Đại Hội Thể Thao Thân Thể

Chương 4: Mới vừa chạy xong liền triều phun, hai nữ sinh phải bị nam nhân thao

Nghệ Tử nghe thấy thông báo lập tức liền chạy. Ai ngờ mới được vài bước, chân trái liền không cẩn thận vướng vào chân phải, làm cô té ngã ra đất. Cô thực mau xuất hiện ở trên màn hình lớn, cái giọng nữ đáng giận ấy lại trêu chọc nói :" Vừa mới bắt đầu vị tuyển thủ Tôn Nghệ Tử này liền ngã lăn ra đất. Xem ra, cô ấy muốn trận thi đấu này về hạng chót"Không, không được! Tuyệt đối không thể về hạng chót! Nghệ Tử chịu đựng đau đớn chập chững bò lên, cắn chặt rang chạy lên. Hoa huyệt bên trong ngứa đến tê dại, toàn thân từng đợt nhũn ra nhưng cô vẫn cố chống đỡ. Từng bước một chạy về đích.

Bởi vì nỗ lực cho nên tốt xấu thì trận này cô không về cuối. Bất quá vừa mới chạy xong lại ngã xuống đất, gắt gao kẹp chặt đùi. Thân thể không ngừng run, hoa huyệt bên dưới liền tiết ra nước. Đúng vậy, cô đã lêи đỉиɦ.

Lần thi đấu tiếp theo đã được bắt đầu, Nghệ Tử lại không chú ý, nằm xụi lơ trên mặt đất, mở hai chân ra. Khiêu đản bị dâʍ ɖị©ɧ bên trong đẩy ra ngoài. Rồi sau đó, cô nỗ lực khôi phục sức lực vì để chuẩn bị cho hạng mục thi đấu tiếp theo.

Cuối cùng phân thi chạy 100 mét cũng kết thúc. Giọng nữ kia lại từ từ vang lên:" Chúc mừng tuyển thủ tên Liễu Tư Tư đã có thành tích xuất sắc là 25 giây, đạt giải quán quân hạng mục này. Chúng ta sẽ đưa ngươi về nhà, hẹn gặp lại "

Vừa dứt lời, nữ sinh tên Liễu Tư Tư kia liền biến mất ngay tại chỗ. Ngay lúc cô ấy biến mất thì Nghệ Tử mới chú ý tới cô ấy đeo một đôi giày thể thao màu trắng

Nói cách khác, nữ sinh kia nhân lúc sắp đến lượt mình liền đeo giày sao? Khó trách lại có thể dành được quán quân.

Bất quá Nghệ Tử cảm thấy chính mình cho dù có đeo giày thể thao cũng không được quán quân. Bởi vì khiêu đản đối với cô gây trở ngại quá lớn.

" Hạng chót của trận thi chạy 100 mét vừa rồi có Quan Nhã Tử cư nhiên hơn 30 giây mới chạy về tới đích. Thật sự quá là không nỗ lực. Trực tiếp đào thải!"

Quan Nhã Tử chính là nữ sinh vừa rồi ghé vào đường băng

Phi cơ trực thăng lần tiếp theo xuất hiện, đem cô ấy trói lên phi cơ trực thăng. Bất quá, hai nam nhân trai tráng kia vẫn không vội vã rời đi mà hướng đến hai nữ sinh bởi vì không đem khiêu đản nhét vào để không có thành tích. Là Trương Manh cùng Mã Phỉ.

Giọng nữ kia nói:" Mọi người có phải đã quên? Trương Manh cùng Mã Phỉ còn có một cuộc thi đấu muốn so nga! Trận thi đấu này có nội dung là, xem ai ở họ bị nhân viên công tác thao lộng và cao trào sớm hơn thì thua nga. Kết quả đồng dạng thì đào thải bị loại trừ"

Cái gì? Họ phải bị hai tên nam nhan cường tráng kia thao? Nghệ Tử trừng lớn hai mắt, khó có thể tin mà nhìn bọn họ đem hai nữ sinh kia ôm vào trong ngực, đè ở dưới thân. Quần áo trên người đã bị xé không còn một mảnh, côn ŧᏂịŧ dữ tợn thô lỗ nhấp bên trong thân thể. Đem hai nữ sinh bị thao đến kêu đau liên tục.

Sở dĩ đau là bởi vì đây là lần đầu tiên bị thao đi? Không phải lần đầu tiên, vừa rồi họ cũng không đến mức khiêu đản đều không đi vào được.

Nghệ Tử nhìn một màn này, không khỏi suy nghĩ xem ai sẽ là người cao trào trước. Cô hy vọng họ đồng thời cao trào, như vậy hai cô ấy có thể không bị đào thải đi?

. ̄▽ ̄.. ̄▽ ̄.. ̄▽ ̄.

Truyện được dịch bởi: Luve-Anh. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.