Ba Ba Bạch Nguyệt Quang Thật Ngon

Chương 22: Năm ngón tay bắt lấy bầu ngực, chóp mũi cọ lên má cô

Hàn Sắt Sắt cầm lấy điện thoại, eo đột nhiên bị siết chặt, cả người được Chu Cảnh Thâm ôm lấy xoay về phía trước, dựa lưng vào ngực hắn.

Hành động quá bất ngờ khiến điện thoại trên tay cô rơi xuống, nhưng Chu Cảnh Thâm đã bắt được.

Hắn đưa điện thoại đến trước ngực cô "Xem thử...có phải trả lời tin nhắn của ai không?"

Hàn Sắt Sắt vốn dĩ muốn gọi điện cho dì Uông mang quần áo cho cô, nhưng nghe trong lời nói này của Chu Cảnh Thâm, còn có ai gửi tin nhắn cho cô sao?

Hàn Sắt Sắt đến đế đô đã hai năm, cả ngày chỉ xoay quanh việc theo đuổi Chu Dĩ Trạch, cũng không có người bạn thân thiết nào.

Ai có thể gửi chủ động gửi tin nhắn cho cô đây?

Mẹ ở nước Mỹ nếu có nhớ cô sẽ trực tiếp gọi điện thoại chứ không gửi tin nhắn.

Hơn nữa hôm qua cô vì muốn kế hoạch thành công, đã nói với dì Uông mình ra ngoài du lịch.

Cho nên dì Uông sẽ không gửi tin nhắn cho cô

Vậy là Chu Dĩ Trạch sao?

Cũng đúng, hắn rõ ràng ngày hôm qua phải từ Dương thành trở về.

Nhưng là không có, vậy hắn đã đi đâu?

Hàn Sắt Sắt đưa tay muốn nhận lấy điện thoại, Chu Cảnh Thâm đã nhanh hơn, chỉ một vài thao tác đã mở khóa màn hình di động của cô.

Hàn Sắt Sắt kinh ngạc, quay đầu nhìn về phía Chu Cảnh Thâm, sao hắn có mật mã máy cô?

Chu Cảnh Thâm không thể giải thích rằng hắn đã nhìn thấy cô mở khóa trước đây, cái cô ngốc này đặt mật khNu chỉ là một cái góc vuông đơn giản, ai mà không nhớ được?

Nhưng hắn không ngờ cô thế mà lại dám trừng mắt nhìn hắn, đôi tay nhanh chóng nắm lấy bầu ngực cô bóp mạnh, lại cúi đầu liếʍ lên cổ cô thúc giục "Nhanh kiểm tra đi...Điện thoại em sắp hết pin rồi..."

Hàn Sắt Sắt bị hắn bóp đau, trên cổ lại tê rần, khuôn mặt nháy mắt đỏ lên, này, này, quấy rầy như vậy, sao cô có thể xem điện thoại đây.

Có vẻ Chu Cảnh Thâm mỏi tay, liền đặt điện thoại lên đùi cô, tay kia vẫn tiếp tục vuốt ve bầu ngực

Cơ thể Hàn Sắt Sắt mềm nhũn bị hắn vuốt ve, đôi mắt xinh đẹp nheo lại, mơ hồ nhìn thấy tin nhắn Chu Dĩ Trạch gửi cho mình.

Hắn nói bất ngờ phải thay đổi lịch trình, cùng bạn bè đến bên cạnh Dương thành chơi, và nhờ Sắt Sắt giúp hắn đưa Miêu Miêu đến bệnh viện thú ý làm phẫu thuật triệt sản.

Có thể do một lúc lâu không nhận được tin nhắn trả lời của Hàn Sắt Sắt, Chu Dĩ Trạch lại gửi thêm một tin nhắn khác, gửi một vài tấm ảnh chụp bọn họ đi chơi và vài món quà hắn mua cho cô.

Cho tới sáng nay, Chu Dĩ Trạch vẫn không nhận được hồi âm của Hàn Sắt Sắt, hắn thắc mắc gửi thêm một tin nữa "Sắt Sắt, cậu đang đi chơi ở đâu vậy?"

Mà khi Hàn Sắt Sắt nhìn thấy câu này, đầṳ ѵú đang bị Chu Cảnh Thâm xoa nắn, thỉnh thoảng lại bị nhấn vào một cái khiến cô không nhịn được phát ra tiếng rêи ɾỉ, muốn thoát khỏi l*иg ngực Chu Cảnh Thâm. Tiểu huyệt lại ngứa rồi, đã bắt đầu chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ ...

Cái thuốc kia quả nhiên có di chứng...ô ô ô ...

Tuy rằng được Chu Cảnh Thâm xoa nắn thật thoải mái, nhưng Hàn Sắt Sắt cảm thấy mình không thể đắm chìm trong nɧu͙ © ɖu͙ © như vậy được, cô một bên cọ xát bầu ngực ở trong tay Chu Cảnh Thâm, mặt khác thở phì phò nói "Chú...Đưa điện thoại cho con... Con cần trả lời tin nhắn..."

Ngón tay Chu Cảnh Thâm đột nhiên nhéo một cái lên bầu ngực cô, cọ chóp mũi lên hai má cô, giọng nói khàn khàn "Trả lời cái gì? Trả lời em cùng baba hắn đã chơi với nhau cả một ngày sao?"

Hàn Sắt Sắt bị hắn sờ như vậy, tiểu huyệt đã trào ra một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ , cô muốn xoay người muốn đem hắn áp đảo xuống, cái người đàn ông này thật ngứa đòn mà...

Hàn Sắt Sắt mặc niệm ba lần trong lòng 'xúc động là ma quỷ', mới có thể nhịn xuống sự tức giận trong người, khép lại hai đùi đang ngồi trên người Chu Cảnh Thâm.
"Chú, nếu con không trả lời tin nhắn, Chu Dĩ Trạch sẽ lo lắng..."

Hàn Sắt Sắt vừa nói xong, liền cảm thấy vật nam tính đang đặt phía trước giật giật, tựa như một khNu súng lục đặt trên mông mình.

Hàn Sắt Sắt lúng túng: "Chú...chúng ta có gì từ từ nói chuyện..."