[LICHAENG] NGHIỆN

015

Mới vừa trở lại khách sạn, Lạp Lệ Sa đã cảm thấy cỗ khô nóng từ tim vọt ra, trào khắp tứ chi toàn thân. Bàn tay nắm vào nhau trở nên nóng bỏng. Quả thực doạ sợ Phác Thái Anh .

" Thế nào , Lệ Sa?" tiểu nữ hài có chút hốt hoảng hỏi, lại bị Lạp Lệ Sa nắm tay đi về phía trước, trên người alpha đầy tin tức tố nồng nặc, nữ hài bén nhạy rất nhanh liền nhận ra tinh tức tố trên người nữ nhân. Cơ hồ chân chịu không nổi mà mềm nhũn, lảo đảo một cái ngã lên lưng Lạp Lệ Sa .

" Lệ Sa chị..." nàng dính trên lưng Lạp Lệ Sa , nhận ra thân thể chính mình căn bản không có ở trạng thái khống chế, rất nhanh sẽ hiểu alpha của mình đang ở tình trạng gì, không khỏi đỏ mặt.

Các nàng lúc này trở lại khách sạn, giờ phút này Lạp Lệ Sa cũng không có xách theo cái gì nặng. Nàng trở tay, đem tiểu nữ hài ôm vào trong ngực, gắt gáo đem nàng đè ở trong ngực, ngửi mùi hương dẫn dụ nàng, khó nhịn nói " Thái Anh , chúng ta phải nhanh trở về, giống như phát tình kỳ của ta đến rồi".

Vì không để cho tiểu nữ hài sợ hãi, Lạp Lệ Sa giải thích không xác định. Phác Thái Anh ở trong ngực nàng gật đầu một cái, hai người bước chân rất nhanh, một hồi liền vào thang máy.

Vào giờ này, khách sạn rất ít người, hai người ôm nhau tựa vào góc thang máy, khẩn khẩn ôm chặt nhau. thân thể Lạp Lệ Sa quá nóng, khiến cả người Phác Thái Anh nhũn ra, nàng tựa vào ngực Lạp Lệ Sa , nhẹ nhàng cọ sát, giống như một chú mèo con.

Tiền phát tình kỳ, Lạp Lệ Sa cũng không có nhanh mất lý trí, nhưng ở xung quanh đều là mùi thơm như trêu ghẹo kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng. Nàng ôm thân thể tiểu nữ hài, hôn lên đôi môi nhu nộn của nàng.

Nụ hôn nóng bỏng xâm nhập vào trên môi Phác Thái Anh , tiếng nước da^ʍ mỹ chảy dài bên môi. Tiểu nữ hài khó nhịn phát ra tiếng rêи ɾỉ, Lạp Lệ Sa căn bản càng thêm vội vàng. Bàn tay thon dài vuốt ve bộ ngực Phác Thái Anh , vội vàng nắn bóp, ở trong thang máy chật chội không khí càng thêm nóng bỏng.

Phác Thái Anh hô hấp dồn dập, bị Lạp Lệ Sa xoa loạn quần áo, hai tay khẩn khẩn níu lấy y phục của Lạp Lệ Sa , kiều kiều nói " Lệ Sa ... Lệ Sa... Không cần... Chúng ta về phòng trước có được không ?".

Thân thể của nàng vì bị alpha động tình mà khiến cho rối tinh rối mù, nhưng vẫn nhớ nơi này là công cộng, vạn nhất thang máy ngừng lại thì làm sao bây giờ.

Nhưng rất hiển nhiên, Lạp Lệ Sa đã đợi không kịp, một tay đưa vào trong vạt áo của Phác Thái Anh , gấp gáp giải khai nút áσ ɭóŧ của nàng, không có chút nào cách trở, phủ lộng nàng, hoạt nị mềm mại, một tay gấp gáp vò đáy váy, an toàn đi vào bên trong qυầи ɭóŧ, vuốt ve một mảnh ướŧ áŧ

Mật dịch của Phác Thái Anh thấm ướt thật mỏng qυầи ɭóŧ, ấm áp ướt mềm làm Lạp Lệ Sa muốn khó thở. Nàng vừa gấp gáp hôn lấy tiểu nữ hài của chính mình, ở trên cần cổ nàng hôn xuống, vừa đè nén vừa thở dốc " Thái Anh ... tiểu bảo bối của ta.. Ta rất khó chịu".

Nàng mau bị cái triều bức này làm cho điên rồi, lần này tình triều vừa nhanh vừa mạnh, làm alpha thuần thục cũng bắt đầu cảm thấy ứng phó không kịp.

Phác Thái Anh ngước cổ, nhận lấy nụ hôn của alpha, mềm nhũn đáp lại " Lệ Sa , Lệ Sa .. Chờ một hồi, Lệ Sa , dừng lại, trở về trước có được không ?" nàng hít khí, đáp lời đều thở không ổn, còn muốn khước từ nữ nhân đang đè éo nàng ở thành thang máy.

Lạp Lệ Sa còn có chổ cố kỵ, ngón tay cách qυầи ɭóŧ xoa cánh hoa Phác Thái Anh , xoa một hồi thấm ướt một mảnh lớn mật dịch. Ái muội rêи ɾỉ ở trong thang máy vang lên, rất nhanh đã đến tầng lầu của các nàng, đinh một tiếng, cửa thang máy mở ra, Lạp Lệ Sa gấp gáp ôm lấy nữ hài bị nàng dằm vặt đến y phục hỗn độn đi ra, bước nhanh về phía phòng mình.

Mở cửa phòng phức tạp, Lạp Lệ Sa mạnh mẽ đá văng cửa phòng, lắc mình một cái, liền đem nữ hài ở trong ngực, đặt lên cửa, đυ.ng vào cửa phát ra một tiếng thật lớn, đùng một cái đóng lại.
Nụ hôn nóng bỏng không ngừng rơi xuống cổ Phác Thái Anh , Lạp Lệ Sa xé rách y phục trên người nàng, đem nàng đẩy lên cao, lộ ra hai vυ" đáng yêu, . Thỏ ngọc trắng nõn ở trước mắt mở ra, nữ nhân gấp gáp một ngụm nuốt vào, đỉnh tuyết trắng bị cắn thành một mảnh hồng mai, Phác Thái Anh bị đau khóc sụt sùi " Lệ Sa , bị cắn, đau ".

Nàng kiều kiều rêи ɾỉ để Lạp Lệ Sa cảm thấy càng thêm khô nóng, nàng vội vàng hàm chứa tiểu nữ hài, hai tay ở trên người nàng du tẩu, dùng sức xoa cái mông cao vυ"t của nàng, rút khí rêи ɾỉ " Tiểu bảo bối, giúp ta một chút, giúp ta một chút".

" Lệ Sa , Lệ Sa ..." Phác Thái Anh hỗn loạn mê ly, thân thể càng phát khô nóng, nàng nhận nụ hôn từ nữ nhân, ôm đầu nàng chôn vào trong ngực, hai tay nắm chặt tóc vàng mềm mại của nàng " Em nên, ừ, em nên làm như thế nào ?".
" Y phục, y phục, giúp ta cởi" Lạp Lệ Sa nhắc nhở omega của mình, hai tay gấp gáp cởi bỏ váy của nữ hài, cùng nút áo, đem y phục mỏng manh lột xuống.

Phác Thái Anh vừa đem quần hoàn toàn cởi xuống, vừa giúp đỡ Lạp Lệ Sa cởi bỏ trói buộc trên người. Nàng biết alpha đã chịu không nổi, cho nên động tác vô cùng nóng lòng. Ngón tay mảnh khảnh rơi trên nút áo sơ mi của Lạp Lệ Sa , hốt hoảng cởi, nhưng bởi vì động tác Lạp Lệ Sa phập phồng khiến cho nàng không sao cởi được.

Tiểu nữ hài mặt đỏ lên, bởi vì mình không kịp trợ giúp vào phát tình kỳ thì alpha sẽ hỏng mất, gấp gáp mau khóc lên " Lệ Sa , Lệ Sa , làm sao bây giờ, không cởi được, không cởi được '.

Nàng một lần lại một lần khẽ gọi alpha của nàng, giống như tiểu miêu chỉ biết khóc sụt sùi, khiến cho Lạp Lệ Sa càng muốn hung hăng thao nàng, Lạp Lệ Sa hốt hoảng hôn nàng, đem tay nàng nắm ở đằng trước, chổ nút khoá quần, khàn khàn trấn an " Tiểu ngu ngốc là nơi này ".
Nàng vừa hướng dẫn nữ hài, vừa đem quần mình cởi ra. Phác Thái Anh thật biết điều, nghe lời đem trói buộc bên dưới của Lạp Lệ Sa kéo xuống, qυầи ɭóŧ gợi cảm màu đen ở ngón tay nữ hài kéo mà theo quần dài rơi xuống đất, hạ thân Lạp Lệ Sa trong nháy mặt trần trụi. Tính khí to lớn ở dưới áo sơ mi trắng tinh lộ ra đầu.

Tính khí đứng thẳng rốt cuộc thoát khỏi mọi trói buộc, đằng đằng sát khí chỉ vào người nữ hài. Lạp Lệ Sa cúi người, đem tay trái đặt ở cánh cửa ở trên đầu Phác Thái Anh . Tay phải nâng lên chân mảnh khảnh thẳng tắp của nàng, thở hổn hển nói " Thái Anh , tiểu bảo bối của ta, ôm chặt ta, để ta đi vào nàng ".

Phác Thái Anh theo lời ôm cổ Lạp Lệ Sa ,chân quấn quanh thắt lưng Lạp Lệ Sa , đem tiểu huyệt ướt nhẹp còn mặc qυầи ɭóŧ, tiến đến chổ tính khí, lắc mông cọ xát. Cắn môi dưới, trong miệng không ngừng rầm rì nói " Ừ đi vào, Lệ Sa , đi vào ".
Nàng gấp gáp thúc giục, nhiệt tình làm người cảm thấy bất khả tư nghị. Lạp Lệ Sa vuốt ve tiểu qυầи ɭóŧ bị dâʍ ɖị©ɧ làm cho ướt đẫm. Ngón tay kéo qυầи ɭóŧ mỏng manh của nàng sang một bên, đem tiểu huyệt ướt nhẹp của nàng lộ ra ngoài.

Nơi đó nước chảy, lông mao lưu thưa hoàn toàn bị ướt đẫm, hoàn toàn không ngăn được cánh hoa tươi mới. Tiểu nữ hài của nàng đã hoàn toàn ướt, căn bản không cần làm tiền hí, nữ hài của nàng có thể hoàn toàn tiếp nhận nàng.

Lạp Lệ Sa thở nặng nề bên tai tiểu nữ hài, khàn khàn rêи ɾỉ bảo " Thái Anh , giúp ta, mở ra chính nàng, mang ta đi vào ".

Nàng quá nóng, khó chịu cả người run rẩy, tính khí đau đớn cần tiểu huyệt omega an ủi, cầm ngâm mình trong nhục bích hoan ái ướŧ áŧ, nàng dùng hạ thân của mình đâm lung tung, đáng thương xin tiểu nữ hài tiếp nhận nàng.
Ở tiết sinh học, nàng từng học qua, khiến cho Phác Thái Anh ngây thơ cho rằng Lạp Lệ Sa bị nhiệt triều làm cho điên rồi. Khiến cho alpha luôn chủ động trên giường phải lỗ mãng như vậy. Giống như lúc nàng lần đầu tiên ở nhiệt triều. Tuyến thể của Phác Thái Anh bị tin tức tố của alpha dẫn dụ hết sức đau đớn, nhưng thấy Lạp Lệ Sa ở bộ dáng phát tình kỳ, đành kéo theo một tia trấn định.

Bất kể như thế nào, Lạp Lệ Sa bây giờ hết sức cần nàng. Nàng đưa tay, nhẹ nhàng nắm lấy tính khi trướng đại của alpha, đem qυầи ɭóŧ kéo qua một bên, đặt ở tiểu huyệt không ngừng chảy nước.

Tính khí to lớn nóng đến nổi có thể bốc hơi ở đỉnh chóp, để ở huyệt khẩu mềm mại ướŧ áŧ, khuây khoả làm cho Lạp Lệ Sa không khỏi thẳng lưng, thiển thiển đâm đâm miệng huyệt. Phác Thái Anh ôm lấy đỉnh chóp của nàng, bị nàng đâm hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa xụi lơ trên mặt đất. Nàng một tay dùng sức giữ vai Lạp Lệ Sa , cắn môi kiều mị khóc thút thít " Đi vào, Lệ Sa , mau vào".
Giọng nói gần như ra lệnh, làm cho điện hạ thích ra lệnh lại nhanh chóng thi hành, Lạp Lệ Sa thẳng lưng, mạnh mẽ chui vào trong thân thể nàng.

" A..."

" Ừ..."

Nữ hài rêи ɾỉ cao vυ"t cùng nữ nhân thở dài trầm thấp xen lẫn cùng với nhau, hô hấp nặng nề, thân thể dây dưa với nhau, rốt cuộc vây quanh nhau. Tiểu huyệt ướt mềm bị tính khí to lớn phá vỡ, tầng tầng lớp lớp thịt mềm khẩn khẩn bao lấy tính khí to lớn nóng bỏng của alpha, khẩn khẩn mà nuốt vào.

Lạp Lệ Sa lộ ra nụ cười vui sướиɠ vừa ý, đỡ một chân Phác Thái Anh , khó dằn động đậy, vừa ra vừa vào tiểu huyệt, vừa không có chút nào xấu hổ mà rêи ɾỉ " A, Thái Anh , trời ơi, nàng thật giỏi, đem ta... Ừ.. Đem ta kẹp thật chặt".

Nàng phóng đãng không chút nào che dấu sự vui vẻ của chính mình, làm Phác Thái Anh cắn môi dưới, chôn ở trong cần cổ nàng, nỉ non thật nhỏ " Lệ Sa , đừng như vậy, Lệ Sa , mạnh quá, quá sâu rồi, ô..."
alpha cử động trầm lại thâm sâu. Cơ hồ mỗi một lần đều chạm vào khu vực run rẩy của nàng, đi vào chổ sâu nhất của thân thể nàng. Dịch ấm áp theo tuyến thể mỗi một lần rút ra, chảy xuôi xuống, đem chổ giao nhau của hai người biến thành một mảnh bùn lầy, Thuận bắp đùi chảy xuống, đem bắp đùi trắng như tuyết biến thành một mảnh da^ʍ mỹ.

Mỗi một lần tiến vào, tính khí to lớn phá vỡ tiểu huyệt thấp nhiệt khẩn khẩn ma sát đi qua, mỗi một tấc chạy qua điểm nhạy cảm, chen tràn ra nước phát ra tiếng nước chảy bẹp bẹp ái muội.

Hạ thể có lực giao nhau, phát ra tiếng nước chảy ái muội cùng thân thể vỗ ra tiếng, làm Phác Thái Anh không tự kìm chế được mà rêи ɾỉ " Lệ Sa , Lệ Sa" nàng một lần lại một lần gọi tên alpha, gióng như tiểu sủng vật chỉ ăn cỏ.
Lạp Lệ Sa cắn vành tai nàng, dùng lưỡi linh hoạt trêu chọc, phía dưới không ngừng ra vào nàng, ở cổ nàng phả ra hơi thở nóng ấm, trầm trầm rêи ɾỉ " Ừ, tiểu bảo bối thật là giỏi, bên trong chảy thật nhiều nước, đem toàn bộ của ta..A... Toàn bộ tiến vào ".

" A, Lệ Sa , không cần, không cần mạnh như vậy " tay nhỏ bé của nàng khẩn khẩn bắt được vai áo của Lạp Lệ Sa , đem áo sơ mi trắng tinh bấu thành nhăn nheo. Lạp Lệ Sa dùng sức trừu sáp tuyến thể, hơi thở không yên " Kia, vậy ta nhẹ một chút, như vậy được không ?".

Nàng vừa nói, thật sâu chôn vào trong thân thể Phác Thái Anh , nhanh chóng gia tăng tốc độ. Tiếng nước da^ʍ mỹ đột nhiên chảy tràn ra, đυ.ng vào Phác Thái Anh liên tục rêи ɾỉ " A a a a, Lệ Sa , ừ ừ, Lệ Sa , này nhanh quá Lệ Sa , quá, quá nhanh Lệ Sa".

Nàng rêи ɾỉ đứt quãng, càng thêm dùng sức nắm chặt áo của Lạp Lệ Sa , mũi chân căng thẳng, chân treo ở thắt lưng Lạp Lệ Sa cố gắng nâng lên cao, giãy giụa muốn nâng cao thân thể, muốn tránh thoát trừu sáp của Lạp Lệ Sa .
Tiết tấu thực sự quá nhanh, nàng căn bản không thể chịu được, theo bản năng liền muốn trốn. Lạp Lệ Sa thuận thế, cúi người, liền chuyển tư thế bế nàng lên. Tư thế đột nhiên biến hoá khiến cho Phác Thái Anh phát ra tiếng thét kinh hãi " Lệ Sa" nàng khẩn trương ôm vai Lạp Lệ Sa , hai chân không tự chủ quấn quanh eo Lạp Lệ Sa , ở thắt lưng nàng quấn quýt, khẩn khẩn khoá chặt Lạp Lệ Sa .

Lạp Lệ Sa đem nàng đặt trên cửa, nhìn đôi mắt màu lam của nàng, phía dưới vừa tiến vừa ra, vừa cúi người hôn môi mềm mại của nàng, vừa mơ hồ không rõ hôn, " thoải mái sao ? Ta thao nàng thoải mái hay không thoải mái?".

Phác Thái Anh vừa tranh thủ thở sau nụ hôn không thở nổi, vừa dùng tiểu huyệt ướt nhẹp khoá tính khí của nàng, thân thể dính với Lạp Lệ Sa giống như ở trên thuyền lắc lư trong sóng dữ. Cảm giác này thật sự khiến người ta sợ, rồi lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng. Tiểu huyệt Phác Thái Anh phun nước, huyệt khẩu hoàn toàn bị alpha mở ra, một lần lại một lần trả lời câu hỏi của nàng " Lệ Sa , ừ, Lệ Sa , thoải mái. Ô... Thoải mái".
*****

Vote cho mình nhá 🌟