[Cao H-Edit] Chàng Trai Khiếm Thính

Chương 39: Gia Duẫn, đừng khóc.

Tiếng lách cách mở khoá, cửa phòng nặng nề mở ra rồi nhanh chóng được khép lại.

Trong ánh sáng lờ mờ, Kế Hứa đi lần mò mở đèn điện.

“Đừng.” Cổ tay bị cô nắm lấy, hơi siết chặt một chút, cô cầu xin tha thiết: “Đừng bật đèn.”

Kế Hứa thu lại bàn tay đã chạm đến tường vôi, buông xuống bên cạnh,đầu ngón tay hơi cuộn tròn.

Mắt dần dần thích ứng với môi trường tối tăm phía trước, bóng đêm ngoài phòng mờ ảo, chiếu xuyên qua tấm mành lụa hoa lớn màu đỏ trước cửa sổ, rắc một chút quầng sáng màu cam ấm áp.

Nhờ chút ánh sáng yếu ớt này, Kế Hứa nhìn ngắm kỹ càng người ở trước mặt. Với chút can đảm bé nhỏ không đáng kể mà nương theo tia sáng này, lặng lẽ lộ rõ từ trong góc thầm kín nhất của trái tim.

Anh đưa tay cọ cọ khóe mắt của Gia Duẫn, nhẹ nhàng, vuốt ve nhiều lần. Vết nước mắt khi nãy chưa kịp khô đã ngưng tụ trên đầu ngón tay anh, Kế Hứa đau lòng đến yết hầu thô ráp.

Cảm giác ướŧ áŧ dưới ngón tay càng lúc càng rõ ràng, nước mắt của cô, cứ như làm thế nào cũng không lau hết được.

Kế Hứa hoảng sợ ôm lấy gương mặt Gia Duẫn rồi đặt lên đó nụ hôn.

“Gia Duẫn...” Hơi thở phá tan dây thanh quản tắc nghẽn đã lâu, lúc mở miệng nghẹn một hồi, nhưng anh vẫn không ngừng lặp lại: “Gia Duẫn... Đừng khóc...”

Đây là lần đầu tiên Gia Duẫn nghe Kế Hứa nói chuyện, dưới nụ hôn ẩm ướt lành lạnh, giọng nói của anh lại êm tai như vậy. Giọng nói khàn, trầm thấp, nhưng lại vô cớ khiến trái tim người ta nhũn ra.

Gia Duẫn kinh ngạc, hơi thở cũng dừng lại, sau một lúc lâu, mũi sụt sịt nghẹn ngào, ôm chặt lấy anh.

Một cái ôm không đủ, một nụ hôn cũng không đủ.

Không gì có thể thay thế được nhịp tim trong lúc này.

Trong bóng đêm mờ ảo và yên tĩnh, cuối cùng cô cũng tìm thấy được một tia sáng. Lại bỗng nhiên nhớ đến chuyện trước đây, hốt hoảng cảm thấy mọi chuyện rồi sẽ qua, mọi chuyện rồi cũng sẽ qua.

Cho đến cuối cùng cô sẽ nắm được thứ gì.

Cho cô hy vọng.

Còn có cả giấc mơ dệt bằng ánh trăng.

“Kế Hứa.” Cô đưa tay bắt lấy giấc mơ của cô, nắm lấy tương lai không thể mất đi của cô.

Si mê nhìn vào đôi mắt đen láy sâu thẳm kia.

Sau đó, hôn anh.

Muốn đem những thứ thiếu anh mỗi một ngày trong tương lai bù đắp vào tối nay.

Lọt vào tai là âm thanh hôn nhau ướŧ áŧ phóng đáng mị hoặc, Gia Duẫn bị anh hôn đến cả người mềm, bụng dưới tê dại, chân không kiềm chế mà kẹp chặt lại, hai tay ôm chặt cổ anh.

Tiếng thở hổn hển của Kế Hứa khiến người ta vô cùng rạo rực, Gia Duẫn không nhịn được liếʍ hầu kết của anh, hai cánh tay ôm eo Gia Duẫn khẽ run lên, hơi thở dốc nặng nề biến thành nghẹn ngào.

Lúc tình khó kiềm chế, anh rướn cổ lên, nắm lấy xương cổ tay của Gia Duẫn, trong âm thanh vỡ vụn mà gọi tên cô, giống như một đứa trẻ đang khóc, cũng như tiếng kêu của một chú mèo hoang.

Gia Duẫn nắm lại lòng bàn tay nóng bỏng của anh, giọng dịu dàng thẻ thọt vỗ về: “Em đây, em ở đây.”

Lại hôn lên đôi môi đầy đặn của anh, đầu lưỡi quấn quýt hòa quyện cùng niềm đam mê tìиɦ ɖu͙ƈ của anh, Kế Hứa không nhận nổi nụ hôn tràn đầy sắc dục như vậy, thân dưới đã cương cứng cách lớp quần nảy lên một cái, đè vào bụng dưới của Gia Duẫn.

Trong bóng tối, nghe thấy tiếng cười trầm thấp của cô, nhiệt độ trên mặt của Kế Hứa lan rộng ra sau tai và cổ, cắn lên môi Gia Duẫn như để trả thù.

“A...” Gia Doãn kêu ra tiếng quyến rũ, mềm mại, đầu ngón tay đè vào vật sống cứng ngắc nóng rực dưới người Kế Hứa, chọc một cái: “Anh không ngoan.”

Ngón tay mềm mại xoa nhẹ đỉnh gậy thịt cách lớp quần của thiếu niên, đánh một vòng quen thuộc: “Không ngoan thì em sẽ trừng phạt anh nha.”
Lớp vải dưới tay dần dần bị ướt, Gia Duẫn giả vờ ngạc nhiên oa một tiếng, đến gần bên tai anh: “Tè rồi?”

Kế Hứa sửng sốt, bị ý xấu của cô trêu đùa đến thẹn đỏ mặt, vô thức thẳng lưng, cắn răng dùng thứ dưới tay cô mà chọc.

Thiếu niên mang theo một chút ý định trả thù ngây ngô liều lĩnh.

Gia Duẫn càng vui vẻ, đầu ngón tay cách chiếc quần, từ phía cuối thân gậy cương cứng của anh, vuốt thẳng trực tiếp lêи đỉиɦ, chạm vào vết ướt kia.

Cả người anh không thể kiềm chế nổi mà run rẩy, hơi thở càng lúc càng nặng nề.

Lòng dạ Gia Duẫn bị lay động bởi tiếng thở hổn hển, nhón chân lên không ngừng hôn anh.

Cô gái nhỏ thu hồi bộ dạng hư hỏng vừa khóc vừa ầm ĩ trước đó, lắc mình biến hóa, trở thành một con hồ ly tinh hút tinh huyết người.

Kế Hứa hết cách, để mặc cho cô chơi đùa.
Anh bị kéo lên giường, Kế Hứa dựa vào đầu giường, cô ngồi vắt qua người Kế Hứa, vặn vẹo cái mông nhỏ tròn mẩy, cánh tay trắng nhỏ bé khoác lên vai anh, nhõng nhẽo yêu cầu anh: “Anh cởi đồ giúp em đi.”

Kế Hứa ừ một tiếng.

Hai tay mò lên trên đùi cô, nhẹ nhàng vuốt ve lên trên rồi thâm nhập vào trong váy.

Lòng bàn tay lớn sần sùi, khô ráp di chuyển dọc theo bên mông đùi, chậm rãi đi tới bên hông, kéo dây chiếc váy lên, cô gái nhỏ đưa tay lên, khẽ rêи ɾỉ.

Chiếc váy kia trực tiếp rơi tuột khỏi người Gia Duẫn, lộ ra cơ thể trần trụi và trắng nõn, bầu vυ" ngọt ngào đầy đặn vểnh lên, bụng dưới nhỏ gọn bằng phẳng, còn có hoa huyện yêu kiều được bao bọc bên trong qυầи ɭóŧ.

Kế Hứa nhìn, cổ họng càng ngày càng trở nên khô khốc.

Cô vẫn không mặc áσ ɭóŧ như cũ, đỉnh anh đào nhỏ không hề phập phồng lên xuống mà mềm mại như nhúm mây nhỏ.
Kế Hứa đưa tay chộp giữ bầu ngực của cô, đầu cúi xuống ngậm lấy đỉnh anh đào nho nhỏ kia liếʍ ʍúŧ qua lại.

Môi lưỡi nóng rực và mạnh mẽ, ngậm lấy đỉnh anh đào đã nhanh chóng trở nên se cứng, cuối cùng không nhịn được Kế Hứa hít sâu một hơi, lại tiến sát đến bên còn lại.

“A Hứa, sờ em...” Gia Doãn ôm lấy cái đầu trước ngực, vần vò đầu tóc anh: “Đừng cứ mãi mυ"ŧ nó...”

Kế Hứa ngoan ngoãn gật đầu, hai bàn tay to vê nắn hai bầu vυ" đầy đặn và mềm mại kia, hàm răng ngậm cắn đỉnh anh đào, tiếp đó môi lưỡi ấm áp bao lấy nó không ngừng liếʍ ʍúŧ vô cùng si mê.

Gia Doãn cởϊ qυầи lót, dang rộng chân, lộ ra hai cánh hoa huyệt non nớt, thanh thuần khiết và căng mọng, óng ánh mật dịch quyến rũ. Đầu ngón tay khẩy khẩy sườn mặt anh: “Anh có muốn không?”
Kế Hứa kinh ngạc, lúng ta lúng túng nhìn về phía cô. Như cầu xin giúp đỡ, như ngấm ngầm chịu đựng.

Gia Duẫn nhìn biểu cảm phức tạp trên mặt anh, lại chỉ muốn cười.

Có lẽ hết cứu nổi cô rồi, là loại hư hỏng thối nát từ tận trong xương tủy.

Cám dỗ người ta phạm tội.

Kéo vào vũng lầy nơi cô đang ở.

Cùng hưởng thụ du͙ƈ vọиɠ.

Cùng nhau đắm chìm.

·

Truyện được dịch bởi: TFT AIRIH. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.