(SONG TÍNH) HỘ SĨ NHIỀU NƯỚC CÙNG TỔNG TÀI NGƯỜI THỰC VẬT (21+)

chương 20: CᏂị©Ꮒ tiểu hộ sĩ bắn nướ© ŧıểυ

Ngô Đình tức khắc phẫn nộ, không nói hai lời liền trực tiếp đem quần Lý Tê xé toạc, không nới lỏng gì cho Lý Tê đã hung hăng đâm thẳng ©ôи ŧɧịt̠ bự vào trong l*и cậu.

Lý Tê cũng không có cảm giác đau lắm, bởi vì buổi sáng l*и cũng bị hắn cᏂị©Ꮒ một lúc lâu, đến bây giờ cũng chưa kịp khép lại hoàn toàn cho nên khi tiến vào thật sự nhẹ nhàng.

Tuy rằng không đau, nhưng động tác thô lỗ của Ngô Đình vẫn làm Lý Tê có chút thương tâm, cậu cảm giác bản thân chỉ là đồ chơi của Ngô Đình, thích chơi cậu lúc nào thì chơi.

Tình yêu của Ngô Đình với cậu cũng thật nực cười.

Lý Tê không có cảm giác sung sướиɠ gì,chỉ lặng lẽ rơi nước mắt.

Ngô Đình thấy Lý Tê khóc cũng không còn tâm tư cᏂị©Ꮒ nữa, hắn để ©ôи ŧɧịt̠ bự đặt ở trong l*и nhỏ không động đậy, nâng tay lên lau nước mắt cho Lý Tê : "Bé yêu, ta đều nói, cái gì của ta cũng là của em , chờ em sinh đứa nhỏ, gia sản của ta toàn bộ đều sẽ cho đứa nhỏ."

"Tôi không cần gia sản của ngài, không cần..." Lý Tê chỉ muốn Ngô Đình thật tâm yêu cậu, thế nhưng cậu quá tự ti, cậu cảm thấy chính mình không xứng với hắn.

Ngô Đình đối mặt Lý Tê thời điểm, tính tình bỗng trở nên tốt hơn bình thường, hắn nhẫn nại dỗ: "Đừng khóc, cứ an tâm mà ở bên cạnh ta, em muốn cái gì, ta đều nguyện ý làm."

Ngô Đình tuổi lớn,không còn tâm sức mà chơi bời, hắn chưa từng có ý nghĩ kiếm người khác, chỉ nghĩ cᏂị©Ꮒ bảo bối nhỏ này cả đời, đời này của hắn xem như bị tiểu hộ sĩ nho nhỏ này nắm chắc trong tay rồi.

Lý Tê dùng sức lắc đầu, cậu cái gì đều không cần, thật sự cái gì đều không cần.

Ngô Đình nhíu mày, vẻ mặt ưu sầu hỏi: "Em muốn ta làm sao bây giờ?"

Ngô Đình không biết nên dùng gì để trói buộc Lý Tê bên người, nếu về sau Lý Tê chạy theo người khác thì làm sao bây giờ.

Ngô Đình không muốn nhìn thấy cảnh Lý Tê sẽ nằm dưới thân kẻ khác.

"Bé yêu, em nói đi,ta nên làm sao bây giờ?" Ngô Đình dùng sức nắc mạnh Lý Tê hai cái.

Lý Tê không biết Ngô Đình yêu mình được bao nhiêu, hoặc để ý mình bao nhiêu,cậu cúi đầu nghẹn ngào nói: "Chỉ cần ngài không chê em, em sẽ không rời đi ngài."

Một khi Ngô Đình ghét bỏ cậu, Lý Tê sẽ không nhiều lời mà rời đi không tiếp tục dây dưa.

"Ta như thế nào sẽ ghét bỏ em, đời này em đừng nghĩ rời đi." Ngô Đình hiện tại đều hận không thể đem Lý Tê trở thành tổ tông mà cung phụng.

Lý Tê nước mắt ngừng lại, cười một chút, sau đó ôm lấy cổ Ngô Đình, ngọt ngào hô một câu chồng~~.

Ngô Đình lập tức liền chịu không nổi, đem Lý Tê đè trên mặt bàn trà hung hăng nắc.

Ngô Đình lần nào cᏂị©Ꮒ cũng dùng sức đâm, tốc độ nhanh cứ như máy đóng cọc.

Lý Tê  gắt gao bắt lấy cánh tay Ngô Đình , nếu không cả người sẽ bị hất bay: "A ân ân a...Chồng... Chậm một chút... Ah..."

"Ah! Chồng... Quá nhanh... Ưhm~ Ah~..."

Ngô Đình đẩy eo nhịp nhàng, hắn nhìn tiểu mỹ nhân dưới thân hỏi: "Có sướиɠ không?"

Sướиɠ thì có sướиɠ,nhưng bị đâm mạnh quá.

Ngô Đình biết Lý Tê khẳng định rất sướиɠ, hắn cười nói: "Bé yêu, khi nào muốn bắn thì nói ta."

Ngô Đình vừa mới nói xong, Lý Tê liền ngay sau đó nói: "Ưʍ... Muốn bắn..."

Ngô Đình nghe thế, vội vã rút ©ôи ŧɧịt̠ ra tiếp theo cúi đầu dùng miệng ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ Lý Tê nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ cậu bắn ra.

"Không cần..." Lý Tê xấu hổ không muốn bắn vào miệng Ngô Đình.

Chính là Ngô Đình dùng miệng nhẹ nhàng hút một cái, cậu liền trực tiếp phun ra .

"Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bé yêu ăn thật ngon, còn không?" Ngô Đình ngậm ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ Lý Tê mυ"ŧ thêm vài lần muốn xem còn sót lại giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ nào không.
Lý Tê ngã lên bàn trà, thở hổn hển nhìn cái đầu dưới háng: "Ah~... Đừng hút, hết thật rồi..."

Ngô Đình tựa hồ không tin, đột nhiên mυ"ŧ mạnh.

Lý Tê cả ngày nay chưa đi vệ sinh, bị hút đến mức có cảm giác mắc tè: "Ưhm~... Đừng mυ"ŧ nữa,em muốn tè mất..."

Ngô Đình nghe thế không những không đem miệng thả ra, ngược lại còn đè lên bụng Lý Tê .

Lý Tê vừa mất cảnh giác, liền tiết ra một chút nướ© ŧıểυ đều bị Ngô Đình dùng miệng liếʍ sạch.

"Dơ muốn chết... Không cần uống..."làm sao có thể tiểu vào miệng người khác được, loại chuyện này thật sự quá sức tưởng tượng làm Lý Tê không tiếp thu được, mấu chốt là Ngô Đình không hề ngại mà uống sạch.

Lý Tê tuy rằng thực cảm động Ngô Đình không ngại uống nướ© ŧıểυ của cậu, nhưng thứ này thật sự không thể uống.
"Ah... Mau nhổ ra..." Lý Tê lùi về sau, muốn đem ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ rút ra khỏi miệng Ngô Đình.

Ngô Đình dùng bàn tay giữ chặt thân thể Lý Tê, trong miệng ngậm ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ nói: "Bé yêu,em cứ tè đi, ta sẽ uống hết."

"Không cần..." Lý Tê gắt gao nghẹn lại, không chịu tè ra.

Lúc này, hai đứa con nuôi từ công ty về nhà, có tài liệu yêu cầu Ngô Đình xem qua mới được, bọn họ cầm tài liệu đi vào lại nhìn đến cha nuôi đang ngậm ©ôи ŧɧịt̠ của tiểu hộ công kia, hơn nữa còn cưỡng bách đối phương tiểu vào miệng.

Đám con nuôi ở bên ngoài cũng rất tɧác ɭoạи, nhưng căn bản không bằng vị cha nuôi này.

Thời điểm trước kia, bọn họ cảm thấy Ngô Đình rất có uy nghiêm, nhưng hiện tại nhìn lại, quả thực chính là lão già biếи ŧɦái, đem tiểu hộ công dọa sợ.

Lý Tê lắc đầu không ngừng: "Không muốn... Buông ra... Thật sự không cần... Ah~ Ah~"
Thấy Lý Tê thật sự xấu hổ, Ngô Đình đành phải nhả ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ ra.

Ngô Đình vừa nhả ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ ra, Lý Tê liền lập tức tiểu ra, thật sự là không nín nổi nữa, trực tiếp tè thẳng lên mặt Ngô Đình.

Ngô Đình hưởng thụ nhắm mắt lại, cảm thụ nướ© ŧıểυ chảy xuôi trên mặt: "nướ© ŧıểυ của bé yêu tưới trên mặt ta thật thoải mái."

Lý Tê xấu hổ đến đỏ bừng mặt: "Ưhm chồng... không cần như vậy..."

Bộ dáng biếи ŧɦái này của Ngô Đình có chút đáng sợ.

Nhưng chuyện này không thể trách Ngô Đình, hắn độc thân hơn bốn mươi năm, quá nửa đời người rồi, thật vất vả thích một người, khó kìm lòng nổi là chuyện bình thường.

Ngô Đình tiếp theo bẻ hai chân Lý Tê ra, đầu lưỡi giống như bàn chải, mạnh mẽ  liếʍ hai cái lỗ Lý Tê nhịp nhàng.

Lý Tê đem chân đặt lên vai Ngô Đình, hưởng thụ rêи ɾỉ: "Ưhm a... chồng,liếʍ sướиɠ quá... Ah... Thật thoải mái... Nữa đi... Ah~~ còn muốn..."
Lý Tê khá thích Ngô Đình dùng đầu lưỡi liếʍ nơi tư mật của cậu.