[PondPhuwin] Sweet candy

#Sweetcandy12

Lúc tỉnh dậy, tôi không còn biết thứ gì. Đầu đau như búa bổ. Nhìn xuống ,cơ thể không hề mặc đồ. Nhìn qua thì thấy kế bên là...Meen Nita?? tại sao tôi lại ở trong căn phòng này với cô ta. Tôi lật đật bật dậy mặc lại toàn bộ đồ, tính mở cở ra thì giọng nói thanh thanh vang lên

"Tối qua cậu làm tốt lắm Pond Naravit"

"Sao không ở lại chơi với mình tiếp đi, mình còn muốn mà" - Cô ta đứng dậy đưa bộ ngực khủng trước mặt tôi, eo thề kinh tởm vô cùng tận

"Né tôi ra, tối qua cô làm gì với tôi?"

"Thì cho cậu uống nước chanh xong rồi cùng cậu lăn giường, hâm nóng tình cảm đã nguội của chúng ta này"

"Đồ đĩ, tránh ra tôi về với người yêu tôi"

"Hơ hơ cậu nói mình là đĩ, còn cậu với người yêu cậu là thế nào. Hai thằng súc vật bệnh hoạn lúc nào cũng "anh yêu bé, bé yêu anh" à"

"Im lặng và đừng nói nhiều, tôi về đây"

"Ừm về đi, toàn bộ ảnh hồi tối cậu với mình lăn giường đã được mình chụp lại hết rồi. Về nhà và đợi mình tung lên thôi nha"

"Tạm biệt cậu"

"Còn tôi thì vĩnh biệt"

Ngay lúc này tôi thấy có lỗi với em bé ở nhà quá. Mau chóng về nhà thôi. Check điện thoại hơn 20 cuộc gọi nhỡ, gần 100 tin nhắn của Phuwin. Anh xin lỗi em bé.

...

Vừa về trước cổng nhà, không hề có ai. Tôi mới nhớ ra đây là thứ hai, vả lại bố mẹ Phuwin đang ở nhà, tôi không thể đến nhà em được. Em chắc giờ cũng đi học rồi, về nhà mình rồi chiều lên trường vì hôm nay tôi có tiết

Tôi đã đến trường, chạy thẳng vào bên trong, lên ngay khoa của em mà kiếm. Em lại đi đâu rồi? Tính trốn tôi nữa sao

"Dunk, mày thấy bồ tao đâu không?"

"Sáng giờ Phuwin nó vẫn ở đây mà, nó mới bảo tao là nó đi vệ sinh tí rồi ra ấy mà"

"Chắc em giận tao rồi"

"Mày lại làm gì nó? Sáng giờ nó không nói gì với tao, cứ trầm trầm không giống như bình thường tí nào"

"Chuyện dài dòng lắm, từ từ tao kể"

Dứt câu thì tôi thấy Phuwin chạy từ nhà vệ sinh ra

"Phuwin"

Phuwin né ra khỏi vòng tay của tôi mà chạy về phía Dunk

"Anh kêu bé lại đây, có nghe anh nói không?"

"Được, bé không đến đây cũng được. 5p nữa mình gặp nhau trên sân thượng trường, anh có điều muốn giải thích"

Phuwin

Tôi cùng anh vui vẻ đến chiều, anh lại nhận được tin nhắn của một người bạn nào đó. Thế là không ăn cơm mà đi thẳng luôn.

Tôi đã nhắn tin dặn Pond trước mà đến bây giờ là 12 giờ đêm vẫn chả thấy về nhà. Có coi tôi ra gì không nhỉ, hắn ta bị chuyện gì tôi mặc kệ, không thèm quan tâm nữa đâu. Chết ngoài đường luôn đi cũng được. Sức chịu đựng của con người có giới hạn chứ. Đắp chăn lên mà trằn trọc không ngủ được, đã vậy còn rơi nước mắt chỉ vì người mình yêu không về buổi tối thôi sao. Mày yêu quá hoá ngu rồi Phuwin ạ

...

Cả đống tin nhắn mà cũng không rep tôi,kệ anh tôi đến trường luôn. Thề là hôm nay không có tâm trạng để đi học, chán không buồn nói

Buổi chiều tên này lại đến trường? Để làm gì nhỉ? Để xem tôi có nhớ hắn không hay gì, lại còn hẹn tôi lên sân thượng giải thích cái gì? Rành rành ra rồi đó, đi chơi với gái thì có chứ thèm nhớ đến tôi đâu

Nghĩ ngợi một hồi thì một thế lực nào đó vẫn níu kéo tôi phải lên đó, khùng thật

Pond

Tôi đứng đó đợi một hồi thì em cũng lên, thật sự nhớ con mèo này rồi. Không chịu được mà nhào đến ôm lấy em

"Thả ra, tôi kêu anh thả ra"

"Ơ kìa em bé, sao lại thái độ rồi"

"Không có gì hết"

"Sao em bé lại giận anh rồi"

"Ai bảo anh bỏ tôi đi đến tận bây giờ, một cuộc gọi cũng không nghe, một tin nhắn cũng không rep, để tôi ở nhà chết luôn cũng được. Đừng có đυ.ng vô tôi"-em hất tay tôi ra không một lời
"Anh chin nhỗi em bé mà, đừng giận nữa"

"Thế tại sao bỏ tôi đi nhờ, coi tôi là chúa hề à"

"Ngồi xuống ghế đá anh kể em bé nghe, anh bị oan"

Tôi thuật lại toàn bộ sự việc thứ con gái hãm đó đã làm với tôi

"Thế là anh cũng chơi với nó à?"

"Ông mày chưa dùng đã đã cho con khác xài rồi sao"

"Anh thề với em bé là lúc anh uống li nước đó xong thì chả nhớ cái gì nữa, và nơi này của anh cũng chỉ dành cho em thôi, không ai có thể sử dụng được nữa đâu"

"Nhớ nó tung ảnh lên thì anh chịu sao nỗi đây?"

"Anh tin vào mình, nếu mình đúng thì mình không sợ, em có tin anh không"

"Em tin"

"Hứa với anh cùng anh đi qua sóng gió đợt này nhé, dù có chuyện gì xảy ra"

"Hứa"

"Em hứa thì chứng minh đi"

Phuwin chồm hẳn lên người tôi mà đưa môi mình áp vào môi tôi. Một lần nữa lại như đắm chìm trong khoang miệng này. Ở đây là trường học nhưng em bé của tôi không hề biết ngại, thoải mái đưa lưỡi của mình mà chọc ghẹo miệng tôi. Được, chọc tôi thì đừng trách. Tôi kéo ghì phần eo của em vào sát để có thể hôn sâu hơn
Tiếng hôn vang lớn trên phần sân thượng, đợi đến dưỡng khi không còn mới vội buông ra, vì đã hết hơi nên thả ra mặt Phuwin đã đỏ bừng mà hít lấy hít để oxi bên ngoài. Tiếc đây là trường học nếu không tôi chỉ trách mình tại sao không đè em ra mà ăn sạch thôi.

"Nhớ hứa với anh nhé, Phuwin"

Tôi nắm tay em kéo sát vào người, em tựa đầu vào vai tôi đứng trên sân thượng một hồi lâu thì nghe tiếng báo hiệu vào lớp, tôi đành về khoa mình và tạm biệt với em

Bước vào lớp thì giáo viên đã tới, cô Tham dõng dạc giới thiệu

"Cô chào cả lớp, hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới"

Cả lớp reo hò ầm ĩ

"Bạn chuyển đến đây là bạn Meen Nitasaphong, bạn từ Anh chuyển đến đây, là con một tập đoàn có tiếng ở Phuket"

"Vào đi em"

Cô ta bẻn lẻn đi vào cứ như ngại ngùng lắm.

"Chào mọi người, mình là Meen Nitasaphong, mình là học sinh mới. Mọi người cứ gọi mình là Meen được rồi ạ"
"Cô sẽ phân chỗ nha. À chỗ Pond còn trống kìa, Meen đến đó ngồi đi em"

Mẹ nó, tôi đã muốn né thứ này lại còn gặp cô sắp kế nữa. Phen này tôi chết chắc

"Sawatdee, chào cậu. Mình là Meen Nita"

"Khốn, đừng đυ.ng vào tôi. Yên phận mà ngồi kế im lặng đi"

"Ngày mai mình có bất ngờ cho cậu, nhớ đi học nha"

To be continue

Nhỏ Meen cư tề quá mọi người nhỉ, đợi đi chừng 2-3 chap nữa tui dập nó cho coi