TRỌNG SINH PHÚC TÍNH

Chương 4: Hội chị em

Cô chủ nhiệm bước vào, theo sau cô là 3 bạn mới, những khuôn mặt quen thuộc như trong ký ức của Vịnh Giao, làm cô xém rớt nước mắt may mà kềm lại được

Nhìn sang, bàn bên cạnh, cái đầu bù xù đang kê tay làm gối nhắm mắt không biết thức hay ngủ kia, cô âm thầm hạ quyết tâm: " Tần Hoài, chờ đó"

Sau màn giời thiệu , là ổn định chỗ ngồi , cô thấy tạm ổn nên không thay đổi nhiều. Chỉ là di chuyển các bạn cao hơn ra sau, các bạn học yếu lên phía trên để dễ quan sát

Sau đó, tầm mắt rớt trên người Tần Hoài, em nam ngồi bàn 3, đứng dậy để xem cao không?

Tần Hoài uể oải đứng dậy, Vịnh giao nhìn sang, khá là ngạc nhiên, qua một mùa hè lúc này cậu đã cao hơn không ít, chắc phải tầm 1m65, than nhẹ trong bụng ăn gì cao dữ vậy trời, sang cho tui một chút

Cô chưa bảo ra sau ngồi là thanh niên Tần Hoài đã nhanh nhanh chóng chóng: " cô ơi, con bị cận với con ngồi đây lớp phó kèm cho con luôn, chuyển ra sau, không ai quản lý con buồn ngủ lắm"

Ái chà, lý do thích hợp gớm nhỉ.

Từ khi nào mà mồm mép dữ, Vịnh Giao liếc liếc rồi lầm bầm : có chắc ngồi đây là không ngủ hôn? 

Đang nghiêm túc nhìn nhìn, cô chủ nhiệm hỏi: " lớp phó em có ý kiến gì không?"

Dạ không thưa cô

Cô tạm thời , xếp Tần Hoài ở chỗ này, sau này nếu ko thích hợp lại đổi tiếp. cá bạn khác cũng vậy nha

Sau đó, bầu bạn cán sự. Như cũ không thay đổi, rồi sau nữa là chép thời khóa biểu.

Hôm nay , tập trung làm từng ấy việc thôi. Sáng mai là chính thức đi học

Vịnh Giao đc xếp lịch học buổi sáng từ thứ 2 tới thứ 6, thứ tư còn có 2 tiết buổi chiều

Cô nghĩ thầm về phải xếp lại lịch học thêm mới được.

Tan lớp, 3 cô nàng dắt xe ra cổng, líu lo, đi ăn cái gì ko mấy bà, nghỉ mấy tháng tui thèm đồ ăn vặt quá chừng

Dĩ nhiên là đi cái rụp, có điều Vinh Giao lại gọi là 1 ly sữa không đường, chứ không phải trà sữa sososola100% đường như mọi khi

XUân ý thấy lạ vô cùng: " Ủa Vịnh Giao, sao tự nhiên nay bồ đổi gu zạ?

Tui đnag giảm cân, Vịnh Gia căn cắn ống hút nói

Tuyết Mai, người ăn mãi không béo, đang gặm ổ bánh mì trứng ngước lên nhìn khinh ngạc: thiệt hả? hẹn gì hồi sáng tui thấy bồ ốm hơn mà ko chắc lắm"

Xong Vịnh Giao than thở, tui vốn dễ mập không được như 2 bồ nên kiêng chút xíu chứ để mập khó ốm lại bị bênh này kia

Mà 2 bồ thấy tui thay đổi vầy ko ok hơn khi trc hả?

Hai cái đầu đen nhánh gật rụp rụp: " không, thấy bà sau kì nghỉ như là đẹp ra á, trắng hơn á mà còn gầy hơn lúc trước, sắp thành tiểu mỹ nhân rồi"

Vịnh Giao cười sung sướиɠ chia sẻ bí quyết với hội chị em

Đây là 2 người bạn thân của cô lên đến đại học rồi đi làm lấy chồng. Mọi thứ của Vịnh Giao đều chia sẻ cho 2 bạn, Khi cô ra đi Vịnh Giao nhớ roc ràng 2 người bạn của cô suy sụp cỡ nào cũng cố gắng đến nhà thay cô an ủi ba mẹ. Người thì dắt mẹ đi chợ, người thì chở ba của mình sang đánh cờ với ba cô.

Tiếc là cô ra đi quá sớm, thêm thời gian đau khổ trong cuộc hôn nhân bế tắc nên những năm tháng cuối cùng ít gặp họ, ngay cả đám cưới của Tuyết Mai , Vịnh Giao cũng không thực hiện được lời hứa làm phụ dâu vì phải nhập viện truyền nước

Lần này , phải thay đổi. Cô lại có thêm 1 lý do để cố gắng

Vịnh Giao thấy cả người 2 cô bạn như phủ một lớp vàng đặc biệt chói sáng, cô muốn cùng họ đi hết quãng đường thanh xuân , cũng nhau khóc cùng nhau cười như những năm tháng trước

Lời tác giả: 2 cô bạn đáng yêu, luôn ủng hộ nữ chính trong mọi việc