[LICHAENG] NGHIỆN

002

Lạp Lệ Sa điện hạ lúc tỉnh lại sau phát tình kỳ đã là buổi tối ba ngày sau. Nữ nhân trải qua phát tình kỳ bởi vì thể lực ưu tú nên không có cảm giác khó chịu, ngược lại rất thoải mái. Mãi cho đến khi nàng nhìn thấy tiểu nữ hài vùi trong ngực mình, mới phát hiện sự tình có chút không ổn.

Nàng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt chôn trong ngực mình, nhìn tóc đen của nàng tán loạn bên tay mình, cắn chặt răng, hít một ngụm khí lạnh.

Ông trời, nàng thật sự thao một omega còn chưa phát dục hoàn chỉnh. Chỉ nhìn mặt mũi đơn thuần này, chắc chắn chưa trưởng thành. Trời ơi, nàng đã thao một vị thành niên hay sao ? Nàng lúc nào đói khát đến mức này.

Nàng thở ra, không nhịn được cúi đầu, liên tục xác nhận sự thật, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp có phải rất có tính lừa gạt hay không, bản thân an ủi omega thập phần non nớt này thoạt nhìn chưa chắc chưa thành niên. Sau đó nàng liền nhận ra điều kỳ lạ. Mùi thơm ngọt nị thuộc về omega cơ hồ không còn nghe thấy nữa, mà mùi hương quẩn quanh chính là mùi bạc hà của chính mình.

Lạp Lệ Sa mở to hai mắt, khó tin cúi đầu, ngửi ngửi trên người cô gái, sau đó run rẩy ngã xuống giường.

Toàn thân cô gái này đều là mùi thuộc về nàng, nàng đã đem tiêu ký nữ hài tử này

Nàng tuyệt đối sẽ xuống địa ngục

Lạp Lệ Sa nằm trên giường suy nghĩ có chút u ám.

Nàng thao một vị thành niên, còn đem đối phương tiêu ký, lại nói pháp luật đế quốc sẽ không phạt hình sự nàng, nhưng cha mẹ đứa trẻ này cũng là gia trưởng của mình làm sao mà đối mặt. Lạp Lệ Sa cảm thấy chính mình đã bước một chân vào địa ngục.

Không, nàng đã ở địa ngục rồi.

Trong lòng nàng nói thầm, nhất định phải đem tiểu tình nhân mệt mỏi kia chào từ biệt, sau đó đem nữ hài tử từ cánh tay đặt xuống gối, nhặt áo sơ mi bị vò đến nhăn nheo dưới đất, lung tung khoác vào, hướng phòng tắm đi tới.

Trong ba ngày nàng ngoại trừ dùng viên dinh dưỡng, cơ hồ đều không ngừng làm. Từ trên giường làm đến xuống giường, qua phòng tắm, đến cửa sổ, mỗi một góc trong phòng đều lưu lại dấu vết tìиɧ ɖu͙©. Nước nóng tưới trên cơ thể làm những chuyện xảy ra trong ba ngày từ từ xuất hiện trong đầu nàng. Nàng hồi tưởng cảm thấy là một phát tình kỳ vô cùng tuyệt vời, vị đạo cô gái này rất ngọt, khiến người muốn ngừng mà không được.

Nàng nghĩ như vậy mặc áo choàng tắm đi ra, cầm lên khăn ấm, ngồi ở mép giường. Vén chăn đang đắp trên người nữ hài, ôn nhu lau chùi.

Đây là cô gái thập phần xinh đẹp, mặt mũi tinh xảo, thân thể tinh tế mềm mại. Trên da thịt trắng như tuyết đều là dấu hôn Lạp Lệ Sa lưu lại, ái muội sắc khí. Lạp Lệ Sa đẩy hai chân trắng bóc của nàng, ôn nhu lau chổ mềm mại giữa hai chân.

Chất lỏng lưu lại sau khi các nàng kết hợp còn lưu lại ướt nhẹp trên bộ lông lưa thưa, da^ʍ mỹ khiến Lạp Lệ Sa liếʍ môi dưới. Sau khi lau khô chổ kín, Lạp Lệ Sa nhìn chằm chằm vào khẩu huyệt bị mình nhiều lần tiến vào, trừ có chút sưng đỏ, cũng không có khuynh hướng chảy máu, nàng nhớ tiểu huyệt này, lúc cắn nàng muốn mất hồn, nước còn rất nhiều, quả thật có thể đem nàng hòa tan.

Thật là một tiểu nữ hài ngon miệng, mật huyệt đáng thương còn là màu hồng mê người. Thanh âm lại rất êm tai, có thể khiến người làm đến tơi bời. Lạp Lệ Sa nhớ lại lúc nữ hài này một lần lại một lần gọi tên mình liền cảm thấy thân thể lại muốn phản ứng.

Là nữ hài tốt, Lạp Lệ Sa kết luận.

Nàng lặng lẽ giúp nữ hài lau khô thân thể, đắp chăn lên. Cúi người, hôn lên trán nàng, cầm khăn đi đến tủ tìm một chế phục sạch sẽ, ăn mặc chỉnh tề ra cửa
Nàng đem nữ hài nhốt trong lãnh địa của mình, một thân một mình đi ra ngoài.

Có chút ngoài ý muốn,.nàng vừa mới đi ra, thì thị vệ quốc vương liền xuất hiện trước mắt, nhìn thấy nàng liền cung kính nói " Lạp Lệ Sa điện hạ, nữ vương bệ hạ cho mời, thỉnh ngài đến phòng hội nghị một chuyến".

Mình và cô gái này biến mất lâu như vậy, người nhà đến tìm ở vương cung là lẽ thường tình. Hơn nữa trong vương cung có camera, tìm được nàng cũng không có khó khăn gì. Lạp Lệ Sa trong lòng tính toán phương hướng, liền đến thẳng phòng hội nghị.

Cửa vừa mở cửa, hai luồng ánh mắt bất thiện liền rơi vào người mình. Lạp Lệ Sa không cần suy nghĩ cũng biết, một đường từ mẫu thân đang tức giận, một đường khác...

Lạp Lệ Sa có chút kinh ngạc nhìn nam nhân trẻ tuổi tóc đen ngồi bên phải mẫu thân, trong lòng xông lên dự cảm xấu
Khảm Bối Lạp tướng quân, cái lão nam nhân từ lúc nàng còn thiếu niên vẫn không ngừng chiến đấu không nghỉ sao, sao lại ở nơi này. Nàng xem nhẹ ánh mắt bất thiện của nam nhân kia, chỉ hướng về phía nữ vương thi lễ nói: " Mẫu thân đại nhân, con có một chuyện muốn báo với người... ba ngày trước...."

Nữ vương thập phần xinh đẹp khẽ cau mày, đem lời nàng cắt ngang ' Lạp Lệ Sa , trước khi con kể chuyện cho ta nghe, có một chuyện sợ rằng con cần phải cùng Khảm Bối Lạp tướng quân giải thích một chút"

' Chuyện gì ạ?" Lạp Lệ Sa nghiêng đầu, đưa mắt nhìn về phía nam nhân. Tựa hồ đang đè nén cái gì, alpha anh tuấn giọng trầm ấm đặt câu hỏi: " Điện hạ, xin hỏi điện hạ, con gái ta, Phác Thái Anh có ở chổ của điện hạ hay không ?"

Lạp Lệ Sa phản xạ có điều kiện liền muốn phản bác, theo bản năng liền nói " Con gái ngài sao ở chổ ta, các mỹ nhân tuy rằng yêu thích một alpha như ta nhưng không có nghĩa ta sẽ xem trọng một tiểu nha đầu chưa trưởng thành..."
Từ từ, Lạp Lệ Sa đột nhiên nhớ đến tiểu nữ hài đang ngủ vùi trên giường mình, biểu tình trong mắt đột nhiên vi diệu " Ngài vừa mới nói là Phác Thái Anh sao?" Nàng không khỏi nhớ lại mặt mũi nữ hài kiều diễm, so với nam nhân tóc đen trước mắt tương tự nhau, trong lòng không khỏi nghĩ đến, thật là gặp quỷ, gia tộc Mông Đặc Lợi Nhĩ kia vốn là gia tộc bị chán ghét, thế nhưng có thể nuôi dưỡng được một tiểu nha đầu omega đáng yêu như vậy. Hơn nữa nàng còn là con gái của Khảm Bối Lạp.

Lạp Lệ Sa tâm tình phức tạp, nhưng vẫn thành thật mở miệng " Nếu ngài nói tiểu Phác Thái Anh tóc đen, mặc váy màu lam, thì xác thật nàng đang ở chổ ta" Hay là ở trên giường của ta.

" Lạp Lệ Sa , ngươi đúng là đồ khốn nạn, nàng vừa mới trưởng thành!"' nam nhân tóc đen ánh mắt lửa cháy giận dữ, nâng lên nắm đấm về phía Lạp Lệ Sa , hung hăng mà tấn công. Điện hạ thân hình chợt hiện, hướng nam nhân đang nổi điên thành khẩn nói : " Đối với việc này ta thật áy náy cùng đáng tiếc, ba ngày trước ta cùng Phác Thái Anh cùng ở phát tình kỳ, ừ, ngài hiểu chứ".
Nàng cùng nam nhân kia đều là alpha nên hiểu rõ, Khảm Bối Nhĩ sửng sốt, liền bị nàng bắt lấy cơ hội, nắm hai tay bắt chéo ra sau lưng, đè một vai ném xuống đất

Alpha xinh đẹp tóc vàng cúi người, hướng nam nhân dưới đất thi lễ " Đối với chuyện này, ta sẽ gánh trách nhiệm. Cho nên thân ái Khảm Bối Lạc tướng quân, xin ngài cho phép ta được mạo muội thỉnh cầu một chuyện, hy vọng ngài có thể đem con gái của ngài gả cho ta được không. Nàng là thê tử duy nhất, là bạn tình cả đời"

Alpha thỉnh cầu thành khẩn lại động lòng người, nam nhân nằm trên đất đưa mắt nhìn nàng một hồi mới lạnh lùng nói " Nàng đã có vị hôn phu".

" Ai?" Điện hạ nghiêng đầu, có chút sửng sốt.

Tóm lại, ở dưới hôn phối của vương quốc, Lạp Lệ Sa còn tự mình xác định chung thân đại sự, trở thành alpha bước một chân vào ngôi mộ hôn nhân.
Mặc dù, tiểu khả ái kia đã có hôn ước

Vào lúc Khảm Bối Lạp tướng quân đang muốn gϊếŧ chết tên cặn bã lợi dụng cơ hội mà tao đạp nữ nhân của mình, thì Lạp Lệ Sa da mặt dày vẫn không đổi sắc đưa ra phương pháp giải quyết.

Đầu tiên đương nhiên phải từ hôn, phương diện này gia tộc Mông Đặc Lợi Nhĩ sẽ ra mặt giải quyết. Còn vương thất sẽ chuẩn bị hôn lễ, tốt nhất nhanh chóng định ra ngày tốt.

Lạp Lệ Sa còn muốn sắp xếp công việc của chính mình, bởi vì sau này bận rộn chuẩn bị hôn lễ sẽ khiến nàng sứt đầu mẻ trán. Sau khi định ra phương án bước đầu, mặt Khảm Bối Lạp âm trầm mới chuyển biến một chút.

" Lạp Lệ Sa điện hạ, ta hiện giờ có thể đem Phác Thái Anh đón về nhà chưa?' Hắn cắn răng nghiến lợi, hướng điện hạ hỏi.

Lạp Lệ Sa có chút cau mày làm khó " Sợ rằng không thể, lần đầu bị tiêu ký, ta không thể rời nàng quá lâu, hõn nữa, lúc này cũng không tiện lắm" Sau lần đầu tiêu ký, omega không thể rời alpha của chính mình quá lâu, đây là chuyện ai cũng biết
Khảm Bối Lạp tự nhiên biết nàng nói có ý gì, tại chổ tức đến phát rung, cắn chặt hàm rãng nói: " Vậy con gái ta trước hết nhờ điện hạ chiếu cố, trước hôn lễ ta sẽ đón nàng về" Vừa nói vừa hung hăng trợn mắt nhìn Lạp Lệ Sa một cái, lúc này mới phất tay áo rời đi.

Lạp Lệ Sa nhìn bóng lưng hắn vội vàng rời đi, líu lưỡi thở dài, xem ra nàng làm cha vợ giận không nhẹ.

Để đại thần hướng con gái ruột hỗn đãn của mình nổi giận xong, nữ vương bệ hạ mới lên tiếng, mặt trách cứ nữ nhi nói: " Lạp Lệ Sa , sau khi kết hôn, đừng có gây chuyện nữa".

" Dạ" Mặc dù bản thân nàng có thói quen hỗn đãn, nhưng làm ra chuyện này cũng thực khó coi. Lạp Lệ Sa rất thông cảm với mẫu thân của mình, liền thuận thảo đáp

Thái độ này của nàng làm quốc vương ư tức giận trong thời gian ngắn cũng không biết phải la mắng thế nào cho phải, chỉ trầm ngâm một hồi nói: " Vị hôn thê của con Phác Thái Anh là con gái của đệ đệ Khảm Bối Lạp, chỉ là song thân sau khi qua đời nên Khảm Bối Lạp nuôi dưỡng, đứa bé kia... Lạp Lệ Sa , chiếu cố nàng thật tốt ".
Mẫu thân lời nói mịt mờ, nhưng Lạp Lệ Sa bén nhạy đã hiểu ra cái gì, nàng gật đầu đồng ý. Phụng bồi mẫu thân nói vài lời, sau đó cùng đi gặp vương hậu ma ma, một nhà ba người cùng dùng cơm tối, sau đó mới trở về vương cung của mình.

Cùng lúc đó, Lạp Lệ Sa giao phó cho phó quan , đem tất cả chuyện của tiểu hôn thê tra rõ, sửa sang sắp xếp cho ổn thỏa.

Omega mệt nhọc quá độ ngủ thẳng đến lúc chạng vạng, lúc nàng tỉnh lại, ý thức còn mơ hồ. Phác Thái Anh đỡ thân ngồi dậy trên giường, mờ mịt quan sát bốn phía, hoàn cảnh xa lạ để nàng không có một chút ấn tượng, chỉ còn mê man trong mắt.

Lạp Lệ Sa từ phòng tắm đi ra liền đập trong mắt là hình ảnh tiểu tình nhân lõa thể ngồi trên giường, thần tình mờ mịt nhìn chung quanh. Tóc dài màu đen rũ trên vai, đôi mắt xanh thẳm ướŧ áŧ giống nhý tiểu thú mới sinh ra đời.
Thật đáng yêu.

Lạp Lệ Sa nhết môi, có chút mừng rỡ nói " Em tỉnh rồi hả, có đói bụng không?"

Đột nhiên có âm thanh hù tiểu nữ hài đang trầm tý phải giật mình, thân thể run lên, nàng theo bản năng lấy chăn che chắn thân thể mình, nhìn người đi đến. Ngẩng đầu đối mặt là một khuôn mặt vui vẻ da ngâm. Phác Thái Anh theo bản năng nói " Lạp Lệ Sa điện hạ" sau đó giống như nhớ đến chuyện gì, khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn đỏ bừng.

"' Ai ? em còn nhớ rõ chị sao?" Lạp Lệ Sa có chút kinh ngạc, dù sao lúc trên giường nữ hài này giống như đã mất đi ý thức.

" Ừ " tiểu nữ hài gật đầu một cái, e lệ thừa nhận. Nàng dĩ nhiên nhớ Lạp Lệ Sa , dù sao vị điện hạ này có rất nhiều người ái mộ. Lạp Lệ Sa đi đến, ngồi ở mép giường, đưa tay phải ra, có chút trìu mến vuốt tóc đen của nàng, dịu dàng nói: " Tiểu nữ hài, còn cảm thấy đau không ?"
Phác Thái Anh còn không hiểu rõ tại sao mình lại ở chổ này cùng với điện hạ, lại lâm vào ảo giác mê hoặc. Vị điện hạ này thoạt nhìn rất là ôn nhu, thân mật, khiến Phác Thái Anh có chút luống cuống, nhýng vẫn lắc đầu một cái " Không có". Ngay cả có chút đau nhức. Có chút do dự, Phác Thái Anh mở miệng dò hỏi " Điện hạ.... ừ, tại sao tôi ở chổ này với điện hạ?"

Tiểu nữ hài ngửa đầu, đôi mắt xinh đẹp mềm mại nhìn nàng. Lạp Lệ Sa sửng sốt, có chút dở khóc dở cười. Nàng thật đúng cho rằng tiểu nữ hài không có nhớ gì, như vậy sẽ đỡ phải giải thích thêm phiền não.

Chuyện này có chút lúng túng, chẳng lẽ nàng nói với tiểu nữ hài, ai nha, ta thừa dịp nàng gặp nguy lúc ở phát tình kỳ liền đem nàng đi tiêu ký hay sao? Đúng là chuyện quá khó khăn.

Lạp Lệ Sa châm chước một chút, mới mở miệng nói: " Phác Thái Anh là ở Mai Nhân Thượng năm thứ hai đúng không? là học chuyện sinh không sai chứ?".
Tiểu nữ hài không hiểu ý tứ, mặt nàng kinh ngạc. Phác Thái Anh dừng lại một lát, mới tiếp tục mở miệng nói " Ừ, chị nghĩ nói cho em hai chuyện, thứ nhất chúc mừng em vượt qua phát tình kỳ lần đầu tiên trong cuộc đời, trở thành một omega trưởng thành, thứ hai, chị đã... tiêu ký em, chị hiện giờ chính là vị hôn thê của em".

Tiểu nữ hài trừng to mắt, ngạc nhiên nhìn nữ nhân đối diện, gương mặt khó tin. Lạp Lệ Sa vốn không quá tự tại nhìn ánh mắt của nàng càng thêm chột dạ. Đưa tay ra, đem tiểu nữ hài ôm vào trong ngực, vuốt ve tấm lưng trần của đối phương, dịu dàng an ủi " Phác Thái Anh , chị cam kết với em, chị sẽ chiếu cố em thật tốt".

Phác Thái Anh vốn đang khϊếp sợ tựa lên vai Lạp Lệ Sa , vô thức cọ lên mái tóc vàng mềm mại của nữ nhân, núp ở trong ngực run lẩy bẩy. Trong đầu mơ mơ hồ hồ nhớ đến buổi dạ tiệc lúc đó, nhận lấy ly rượu từ học tỷ, còn có ở trong bóng tối nghe thấy mùi bạc hà thơm ngát.
Lời Lạp Lệ Sa điện hạ nói giống như khiến người nghe cảm thấy an tâm.

Bất kể Phác Thái Anh có nguyện ý hay không, nàng đều không đổi được sự thật rằng nàng sẽ cùng Lạp Lệ Sa kết hôn. Gia tộc Mông Đặc Lợi Nhĩ sau khi giải trừ hôn ước trước của Phác Thái Anh , liền cùng vương thất định ra ngày kết hôn. Bởi vì hai người môn đăng hộ đối. Vương cung cũng bắt đầu bận rộn chuẩn bị hôn sự, lễ phục đám cưới sẽ do hai tân nhân quyết định, ngoài ra còn những chuyện vụn vặt, lặng lẽ chờ ngày quan trọng đến gần

Bởi vì Phác Thái Anh còn đang đi học, Lạp Lệ Sa cũng không định sẽ tổ chức huyên náo, cho nên tin tức hai người kết hôn đều không bị những kẻ lắm lời truyền ra. Cho nên đợi đến lúc thân thể Phác Thái Anh khôi phục tốt, Lạp Lệ Sa còn đưa nàng đi học.
Thuận tiện đã đành, vì muốn cùng vị hôn thê thêm gần gũi, bồi dưỡng cảm tình càng sâu hơn, ngoài ra Lạp Lệ Sa được nghỉ kết hôn khá dài nên thuê phòng kế bên trường học, chuẩn bị bồi đắp tình cảm.

Nhưng rất tiếc, tiến triển không được tốt. Hơn một tháng qua đi, Lạp Lệ Sa cũng không được vị hôn thê yêu thích, tiểu nha đầu sắp trở thành thê tử của nàng tựa hồ rất sợ nàng.

Lúc mới bắt đầu, Lạp Lệ Sa đến gần nàng, nàng sẽ co rúm thân thể lùi về phía sau. Lạp Lệ Sa cho rằng nàng sợ hãi, nhưng cẩn thận nhớ lại đêm đầu tiên, nàng làm cũng không quá hung ác. Chẳng lẽ là xấu hổ ?

Lúc mới ở chung, Phác Thái Anh luôn cách xa nàng, vừa thấy nàng liền đỏ mặt. Lạp Lệ Sa còn có chút kinh hỉ, gương mặt nàng tương đối hấp dẫn, nhưng dần dà qua thời gian, nha đầu này từ từ quen thuộc, rốt cuộc khi thấy nàng cũng sẽ không còn ngượng ngùng quay đầu đi.
Lạp Lệ Sa có chút mất mát, dù sao vẫn có omega không bị nàng hấp dẫn nhưng nàng không hy vọng thê tử của mình là một trong những người đó.

Điều này khiến Lạp Lệ Sa có chút khó khăn, đối với việc giao tiếp với thê tử có chút khó khãn. nàng cảm thấy đau đầu. Nếu nói chuyện như những người cùng trang lứa hay tình nhân thì đề tài có chút không thích hợp.

Hõn nữa, Lạp Lệ Sa phát hiện tiểu nha đầu nhà mình lại ít nói, an tĩnh chuyên tâm là học sinh giỏi, làm người rất nghiêm túc. Ðối với những chuyện khác cũng không quá hứng thú, văn học nghệ thuật cùng vũ đạo, âm nhạc rất có thiên phú nhưng lại không hề tỏ ra yêu thích.

Lạp Lệ Sa phát hiện mình nói một đống câu hỏi về đề tài yêu đương, đối phương rất ít đáp lại, chỉ lúc an tĩnh nhìn nàng, trong nháy mắt muốn bỏ qua ý niệm trò chuyện.
Cho nên sống chung lâu như vậy, Lạp Lệ Sa chỉ đành đến thư phòng cùng nhau học tập, cùng nằm trên giường bị tiểu nha đầu đưa lưng về phía mình, đành phải tự an ủi chuyện gì cũng phải từ từ.

Lúc ăn tối xong, tiểu nha đầu tắm rửa sạch sẽ xong liền giống như trước đây đem tập vở ra học. Thấy Lạp Lệ Sa ở trong góc giả làm như đang học liền cắn môi, có chút rối rắm.

Nàng mặc áo ngủ tuyết trắng, tóc dài màu vàng kim giống như ánh mặt trời tản ra trên vai, vùi trong một góc sofa, đem thi tập giở ra trước mắt, che mặt lại, thỉnh thoảng lộ ra đôi mắt, len lén nhìn vị hôn thê trẻ tuổi.

Tiểu nữ hài chuyên chú làm bài, gò má căng phồng vô cùng đáng yêu đến mê người, Lạp Lệ Sa vừa nhìn vừa suy nghĩ chuyện ước hội.

Không sai, nếu ở nhà không có tiến triển, không bằng ra ngoài đi chơi một chuyến, có lẽ sẽ thu hoạch tốt hơn chăng.
Lén lén lút lút nhìn một lát, rốt cuộc chờ đến lúc Phác Thái Anh làm xong bài tập, buông bút xuống. Lạp Lệ Sa thấy nàng dọn dẹp đồ trên bàn, ho nhẹ một tiếng, mở miệng hỏi: " Làm bài tập xong rồi hả?"

Phác Thái Anh nghe vậy liền quay đầu nhìn thấy Lạp Lệ Sa buông quyển sách đang nhìn nàng. Liền gật đầu nhẹ giọng ừ một tiếng.

Lạp Lệ Sa cười một cái, ngoắc ngoắc ngón tay với nàng " Tới đây, tiểu nữ hài". Không biết có phải vì nàng nhỏ hơn mình quá nhiều tuổi, nên Lạp Lệ Sa ít khi nào gọi tên Phác Thái Anh mà thường gọi mấy cái danh xưng gần gũi kiểu như tiểu nữ hài còn có tiểu khả ái.

Phác Thái Anh đối với việc nàng xưng hô như thế tập mãi cũng thành thói quen, gật đầu một cái, rất tự nhiên đi đến, vừa tới bên cạnh, liền bị Lạp Lệ Sa kéo, để nàng ngồi lên đùi đối phương.
Tóc vàng mỹ nhân trên người có mùi bạc hà bao lấy nàng, nguyên bản nữ hài liền e lệ một bên tai đỏ lên, nhưng nàng không có giãy dụa, ngược lại thập phần thuận thảo ngồi yên, tựa vào ngực alpha.

Lạp Lệ Sa ôm tiểu nữ hài trong ngực mềm mại, vuốt ve lưng nàng, nhu thanh âm hỏi, " Hôm nay ở học viện thế nào, hết thảy đều ổn chứ?"

" Tốt " Thiếu nữ mặt hồng nhạt gật đầu một cái, nhu thuận đáp lời.

" Ừ, trước mắt có ngày nghỉ ngắn, tiểu nha đầu có muốn đi nơi nào chơi không?" Lạp Lệ Sa hỏi tiếp, giả bộ không quan tâm mà hỏi, cẩn thận cất giấu tâm tư.

" Không có" Phác Thái Anh lắc đầu, nhưng nữ hài thông tuệ rất nhanh lĩnh hội ý tứ trong lời nói nữ nhân, nhỏ giọng hỏi " Điện hạ thì sao ? muốn đi đâu hả?".

" Gọi Lệ Sa , không muốn bị gọi là điện hạ, có một chổ muốn đi, Mạn Lạp Tinh, nơi đó cách xa Ðế Tinh nhưng phong cảnh rất đẹp, vô cùng thích hợp nghỉ hè. Phác Thái Anh tiểu thư có nguyện ý ở ngày nghỉ cùng chị đến đó không?".
Nàng nheo mắt, nhìn tiểu nữ hài trong ngực gương mặt nghiêm túc.

Phác Thái Anh sửng sốt, sắc mặt càng thêm đỏ. Cúi đầu dấu đi ngượng ngùng, đáp nhẹ một tiếng " Được, điện...".

" Sao ?"

" Lệ Sa" Tiểu nữ hài hướng về phía nàng cười cười, gương mặt ngây ngô, đáng yêu động lòng người. Không biết làm sao, Lạp Lệ Sa lại muốn vào ban ngày khiến nữ hài ở dưới thân nàng run rẩy, nguyên bản tâm khó nhịn giờ phút này lại xuẩn xuẩn động dục. Không nhìn được cuối đầu dí sát vào Phác Thái Anh .

Nữ hài co rúm thân thể, theo bản năng muốn lui về phía sau, lại bị Lạp Lệ Sa nắm chặt eo, lấn lên trước, ngậm cánh môi.

Bốn phiền mềm mại chạm nhau, không khí trở nên mập mờ. Lạp Lệ Sa cạy răng nữ hài tử, đưa đầu lưỡi đi vào, quấn giao với lưỡi của nàng. Nữ hài trong ngực vì hôn nhiệt liệt mà trở nên mềm nhũn, cổ ngẩng lên làm cảm giác tê mỏi bắt đầu dâng từ sống lưng lên, tuyến thể bên gáy từ từ phồng lên, trong không khí chậm rãi từ từ tràn ra hơi thở ngọt ngào của omega.
Hôn quá nồng nhiệt khiến hô hấp của nữ hài trở nên khó khăn, nàng nắm chặt vạt áo choàng tắm của Lạp Lệ Sa, phát ra giọng thấp nức nở. Vô luận bao nhiêu lần, tiểu nữ hài còn không tiếp nhận được nụ hôn từ nàng. Tính trừng phạt dùng hàm rãng khẽ cắn cánh môi của nữ hài, để lại dấu vết nhợt nhạt. Lạp Lệ Sa mới chấp nhận kết thúc nụ hôn này, hôn khóe miệng nữ hài dây ra một sợi dây bạc mơ hồ " Tiểu nữ hài, lão sư sinh học có nói sự không giống nhau giữa alpha nữ tính và omega không?"

Thanh âm nàng êm dịu, hướng dẫn từng bước, nghiêm chỉnh giống như đang giảng bài. Phác Thái Anh nghe được trong câu hỏi của nàng có điểm bất thường, khuôn mặt nhỏ nhắn liền đỏ lên.

" Biết..." Nhỏ giọng đáp, tiểu nữ hài xấu hổ xác nhận.

" Thế... có từng nhìn qua nơi khác nhau của nữ alpha chưa, em hình như gặp qua rồi, chắc là em đã quên, có muốn hay không nhìn lần nữa, ừ, trước khi kết hôn, thế nào ?" Lạp Lệ Sa dẫn dụ, biểu tình thuần khiết muốn chết.
Cựa quậy một cái, Phác Thái Anh từ đùi nàng ngồi dậy, vội vàng chạy đi " Em muốn đi ngủ".

Lạp Lệ Sa nhanh tay lẹ mắt kéo nàng trở lại, hơi dùng sức áp đảo trên ghế sofa " Lại muốn chạy, tiểu nha đầu, tối nay chị sẽ không để em chạy mất".

Phác Thái Anh thất thố nghe nữ nhân tuyên ngôn, đưa tay khẽ đẩy bả vai đối phương, suy yếu phản kháng " Lệ Sa , không cần" tin tức tố của alpha đang đè trên người nàng càng lúc càng nồng nặc, hơi thở quá mức cường thế khiến omega run rẩy thần phục. Nàng nghĩ phản kháng, alpha đè ép trên người lại cúi đầu, đem mặt vùi vào trong cổ che dấu dưới làn tóc đen, một ngụm ngậm lấy tuyến thể yếu ớt của omega.

Thân thể nữ hài run lên, tin tức tố trên người không thể ức chế lập tức đáp lại trêu đùa của alpha, từ từ lọt vào vực sâu của du͙© vọиɠ.
Đầu lưỡi ướŧ áŧ liếʍ qua tuyến thể sung sướиɠ , tiểu nữ hài cả kinh hốt hoảng đẩy vai nàng, dùng ý niệm còn sót lại cuối cùng phản kháng " Không được, Lệ Sa, Không được....".

Alpha làm xằng làm bậy không thèm để ý đến nàng, cứ ngoan cố liếʍ liếʍ cổ nàng. Một đường đi xuống, lưu lại dấu vết ái muội. Bàn tay tán tỉnh liền cởi bỏ áo ngủ đơn giản của omega, ôn đầu vai tuyết trắng mượt mà, vừa lưu lại dấu vết vừa ái muội hỏi nhỏ " Nơi nào không được?".

" Nơi này sao?" Nàng đem môi rõi xuống xương quai xanh tinh xảo, chậm rãi kéo áo ngủ nữ hài rơi xuống hông, hôn bộ ngực xinh xắn đáng yêu " Nơi này hả?"

Nữ hài ở dưới thân thể nàng run rẩy, sợ hãi kêu ' Lệ Sa "'.

" Nga, chị đã biết, là nơi này" Nàng ấm áp hôn lên ngực mềm mại, đầu lưỡi quét qua hạt đậu hồng hào đứng thẳng.
Một ngụm, cắn xuống.

" Ngô... Lệ Sa ... Thật khó chịu... Không cần..." cảm giác tê dại từ ngực truyền lên tai, xông thẳng đến đỉnh đầu. Vô hạn trống không giống như bị phóng đại lên, cảm giác chua xót bên hông dâng lên, chổ sâu nhất của thân thể chảy ra chất lỏng. tựa hồ muốn đem tiểu huyệt trống không lấp đầy.

Lạp Lệ Sa ôm sát nàng, đầu lưỡi quét qua bộ ngực mềm mại, khẽ ngẩng đầu. Viên đậu đỏ trên ngực bị nàng liếʍ liếʍ dính một ít thủy quang, bởi vì bại lộ trước mặt người mà khẽ run. Lạp Lệ Sa nhẹ chạm thân thể nàng, hai tay ở nữa người trên tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi xuống, bàn tay chạm vào da thịt vô cùng mịn màng, làm người yêu thích không buông tay.

Tiểu hài tử nho nhỏ dưới thân nàng thở gấp, dẫn dụ Lạp Lệ Sa du͙© vọиɠ trên người càng nồng nặc. Nàng vẫn nhẫn nại, vô cùng kiên nhẫn trêu chọc tiểu nữ hài trong ngực " Tiểu bảo bối ngoan, một hồi nữa sẽ không còn khó chịu".
Phác Thái Anh cắn môi dưới, bởi vì tin tức tố của alpha hấp dẫn, nàng căn bản không có cách nào phản kháng đối phương một bước tiến công. Tay Lạp Lệ Sa bò đến bên eo mảnh khảnh, hai tay bắt lấy quần áo còn treo trên người, hung mãnh lột xuống toàn bộ.

Trong nháy mắt, tiểu nhân tuyết trắng gần như tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ xuất hiện phía dưới nàng, chỉ còn qυầи ɭóŧ màu hồng tội nghiệp mặc trên người, che đi nơi tư mật cuối cùng.

Cảm giác xấu hổ mãnh liệt khiến tiểu nữ hài nằm trên ghế sofa co rút thân thể, cố gắng che dấu thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ. Alpha cường thế làm sao cho phép nàng tránh né, vội vàng đem người chen giữa hai chân tiểu nữ hài. Ðem hai chân thon dài trắng nõn của nàng ôm lấy, đặt hai bên hông mình.

Cường thế, làm nơi tư mật của tiểu nữ hài hoàn toàn lõα ɭồ trước mắt mình.
Tiểu nữ hài phản xạ có điều kiện muốn kẹp khẩn hai chân mìn, nhưng bởi vì Lạp Lệ Sa thân thể, chỉ có thể vững vàng kẹp lấy vòng eo mảnh khảnh của đối phương. Lạp Lệ Sa rên lên một tiếng, đưa tay nhẹ vỗ tiểu mông đối phương. Ngón tay dài móc lấy lưng qυầи ɭóŧ màu hồng, đễ dàng xé rách qυầи ɭóŧ của Phác Thái Anh .

Tiểu đoá hoa đáng thương không còn được che chắn, hoàn toàn bại lộ dưới mắt alpha, omega xấu hổ đưa tay che đi chổ kín, cắn môi dưới khẽ thở " Lệ Sa , không nên nhìn" Đây là một chuyện quá mức xấu hổ.

Lạp Lệ Sa đẩy hai tay nàng, tầm mắt rõi vào giữa hai chân nàng " Tại sao không nên nhìn, tiểu nữ hài, bộ dàng của nàng rất đẹp" Giữa hai chân trắng trẻo như phấn, hai mảnh cánh hoa màu hồng ngượng ngùng xinh đẹp tuyệt trần lưa thưa phương thảo thấp thoáng khẽ mở ra. Nụ hoa phấn nộn như ẩn như hiện, huyệt động giấu ở trong cánh hoa vì động tình mà dính nước, mang theo ẩm ướt mị người.
Lạp Lệ Sa liếʍ liếʍ môi, đưa ngón tay dò vào hoa huyệt nữ hài. Nơi đó run lên một cái, miệng nhỏ hõi mở ra, muốn đem cái gì đó hút vào.

Tiểu nữ hài nhẹ thở một tiếng, có chút khó nhịn gọi điện hạ " Lệ Sa ..." Nảng rất khó chịu, tổng cảm thấy thân thể trống rỗng vô cùng đau đớn.

Lạp Lệ Sa cúi đầu, nhìn vào đôi mắt màu xanh thẳm. Vừa xoa động huyệt của nàng, vừa thấp giọng hỏi " Tiểu khả ái còn nhớ lúc nãy chị hỏi câu gì không? Nơi này là âm hoa của omega, cũng là nơi dùng ðể sinh sản đúng không?".

" Ừ... A... Lệ Sa ... Thế này thật khó quá..." Tiểu nữ hài cắn môi, thấp giọng kháng nghị.

" Em ngoan, trả lời chị nào, nõi này là nơi nào ?" Nàng chợt đem ngón cái để lên thịt khấu sưng trướng của nữ hài, nhẹ nhàng xoa động. Nụ hoa yếu ớt bởi vì bị giày xéo mà đỉnh lên đứng thẳng, tiểu nữ hài thở hổn hển, nắm chặt quần áo Lạp Lệ Sa , thở gấp nói " Ðây là... đây là... A.. Ừ... Ðây là âm đế".
" Ngoan, đúng rồi, lão sư sinh học dạy không lầm người. Alpha âm đế sẽ như thế nào nhỉ tiểu bảo bối... nói... tiếp tục nói cho chị biết" Nàng hướng dẫn từng bước, nhưng Phác Thái Anh cảm thấy nàng ác liệt đến tột đỉnh.

Cắn môi dưới, Phác Thái Anh xấu hổ tiếp tục trả lời " Sẽ... sẽ bởi vì tin tức tố... A... tin tức tố... trướng đại cương lên... ừ... trở thành tính khí" Thân thể dường như bị tước đoạt hết thảy cảm giác, cảm giác duy nhất rơi vào giữa hai chân bị alpha xoa trên hạt đậu.

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ tê dại khiến người muốn ngừng cũng không được, vừa yêu vừa hận. từng dòng lại từng dòng nước từ mật huyệt chảy ra, đem Phác Thái Anh ép đến cắn môi, phát ra tiếng rêи ɾỉ đứt quãng.

Lạp Lệ Sa cúi đầu, cắn môi của nàng, khẩn khẩn hôn nàng, tay ở dưới tăng nhanh tốc độ. Không lâu sau, tiểu nữ hài ưỡn ngực, thân thể cứng đờ, run lên một cái đạt đến đỉnh núi.
Tiểu cao triều qua đi, Phác Thái Anh xụi lõ thân thể, rơi vào ghế sofa. Lạp Lệ Sa nhẹ nàng hôn lên cái trán lấm tấm mồ hôi, ngón tay còn đang ở miệng huyệt trấn an. lướt qua cán hoa ướŧ áŧ, ngón tay dính chất lỏng trơn trượt.

Lạp Lệ Sa mở rộng áo ngủ của mình, đem tiểu nữ hài ôm vào trong ngực tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mình. Tính khí alpha đã hoàn toàn trướng đại không chút nào cách trở mà ðè trên mật huyệt trào nước của omega. đỉnh chóp dính chất lỏng ma sát qua lại.

" Tiểu nữ hài, cảm nhận được không, ðây là tính khí alpha, em có muốn nhìn nàng một chút không?" nữ nhân cởi bỏ áo ngủ, vén tóc vàng sang một bên, bộ ngực mềm mại đặt khéo léo trên thỏ ngọc của tiểu nữ hài. Ðỉnh chóp như có như không cọ sát, một tia tê ngứa chạy qua bụng nhỏ.

tiểu nữ hài mở mắt, e lệ cúi đầu, quét qua thân thể alpha tóc vàng, bộ ngực no đủ thoạt nhìn mê người, vòng eo mảnh khảnh cứng rắn có lực, bắp thịt hoa mỹ thập phần sáng tỏ. Tứ chi thon dài, mềm mại lại không mất đi lực đạo.
Thân thể Lạp Lệ Sa điện hạ hết sức thàn thục mê người, nữ tính so với nàng còn có mấy phần.

Phác Thái Anh mặt hồng nhạt, đối với khối thân thể mềm mại này nàng cũng không sợ hãi. thậm chí có chút thích. Nhưng ở giữa hai chân điện hạ lại đứng thẳng côn ŧᏂịŧ, để cho nàng có chút hốt hoảng.

Nàng thật sự quá mức to lớn, lúc điện hạ giang hai chân ra, phô bày đỉnh chóp trào ra chất trắng giữa hai chân nàng. Tiểu nữ hài có thể rõ ràng cảm nhận được tín khí điện hạ truyền đến hơi ấm, theo bản năng, đem mông nhỏ nhích ra xa một tí. có chút vô thố kêu " Lệ Sa ... nàng thật to...".

Tiểu đậu tử giữa hai chân nàng có chút xíu, nhưng của điện hạ lại lớn như vậy

Alpha thật sự quá đáng sợ.

Lạp Lệ Sa tách đầu gối nàng ra, côn ŧᏂịŧ như cũ vẫn chống lên nàng không buông, đỉnh eo một chút cọt xát hạt đậu của tiểu nữ hài, trêu đùa xoa lấy nụ hoa tươi mới sắc tình " Đừng sợ, để nàng chào hỏi với em".
Tiểu nữ hài rụt thân, lúc alpha mềm nhẹ cọ cọ, liền tràn ra chất lỏng da^ʍ mỹ. Chổ sâu thân thể tê dại siết lại, nàng ôm vai Lạp Lệ Sa , cắn môi mềm mại gọi: " Lệ Sa..." mặc dù bị tiêu ký, mặc dù đã hoàn toàn thần phục tinh tức tố, vô lực phản kháng trầm luân cùng du͙© vọиɠ. tiểu nữ hài vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Alpha trêu đùa để nàng ở trong du͙© vọиɠ đau khổ, nàng nghĩ muốn được an ủi cũng không biết cách nào ðể đạt được. Theo bản nãng, càng thêm dùng sức kẹp chặt hai chân, cả thân thể nhỏ bé treo trên người Lạp Lệ Sa , đem tiểu huyệt ướt rối tinh rối mù cọ lêи đỉиɦ côn ŧᏂịŧ alpha.

Sóng nhiệt một trận rồi một trận ôn nhu đánh tới, tạm thời vuốt lên thịt đậu đau đớn, tiểu nữ hài đung đưa mông nhỏ, phát ra tiếng hừ nhẹ thoải mái. Lạp Lệ Sa cúi đầu, hôn đôi mắt nàng thoải mái nhắm lại " Tiểu khả ái, biết alpha làm sao tiêu ký omega của mình không ?" Nàng theo tiết tấu của Phác Thái Anh không nhanh không chậm đung đưa vòng eo, vô cùng kiên nhẫn mà trêu tiểu nữ hài.
Phác Thái Anh lắc đầu, rầm rì gọi nàng " Lệ Sa ... khó chịu..." Hảo toan thật là ðau, thật hy vọng có cái gì an ủi chính mình. Bị alpha đem hết thủ đoạn câu dẫn khiến omega khó nhịn thần phục, liên tục thở gấp còn mang theo chút nức nở.

" Muốn sao? Vậy sao trước kia lại chạy trốn hả? tiểu nha đầu mạnh miệng" Suy nghĩ hơn một tháng nàng lo lắng omega khát vọng tình yêu, thân thể không được thỏa mãn, không tiếc sức dẫn dụ tiểu nữ hài, lại ăn không được, khiến Lạp Lệ Sa có chút nhỏ mọn nhớ thù.

Nhìn Omega hoàn toàn bị lạc ở trong du͙© vọиɠ, Lạp Lệ Sa quyết định không làm khó nàng, nặng nề cọ sát lấy đậu đỏ của nàng mấy cái, tính khí quét đến dâʍ ɖị©ɧ từ cánh hoa chảy ra, đem to lớn đỉnh đâm vào huyệt khẩu phun nước. Lạp Lệ Sa nhẹ thở hổn hển, siết vòng eo mảnh khảnh của tiểu nữ hài, chậm rãi đem côn ŧᏂịŧ trầm vào trong mật huyệt.
Tính khí to lớn liền đâm vào mật huyệt đã đầy đủ nước, ủi thẳng nếp uốn ở trong vách tường mềm mại bên trong. Cảm giác no trướng từ giữa hai chân truyền đến, tiểu nữ hài ôm chặt người Lạp Lệ Sa , đem khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào bên trong ngực mềm mại, ngừng thở cố nén thân thể như bị chẻ hai.

Hai chân nàng dạng rộng ở dưới Lạp Lệ Sa , giữa hai chân, mảnh cánh hoa hàm chứa côn ŧᏂịŧ alpha to lớn. Đôi mắt nàng xanh thẳm bịt kín một tầng nước mắt, nhìn Lạp Lệ Sa điềm đạm đáng yêu kêu " Lệ Sa... Đau..." Này là rất đau, nhưng đau lại mang cảm giác rất khác.

Vách tường mềm mại bên trong bởi vì phản ứng sinh lý, theo bản năng nhanh co rút, muốn đem dị vật trong thân thể đẩy ra ngoài. tiểu nữ hài cảm thụ sự khẩn dồn ấm áp của Lạp Lệ Sa , hít một làn hơi lạnh: " Đừng kẹp, tiểu này nọ xấu xa, chị cũng rất đau" Nàng giơ tay vỗ lên mông nhỏ của omega.
" Buông lỏng một chút, tiểu gia hỏa, một lát sẽ hết đau" Hai tay nàng bành đầu gối Phác Thái Anh , đem tính khí chính mình đi sâu hơn vào trong thân thể omega.

" Lệ Sa ..." Phác Thái Anh bị nàng hung hăng tiến vào, lại mãnh liệt đẩy ra, thối lui ra miệng huyệt , lại một lần nữa đâm vào chổ sâu. Trầm trọng mà hữu lực dường như đâm thẳng vào trái tim nàng, tâm cũng nhảy lên " Lệ Sa ...".

Tiểu thân thể omega thuận theo tiết tấu loạng choạng của Lạp Lệ Sa , ngay cả rên rĩ cũng theo tốc độ cao thấp của đối phương.

" Ừ... A... Lệ Sa ... Quá nhiều... quá nhiều..." Nàng ôm vai alpha, ở bên tai nàng kêu khóc. Quá nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm khóe mắt nàng chảy ra nước mắt sinh lý

Lạp Lệ Sa thở hổn hển, dùng sức ra vào hoa tâm tiểu nữ hài. Nơi này nóng bỏng ấm áp đem nàng siết khẩn như thế, khẩn khẩn mυ"ŧ vào khiến nàng lưu luyến quên động ' Không... ừ... tiểu nữ hài, lúc này chỉ mới bắt đầu, chị bảo đảm, chị sẽ cho em nhiều vui vẻ".
Nàng thở hổn hển, ôm lấy hai chân thon dài của tiểu nữ hài, áp lên trước ngực.

Cánh hoa nộn hồng cắn côn ŧᏂịŧ đột nhiên hiện ra, Lạp Lệ Sa nhìn hình ảnh phương thảo lưa thưa, cửa động hồng hào cắn chính mình còn tiết ra nước da^ʍ mỹ, đè ép chân omega, mạnh mẽ đi vào thân thể nàng.

Bắp đùi mềm mại đυ.ng vào cái mông nhỏ ưỡn cao của tiểu nữ hài phát ra âm thanh " bạch " một tiếng, đột nhiên xâm nhập làm tiểu nữ hài hô tên Lạp Lệ Sa .

Côn ŧᏂịŧ to lớn một lần lại một lần đi vào bên trong mật huyệt omega, trong lúc ra vào phát ra thanh âm da^ʍ mỹ tiếng nước, thân thể đυ.ng chạm tạo ra tiếng bạch bạch bạch. Lạp Lệ Sa đè ép chân tiểu nữ hài, cấp tốc đem nàng hung hăng thao trên ghế sofa.

Thân thể trở nên dính nhớp, hai người quấn quýt càng lúc càng khẩn.

" A..." Lại một lần nữa hung hăng bị tiến vào, Phác Thái Anh đột nhiên căng cứng thân thể.
Quá sâu, quá sâu.

Lạp Lệ Sa thẳng lưng, mội một lần rút ra rồi xâm nhập, lực đạo đều mạnh như thế. Mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ giống như thủy triều đem Phác Thái Anh bao phủ, khiến cho nàng giống như người chết chìm cuối cùng tìm được cái phao, ôm thật chặt Lạp Lệ Sa" Lệ Sa... Lệ Sa ... không được... muốn không được...".

Nàng ngửa đầu, rêи ɾỉ lung tung, ôm thật chặt Lạp Lệ Sa , kích động mà nước mắt sinh lý chảy thành dòng xuống má, khuôn mặt nhỏ nhắn khóc lóc đến mơ màng hồ đồ.

Lạp Lệ Sa cúi đầu hôn nàng, vừa hung hăng thao nàng, tính khí to lớn ra khỏi lại kéo theo dâʍ ɖị©ɧ, đem chổ giao hợp của các nàng ướt rối tinh rối mù. Liếʍ liếʍ nước mắt trên má nàng, Lạp Lệ Sa ở phía trên nàng khàn khàn nói: " Tiểu gia hỏa, kiên trì một chút... ừ... rất nhanh.. rất nhanh liền đến".
Nàng ôn nhu hôn nàng, phía dưới càng hung ác ra vào. Tiểu nữ hài cảm thấy chính mình sẽ bị nàng thao đến chết, thần trí trở nên mờ mịt. Thân thể hỏa diễm nóng rực dâng lên, cọ sát càng sinh ra nóng bỏng. Chổ sâu thân thể trào ra mật dịch cuồng cuộn không ngừng, từ nơi giao hợp chảy ướt cả ghế sofa.

" Lệ Sa ... Lệ Sa ..." Nàng cảm thấy chính mình đang đi về phía vui vẻ vô biên, đôi môi hồng nhạt không ngừng gọi tên điện hạ. Thịt nhận ra vào càng lúc càng nhanh và hung ác, thân thể đung đưa theo tiết tấu kịch liệt.

" A... Lệ Sa ... Lệ Sa ... Không cần... không cần đi vào nữa..." Nàng kêu khóc, lại bị alpha chuyển tư thế tiến vào sâu hơn nữa.

" A... Lệ Sa ... Nhanh một chút... A... nơi đó... liền là nơi đó.... nơi đó thật khó chịu...".

" A... Lệ Sa ... Không cần... Ô..." Tiểu nữ hài đột nhiên há miệng, cắn bả vai trắng như tuyết của Lạp Lệ Sa , hai tay ôm chặt lấy eo Lạp Lệ Sa , đem mặt chôn vào tóc vàng của nàng.
Nàng toàn thân run rẩy, vách tường bên trong không ngừng co rút khẩn khẩn mυ"ŧ côn ŧᏂịŧ alpha. Một dòng nước ấm từ trong cơ thể trào ra, xối trên thịt nhận. Lạp Lệ Sa ôm nàng thật chặt, nhẫn nại không ngừng cảm nhận kɧoáı ©ảʍ bị hút vào. Hảo một hồi, rốt cuộc thân thể omega vượt qua cao trào mềm nhũn, hoàn toàn rơi vào trong tay Lạp Lệ Sa .

Tiểu nữ hài đem khuôn mặt nhỏ nhắn vùi trong ngực alpha, gương mặt vô thức cọ bộ ngực tuyết trắng của nữ nhân, chà sát đỉnh chóp nụ hoa, thở gấp kêu " Lệ Sa .. Lệ Sa ...".

Nàng ở trong ngực đáng yêu làm nũng, đem Lạp Lệ Sa nhẫn nại hỏa khí hoàn toàn đánh tan. Nhẹ suyễn một tiếng, Lạp Lệ Sa chửi nhỏ " Muốn chết sao tiểu gia hỏa...".

Sau đó ôm chặt tiểu nha đầu trong ngực, tính khí chôn ở trong thân thể nàng một lần nữa hung hẵn cử động.
*****

Vote cho mình nhá 🌟