Ngủ Với Chồng Bạn

Chương 34: Ban công nóng bỏng

Tới nơi hai người đi bắt taxi thẳng tới khách sạn, dĩ nhiên là thuê chung một phòng. 

Lần đầu tiên Lưu Hải có cảm giác thoải mái không lén lút như vậy, vợ anh sẽ không bay qua tận đây. Anh cũng sẽ vừa yên tâm công tác vừa ở bên người đẹp. Còn đối với Tuyết Dung đây mới chân chính là kỳ nghỉ dưỡng của cô.

.Khách sạn này có nội thất rất đẹp, vừa sang trọng vừa lịch lãm. Còn có một ban công nhìn ra ngoài thành phố tấp nập, một khách sạn cao lớn hơn rất nhiều so với những tòa nhà xung quanh, có thể thấy độ đầu tư của Lưu Hải. 

Hôm nay cả hai vẫn có chút thời gian để nghỉ ngơi, sắc trời đã về chiều, ngoài xa kia là ánh hoàng hôn rực rỡ mà cô có thể ngắm nhìn tất cả.

 Chợt Tuyết Dung cảm thấy có một bàn tay nào đó đang vuốt ve mông cô, Lưu Hải đi tới bên cạnh người đẹp, cảnh hoàng hôn với thân hình quyến rũ cộng bộ váy lụa của cô khiến anh động tình. 

 Anh kéo người cô lại, cúi đầu xuống phủ môi cô hoàn toàn. Lưỡi anh đưa đẩy thăm dò bên trong, như đói khát tìm kiếm nguồn nước. Tay anh luồn lách vén váy lên sờ đùi cô, đùi trơn láng mịn khiến anh say đắm. Dần dần anh đi lên phía trên, cách lớp qυầи ɭóŧ các ngón tay ma sát hoa huyết.

"Có vẻ đã ướt lắm rồi!"

"Đúng vậy, là ướt vì anh đó."

Lưu Hải không nhịn nổi nữa kéo khóa quần lấy cự vật đã dựng đứng căng cứng ra, xoay người cô để cô nhìn ra ngoài ban công. Anh kéo qυầи ɭóŧ cô xuống, vén váy lụa lên, cặp mông trắng như tuyết hiện ra, ở giữa là bông hoa đang lấp lo nhưng lại óng ánh những giọt nước.

Cự vật liền thăm dò từ bên ngoài, sau đó trơn tuột đi vào.

"Um ....aaa lâu không gặp hình như vật đó của anh lại to lên rồi!"

"Do nó nhớ em đó!"

Lưu Hải nắm hai cánh mông của cô, bắt đầu động thân ra vào hoa huyệt từ đằng sau. Hoa huyệt đã trơn mềm nên rất dễ để anh vận động, liên liên tục thúc mạnh vào cô. Cũng may ban công rất cao đến tận ngực cô, không thì cô lo mình sẽ bị anh thúc bay mất 

Khe huyệt chặt chẽ cảm nhận rõ từng sợi gân trên côn ŧᏂịŧ to lớn đang ra vào tiểu huyệt, Tuyết Dung bám chặt ban công phía trước là cảnh hoàng hôn cực đẹp, nhìn ra toàn thành phố vẫn đang tấp nập bên dưới. Cô có chút cảm giác như đang làʍ t̠ìиɦ giữa bao nhiêu người, bao nhiêu ánh mắt đang nhìn thấy cô và anh. Cô liền thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, da^ʍ huyệt lại tràn ra, tiểu huyệt không tự chủ vì sung sướиɠ mà cắn chặt nam căn.

"Hừm thả lỏng chút, em muốn cắn đứt anh luôn sao, tiểu huyệt đói khát như vậy? "

Tuyết Dung không thể nói, chỉ có thể phát ra tiếng rêи ɾỉ vụn vỡ như con mèo, kɧoáı ©ảʍ đánh úp khiến họ chìm đắm hoàn toàn trong hoàng hôn kí©ɧ ŧìиɧ.