Ngủ Với Chồng Bạn

Chương 30: Suýt bị phát hiện

Tuyết Dung hoàn toàn mạnh bạo hôm nay, cô nhấp nhô lên xuống khiến cư vật đạt kɧoáı ©ảʍ liên tục. Tay Lưu Hải ôm lấy eo cô giúp cô lên xuống, thi thoảng còn đưa lên xoa trước ngực cô, bóp mạnh.

Cự vật to lớn khiến cho cô cảm nhận nó đang càn quấy toàn bộ ngóc ngách trong hoa huyệt của , đầu côn ŧᏂịŧ thi thoảng chạm đến hoa tâm khiến cô hét lên, kèm với đó là dẫm thủy lại chảy xuống dầm dề.

 " Em làm từ nước sao? Nhiều nước như vậy?"

" Vậy Giản Như có nhiều nước như em không?"

  Cô vừa nói vừa lắc mông vừa tiến lên vừa lùi xuống, không còn nhấp nhổ lên xuống mà cự vật vẫn ở sâu bên trong hoa huyệt, được hoa huyệt ôm trọn khít khao quấn quít

"Dĩ nhiên là em nhiều hơn rồi, yêu tinh dâʍ đãиɠ"

 " Vậy làm sướиɠ chết anh! 

 Tuyết Dung đỡ hai chân dậy thành tư thế ngồi xổm, hoa huyện vẫn nuốt cự vật. Khi cô ngồi lên có cảm giác như côn ŧᏂịŧ đã chọc thủng vào tận cùng bên trong, tới tận miệng tử ©υиɠ. Cả hai co quắp thân mình, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Tư thế này giúp cô lên xuống dễ dàng. cư vật thoải mái hưởng thụ được lâm sùng, hoa huyệt hút chặt lại nhả ra liên tục, Tuyết Dung rêи ɾỉ thoải mái 

 Đúng lúc này tiếng gõ cửa vang lên, cả hai sững người dừng tất cả cuộc hoan ái đang nóng bỏng

"Là cô ấy?"

  Tuyết Dung có chút hoảng hốt, tiểu huyệt vì thế mà hút chặt lấy nam căn, khiến anh bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào người cô

" Lúc này rồi mà anh còn hưởng thụ được?"

 " Anh khóa trái cửa rồi"

 " Đáng ghét". 

 Ngoài này Giản Nhi thấy cửa khóa liên lo lắng gọi vào. Tuyết Dung đã quấn khăn tắm, đi ra ngoài cửa đón tiếp bạn mình. 

" Có chuyện gì sao, tớ mệt nên đang ngủ 

 Nhìn cô bạn mình ngáp ngắn ngáp dài, đầu tóc rồi mù cô không nỡ làm phiền.

"Mình có chút lo lắng cho chân cậu, nếu mệt thì nghỉ đi, tớ về phòng trước! Tạm biệt "

" Tạm biệt "

Phía trong này Lưu Hải đã toát mồ hôi, anh không thể tưởng tượng được nếu vợ mình phát hiện sẽ ra sao. Dù gì anh cũng không muốn thấy cảnh tượng đó

.Hai người dành cho nhau nụ hôn sâu rồi mới tạm biệt, Lưu Hải cẩn thận nhìn bên ngoài rồi mới dám đi ra. Anh sửa soạn cẩn thận rồi bước vào phòng mình 

 " Em về rồi sao?"

 " Anh đi đâu vậy? Anh biết không em tìm mãi chiếc điện thoại, không hiểu sao nó không ở trong tủ đồ của em, lại ở trong tủ đồ của anh 

"Có thể em nhớ nhầm thôi, dù sao cũng đã tìm thấy rồi. Nghỉ ngơi chút rồi chiều đi chơi tiếp nhé."

 Lưu Hải nói xong liền hôn lên trán vợ, Giản Nhi ngại ngùng hôn lại chồng, anh vẫn luôn tình cảm với cô như vậy. Thế là cô quên mất chuyện anh vừa đi ra ngoài.