[12 Chòm Sao] Thời Kỳ Loạn Lạc

chương 2

Rốc rách rốc rách~ âm thanh vang vọng khắp bầu trời đêm . Từng tiếng mưa rơi lệ khắp muôn trời , tiếng mưa rơi tựa như tiếng hát dịu êm quanh tai cùng với màn sương xoe xoe lạnh thật khiến con người ta muốn vùi mình chìm sâu vào giấc ngủ .

Giấc ngủ ngàn thu . Đêm dài .

Tủm_ những tiếng nước văng lên theo từng nhịp bước chân đang chạy loạn , hỗn loạn nơi phố huyện .

Những kẻ loài người kia đang bán sống bán chết chạy khỏi cơn mưa đẫm máu . Bọn họ sẵn sàng vức hẳn cái nhân cách thiện lương mình xuống mà lột xác hoàn toàn , chà đạp lẫn nhau để tìm lấy sự sống....

Còn lũ ma cà rồng kia lại hả hê cười Khinh Bỉ những kẻ hạ đẳng đang làm trò hề trong mắt chúng , bọn chúng thản nhiên tựa như một con báo đang rình rập những con mồi béo bở cho bữa đêm nhẹ .

Đoàn đoàn_ hai phát súng nổ ra làm không gian bổng chót khựng lại , không biết do quy lực gì mà khiến cơn mưa bất chợt dịu đi , như sự sợ hãi không dám phản kháng .

"Mau di tản dân" người con trai với mái tóc đen nhánh , rắn giọng lớn đang lắp ráp những băng đạn vào khẩu súng lớn

Thiên Yết nhắm nhẹ một bên mí mắt ngắm thẳng nồng súng vào đầu tên ma cà rồng đang chạy đầu đàn .

Đoàn_ những phát súng dứt khoát được nổ ra cũng là lúc hắn ta ngục ngã , xuống nền đất lạnh , từng hạt mưa bắt đầu tuông rơi , mưa lại bắt đầu nặng hạt hơn nữa .

"Tránh đường"

"Tránh ra , mau cút ra lũ khốn"

"Cút ra"

.....

Những lời nói bắt đầu biến đổi dần trở nên cay nghiệp , cái nhân cách dần trở nên thối nát .

"Thiên Yết , mau nhanh chóng qua khu A" người con trai với mái tóc vàng óng ánh nói

Phập_ con dao bạc ghim thẳng vào lòng ngực hắn ta , cơn đau của sự phân hủy tận xương tỷ máu , đến nổi chết đi sống lại , sự khống chế của viên đạn đồng khiến hắn không thể phục hồi được , cộng theo việc con dao bạc đã khiến cơ thể hắn dần phân hủy đến không còn một mẫu xương xót lại .

"Biết rồi phiền cậu lo ở đây đội trưởng" cậu đáp lại

"Ừ" thờ ơ đáp lại

Ma kết rút ra một thanh gươm làm bằng bạc . Cậu vuốt lưỡi gươm một đường dài , chạy về phía trước cậu vung mạnh , những nhát chém mạnh mẽ và dứt phát , những dòng máu của sự đen tối được tuông trào ra , chảy khỏi nhân cách bẩn thiểu bên trong mỗi lũ ma cà rồng .

Đùm_ một vụ nổ làm náo loạn nơi đây những mãnh vỡ thủy tinh từ cửa kín và nhà cửa tan nát , rơi rãi khắp nơi , những cơn mưa nấc lên từng cơn , màng sương mưa bất đầu trở nên dày đặt , che khuất đi tầm mắt . Xác người bắt đầu nằm rai rãi khắp nơi mùi máu hòa quyện cùng dòng nước mưa loang khung cảnh bổng trốc nhuộm một màu đỏ tươi , trong vụ tai nạn đó cũng có cậu... Ma Kết

Đầu óc cậu lúc này bắt đầu trở nên choáng váng , đứng không ổn nằm cũng không yên trong khi nhiệm vụ vẫn còn chưa giải quyết xong . Từng cơn đau đầu kéo đến từng nhịp , bỗng tróc như mất đi cả thính giác và thị giác , trong cơn đau giữa bầu trời rét , một cái bóng đen mờ ảo đi đến . Thị giác nhoè đi do tác động bởi vụ nổ lúc nãy , thứ cậu nhìn thấy lúc này chỉ là một bóng dáng mờ ảo .

*ai...ai vậy...đầu mình...đau quá...đến nỗi chả nghe thấy gì..* lời nói trong thâm tâm

Cậu mơ màng nhìn về phía bóng dáng mờ ảo ấy chả thầy rõ mặt hay thân hình , đôi mắt nhòe đi làm hình ảnh cũng nhoè theo . Khẩu hình miệng đang nhấp nhét như muốn nói gì đó.

Bổng...

"Thứ 6 ngày 13..."

Cậu cố mở to hai mắt lên để lấy lại tĩnh táo cậu vừa nghe thấy gì đó không lầm chứ bổng chốt cơn đau đầu lại ùa về .

Tít____ một tiếng ngắt quãng vang lên trong đầu cậu , đầu óc bắt đầu mơ hồ về mọi thứ xung quanh .

Chóp mắt một cái lại có thêm cái bóng nữa xuất hiện

Chóp lần hai thì Thiên Yết lại xuất hiện và... hai cái bóng đó đã biến mất .

"Ma Kết cậu không sao chứ" Thiên Yết cổng cậu lên vội chạy về phía căn cứ

*Thứ 6...* nói không nên lời

Tít_______ cậu choáng nhẹ đầu mà thϊếp đi.
[Chuyển Cảnh]

"Bác sĩ bác sĩ mau cứu người"

"Mau qua bên này gắp nhanh lên"

"Ta không có nhiều thời gian đâu"

"Các chiến sĩ đang bị thương rất nhiều nhanh chóng đến hổ trợ bọn họ"

.....

Đông đúc , ồn ào , bận rộn căng thẳng , sự sợ hãi và mùi máu bóc lên nồng nạt trong nhà kính .

"Xử Nữ.." câu nói chưa dứt câu

"Bỏ Ma Kết lên giường đi" thậm chí không thèm nhìn lấy nạn nhân là ai

"Sao biết là Ma Kết vậy" thắc mắc

"Thì thường người kêu tôi là Ma Kết nhưng giờ lại là cậu nên chắc hẳn người bị thương là Ma Kết , hiếm khi thấy Ma Kết bị thương đấy"

"Ụa bộ tôi vô dụng lắm à"

"Nghĩ nhiều rồi đấy , mau phụ một tay"

Không biết đã bao lâu trôi qua , cuối cùng Ma Kết cũng được cấp cứu xong .

"Coi bộ càng ngày càng tệ rồi" cô tháo găng tay dính đầy máu ra vứt đi

"Đúng , đã vậy sắp tới mùa trăng máu nữa , bọn chúng sẽ lại càng mạnh hơn" cậu ngẩn ngơ
"Liệu ta có giải quyết được không" cô nhìn cậu

"Đương nhiên" cậu ngưng lại vài giây "để xem tới đó sao đã giờ không phải lúc tám chuyện tôi đi tiếp đây"

"Ừ" lời nói thẩn thờ

"Dù sao ngày nào mà chả phải đối mặc với Tử Thần" cô thở dài rồi miễn cười nhẹ .

__________________________

Hết chương 2