Tuyển tập dằm khăm

Alpha may mắn và khu rừng hạnh phúc

Lục Tuấn x Vũ Tùng. Alpha ©ôи ŧɧịt̠ to gia trưởng tài phiệt đi phượt gặp sự cố rơi máy bay nhưng may ông trời tiếc người b.uoi to nên không chết. Bé omega song tính từ nhỏ đã sống trong rừng cứu được alpha còn phải lấy thân chịu trách nhiệm đến cùng

—-Chỉ đăng trên w🅰️ttp🅰️d:Siryn313——

Sau khi gặp sự cố rơi máy bay cũng may Lục Tuấn không thiệt mạng nhưng không tránh khỏi thương tích đen đủi hơn là máy bay rơi ngay bìa rừng hẻo lánh hoang vu. Lục Tuấn lê cơ thể đầy vết thương tìm kiếm cả ngày trời cũng không nhìn thấy bóng người nào

Trời sẩm tối Lục Tuấn ngồi tựa lưng vào gốc cây to ngẩng đầu nhìn trời oán hận bản thân ngày thường chỉ biết làm việc và làm việc không học thêm vài kĩ năng sinh tồn. Lúc anh gần như tuyệt vọng thì bỗng nghe thấy một tiếng nói từ sau lưng

"Ai vậy? Còn sống không?"

Lục Tuấn mở mắt nhìn thấy một cậu thanh niên ước chừng khoảng 19-20 tuổi, cơ thể săn chắc, da bánh mật khoẻ khoắn, ngũ quan sắc sảo mang đậm phong vị của đàn ông. Cậu thanh niên tiến tới nhìn qua vết thương của Lục Tuấn rồi vác anh trên vai chạy về hang động của mình

Cuộc đời gần 28 nồi bánh trưng anh cũng không ngờ một Alpha cao cấp như mình sẽ bị người khác vác trên vai như bao gạo mà chạy. Đến khi được đặt vào trong hang anh đã hoa mắt chóng mặt bụng bị xóc nảy đến nỗi buồn nôn

"Tôi đã nói cậu nhẹ nhàng một chút, điếc à?"

Sống trong nhung lụa đã lâu Lục Tuấn đã quen thói hách dịch người khác, được cứu chưa cảm ơn một câu còn quay sang mắng người ta. Cậu thanh niên cũng dễ tính thế mà cũng cúi đầu xin lỗi. Lục Tuấn thấy thái độ của thanh niên hoà nhã nên cũng nghẹn họng không biết nói gì đành đổi chủ đề

"Cậu tên là gì?"

"Tôi tên Vũ Tùng"

Cậu vừa xử lý vết thương trên người Lục Tuấn vừa trả lời. Khi Vũ Tùng áp sát vào người để đắp thuốc Lục Tuấn rõ ràng ngửi thấy một mùi hương ngọt nị toả ra từ cơ thể cậu. Túm lấy cổ áo Vũ Tùng Lục Tuấn hít sâu một hơi

"Cậu thế mà lại là omega!?"

Chỉ thấy Vũ Tùng ngơ ngác ngước đôi mắt mông lung của mình nhìn Lục Tuấn rồi hỏi lại

"Omega là gì?"

Thời này thế mà có người không biết mấy việc cơ bản đó sau khi hỏi chuyện Lục Tuấn mới biết thì ra omega này đã ở trong rừng từ nhỏ ngoại trừ người mẹ đã khuất cũng không tiếp xúc với ai

"Mẹ nói vì bảo vệ tôi nên mới chạy vào rừng sống..."

Lục Tuấn không khỏi cảm thấy đáng thương thay cho omega, thời buổi bây giờ omega xinh đẹp như cậu đáng lẽ đã có một cuộc sống tốt hơn chứ không phải sống như người nguyên thuỷ như hiện tại. Nhìn xuống cơ ngực căng phồng và các khối cơ cứng cáp trên cơ thể omega Lục Tuấn hơi mất tự nhiên mà nuốt nước bọt. Cảm thấy trong cổ họng khát khô anh vỗ lên mông omega một cái rồi nói

"Lấy cho tôi chút nước, cả ngày tôi chưa uống giọt nước nào"

"Aa~ vâng"

Vũ Tùng xoay người đến góc của hang động tìm nước hý hoáy một lúc cậu mới cúi gằm mặt đi đến cạnh Lục Tuấn lí nhí nói

"Xin lỗi nhà hết nước rồi, lúc nãy tôi trên đường lấy nước về gặp được anh vì vội bế anh về nên cũng bỏ quên bình nước ở đó mất rồi..."

Nhìn omega cao lớn lại như chó cụp đuôi trước mặt mình Lục Tuấn khẽ liếʍ môi thật sự muốn trêu chọc một phen. Anh nhíu mày quát

"Không có nước? Cậu định để tôi chết khô ở đây là. Nếu không muốn cứu cậu có thể để mặc tôi ở đó, đem tôi về rồi nói một cậu không có nước nghe vô trách nhiệm không....."

Vũ Tùng bị mắng máu chó đầy đầu càng ngày càng cúi thấp, đợi Lục Tuấn nói xong cậu mới gãy đầu hỏi

"Hay là để tôi chạy đến chỗ đó xem nước còn không nhé?"
Lục Tuấn cười khẩy vỗ mạnh vào cặρ √υ" Vũ Tùng còn tiện tay cách áo nhéo núʍ ѵú cậu trong lòng chửi thầm vυ" đĩ mông đĩ vừa to vừa mẩy phải để mình ȶᏂασ mới tốt

"Aaayy~~sao anh lại làm vậy!"

Vừa mở miệng là núʍ ѵú đã bị phạt, bây giờ Lục Tuấn đang nhéo lấy hai bên núʍ ѵú của cậu rồi thẳng tay kéo mạnh khiến Vũ Tùng phải ưỡn người tay nắm lấy cổ tay Lục Tuấn muốn anh bỏ ra nhưng khổ nỗi vừa bị tát ngực nhéo vυ" cơ thể đã run rẩy làm gì còn chút sức lực nào. Bên dưới chỗ khó nói còn chảy nước như suối khiến omega phải kẹp chân lại ngăn ướt hết quần

Lục Tuấn biết cậu chưa từng tiếp xúc với thế giới bên ngoài thì hả hê thoải mái vặn vẹo suy nghĩ của cậu

"Cậu không biết là khi Omega làm sai Alpha của họ sẽ có quyền trừng phạt à? Sau này còn nói mà không lắp não trước thì chuẩn bị tâm lý vạch áo ưỡn ngực ra để tôi phạt vυ" da^ʍ nghe chưa!"
Vũ Tùng nhìn anh với đôi mắt rơm rớm, núʍ ѵú nhỏ nhạy cảm lần đầu phải chịu cảnh này đã cứng ngắc sưng đỏ từ lâu

"Hức~tôi nói gì sai à? Anh dữ quá~~"

Lục Tuấn thả tay cho núʍ ѵú bật về rồi thẳng tay lột sạch áo cậu thanh niên rồi búng búng núʍ ѵú cậu như chơi với chồi non

"Ngu! Cậu nhìn bên ngoài tối như vậy cậu đi ra ngoài để dã thú ȶᏂασ chết à? Còn nữa chỗ đó cách xa như vậy đến khi cậu lấy được nước về thì cũng tiện tay hốt xác khô của tôi đi"

Vũ Tùng ấm ức nhưng suy nghĩ kĩ thì thấy Lục Tuấn nói quả không sai, nơi đó xa như vậy....Thế là cậu chỉ biết nức nở liên tục xin lỗi anh

"Lỗi lầm cái gì, tôi sắp chết khát rồi cậu nghĩ cách gì đi"

Bị Lục Tuấn thúc ép kèm theo việc anh phạt vυ" ngày càng quá đáng. Bây giờ Lục Tuấn đã cúi đầu nhay cắn thịt vυ" và núʍ ѵú da^ʍ vào trong miệng làm cho Vũ Tùng bị ép đến rối tung rối mù
"Hứccc! Anh đừng cắn nữa đau lắm, tôi lấy nước cho anh. Tôi có nước mà~"

Lục Tuấn tạm tha cho cặρ √υ" bò khoanh tay ngồi đó đợi xem Omega này có thể nghĩ ra cách gì. Chỉ thấy Vũ Tùng thút thít cởϊ qυầи để lộ ra cặp mông mắn đẻ cùng chú chim non tơ chưa bao giờ được hót đáng nói hơn là khi cậu nằm dạng chân trước mặt anh Lục Tuấn nhìn thấy bé l*и non đang mấp máy nhả nước, ánh sáng yếu ớt của ngọn đuốc chiếu vào khiến l*и da^ʍ càng thêm lấp lánh

Đúng thật là may mắn bất ngờ, ngã máy bay không chết giờ còn kiếm được bé omega song tính múp míp đáng yêu đúng gu cả về ngoại hình lẫn tính cách

Vũ Tùng nằm banh rộng chân một tay xấu hổ che mặt một tay nhẹ nhàng banh môi l*и ra giọng run run nói

"Mẹ từng bảo không được để ai nhìn thấy nơi này nhưng tôi nghĩ cứu người quan trọng hơn. Hôm này chỗ này cũng chảy nước hết á...nhiều lắm~"
Côи ŧɧịt̠ Lục Tuấn đã cứng ngắc chỉ muốn ȶᏂασ chết Omega vừa dâʍ đãиɠ vừa ngây thơ này nhưng lại sợ doạ sợ cậu đành phải từ từ. Anh vùi mặt vào l*и song tính mà hít ngửi thoả mãn liếʍ quanh môi l*и hồng hào, sống mũi cao thẳng của Alpha nhiều khi còn chạm vào cả hộŧ ɭε của song tính. Cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khác lạ Vũ Tùng bất giác vòng chân quanh cổ Alpha kéo anh vào gần l*и mình hơn

"Ư~ ahhh~~ chỗ đó ngứa quá ayyy...nhiều nước lắm anh uống đi hức~ đừng mắng tôi nữa"

Lục Tuấn dùng tay tay bấu vào cặp đùi săn chắc của song tính để cậu banh chân rộng hơn mình thì dùng cái lưỡi to dày gian da^ʍ khắp l*и non bé xíu. Cái l*и cũng đáng yêu và vâng lời như chủ nhân của nó khi vừa tiếp xúc với lưỡi thì run rẩy e thẹn nhưng vẫn ọc nước da^ʍ không ngừng làm Lục Tuấn bú chẳng kịp, nước da^ʍ làm ướt cả gương mặt đẹp trai phong độ. Anh trừng phạt cắn vào môi l*и Vũ Tùng
"Ahhhh——-! Đừng cắn nơi đó"

Lục Tuấn tạm thời nghỉ bú l*и ngẩng đầu nhìn gương mặt đã ngất ngây đê mê của song tính anh dùng ngón tay chà xát l*и non còn ác độc vỗ l*и bem bép làm nước da^ʍ bắn ra khắp nơi

"Chỗ đó là chỗ nào, học lại theo tôi đây là l*и da^ʍ"

"Hức~~l...l*и da^ʍm ahh~ l*и da^ʍ!"

Alpha cắn môi búng lên hộŧ ɭε song tính quyết tâm mở lớp sinh học cho bé song tính ngây thơ

"Đây là le đĩ, đây là c̠úc̠ Ꮒσα nứиɠ, vυ" múp, mông mẩy"

Nắm lấy chú chim bé đang run rẩy rỉ tinh ròng ròng của song tính Alpha cười khẩy nói

"Còn đây là chim ngu, chuyên bị ȶᏂασ mà chảy sữa ròng ròng nghe rõ chưa. Tôi sẽ chú ý nếu từ giờ còn rên sai sẽ bị phạt hiểu chưa?!"

"Hmmmm~~hiểu rồi...ahhh"

Lục Tuấn rõ ràng không hài lòng vì câu trả lời của omega anh tát lên hòn dái nhỏ không lông của cậu
"Không có giáo dưỡng! Phải nói là chó ngu hiểu rồi cảm ơn chủ nhân đã dạy dỗ. Nói lại!"

"Ayyyyy! Chó ngu...hức~ chó ngu hiểu rồi cảm ơn chủ nhân...."

Hài lòng vì bước đầu dạy dỗ omega hoàn tất alpha lại úp mặt vào sông quê bú đến khi l*и cạn nước. Sau đó còn luồn lưỡi vào ȶᏂασ cái l*и da^ʍ trinh nguyên của song tính. Đến khi Alpha tạm gọi là đỡ khát song tính đã cả người co giật mắt trợn ngược rêи ɾỉ chân dang rộng chưa khép được nhìn qua tưởng đã bị đυ. 800 hiệp. Lục Tuấn tặc lưỡi vỗ vào mu l*и Vũ Tùng

"Còn chưa bị ȶᏂασ đã thế này rồi, nhìn cậu khoẻ lắm cơ mà. Khép cái chân vào đừng để nước chảy ra ngoài"

Vũ Tùng nghe theo lời Alpha kẹp chân thít hông ngăn cho l*и da^ʍ khỏi chảy nước. Được Alpha ôm vào lòng l*и vừa bị bú đã đời cách quần cọ lên dươиɠ ѵậŧ cương cứng của alpha. Lục Tuấn cũng muốn khai bao song tính ngay bây giờ nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn trêu đùa chầm chậm vui hơn. Vũ Tùng rùng mình, bản năng 20 năm ở trong rừng mách bảo cậu đang bị dã thú nhắm vào nhưng lại không thể làm được gì. Lục Tuấn mυ"ŧ mạnh môi cậu, nói
"Ngày mai cũng phải dâng l*и cho tôi bú nghe rõ chưa?"

Vũ Tùng nghe thấy thế thì mím môi lắc đầu nguầy nguậy

"Ngày mai tôi sẽ đi lấy nước cho anh"

Vừa dứt lời đã thấy Alpha nhướn mày tay nâng lên lấy đà muốn tát vυ" thì Vũ Tùng đã nhanh chóng ôm lấy anh đáp

"Mai cũng cho anh uống, đừng đánh mà, đau lắm~"