[Cao H-Edit] Sau Khi Bị Bạn Trai Khuê Mật Làm

Chương 20.1: Cách bạn trai một cánh cửa, bị thao đến triều xuy lãng kêu (kích hhh

Trong giờ học tiếng Anh, Giang Bích Nhân nghe giảng đến buồn ngủ, giáo viên bảo số lẻ quay ra phía sau, bốn người một nhóm thảo luận đề tài, Cô cố gắng xốc lại tinh thần, cười cười với hai người bàn trước quay lại, đang chuẩn bị nói chuyện, lại đột nhiên cảm giác được một bàn tay đặt lên đùi cô.

Giang Bích Nhân kinh hãi, nhìn xuống, thấy là tay của Cố Nam Sơn. Bàn tay to lớn màu mật ong càng làm nổi bật cặp đùi trắng nõn của cô, hắn vuốt ve đùi cô, một đường sờ lên váy cô, vuốt ve thịt non ở gốc đùi cô.

Giang Bích Nhân đỏ mặt, có chút cứng ngắc nhìn các bạn học cùng giáo viên đứng trên bục, một phát bắt lấy tay Cố Nam Sơn, ra sức trừng mắt nhìn hắn một cái, dùng ánh mắt ý bảo hắn xem trường hợp chút đi.

Cố Nam Sơn nở nụ cười, lộ ra một hàm răng trắng, ngón tay vẫn cứ đẩy qυầи ɭóŧ Giang Bích Nhân ra, sờ đến tiểu bức của cô, tách cánh hoa tìm được âm đế, dùng ngón tay mang theo vết chai vừa mài vừa bóp.

"Ưʍ. . . . . ." Giang Bích Nhân kẹp chặt tay Cố Nam Sơn, nắm chặt cây bút.

Cố Nam Sơn ngữ khí bình tĩnh, trên mặt nhìn không ra chút khác thường nào, dùng tiếng Anh cùng bàn trước thảo luận đáp án.

Ngón tay lại càng dùng lực chà đạp âm đế, một ngón tay cắm vào lỗ bức đã chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠.

Giang Bích Nhân cho dù kẹp chặt chân cũng không cách nào ngăn cản ngón tay hắn không ngừng xâm nhập, nhục huyệt mẫn cảm bị mài đến chảy nước không ngừng, nhất là khi ngón tay đáng ghét chọc đến khối thịt mềm kia, toàn thân Giang Bích Nhân run lên, sắc mặt càng thêm đỏ.

"Bích Nhân, tới lượt cậu nói rồi."

Trong đầu Giang Bích Nhân đặc quánh như hồ, lắp bắp nói không nên lời.

"Cậu sao thế? Khó chịu ở đâu sao?" Nữ sinh ngồi bàn trước phát hiện Giang Bích Nhân có gì đó không ổn, quan tâm hỏi.

". . . . . . Không, không có gì. . . . . . Ha a. . . . . ." Giang Bích Nhân nặn từ trong kẽ răng ra trả lời, ". . . . . . Mình, mình có chút khó chịu. . . . . . Ưm a. . . . . . Nằm nghỉ một lúc. . . . . ."

Nói xong, Giang Bích Nhân liền vùi đầu vào cánh tay, cắn tay áo ức chế tiếng rêи ɾỉ sắp nhịn không được.

Cố Nam Sơn cứ như không có chuyện gì xảy ra cùng các thành viên trong nhóm thảo luận đề tài, nhưng ngón tay vẫn không dừng lại. Trong thời gian thảo luận, Cố Nam Sơn đã cắm cả ba ngón tay vào trong tiểu huyệt của Giang Bích Nhân, ba ngón cùng lúc tàn nhẫn chọc vào khối thịt mềm kia, ngón cái còn không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ âm đế, làm cho tiểu bức của Giang Bích Nhân tựa như lũ lụt, triệt để khiến qυầи ɭóŧ cô ướt đẫm.

Giang Bích Nhân nhịn không được ngọ nguậy cặp chân cọ vào tay Cố Nam Sơn, cũng không biết là muốn hắn rút ra, hay là muốn hắn tiếp tục cắm vào.

Sau khi Cố Nam Sơn lại dùng sức chạy nước rút, Giang Bích Nhân bật ra tiếng nức nở, nắm chặt lấy cánh tay của Cố Nam Sơn, tiểu bức phun ra một dòng nước trong suốt, bắn đầy đất. Cô cao trào rồi.

Cô, cô thế nhưng ở trong lớp học, trước mặt nhiều bạn học như vậy triều xuy rồi!

Giang Bích Nhân xoắn chặt tiểu huyệt, nhìn vệt nước ướt sũng trên mặt đất, cực kỳ xấu hổ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tinh thần làm cho lần cao trào này đặc biệt mẫn cảm.

Cố Nam Sơn tên khốn này, thế nhưng làm cô tại loại thời điểm này triều xuy phun nước, huhu, nếu ai đó nhìn thấy thì làm sao đây!?

Đúng lúc này, giáo viên tiếng Anh đột nhiên mở miệng: "Giang Bích Nhân, Please let us know your stand of points."

Giang Bích Nhân sửng sốt, không nghĩ tới giáo viên lại kêu cô đứng dậy trả lời câu hỏi.

Đúng lúc này, Cố Nam Sơn đột nhiên bóp vào âm đế của cô nhéo một cái, Giang Bích Nhân thiếu chút nữa kêu ra tiếng, tiểu bức còn đắm chìm trong cao trào bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế, lại bắt đầu phun ra từng tia nước.
"Giang Bích Nhân?" Giáo viên tiếng Anh lại gọi một tiếng.

Giang Bích Nhân không thể không đứng dậy với đôi chân run rẩy, ánh mắt của giáo viên và các bạn học đều tập trung lên người cô, mà tiểu bức của cô vẫn đang không ngừng phun nước. Cô đỏ mặt xấu hổ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tinh thần làm cho kɧoáı ©ảʍ của thân thể càng thêm rõ ràng, đầu cô quấy thành một đoàn, một tia lý trí còn sót lại chính là lo lắng sẽ có bạn học chú ý tới cô có gì đó không ổn. Bởi vậy lắp ba lắp bắp nửa ngày cũng nói không ra đáp án.

Đúng lúc này, Cố Nam Sơn đột nhiên giơ tay lên: "Thưa cô, Giang Bích Nhân không thoải mái, xin cô cho em đưa bạn ấy đến phòng y tế ạ."

Giáo viên tiếng Anh cũng phát hiện Giang Bích Nhân không ổn, bèn gật đầu đồng ý.

Giang Bích Nhân không biết Cố Nam Sơn muốn làm gì, bất quá cao trào khiến chân mềm nhũn, cô không hề có sức phản kháng, lúc được hắn đỡ ra ngoài, dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong tiểu bức vẫn còn chảy dài trên đùi.
Cố Nam Sơn không đưa cô đến phòng y tế, mà dẫn cô vào nhà vệ sinh. Mở cánh cửa ngăn ra, đẩy cô vào, để cô vịn vào cánh cửa, vểnh mông lên cao, sau đó kéo qυầи ɭóŧ cô xuống, một câu vô nghĩa cũng không có, kéo dây kéo quần xuống, đẩy dươиɠ ѵậŧ vào trong.

"A a a a ——!" Giang Bích Nhân vịn vào vách ngăn, còn chưa kịp phản ứng, không hề phòng bị mà bị dươиɠ ѵậŧ lớn thao vào miệng tử ©υиɠ, "Quá, quá sâu rồi. . . . . . Quá sâu rồi . . . . . . Ô . . . . . . Không được . . . . . ."

"A. . . . . . Không. . . . . . Ưm a. . . . . . Dươиɠ ѵậŧ to quá. . . . . . Sắp thao chết rồi. . . . . . Ô ô. . . . . . Muốn chết. . . . . ."

Cố Nam Sơn phớt lờ tiếng rêи ɾỉ cầu xin của Giang Bích Nhân, hai tay bóp eo cô, côn ŧᏂịŧ thô to không ngừng ra vào trong tiểu bức vừa chặt vừa nóng, nhiều lần đều muốn đâm đến miệng tử ©υиɠ.
Sau mấy chục cái như thế, qυყ đầυ cứng ngắc mạnh mẽ đâm vào miệng tử ©υиɠ vốn đang đóng chặt, đâm đến làm cho Giang Bích Nhân xuất hiện một cao trào nhỏ, miệng tử ©υиɠ co rút lại. Cố Nam Sơn bị hút đến thập phần sảng khoái, rên lên một tiếng, ấn vào mông cô ra sức đâm vào tử ©υиɠ.

Truyện được dịch bởi: Luve-Anh. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.