[Đệ Hân Dẫn Lực] - Người yêu tin đồn

Ngoại truyện 1

Trịnh Thiên Ý và Tiêu Nhiên ly hôn.

Khi tin tức bất ngờ được lan truyền, một nửa weibo đã sụp đổ.

Dù sao độ quốc dân của hai người này cũng không thấp, hơn nữa còn dựa vào một chương trình mang theo con trai mà bạo, còn được gọi là cặp vợ chồng mẫu mực trong giới giải trí.

Trong nhóm nhỏ có mấy con người bát quái cũng ngạc nhiên.

【 Thịnh Hướng Tình 】: Mịe nó?? Tôi thật sự nghĩ hai người này rất yêu nhau, sao lại đột nhiên ly dị?

【 Trương Sở Quân 】: Không phải hai người này còn cùng nhau đi show tình cảm sao?

【 Thịnh Hướng Tình 】: Đúng đúng đúng! Lúc đó tôi còn nói Trần Tử Kiện học người ta.

Thành viên duy nhất trong nhóm được xem là bình tĩnh, chỉ có Ngu Thư Hân.

Cô có thể nhìn ra vài manh mối trong lúc quay chương trình.

Tình yêu trong đáy mắt Trịnh Thiên Ý cho tới bây giờ đều tràn ngập mệt mỏi, nhưng Tiêu Nhiên chưa từng phát hiện ra.

Thịnh Hướng Tình là người hiếu kỳ nặng, quanh co lòng vòng hỏi vài câu.

Thật bất ngờ, Trịnh Thiên Ý dường như hoàn toàn không có ý định giấu diếm gì với họ.

"Tôi muốn quay phim, Tiêu Nhiên không cho, cảm thấy tôi nên ở nhà chăm sóc con cái thật tốt, những chuyện còn lại để anh ấy làm là được."

Trịnh Thiên Ý cười, bất đắc dĩ nói: "Sau đó chúng tôi đàm phán không thành, tôi cũng không kiên nhẫn cùng anh ấy diễn tiết mục ân ái này. Chỉ khi tôi rời bỏ anh ấy, tôi mới thực sự là tôi. "

Nói hời hợt, nhưng ai cũng biết, tình cảm nhiều năm như vậy, rốt cục hạ quyết tâm như vậy, nhất định là trải qua nhiều lần đắn đo suy nghĩ kỹ càng mới có thể ra quyết định.

Nhưng chuyện Trịnh Thiên Ý ly hôn cũng khiến Thịnh Hướng Tình lo lắng.

Khi đó cô mang thai mới ba tháng, cảm xúc cực kỳ mẫn cảm, đặc biệt là sau khi nghe những lời này càng không nhịn được suy nghĩ nhiều.

Vì vậy, tên nhóm nhanh chóng thay đổi thành "Lớp hướng dẫn tâm lý trước khi sinh".

【 Thịnh Hướng Tình 】: Gấp! Cậu nói khi tôi sinh con xong, Trần Tử Kiện có khi nào cũng để tôi làm nội trợ hay không??

【 Trương Sở Quân 】: Không biết, nhưng cậu có thể thăm dò anh ấy.

【 Thịnh Hướng Tình 】: Thăm dò như nào?

【 Trương Sở Quân 】: Thì quanh co lòng vòng hỏi một chút, sau khi sinh con ai chăm.

Thịnh Hướng Tình cảm thấy có lý, nhanh chóng nhắn tin riêng qua wechat cho Trần Tử Kiện.

Chưa đến nửa phút, cô gửi một ảnh chụp màn hình:

【Trần Tử Kiện】: Ai chăm con? Em đột nhiên lại hỏi vấn đề này? Em dùng não suy nghĩ đi? Ngoại trừ anh còn có đáp án khác à! Bàn tay ngọc ngà cùng dung mạo xinh đẹp của em dùng để chăm con chẳng phải phí à? Anh chăm! Đương nhiên là anh rồi.

Đẹp cái rắm.

Vừa nhìn đã biết là đã lên bài trước.

Trương Sở Quân vừa nhìn, trong lòng tràn ngập chua xót, cũng vội vàng mang vấn đề này đi hỏi Ngu Chi Tấn.

Ngu Chi Tấn trả lời rất nhanh: 【Anh.】

Mặc dù biết đáp án của đàn ông khi đối mặt với loại vấn đề này, hơn phân nửa đều là đến từ ham muốn sống sót, nhưng không thể không nói, vẫn là thành công khiến hai tiểu cô nương này mở cờ trong bụng.

Nhưng mà các cô còn không chịu bỏ qua, bắt Ngu Thư Hân đi hỏi Vương Hạc Đệ.

Tuy rằng Ngu Thư Hân cảm thấy không cần thiết, nhưng dưới sự bức bách của các cô, kiên trì gửi wechat cho Vương Hạc Đệ.

【 Ngu Thư Hân】: Nếu sau này có con, là anh chăm hay em chăm?

【 Vương Hạc Đệ】: Vì sao phải có con?

【 Vương Hạc Đệ】: Tranh sủng với anh à?

"......"

Quả nhiên, vị thiếu gia này vĩnh viễn không chú ý tới trọng điểm.

【 Ngu Thư Hân 】: Em nói nếu! !
【 Vương Hạc Đệ 】: Vậy thì thuê giúp việc.

【 Vương Hạc Đệ】: Anh có thể mời mười người.

【 Vương Hạc Đệ】: Bởi vì anh khá có tiền.

Phục rồi.

Anh còn rất tự hào.

Rốt cục, Ngu Thư Hân buông tha.

Trong loại vấn đề sống còn này, Vương Hạc Đệ vĩnh viễn là BUG.

Nhưng mà vấn đề của Ngu Thư Hân lại khiến Vương Hạc Đệ nghi ngờ.

【 Vương Hạc Đệ】: Sao đột nhiên hỏi như vậy, em mang thai?

【 Ngu Thư Hân】: Không có, em chỉ tùy tiện hỏi thôi.

Rõ ràng, Vương Hạc Đệ đối với cái câu "tùy tiện hỏi" rất khẩn trương.

Sau khi kết thúc đàm phán với khách hàng, hắn từ chối bữa tiệc, nhanh chóng bay từ nơi khác trở về, dẫn theo trợ lý Trần đưa Ngu Thư Hân vừa quay xong từ trường quay đến bệnh viện kiểm tra thai kỳ.

Lúc chờ kết quả đi ra, Ngu Thư Hân cả người vẫn mơ màng, vừa quay đầu, thấy vẻ mặt căng thẳng của Vương Hạc Đệ, không nhịn được cười, sau đó vươn tay bất đắc dĩ thay hắn sửa sang lại cổ áo: "Em đùa với anh thôi, vội vàng như vậy ——"
"Chúc mừng Vương phu nhân!"

Nhưng mà lời còn chưa dứt, trợ lý Trần nhận kết quả kiểm tra liền nhanh như chạy tới: "Chị mang thai!"

"?"

Đúng là bất ngờ lớn.

#Ngu Thư Hân mang thai#

Công ty còn chưa viết xong văn bản quan tuyên, hot search này liền nhảy lêи đỉиɦ.

Tuy nhiên, những người bị rò rỉ không phải là paparazzi, cũng không phải là nhân viên bệnh viện tiết lộ.

Mà là từ Vương Hạc Đệ phát ra.

Hắn ngược lại cũng không đăng weibo quan tuyên, chỉ là từ khi biết Ngu Thư Hân mang thai, liền rơi vào trạng thái học tập căng thẳng.

Và ngay lập tức bắt đầu công việc học tập.

Gợi ý hệ thống: 【Vương Hạc Đệ】 tham gia đề tài 【Mang thai】.

Gợi ý hệ thống:【Vương Hạc Đệ】tham gia đề tài 【Giáo dục sớm】.

Gợi ý hệ thống: 【Vương Hạc Đệ】 tham gia nhóm 【Nhóm các bà mẹ mang thai thiên sứ bảo bối (1)】
Gợi ý hệ thống:【Nhóm các bà mẹ mang thai thiên sứ bảo bối】đuổi người dùng 【 Vương Hạc Đệ 】 ra khỏi nhóm.

Sau đó, chủ nhóm này đã đăng một tuyên bố weibo: "Tôi xin lỗi vì đã ngài Vương, bởi vì nhóm của chúng tôi chỉ thêm các bà mẹ mang thai."

Cư dân mạng nhiệt tình vây xem cảnh tượng này, một bên "Xin chúc mừng" một bên không hề lưu tình liên tiếp "Hahaha".

"Ha ha ha ha ha, đã bao lâu rồi, Vương Hạc Đệ sao còn không tạo acc phụ?"

"A a a nữ thần ta mang thai!!! Cặp vợ chồng Đệ Hân cuối cùng đã chính thức có cá con ! !"

"Cầu xin Vương nhị thiếu tạo phụ nhỏ đi, ngài đếm xem mình trong đoạn thời gian như vậy rốt cuộc chú ý bao nhiêu blogger và đề tài kỳ quái!"

5 phút nữa.

Gợi ý hệ thống:【Nhóm các bà mẹ mang thai thiên sứ bảo bối (1)】đuổi người dùng 【Em họ Vương Hạc Đệ 】 ra khỏi nhóm trò chuyện.
Chủ nhóm: "... Acc phụ của ngài cũng quá trắng trợn rồi. "

Ngu Thư Hân tắm rửa xong đi ra, mới từ trong nhóm hai vị khuê mật nhiệt tình ăn dưa xem xong toàn bộ quá trình Vương Hạc Đệ diễn kịch này ảnh chụp màn hình.

Cô không nhịn được cười, tiện tay buông điện thoại xuống, vừa dùng khăn mặt lau tóc vừa đi về phía thư phòng.

Lúc này, Vương Hạc Đệ hẳn là còn đang làm việc.

Quả nhiên, vừa đẩy cửa ra, liền thấy anh cau mày, dường như đang phê duyệt cái gì đó.

Nghe thấy tiếng mở cửa, anh ngước mắt lên, sau đó bất động thanh sắc thu đồ trong tay lại, nhìn qua động tác tùy ý mà tự nhiên: "Sao không sấy khô tóc."

Ngu Thư Hân nhạy bén nắm bắt được động tác của anh, cô rũ mắt xuống, trên mặt vẫn duy trì bình tĩnh, nhìn qua không hề khác thường đi về phía anh: "Máy sấy tóc ồn lắm."
Vương Hạc Đệ cười cầm ôm lấy cô, kéo cô về phía trước người một phen, sau đó nhận lấy khăn, lau tóc cho cô: "Không ngủ?"

Ngu Thư Hân thuận thế ngồi trên đùi anh, tựa thân thể vào l*иg ngực anh, dứt khoát giả vờ lười không hiểu mặc cho anh giày vò, "Còn chưa mệt lắm."

Nói đến đây, lặng lẽ ngước mắt lên, nhìn trộm thư mục vừa rồi bị Vương Hạc Đệ tiện tay để một bên, sau đó cố ý chuyển đề tài, làm nũng một câu: "Em hơi đói."

Vương Hạc Đệ tiện tay lau tóc của cô, sau đó bất đắc dĩ cười, thấp giọng hỏi: "Để anh đi nấu mì nhé?"

Ngu Thư Hân gật gật đầu.

Vương Hạc Đệ buông khăn mặt trong tay xuống, chuẩn bị đứng dậy.

Ngay khi anh tiến hành động tác, Ngu Thư Hân nhanh chóng vươn tay, nắm về phía cái thư mục ngấp nghé đã lâu kia.

Vương Hạc Đệ lập tức phản ứng lại, tay dài nâng lên, trước một bước cầm lấy xấp văn kiện kia, sau đó giơ cao.
Ngu Thư Hân hướng lên trên đủ hai cái, không đủ, còn suýt nữa ngã một cái.

Vương Hạc Đệ nhanh tay lẹ mắt giữ chặt vai cô, ổn định thân thể cô, đem cô hướng trước ngực mình, trong giọng nói mang theo bất đắc dĩ, "Thì ra là nhìn chằm chằm cái này."

Ngu Thư Hân nhóm chân đi bắt, nhưng suýt chút nữa, chỉ có thể thở phì phò bắt đầu cùng Vương Hạc Đệ lật tẩy: "Anh không phải nói, vợ chồng phải thẳng thắn à."

"Không được." Vương Hạc Đệ, "Anh nhút nhát."

Nhút nhát??

Chiều cao áp chế khiến Ngu Thư Hân không lấy được tài liệu kia.

Cô ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào mắt Vương Hạc Đệ. Sau một lúc im lặng, đột nhiên ngẩng đầu lên, hôn lên môi anh.

Vương Hạc Đệ hơi giật mình một lát, động tác bị thả lỏng.

Đúng lúc này, Ngu Thư Hân nắm chắc thời cơ, kéo tay áo anh xuống, nhẹ nhàng khéo léo rút tài liệu trên tay Vương Hạc Đệ.
Vương Hạc Đệ phản ứng lại, vươn ra nắm cô nàng, lại bị cô linh hoạt xoay người né tránh.

Mở tài liệu, trên giấy viết mấy chữ to đùng "Cân nhắc khi mang thai".

Cẩn thận mở ra xem, trên mỗi một trang đều dùng bút đỏ viết chú thích, giống như học sinh trung học cơ sở ghi chép, ký hiệu trọng điểm đánh một hàng lớn, cách mấy dòng liền dán ghi chú tiến hành quy nạp.

Tất cả đều là chữ của Vương Hạc Đệ.

Ngu Thư Hân im lặng một lúc lâu, khàn khàn bật cười, sau đó ngẩng đầu, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía Vương Hạc Đệ.

Cô đóng thư mục sang một bên, đi về phía anh, nắm lấy tay rồi dán vào bụng mình, nhẹ nhàng nói: "Không cần phải căng thẳng như vậy."

Vương Hạc Đệ ôm lấy cô, đem đầu chống lên hốc vai cô, không nói một lời.

"Anh có vui không?" Ngu Thư Hân đột nhiên hỏi.
Vương Hạc Đệ im lặng hồi lâu, ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt cô.

Đột nhiên, anh vươn tay nắm lấy gáy cô, sau đó nghiêng người xuống, hôn lên môi cô.

Đầu lưỡi cạy mở môi răng của cô, cố ý đè nén lực đạo dịu dàng, đảo qua từng ngóc ngách, quấn quýt với đầu lưỡi của cô.

Thẳng đến khi hôn đến hơi thở cô phập phồng mới dừng lại.

Vương Hạc Đệ nâng ngón trỏ lên, từng tấc từng tấc đè lên môi cô, khàn giọng nói: "Anh rất vui."

*

Vương Tư Uyên là một đứa trẻ rất đặc biệt trong trường mẫu giáo.

Biểu hiện cụ thể là, tính cách trưởng thành sớm.

Ngoại hình nổi bật và xuất sắc.

IQ cao hơn độ tuổi hiện tại.

Và bố mẹ có bối cảnh trâu bò.

Các bạn cùng lớp trong lớp còn đang đếm từ một đến mười, Vương Tư Uyên cùng với có thể thuần thục đọc thuộc lòng bảng cửu chương.
Nhiều bậc cha mẹ cảm thấy rằng chỉ số IQ của đứa trẻ cao như vậy chắc chắn là do giáo dục khắc nghiệt của cha mẹ.

Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người vừa chua xót vừa đau lòng, cảm thấy Vương Tư Uyên khẳng định tuổi còn nhỏ đã bị tước đoạt tuổi thơ, đi tiếp xúc với huấn luyện khủng bố như vậy.

Kỳ thực, không phải vậy.

Hơn nữa ngược lại, Vương Hạc Đệ và Ngu Thư Hân cho Vương Tư Uyên quyền tự do lựa chọn.

Nhưng tại sao nó lại trở thành như vậy?

Tất cả điều này có lẽ vẫn phải bắt đầu với tên.

Ngu Thư Hân vừa mới xuất viện không lâu, Vương Hạc Đệ mỗi ngày đều nghiên cứu chế độ ăn uống hợp lý của phụ nữ mang thai.

Một ngày cuối cùng ai đó đã được nhắc nhở: "Tên của con trai bạn vẫn chưa được đặt."

Vương Hạc Đệ đang hầm canh sườn cho Ngu Thư Hân: "Chính nó không tự lật từ điển à?"
Vương Tư Uyên mới chưa đầy một tháng tuổi: "?"

Vì thế, Vương Tư Uyên từ trong tã lót đã có cảm xúc.

Cha mẹ không đáng tin, chỉ có thể dựa vào chính mình.

Dần dần, Vương Tư Uyên bắt đầu không hài lòng với việc mình đang học lớp hai mẫu giáo.

Khi nó lại một lần nữa nhanh chóng tính xong mười bài tập phép cộng trừ, nó cảm thấy mình đã vô địch.

Đây chắc là thần đồng trong truyền thuyết đi.

Vì vậy, ông con hùng dũng đi đến trước mặt Ngu Thư Hân, ưỡn ngực lên: "Mẹ, con cảm thấy con không thích hợp ở trường mẫu giáo nữa. "

"Vậy con cảm thấy con thích hợp ở đâu?

"Thanh Hoa."

"Chúc ngủ ngon."