Áp chế hết thảy khí tràng, vô luận như thế nào cũng không nên là tiểu cô nương mảnh khảnh này. Cận cảnh nhìn nàngcảm thấy tuổi còn nhỏ, khuôn mặt ngây thơ cùng đôi mắt thu lấp lánh gợn sóng làm cho người ta có cảm giác nhu nhược có thể khi dễ dàng, người này có thể buông lỏng toàn gân cốt, thế nhưng Lão bà sợ là sẽ không chống đỡ nổi mặt tiền.
Nhưng đây là người Tiêu Liệt lựa chọn, hắn là người nắm quyền ở đây, người coi trọng cũng phải đồng ý.
Diệp Văn Tranh nhìn Mặt Tiêu Liệt mang theo cười yếu ớt uống những ly rượu kia, những người này thấy tốt liền thu, không lâu sau rốt cục tản đi, năm năm tụm năm tụm ba ở bên cạnh nói chuyện phiếm.
Bọn họ ở nơi Tiêu Liệt không nghe được đàm luận ảo tưởng đêm tân hôn của hai người nên đẫm máu như thế nào.
Cô bé gầy đến yếu ớt như vậy, cùng nam nhân tráng niên chưa từng nghe nói qua từng có nữ nhân. Bọn họ ngẫm lại liền cười đến không có ý tốt, đều cảm thấy tiểu hài tử này nhịn không được nam nhân đòi hỏi, đêm nay sợ là sẽ chết ở...
Tiêu Liệt bình thường là người không dễ say, nhưng có lẽ là bởi vì cái ôm quá nhu mềm kia làm cho hắn cam tâm tình nguyện trầm luân, mấy chén rượu uống vào hắn lại cảm thấy hết thảy quang ảnh trước đều bắt đầu mê mông, những người đó ảnh cũng đều phủ lên một tầng nhu quang.
Đẹp nhất vẫn là tiểu cô nương của hắn, cùng mười tuổi năm đó ánh mắt trong suốt cùng khuôn mặt hồn nhiên, không ai nhắc nhở hắn là hỗn đản nữa.
Anh cũng muốn uống một ly
Hắn nói xong mỉm cười,ánh mắt có chút mê ly thất thần lại có chút ngây thơ của hài tử, sau đó lôi kéo nàng đi đến một gốc cây từ
trên bàn cầm một chén rượu
vào trong mình
, nâng nàng lên đem rượu
của nàng
độ cho nàng.
Ừm...
Giọng điệu cay đắng, giọng nói nỉ non kháng cự cua cô giống như bàn tay nhỏ bé gãi vào lòng anh.
Tiêu Liệt liên tiếp đút cho cô rất nhiều, thẳng đến khi động tác chớp chớp của tiểu cô nương trở nên chậm chạp mới dừng lại
Có ngon không?
Anh đỡ lấy cô lắc lư, sau khi thực hiện được.
Hả?
Không... Không ngon lắm.
Rõ ràng không phải Sa-tan còn trí mạng hơn . Anh nghe thanh âm của cô đang mị hoặc mê người của mình càng thêm có lực sát thương.
Đừng hừ hừ, đều hừ hừ làm anh muốn tê người.
Nam nhân sau khi say rượu so với bình thường càng tà mị hơn, khuôn mặt tuấn lãng của hắn bị ánh đèn xa
chiếu rọi
rõ ràng, đôi mắt đen giống như mặc ngọc ngược lại có chút sáng ngời.
Anh nắm tay cô đặt ở giữa mình để cô lĩnh hôji hùng phong, cô gái cũng bị say rượu phản ứng có chút chậm, cô không đưa tay như bình thường, ngược lại dọc theo mạch máu nhô lên mò mẫm lên trên, cuối cùng dừng ở phía trước lớn nhất nhẹ nhàng
Rít lên
Đây là lần đầu tiên cô phản hồi lại cho anh về chuyện này
, Tiêu Liệt bị thủ đoạn bất phòng của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhíu mày cắn răng đến, trán nổi gân bạo.