Giáo Viên Ma Quỷ

Chương 131

Hạ Đoan Nghiễn thân thiết mà nhìn Hạ Mạt Mạt, mấy ngày nay đều không liên lạc với Giang Dung.

Hạ Đoan Nghiễn đã sớm về đến nhà, hắn muốn bồi tiếp nữ nhi khả ái của mình.

Những năm gần đây, hắn rất ít quan tâm Hạ Mạt Mạt.

Ngoại trừ bận rộn công việc ra, Hạ Đoan Nghiễn còn phải chú ý hai cô tình phụ.

Tình nhân của hắn rất không chịu thua kém, mỗi người đều sinh ra hai đứa con riêng cho Hạ Đoan Nghiễn.

Có lẽ thời gian chung đυ.ng cùng Hạ Mạt Mạt quá ít.

Mỗi lần nhìn thấy Hạ Mạt Mạt, Hạ Đoan Nghiễn đều như gặp lại được mẫu thân của Hạ Mạt Mạt “Tôn Tuyền”.

Vô luận là nhãn thần hay là một cái nhăn mày, một tiếng cười, Hạ Mạt Mạt đều vô cùng mang phong phạm của Tôn Tuyền.

Đáng tiếc Tôn Tuyền sinh hạ ra Hạ Mạt Mạt không tới 1 năm, lại đột nhiên bệnh chết.

Tin dữ truyền đến thì, Hạ Đoan Nghiễn đang ở xa tại Nước Anh.

Hắn thậm chí không có nhìn thấy một lần cuối cùng của Tôn Tuyền.

Tất cả hậu sự đều ủy thác cho Bối Tĩnh Phương vị bạn học thời đại học này hỗ trợ xử lý, cho nên Hạ Đoan Nghiễn rất cảm kích Bối Tĩnh Phương.

“Ba ba... Mẹ rốt cuộc là bị bệnh gì qua đời vậy?”

Hạ Mạt Mạt mặc một cái qυầи ɭóŧ, nằm lỳ ở trên giường nhìn mỹ nhân trong ảnh, mỹ nhân này chính là mẫu thân của Hạ Mạt Mạt “Tôn Tuyền”

Hạ Đoan Nghiễn thở dài:

“Nghe Bối thúc thúc của con nói là tắc nghẽn cơ tim, bệnh viện nói là viêm cơ tim, dù sao cũng là có liên quan tới trái tim.”

Hạ Mạt Mạt hỏi:

“Tim mẹ không tốt sao?”

Hạ Đoan Nghiễn cũng nghi hoặc không giải thích được:

“Không có chuyện này đâu, khi mẹ con mang thai con, chúng ta đã đi bệnh viện kiểm tra nhiều lần, cũng không phát hiện ra trái tim nàng có vấn đề dị thường gì, nếu có, cũng là sau khi sinh con ra mới có.”

Hạ Mạt Mạt vẻ mặt đau khổ:

“Nói như vậy, mẹ chết là do con?”

Hạ Đoan Nghiễn đập đập cái mông của Hạ Mạt Mạt, an ủi:

“Đừng nói mò, đi, ra đi ăn cơm đi! Ba bảo A di đem đồ ăn hâm lại.”

“Ân.”

Hạ Mạt Mạt từ trên giường đứng lên.

Lúc này, một người bà già đi tới:

“Hạ tiên sinh, Giang tiểu thư tới rồi.”

Hạ Mạt Mạt vừa nghe, sắc mặt đột biến, ấp úng nói một câu:

“Con không ăn.”

Hạ Đoan Nghiễn lại mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, cũng không để ý tới Hạ Mạt Mạt nữa mà trực tiếp rời đi.

Hạ Mạt Mạt quật cường ôm khung ảnh của mẫu thân, rốt cục nước mắt chảy xuống.

Mái tóc ôn nhu che khuất gương mặt của nàng.

Lúc này, trong lòng nàng chỉ có nghĩ tới người mẫu thân đã mất.

Thế giới to lớn này, cũng chỉ có mẫu thân mới có thể thổ lộ tâm sự.

Nàng lặng lẽ đem khung ảnh cất kỹ, cởi ra qυầи ɭóŧ cùng áo 3 lỗ, thay một bộ đồ đua xe.

Trong gương, Hạ Mạt Mạt xinh đẹp đã lau khô nước mắt.

Bóng đêm như mực, bầu trời mây đen vần vũ.

Cuồng phong nổi lên bốn phía, hung hăng vỗ vào trên gương mặt mềm mại của Hạ Mạt Mạt.

Thoạt nhìn trời hình như muốn đổ mưa, dòng xe cộ trên con đường cũng vắng vẻ đi rất nhiều.

Chiếc Yamaha màu đỏ như một đạo thiểm điện lao về phía chân trời vô ngần.

Truyện được dịch bởi: Nasanza. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.