Cậu Bạn Nhà Bên

Chương 2

Ánh sáng len qua cửa sổ đánh thức cậu bé nhỏ nhắn thức dậy, đối với cậu, mỗi ngày trôi qua lại là một sự đơn độc mới. Nhưng rồi cậu đột nhiên nhớ ra, hiện nay ở cùng cậu có một "Khải ca". Cậu rời giường, nửa tin nửa không ra khỏi phòng tìm kiếm hình bóng người kia, cậu nghe tiếng chảo dầu xào đồ ăn, tim đập thịch, lại gần hơn

- Em dậy rồi đấy à? Tiểu Nguyên!

Cậu hớn hở nở một nụ cười

-Uhm!!!!! ^^

Những ngày qua đối với Nguyên thực là khó khăn, từ khi cậu vào trường cấp 2, ba mẹ đã không còn luôn ở cạnh cậu, những bữa ăn lạnh tanh dù thức ăn nóng hổi. Những đêm dài khó ngủ dù chăn ấm nệm êm. Hai chữ gia đình dù nghe dễ dàng nhưng cũng thật khó khăn. Vì giá trị trung gian của đồng tiền mà con người ta mất đi cái tình cảm đơn sơ, ấm áp đó. Nhưng ở đây, Nguyên đã tìm thấy ánh sáng khác cho mình. Tuấn Khải! Cậu không chắc anh sẽ luôn ở bên cậu, nhưng những gì anh làm cho cậu, thể hiện sự quan tâm mà cậu thiếu thốn bấy lâu nay.

- Ăn sáng đi, rồi chúng ta đến trường.

- Oh! Khải này, anh học trường nào thế?

- Y đại, còn em?

- T trung ? Cạnh trường anh...

- Tốt, anh sẽ đưa em đi ! Hi.

Đi học, hôm nay sẽ vui hơn mọi ngày.

Dắt chiếc xe đạp ra, Tuấn Khải bảo Nguyên ngồi lên, cậu bối rối. Thì ra là tiểu Nguyên từ trước đến giờ vẫn chưa ngồi xe đạp bao giờ

- Haha! Em ngồi như thế này này. Không ngã đâu, đừng sợ!

Khải đạp xe đến trường. Trên vỉa hè, hàng cây rào rạt như đón chào hai người đi ngang đường...

- Khải! - Thiên Tỉ gọi. Thiên Tỉ là một cậu ấm con của Dịch tổng. Cậu chơi thân với Tuấn Khải khi còn tấm bé. Cả hai thâm tình như anh em ruột.

- A! Thiên Thiên! Qua đây!

Chờ Thiên Tỉ đến, Khải giới thiệu

- Đây là Vương Nguyên! Là bạn cùng phòng với tớ, học ở T trung bên cạnh.

- Hân hạnh gặp cậu!

- Hân hạnh - Nguyên đáp.

- Xem nào! Khải! Cậu tính sao với ả kia? - Tỉ nói

- Ả kia? Ý cậu là Diệp Linh?

- Haizz! Chính ả! Ả vừa tổ chức một bữa tiệc, và có ý mời cậu đi, tớ nghĩ cậu không nên đi thì hơn, tớ cũng sẽ không đi.

- Tiệc? - Nguyên hỏi

- Ừm, là tiệc hồ bơi ấy mà, ả tính phô trương gia thế thôi. Kìa, mới nhắc, thiêng thật!

- Karry, Jackson, bữa tiệc ở hồ bơi nhà tớ tối nay, hai cậu cũng đến dự nhé?

- E hèm, tớ k...

- Tớ sẽ đến mà - Tuấn Khải nhanh chóng cướp lời.

Diệp Linh đi rồi, Thiên Tỉ quay qua hỏi Khải

- Ả nhất định không có hảo ý gì, chỉ muốn làm cậu bẽ mặt thôi!!

- Tại sao cô ta phải làm như vậy?

- Vì cậu từ chối cô ta trước bao nhiêu người!

- Tớ nghĩ cậu ấy không phải là loại người như vậy đâu, hơn nữa, cô ta không phải đã quen Chí Hoành ở lớp 3 sao?

- Chính vì vậy mà tớ ghét ả - Thiên Tỉ lầm bầm.

- Hả?

- Không có gì!!!

---------

Pool Party, Diệp gia.

Âm nhạc ồn ào, Tuấn Khải bước từ ngoại vào với một bộ dáng không thể soái hơn. Phía sau là Thiên Tỉ và Vương Nguyên. Bọn họ đến chỗ ngồi và dùng tiệc. Âm nhạc chói tai như ở bar vậy, đèn neon làm không khí trở nên sôi động hơn. Từ xa, Diệp Linh khoát tay Chí Hoành đi đến, thấy Khải, cô ta lại gần bắt chuyện

- Ồ, cậu tới rồi à? Còn dẫn theo vị khách không mời nào đây?

- A đây là Vương Nguyên! Bạn cùng phòng với tớ. Cậu ấy tò mò nên tớ dắt theo thôi.

- Tò mò, quê mùa thế này cơ à? - Cô ta chua ngoa đánh giá, hướng Vương Nguyên tỏ vẻ khinh bỉ.

Nguyên cảm thấy không vừa mắt, nhưng vì giữ thể diện cho Khải nên im lặng cho qua, tay lại kéo tay áo Khải ra hiệu đi về.

- Giới thiệu với cậu, đây là Chí Hoành, BẠN TRAI của tớ. - Cô ta cố ý nhấn mạnh hai chữ bạn trai.
- Chúc hai cậu hạnh phúc - Tuấn Khải cười

- Đồ khoe mẻ. - Vương Nguyên đứng cạnh nhịn không được lên tiếng

- Xin lỗi, cậu nói cái gì cơ?

- Tôi nói cô đấy. Có hồ bơi riêng cơ à? Thế thì con mẹ nó có gì hay? Nhà ông Phi cơ đáp xuống còn thừa chỗ cho cô đứng múa bụng đấy!

- A ha! Hạng mặt dày như mày thì hay lắm à? Tuổi gì mà mắng bà?

- Xin lỗi, Diệp gia nhà cô còn chạy theo Vương tổng cha tôi xin một chỗ đứng, hạng con nít ranh như cô con mẹ nó có quyền gì lên mặt với tôi?

Mọi người bàn tán xôn xao, thì ra đó là Roy, thiếu gia nhà họ Vương, họ bắt đầu dồn sự chú ý vào phía năm người bọn họ. Chí Hoành đứng sau hiểu ra người trước mặt không nên đυ.ng vào nên khuyên Diệp Linh lùi lại phía sau. Nhưng cô ta từ nhỏ đã đanh đá, vốn không muốn chịu thua ai, bèn xông lên đáp trả
- Vương với chả Hoàng! Như thế thì hay lắm à? Ai sợ ai? Mày hù bà à?

Vương Nguyên sôi máu lên quát ả một trận

- Thứ vô hậu khoáng tiền như cô thì biết cái kháo gì? Tôi phỉ, phỉ phỉ! Hai tháng trước cả nhà cô còn ở Vương gia chúng tôi ngồi khóc lóc, hôm nay đã vội leo lên đầu người khác ngồi à. Nhà cô tôi dỡ cũng chả có vấn đề gì đâu, cô gái ạ!

Tuấn Khải nãy giờ đứng hình vì nhìn thấy một Vương Nguyên hoàn toàn lạ lùng, nóng nảy và thẳng thắn, dữ dội và "khó chơi". Cậu định thần lại rồi can hai người ra. Cả hai về nhà, Thiên Tỉ cũng về.

- Anh thật hiền, cô ta chọc ghẹo đến như thế còn im lặng đứng nhìn. - Nguyên hướng Khải cằn nhằn

- Cô ấy là con gái, tính tình như thế, anh không muốn đυ.ng đến cô ta.

- Con gái gì mà kì cục như thế? Khinh người thấy rõ. - Nguyên hậm hực khoanh tay, mặt bánh bao đỏ lên vì giận. Khải phía trước quạy lại nhìn lén, thấy gương mặt tròn trĩnh kia lại không nhịn được cười ra thành tiếng.
- Có gì vui lắm à? - Nguyên đánh vào lưng Khải

- Không! Haha, anh vui vì em bảo vệ anh.

Nguyên mặt thêm đỏ ửng, cúi đầu miệng lí rí

- Ai bảo anh yếu đuối quá... - Đột nhiên, Nguyên cảm thấy bực tức trước ánh mắt của Diệp Linh nhìn Tuấn Khải, đó là ánh nhìn của bọn nhà giàu bên gia đình bố của Nguyên lúc trước nhìn vào mẹ của cậu, vì xuất thân của bà không phải danh gia vọng tộc. Cái ánh nhìn khinh bỉ ấy không thể chấp nhận được.

Về đến nhà, Khải thay áo khoác, đi vào bếp, nấu thức ăn tối.

- Để em làm cho.

Khải ngạc nhiên nhìn Nguyên.

- Em định cho anh giảm cân à? Haha!!

Mặt cu cậu đỏ ửng lên vì ngượng

- Thì anh hướng dẫn đi... em cũng muốn tự nấu ăn.

Cả hai vào bếp, nấu bữa ăn đạm bạc mà hương vị chứa chan vẻ ấm nồng.

...........

[Ngoại Chương] Thiên Tỉ x Chí Hoành : Part1
Thiên Tỉ bực tức nghe tin Chí Hoành hẹn hò với Diệp Linh. Rõ ràng Tuấn Khải từ chối ả chưa tròn một tuần, đã quay sang tìm chàng trai khác, lại nhắm ngay Chí Hoành của cậu. Tức chết đi mà! Chí Hoành là bạn nối khố của Thiên Tỉ, gia đình hai bên đã là bạn bè của nhau từ khi nhà Thiên Tỉ còn nghèo khó, đến nay gia cảnh nhà tiểu Hoành vẫn thế nhưng Thiên Thiên đã lên hàng thiếu gia vẫn không bỏ rơi cậu. Chí Hoành ngây thơ trong sáng, dễ bị dỗ ngọt mà theo ý người khác. Nhìn cậu chết mê Diệp Linh mà bản thân vô phương khuyên giải, Thiên Tỉ quặn thắt trong lòng. Cậu rất thương yêu Chí Hoành, luôn muốn chăm sóc cho bảo bối mỗi ngày, nhưng khổ nỗi, lúc nào Hoành cũng vô tâm xem Thiên Thiên như một người anh em. Yêu đơn phương hơn 7 năm, từ khi còn 12 tuổi đến nay, đối phương vẫn hững hờ. Hẹn hò hết cô này đến cô khác, bị đá lại quay về ôm Tỉ khóc lóc, đôi lúc Thiên Tỉ cảm thấy cậu chỉ như một bốt điện thoại tư vấn khách hàng, đại loại như 10086 ấy, tâm sự xong thì đường ai nấy đi. Hôm nay cậu nhận được tin nhắn của Chí Hoành với nội dung sẽ đi hẹn hò với Diệp Linh, còn nhắn rõ địa điểm những nơi sẽ đi qua, Thiên Tỉ thật muốn khóc đi được. Rồi cậu khoác áo lên xe chạy đi.
Tiểu Hoành xin tiền pama, cậu được 3000 đồng ( vì lý do không rõ giá trị NDT, đơn vì tiền ở đây sẽ là 1 đồng, tương đương với giá của 1 gói snack)

Diệp Linh là tiểu thư con nhà có tiền, ả từ trước đến giờ đều hẹn hò cùng đại gia, hôm nay đi theo Chí Hoành rõ mặt chán nản. Địa điểm đầu tiên là nhà hàng món Tây. Diệp Linh gọi đủ thứ món ả thích ăn, Chí Hoành đổ mồ hôi chuẩn bị gọi Thiên Tỉ mượn tiền. Lúc thanh toán, ả ra xe trước, Chí Hoành gọi phục vụ bàn

- Tất cả là 100 đồng ạ!

- Chắc anh tính nhầm rồi đấy ạ, chúng tôi ăn lẩu tôm, còn có canh hải sản, bò nướng, súp hào, ... nữa

- Chúng tôi sale off cho khách hàng thứ 1000 ạ :)

Thật may mắn, ít hơn dự tính đến 400 đồng. Chí Hoành ra xe, nhận được một tin nhắn.

[Ả có vòi mua sắm thì vào "Jackson" plaza của bố tớ, tớ cho mượn VIP card shopper.]
Thật may mắn, Thiên Tỉ đã giúp cậu đến thế đấy. Cả hai người chạy xe đi. Bên trong nhà hàng.

- Tất cả là 5200 đồng ạ.

Thiên Tỉ móc bóp ra thanh toán. Ả đấy đúng là xe tải mà, một phát cán nửa vạn đồng.

{Jackson Plaza}

- A em mua chiếc đầm này. Hoành à, anh xem, chiếc ví này hợp với dáng em không? Ôi xem kìa, là JS, giày cao gót hãng JS đấy....

Chí Hoành mồ hôi nhễ nhại, cậu không biết cái VIP card đó có cứu cậu nổi k, túi cậu chỉ còn 2900 đồng. Nhưng khi ra thanh toán thì một lần nữa Hoành bất ngờ

- Là 1150 đồng ạ!

- Nhất định là máy tính tiền các người hỏng rồi.

- Không đâu ạ, VIP card nên giá rất rẻ ạ.

Cả hai đi khỏi. Thiên Tỉ bước ra

- Chào cậu chủ.

- Món hàng của cậu ta là bao nhiêu?

- 5 vạn 300 đồng ạ.

- 53.000 á??? Wo thao, ả đó định làm tôi mạt vận à?

Thế là đi tong tiền cử tuần này của Thiên Tỉ.
Địa điểm tiếp theo của đôi chim câu là một đỉnh đồi cao. Đứng từ đấy có thể ngắm toàn cảnh thành phố. Diệp Linh hướng Chí Hoành tựa đầu. Cả hai nhìn bầu trời đầy sao và im lặng. Trong đầu Chí Hoành bỗng hiện lên hình ảnh Thiên Tỉ. Cậu lại khuất lấp suy nghĩ đó với lý do : chỉ vì mình cảm kích cậu ấy đã giúp đở thật nhiều.

Ở phía sau, Thiên Tỉ lặng thầm ngắm sao. Đâu đó trong ánh mắt là nỗi buồn khó tả...

--------------

(Các bạn cảm nhận truyện như thế nào? Có thú vị không? Tiếp tục theo dõi và ủng hộ tớ nhé. Làm truyện một mình chán lắm, ai có hứng thú sáng tác giống tớ thì leave comment nhé. Các bạn có ý kiến đóng góp cho "Cậu bạn nhà bên" thì vui lòng để lại comment, tớ sẽ tiếp thu và hoàn thiện truyện từng ngày. Chân thành cảm ơn)

_______Bách Lý Lan_______