[Edit - Cao H] Thuần Dưỡng Mèo Hoang - Full

Chương 10: Bị anh tra tấn thành dáng vẻ ngoan ngoãn thuận theo (H)

Không cho cô có cơ hội để thở, anh dùng sức giữ lấy mặt cô, ép cô mở to miệng ra, một lần nữa nhét côn ŧɦịŧ dính đầy nước miếng vào trong miệng cô. Anh vừa ôm đầu cô vừa mạnh mẽ đâm vào.

"Ưʍ... Khụ!"

Cô không ngừng nôn khan nhưng tóc lại bị túm lấy: "Tôi cảnh cáo em, thu răng vào đàng hoàng!"

Gần như là nghiến răng mà nói. Bây giờ, ngoại trừ muốn sướиɠ ra, anh không màng đến chuyện gì nữa.

Qυყ đầυ mạnh mẽ đâm sâu vào họng cô, mỗi một lần rút đều có thể khiến anh lưỡng lự giữa bắn ra và kiềm chế. Anh mặc kệ cô bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến rơi nước mắt. Trong mắt anh dáng vẻ cô đang ngậm lấy "thằng em" của mình trông dâʍ đãиɠ không chịu nổi, làm cho du͙ƈ vọиɠ càng bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ dữ dội hơn.

Anh túm tóc cô, sức lực càng lúc càng lớn, tốc độ ra vào cũng càng ngày càng nhanh.

Nhưng như thế vẫn chưa đủ. Anh bỗng thả chậm tốc độ lại rồi rút côn ŧɦịŧ ra. Khương Hân chống giường, thở dốc và ho khan liên tục.

Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa là cô đi gặp Diêm Vương rồi. Cảm giác sắp chết còn khó chịu hơn so với bị anh "làm".

Tóc cô lại bị túm lên. Cô ngẩng đầu, vô cùng sợ hãi mà đối diện với côn ŧɦịŧ đang sưng to phiếm tím kia.

"Liếʍ."

Đối với mệnh lệnh của anh thì không được phép từ chối, cô biết rõ hậu quả là gì nếu bản thân không chịu nghe theo.

Khuất nhục mà vươn đầu lưỡi, cô khó nhọc liếʍ ɭáρ lên trên qυყ đầυ bóng loáng, nghe tiếng rên hừ hừ thoải mái của anh.

"Liếʍ phía dưới rồi dùng tay vuốt."

Biếи ŧɦái!

Cô vừa nghiến răng vừa làm theo lời anh.

Vuốt "thằng em" của anh, liếʍ xuống hai viên bi bên dưới, lông tơ trên mặt cũng dựng đứng hết cả lên. Cô chỉ có thể nhắm mắt lại, không nhìn nữa cũng không cảm thụ, coi như là ác mộng qua rồi nói tiếp.

Khi liếʍ đến khe ở giữa cô liền nghe thấy tiếng thở ra thoải mái. Ngay sau đó, tóc cô lại bị túm. Cô vô thức mở to miệng ra, côn ŧɦịŧ không chút lưu tình lại thọc vào trong miệng cô.

"Khụ..."

Cô phẫn nộ ngước mắt nhìn, chỉ thấy được ánh mắt điên cuồng của anh. Anh chỉ lo sướиɠ, hoàn toàn không thèm để ý đến cảm nhận của cô. Coi cô là búp bê hơi được bán với giá 599 hả!

Nhưng có giận đến mấy cũng phải nhịn, còn không được phản kháng.

Yết hầu co lại muốn nôn, lại bị anh thọc vào thêm lần nữa.

Sướиɠ!

Đại não anh chỉ có một chữ này. Sắp bắn rồi, nhanh hơn, nhanh hơn nữa!

Anh chuyển qua giữ lấy phần tóc trên đỉnh đầu cô, điên cuồng đâm vào trong. Cảm nhận toàn bộ côn ŧɦịŧ được nhét vào trong họng cô, anh sướиɠ đến mức không nói nên lời. Khuôn miệng vừa ấm vừa chặt, thật muốn ở trong đó mãi không ra.

Ra vào mười mấy lần nữa, anh mới bắn hết vào trong thực quản cô, không cho cô cơ hội để nuốt.

"Khụ!"

Không kiềm được cơn buồn nôn, lại cảm nhận được rõ ràng tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn vào trong thực quản mình, cô liều mạng đẩy anh ra nhưng không ăn thua. Sắp không thở nổi nữa rồi.

Vào một khắc cuối cùng anh mới chịu rút ra. Tϊиɦ ɖϊƈh͙ chưa ra hết bắn toàn bộ lên mặt cô, ngay cả nhắm mắt cũng không kịp nhắm.

"Ưʍ... Khụ khụ!"

Cô quay đầu đi muốn tránh thì đầu lại bị ấn xuống. Phải đem hết lượng tϊиɦ ɖϊƈh͙ còn sót lại phải bắn hết lên mắt cô mới tính là xong việc.

Chóp mũi truyền đến một mùi tanh nồng, cô muốn chạy nhanh đi rửa mặt, rửa sạch thứ dơ bẩn đó đi.

"Liếʍ cho sạch."

Cô cắn răng không nói thậm chí còn không có ý định mở mắt ra, trên đỉnh đầu lại truyền xuống âm thanh uy hϊếp.
"Vừa rồi tôi rất hài lòng. Nếu hiện tại em biểu hiện không tốt, em sẽ không lấy được cái gì cả."

Cô cắn môi dưới, ngước mắt nhìn cây thịt kia. Dáng vẻ nhu nhược và đáng thương, gương mặt tinh xảo dính đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng đυ.c đến ngay cả làn mi tinh tế cũng dính đầy. Thật dơ bẩn, tất cả đều là do anh làm bẩn.

Đầu lưỡi mềm mại liếʍ ɭáρ tϊиɦ ɖϊƈh͙ còn sót lại trên qυყ đầυ, tuy côn ŧɦịŧ đã bắn rồi nhưng vẫn bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ đến mức muốn ngẩng lên.

Yêu tinh!

Cô đã liếʍ sạch sẽ, Phó Hựu vươn ngón trỏ ra quẹt tϊиɦ ɖϊƈh͙ trên mặt cô xuống, đặt trên miệng cô, ý tứ rất rõ ràng.

Cô chịu đựng cảm giác ghê tởm, vươn lưỡi ra liếʍ. Nhưng anh vẫn không tha cho cô, vẫn cứ quẹt hết trên mặt cô xuống. Ngón cái đặt bên miệng cô cho cô liếʍ, đến khi không còn gì nữa mới dừng.
"Thằng em" đã lêи đỉиɦ rồi lại muốn cứng thêm lần nữa. Cô bắt lấy cổ tay anh, mở miệng, giọng khàn khàn.

"Tôi chịu thua... Thật sự rất khó chịu. Anh buông tha cho tôi được không."

Cầu anh, làm gì cũng được, chỉ cần buông tha cho tôi.

Đáng tiếc là làm gì cũng được, nhưng không thể tha cho cô.

"Khó mà làm được lắm. Thiếu đi một báu vật như em, tôi làm sao sướиɠ nổi? Ngoan ngoãn để tôi "làm", xong rồi em muốn cái gì cũng có."

Phó Hựu cười, không tra tấn cô nữa. Anh thả tóc cô ra, kéo quần lên. Trong mắt cô, anh đúng thật là kiểu người mặt người dạ thú.

Nhìn mèo hoang bị lăn lộn đến nỗi không thể làm gì được. Không phải lúc trước còn thà chết cũng không phục hay sao? Dáng vẻ bây giờ của cô càng chinh phục anh hơn.

Cố tình yêu cô tha thiết, hành hạ cô thành dáng vẻ ngoan ngoãn thuận theo.
Truyện được dịch bởi: Luve-Anh. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.