Ba Ba Bạch Nguyệt Quang Thật Ngon

Chương 27: Tiểu huyệt bị cắm vào, cả người giống như con bạch tuộc quấn lấy hắn

Hàn Sắt Sắt giãy dụa trong vô vọng, giống như gà con bị bắt lấy trong l*иg ngực Chu Cảnh Thâm, thân hình cao hơn, hai ba bước đã đi đến cửa, đè Hàn Sắt Sắt vào cửa.

Chỉ cần nghĩ đến Chu Dĩ Trạch và cô chỉ cách một cánh cửa, cả người tя͢ ầи ͙ȶя͢ υồиɠ nằm trong ngực Chu Cảnh Thâm, tiểu huyệt của cô còn đang ngậm lấy côn ŧᏂịŧ baba hắn, cảm giác căng thẳng cùng thẹn thùng đồng thời dâng lên, cô ôm chặt lấy cổ Chu Cảnh Thâm hơn, mị huyệt cũng không khống chế được mà co rút, tϊиɧ ɖϊ©h͙ và mật dịch từ bên trong chảy xuống.

Điều khiến cô càng tuyệt vọng hơn chính là, cô thực sự cảm thấy nếu bây giờ baba Chu Dĩ Trạch  có thể hung hăng thao mình lần hai, cô khẳng định sẽ sung sướиɠ đến tận trời.

Tiểu huyệt ướŧ áŧ gắt gao cắn lấy côn ŧᏂịŧ Chu Cảnh Thâm, khiến trán hắn bắt đầu toát ra mồ hôi, hơi thở dồn dập đặt tay lên cửa, nhìn khuôn mặt đang lã chã chực khóc của Hàn Sắt Sắt, khàn khàn nói "Em là đầu gỗ sao? Chu Dĩ Trạch trở về còn cần bấm chuông?"

Hàn Sắt Sắt nghĩ lại, đúng nha, nhà Chu Dĩ Trạch có khoá nhận diện gương mặt, mà cô là do thường xuyên đưa bánh ngọt và chăm sóc động vật nhỏ cho Chu Dĩ Trạch, mới có đặc quyền được hắn thêm nhận diện gương mặt vào.

Cho nên nếu Chu Dĩ Trạch trở về, hắn sẽ trực tiếp tiến vào, căn bản không cần bấm chuông.

Chu Cảnh Thâm trầm mặc không nói một tiếng đNy eo về phía trước, Hàn Sắt Sắt lại bị hắn cắm vào, cô ngâm nga một tiếng, giống như con bạch tuộc quấn lấy eo hắn.

Hàn Sắt Sắt cảm thấy yên tâm hơn, người ngoài cửa nhất định không phải Chu Dĩ Trạch, cả người cũng thả lỏng, giống như quả bóng cao su, dán trên cửa bắt đầu trượt xuống.

Hàn Sắt Sắt sợ đến không dám thở, cũng không biết người giao hàng có thể nhìn thấy mặt cô hay không.

Sau đó, Chu Cảnh Thâm ấn lên màn hình một cái. Thông qua màn hình, Hàn Sắt Sắt nhìn thấy người ngoài cửa là một người giao hàng, đang ôm một cái thùng lớn, lễ phép nói: "Chu tiên sinh, đồ anh đặt đã giao đến"

Sau đó hắn tắt màn hình, cơ thể dán lên người Hàn Sắt Sắt, áp vào hai má cô nói "Tôi sẽ ngốc đến mức để người đàn ông khác nhìn cơ thể cô gái của mình sao?"

Chu Cảnh Thâm nhìn bộ dáng Hàn Sắt Sắt mà bật cười, mở miệng nói trong màn hình: "Đồ dặt trước cửa, chút nữa tôi xuống lấy"

Là cô gái của con trai mình!!!

Hàn Sắt Sắt giống như bị luộc chín đỏ từ đầu đến chân.

Baba Chu Dĩ Trạch thật xấu xa, sao có thể nói những lời như vậy. Cô vẫn còn nhỏ, sao có thể chịu nổi?

Mối quan hệ không đứng đắn này bao giờ mới có thể kết thúc được đây.

Tiểu huyệt sưng đỏ bị côn ŧᏂịŧ cắm vào thật khó chịu. Cái miệng nhỏ cơ khát vừa cắn vừa hút lấy côn ŧᏂịŧ hắn, mật dịch không ngừng trào ra chảy xuống dưới. Cảm giác ê Nm, trướng trướng làm cô khó chịu muốn chết, cái miệng nhỏ nhắn ủy khuất mấp máy "Chú...Con đói bụng...Có thể hay không..."

Mấy từ đặt con xuống dưới còn chưa nói xong, Chu Cảnh Thâm đã ôm lấy cơ thể cô đặt lên tủ giày mãnh liệt va chạm "Tôi biết...đang cho em ăn đây..."

Cuối cùng Hàn Sắt Sắt lại bị Chu Cảnh Thâm bắn đầy một bụng, chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ cao trào.

Chu Cảnh Thâm đem cô gái nhỏ giống như đám mây lơ lửng kia đặt trên giường phòng mình, hôn lên khuôn mặt phấn nộn, dặn dò "Tắm rửa một chút...Sau đó xuống dưới nhà ăn sáng..."