Đã Từng

chương 8

Có lẽ kết thúc rồi.....

Bíp bíp

Là tiếng máy thở nhg cơ thể ko cử động dc lms đây .

-"con gái mẹ xin lỗi đều tại mẹ tại mẹ " sau đó là tiếng khóc nức nở của Chung phu nhân

-" nếu như mẹ ko ngăn bố con gϊếŧ anh con thì làm sao lại xảy ra mệnh hệ này ,cx do mẹ ngu nhg ko ngờ lại gϊếŧ cả con "

WTF là sao ....

Típppppp máy hiển thị nhịp tim chỉ hiện 1 dòng kẻ dài ......

Sau đó tôi mất dần ý thức

"Chung Ngọc,mau dậy đi" động tác lay động rất mạnh.

Hoàng hồn tỉnh dậy

-"sao hốt hoảng thế" Thư Hân đặt cánh tay lên vai tôi.

Tôi lao nhanh ra khỏi lớp What the f*** cái mẹ gì vậy thật không hiểu nổi chạy đến khu nhà vệ sinh nhìn mình trong gương một gương mặt rất mới trẻ Ủa cái gì trên đầu vậy Trẻ trâu vãi Nếu không nhầm thì đây là chiếc cặp tóc mà lúc đi học tôi thích nhất nhưng Trẻ trâu vãi l**

Tĩnh tâm lại một chút thì có vẻ Tôi đã trở về năm tôi học lớp 11 lấy điện thoại cho người ta vào hôm nay là ngày mà chàng trai tôi yêu nhất ra đi Why Tại sao phải hôm nay sao rất nhiều câu hỏi đặt ra trong đầu có lẽ ông trời muốn tôi cứu anh ấy. gọi điện thoại được cái số mà trước giờ tôi không dám động đến trên đó vẫn còn lưu danh bạ baby

,-"chung ta gap nhau dc chu"

Giọng nói ôn nhu ấy đã khiến trái tim thời niên thiếu của tôi rung động biết bao.

Nước mắt lại vô thức rơi ko biết là vui sướиɠ hay là ....

-"em sao vậy" sự sốt sắc

-" em ko sao ,em đến hồ bơi tìm anh nhé" khịt mũi giữ bình tĩnh trong lời nói nhg cx ko giấu dc sự nghẹn ngào

-"dc, anh đợi em"

Thật không thể ngờ được ông trời lại cho tôi một cơ hội để gặp lại anh ấy...

Hồ bơi trong trường

-"anh" nước mắt tự động rơi

Nhanh chóng lại gần ôm chàng trai thư sinh đeo kính gọng vàng tràn đầy ôn nhu này

-"sao vậy em ,đã có chuyện gì xảy ra à" cúi xuống nhìn cô bé sưới mướt

-"em mơ thấy anh rời xa em " ngửa mặt nhìn anh nói rồi áp mặt vào ngực anh khocd tiếp

Chàng trai vuốt ve lưng cô " đồ ngốc anh ở đây mà đi đâu dc"