[Cao H-Edit] Cha Dượng Muốn Tôi

Chương 20: Thủ da^ʍ



Kiều Nhiễm ngửi mùi trong phòng tắm, mùi dầu gội cùng sữa tắm tràn ngập trong không khí, đồng thời còn có mùi tanh tanh nồng đậm của đàn ông.

Dường như Phong Vũ muốn dùng mùi hương của sữa tắm để át đi mùi tanh kỳ lạ kia, nhưng anh không nghĩ tới vẫn bị cô đoán được.

Lúc Kiều Nhiễm tắm rửa, tâm trạng cô cực kỳ hưng phấn nên đã dùng tay để tự an ủi chính mình.

Kiều Nhiễm rất ít khi sờ phía dưới, nhưng con người ai mà chả có du͙© vọиɠ, lần đầu tiên cô cảm thấy phía dưới của mình vừa ngưa ngứa vừa bứt rứt như vậy. Đến khi ngón tay cô nhẹ nhàng sờ vào, không ngờ phía dưới lại đạt tới kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, chưa tới hai phút mà cô đã ra.

Sau khi cao trào qua đi, Kiều Nhiễm lười biếng nằm dựa người trên tường nhà tắm, cô cảm thấy tự sướиɠ cũng không tệ lắm.

Đã rất lâu rồi cô không tự an ủi chính mình, hơn nữa mùi hương mạnh mẽ nam tính của người đàn ông còn sót lại trong phòng tắm đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ ngủ đông trong thân thể cô.

Kiều Nhiễm dạng rộng hai chân, ngón tay cô vuốt ve hai mép thịt mẫn cảm của hoa huyệt, sau đó cô tưởng tượng đến hình ảnh Phong Vũ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ thủ da^ʍ khi nghĩ về cô.

Mồ hôi chảy ròng ròng trên sống lưng Phong Vũ, anh tự vuốt ve gậy thịt vừa thô vừa dài và rất muốn gọi tên cô nhưng lại sợ bị nghe thấy, nên chỉ có thể kìm chế và than nhẹ.

“Thật quyến rũ! Phong Vũ… em muốn!”

Ngón tay Kiều Nhiễm càng lúc càng nhanh, cô ngửa đầu rêи ɾỉ, thân thể trống rỗng gào thét thèm muốn gậy thịt của anh đâm vào.

“Ừm… chú… chú liếʍ em…”

Phong Vũ quỳ người xuống, anh vác hai chân Kiều Nhiễm lên vai, đôi tay nắm chặt mông nhỏ của cô, đầu vùi ở giữa chân cô gái nhỏ và bắt đầu liếʍ láp da^ʍ thuỷ đang tràn ra từ hoa huyệt.

“Bảo bối… sướиɠ không?”

“Sướиɠ…a ưm … em muốn nữa…”

“Được… cho em.”

Động tác của người đàn ông càng thêm cuồng dã, môi lưỡi anh không ngừng liếʍ mυ"ŧ hộŧ ɭε dâʍ đãиɠ, khiến da^ʍ thuỷ phun ướt cả cằm anh.

“A.. a.. a—”

Kiều Nhiễm dựa người vào tường mà thở dốc, bộ ngực sữa phập phồng kịch liệt. “Lần sau nhất định phải làm thật sự một lần.”

Tắm rửa dọn dẹp sạch sẽ phòng tắm, Kiều Nhiễm bình tĩnh trở về phòng.

Đêm nay cô ngủ thật sự thoải mái, còn người đàn ông ở cách vách lại trằn trọc khó có thể đi vào giấc ngủ.

Phong Vũ thấy rất áy náy, luân lý đạo đức dường như hoá thân thành sứ giả chính nghĩa, mạnh mẽ công kích hành vi cầm thú hôm nay của anh với cô gái nhỏ.

Hửng sáng, Phong Vũ rời giường ra ngoài chạy bộ, gió lạnh buổi sáng tạt vào mặt khiến đầu óc anh tỉnh táo hơn nhiều.

Phong Vũ cắn răng thề tuyệt đối sẽ không tái phạm!

Cảm giác rung động đang ngo ngoe rục rịch bị anh đè chặt dưới ngọn núi Ngũ Hành Sơn, ngăn chặn khả năng nó lại ra ngoài làm loạn.

Vận động liên tục ba giờ đồng hồ, cuối cùng Phong Vũ cũng khôi phục vẻ bình tĩnh. Vừa vào đến cửa, anh đã thấy Kiều Nhiễm đang nấu cơm trong bếp.

Phong Vũ lúng túng khi nhìn thấy cô gái nhỏ. Một cô gái tốt như vậy lại bị anh nổi lên ý xấu, thật sự anh tự thấy ghê tởm chính mình!

Phỉ nhổ xong bản thân, Phong Vũ đi vào phòng bếp rồi nhẹ giọng nói: “Để tôi giúp cháu.” Kiều Nhiễm quay đầu nhìn Phong Vũ, người đàn ông mặc chiếc áo phông trắng, lúc này áo phông đều đã ướt đẫm, quần áo dính chặt trên thân thể cường tráng làm lộ ra cơ bắp hoàn mỹ bên trong của anh. Trên sườn mặt cương nghị còn vương vấn vài giọt mồ hôi, khiến anh trông càng hoang dã nam tính.
Hai chân dài được ôm gọn trong chiếc quần thể thao, phần đũng quần hơi cộm lên làm cổ họng Kiều Nhiễm khát khô.

Phong Vũ tuỳ tiện dùng tay lau mồ hôi trên mặt, anh nghi ngờ nhìn cô gái nhỏ: “Cháu sao vậy?”

Kiều Nhiễm liếc anh rồi nhàn nhạt đáp một câu: “Chỗ này không cần hỗ trợ, chú đi tắm rửa đi.”

Thấy mình bị cự tuyệt, Phong Vũ sờ sờ mũi, sau đó xoay người đi vào phòng tắm.

Chắc chắn cô gái nhỏ ghét bỏ mùi mồ hôi trên người anh.

------oOo------



Truyện được dịch bởi: TFT AIRIH. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.