớp mị thịt bên trong dũng đạo, mỗi lần đâm vào đều chọc đến điểm mẫn cảm của nàng, thậm chí có lúc chạm đến cả cửa tử ©υиɠ.

"A a a... Ca ca đừng mà a... A hừ!..."

Gương mặt Sở Ngọc Nhi ửng hồng, mị nhãn như tơ, hô hấp càng lúc càng dồn dập. Nàng cảm giác đầṳ ѵú mình truyền đến kɧoáı ©ảʍ tê dại, dươиɠ ѵậŧ trong hoa huyệt vẫn ra ra vào vào khiến nàng sướиɠ đến mức lêи đỉиɦ. Sâu trong huyệt da^ʍ bắt đầy chảy ra nước da^ʍ ào ạt, bên trong dũng đạo cũng đã ướt đẫm lầy lội.
"Ngọc Nhi, nếm thử hương vị của muội xem."

Sở Hiên Ngọc nhét hai ngón tay dính đầy mật dịch vào giữa hai cánh môi hồng của Sở Ngọc Nhi, hắn ra sức quấy vài cái khiến bên trong khoang miệng nàng tràn đầy nước bọt. Trên hai cánh môi hồng cũng dính đầy nước miếng, phát ra ánh sáng trong suốt, vừa nhìn đã thấy vô cùng mê người.

"Ngọc Nhi, biểu hiện hôm nay của muội không tồi."

"Ngày mai Tô thừa tướng sẽ tới đây, đến lúc đó muội phải thể hiện tốt giống như hôm nay nhé."

"Trẫm nhất định sẽ, hu hu..."

"Thật ngoan."

Sở Hiên Ngọc nói xong thì rút hai ngón tay từ bên trong khoang miệng của Sở Ngọc Nhi ra, cự vật dưới háng cũng trượt ra khỏi hoa huyệt của muội muội. Hắn nhìn qua thì thấy cửa huyệt nàng ướt đẫm, nước da^ʍ sáng bóng, miệng huyệt lúc đóng lúc mở, hình như hôm nay hắn lăn lộn nàng có chút quá mức.
"Ngày mai hầu hạ Tô thừa tướng cho tốt, vài ngày nữa ta lại đến thăm muội."

Nhϊếp chính vương Sở Hiên Ngọc mặc xong y phục màu tím, sau đó duỗi tay sờ đầu nữ đế Sở Ngọc Nhi, giúp nàng rửa sạch chất lỏng dưới thân. Cuối cùng thay nàng mặc áo ngủ vàng kim, đắp chăn đàng hoàng mới rời khỏi Cung Thừa Hoan.