Ba Ba Bạch Nguyệt Quang Thật Ngon

Chương 16: Hình ảnh cô gái nhỏ cầm bàn tay lớn của hắn xoa bóp ngực

Chu Cảnh Thâm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến run lên, vách thịt non mịn hoàn toàn bao vây côn ŧᏂịŧ nóng khít chặt, da^ʍ thuỷ ồ ồ chút xuống dưới.

Cảm giác như điện giật truyền đến khiến hắn suýt chút nữa không kìm được bắn vào bên trong mị huyệt.

May là hắn nhịn được, thở hổn hển, toàn bộ cơ bắp trước bụng siết chặt

Nhưng cô gái nhỏ bên trên muốn tìm nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn nữa, bàn tay nhỏ bé đặt trên ngực hắn, vuốt ve từ trên xuống, tiểu huyệt bên dưới co rút nhanh chóng hơn.

Chu Cảnh Thâm thật sự không hiểu, cô gái nhỏ chỉ va chạm nhẹ như vậy đã có thể thoả mãn rồi.

Bởi vì mỗi lần cô nhấp mông nhỏ, tuy rằng nhìn có vẻ mất sức nhưng thực tế cũng chỉ cắm vào một chút mà thôi.

Có thể do liên quan đến tư thế, mỗi khi cô ngồi xuống, côn ŧᏂịŧ thô lớn có thể đâm càng sâu vào bên trong, gần như chạm đến các điểm mẫn cảm.

"Ưʍ...a a..." Hàn Sắt Sắt sung sướиɠ kêu rên, âm thanh giống như một chú chim đang hót.

Theo động tác lắc lư kia, cắp ngực trắng tuyết phía trước cũng không ngừng nảy lên, hai núʍ ѵú hồng hào đã trở nên sưng đỏ. Chu Cảnh Thâm xem đến đỏ mắt, bàn tay nhanh chóng bắt lấy bầu ngực cô.

"A...chú..." Bàn tay to nhào nặn cặp ngực khiến nó tê rần, tiểu huyệt bên dưới cũng bủn rủn theo. Hàn Sắt Sắt nắm lấy bàn tay hắn, dùng bàn tay to lớn kia tiếp tục vuốt ve ngực mình.

Chu Cảnh Thâm thiếu chút nữa bùng nổ.

Ai có thể chịu đựng khi thấy người con gái nắm lấy tay cầu mình xoa nắn... Hình ảnh này đều khiến bất kỳ người đàn ông nào huyết mạch sôi trào.

Hàn Sắt Sắt, em đúng là dâʍ đãиɠ đến động lòng người.

Không ngờ chỉ vì trúng thuốc mà cô lại chủ động như vậy, sau này mỗi ngày hắn cũng nên kê chút thuốc cho cô.

Nhưng rất nhanh Chu Cảnh Thâm đã xua bỏ ý nghĩ này, đây không phải việc một người chính trực làm, chỉ dựa vào bản lĩnh này của hắn, hoàn toàn không cần dùng đến dược.

Hắn đột nhiên đứng thẳng dậy, ôm Hàn Sắt Sắt đang ngồi trên người vào trong l*иg ngực, dùng sức đâm mạnh về phía trước.

" A...chú...lớn quá...thật sự lớn quá...." Sau khi Hàn Sắt Sắt tự tay làm hàm nhai, hai chân đã bủn rủn vô cùng, Chu Cảnh Thâm đột ngột đứng lên, Hàn Sắt Sắt túm chặt bả vai lấy hắn, coi cự vật thẳng đứng kia như cái trụ đỡ, bắt đầu lắc lắc mông nhỏ, giống như thủy thủ trên chiếc thuyền, ở trên người Chu Cảnh Thâm bắt đầu chèo lái.

Bởi vì xóc nảy liên tục, áo choàng tắm trên người Hàn Sắt Sắt đã tuột khỏi, lộ ra bờ vai mượt mà và cánh tay trắng noãn, một phần áo choàng buông hờ hững trên tay.

Sự trắng đen đối lập này, càng nổi bật rõ sự khác biệt.

Hóa ra, quần áo nửa người thế này còn mê người hơn là trần như nhộng, Chu Cảnh Thâm cắn chặt răng, đem ý nghĩ muốn bắn kia ngăn chặn, lại bởi vì Hàn Sắt Sắt đang ma sát mà cảm thấy hô hấp không thông.

Tay của cô gái nhỏ bám lên bờ vai hắn, bộ ngực no đủ tròn trịa cứ như vậy lắc lư trước mặt.

Thịt nhũ trắng tuyết, đầṳ ѵú hồng nhạt, một lần nữa kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác của hắn.

Thịt đã dâng tới tận miệng sao có thể buông tha, Chu Cảnh Thâm há miệng, dùng sức cắn lên núʍ ѵú cô, giống như đứa trẻ mυ"ŧ mạnh vào.