[Sắc] Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ

Chương 15: Thái tử tỷ phu và cô em vợ (15) (H)

Hai tay Dung Hỷ bị người đàn ông rút đai lưng trói chặt vào đầu giường.

Cả người nàng trần trụi không một mảnh vải che thân, trông như một đứa bé mới sinh.

Lúc này dược tính của xuân dược đã phát huy đến cực hạn. Dưới sự tra tấn của tìиɧ ɖu͙©, làn da trắng nõn như ngọc của Dung Hỷ như bị nhuộm một lớp hồng nhạt, còn cả những giọt mồ hôi lăn trên người, trông gợϊ ȶìиᏂ vô cùng.

“Ưʍ... A... A.. Ưʍ... Ưʍ... A...”

Thái tử đang vùi đầu vào trước ngực Dung Hỷ, hai bầu ngực tròn trịa và trắng như tuyết của nàng lúc này đã in đầy những vết xanh tìm trông vô cùng đáng sợ, đồng thời cũng sinh ra một loại vẻ đẹp khi bị làm nhục. Hình ảnh này lọt vào trong mắt người đàn ông chẳng khác nào xuân dược liều cao, vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

“Ưʍ... A... Không... Đừng mà... Đau... Đau quá...”

Thân thể mỏng manh của nàng chưa bao giờ bị đối xử thô bạo như thế này cả.

Dung Hỷ cảm thấy khó chịu vô cùng, nước mắt rơi lã chã, dáng vẻ vô cùng nhu nhược đáng thương. Nhưng điều này không những không làm người đàn ông thương hoa tiếc ngọc mà càng khiến động tác của hắn thêm thô bạo hơn vài phần.

Bản tính kia đã bị đè nén dưới lớp vẻ ngoài ấm áp lâu rồi, một khi bộc phát thì khủng khϊếp vô cùng.

“A... Không, không được... A... A... Ưʍ...”

Giọng nói bình thường thanh thúy nhu mì bây giờ biến thành khàn khàn, âm thanh này rơi vào trong tai Thái tử thực sự giống như âm thanh thần tiên từ trên trời phát ra.

Những từ như quyến rũ, mềm mại, thướt tha... bây giờ cũng không đủ để miêu tả vẻ đẹp của người thiếu nữ đang nằm dưới thân hắn.

Đây là người trong mộng của hắn.

Đôi mắt đỏ rực của Thái tử hiện lên một tia lấp lánh không dễ phát hiện.

Đây không phải là lần đầu tiên hắn có một giấc mộng xuân như thế này, nhưng đây lại là lần đầu tiên mọi cảm giác đều chân thực và mạnh mẽ đến vậy.

Lòng bàn tay có mấy vết chai mỏng khẽ vuốt ve vầng trán láng mịn của Dung Hỷ, mồ hôi chảy xuống chóp mũi thanh tú của nàng, đôi môi anh đào hồng hào đang khe khẽ hé mở.

“Ưʍ...”

Dung Hỷ khó chịu nức nhở hai tiếng.

Thái tử nhân cơ hội đó nhét ngón tay vào trong miệng nàng.

Dị vật đột nhiên xâm nhập vào trong khoang miệng, Dung Hỷ theo bản năng há miệng cắn một cái.

Người đàn ông khẽ kêu lên một tiếng, màu đỏ trong mắt càng đậm hơn.

Bàn tay trái của hắn vẫn đang xoa nắn bầu ngực của Dung Hỷ, lúc này nhanh chóng tiến lên giữ chặt lấy cằm cô. Sức lực không chút nể nang khiến Dung Hỷ chỉ có thể há miệng ra, thụ động đón nhận những ngón tay của hắn chui vào chui ra.

Một ngón tay, hai ngón tay, cuối cùng, hắn nhét tận ba ngón tay vào trong miệng nàng.

“Ưʍ...”

Ngón tay bắt chước động tác của dươиɠ ѵậŧ, biến miệng của Dung Hỷ trở thành tiểu huyệt, điên cuồng càn quét trong đó, muốn làm gì thì làm.

Chỉ trong chốc láy, một sợi chỉ bạc theo khóe miệng Dung Hỷ chảy ra ngoài, thấm ướt cả gối.

Dung Hỷ cảm thấy không thoải mái.

Nhưng đan xem trong đó lại có một thứ cảm giác khó tả, cảm giác trống rỗng giống như đang khao khát điều gì, khiến thân thể nàng nóng rực.

Đôi chân dài cũng không tự chủ được mà cọ xát vào nhau.

Nàng nâng mắt nhìn người đàn ông đè trên người mình, cũng không chớp mắt, ánh mắt mờ mịt lại lộ ra một chút chờ mong.

Nàng không hề biết ánh mắt đó của mình đối với Thái tử mà nói chẳng khác nào là hoàn toàn đồng ý.
Hắn rút ngón tay ra, gầm nhẹ một tiếng, sau đó tách hai chân nàng ra.

Chiếc qυầи ɭóŧ mỏng màu trắng đã sớm bị dâʍ ɖị©ɧ làm cho ướt đẫm.

Thái tử không có quá nhiều kiên nhẫn, bàn tay to lớn của hắn kéo mạnh một cái, chiếc quần mỏng của nàng lập tức biến thành vải vụn.

Tiểu huyệt xinh đẹp như một đóa hoa của thiếu nữ cuối cùng cũng lộ ra hoàn toàn trước đối mắt nóng rực như lửa của người đàn ông.

Xinh đẹp, thuần khiết, mong manh, yếu ớt.

“Không được... A...”

Cho dù lúc này Dung Hỷ đã bị xuân dược làm cho choáng váng, lại bị Thái tử trêu chọc mơ màng, nhưng nàng cũng biết nơi tư mật của nữ nhân không được để nam nhân nhìn một cách tùy tiện như thế.

Nhưng nàng không có cách nào phản kháng, giãy dụa thế nào cũng không chống lại sức mạnh của người đàn ông.
Mặc dù từ nhỏ đã được sống trong nhung lụa, nhưng Hoàng hậu đặt rất nhiều tâm huyết vào việc dạy dỗ Thái tử, hơn nữa Thái tử còn được Trấn Nam tướng quân Lý Mậu dạy võ nghệ, thế nên Thái tử có thể nói là thâm tàng bất lộ.

Chỉ mất hai ba giây, cổ chân mảnh khảnh của thiếu nữ đã bị hắn giữ chặt trong tay, không thể động đậy.

Bàn chân tinh xảo khiến người ta yêu thích không muốn buông tay.

“Không... Ưʍ... Ngứa...A...”

“...Ngứa quá... Đừng... Đừng gãi... A...”

Tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào của thiếu nữ khiến người đàn ông càng thêm dâʍ ɭσạи.

“A... Ư... Không... A a a...”

Bàn tay hơi thô ráp đang trêu chọc da thịt trên bàn chân nàng, cảm giác vừa ngứa vừa tê dại dâng lên. Dung Hỷ đang bị xuân dược khống chế, cả người căng thẳng vô cùng đột nhiên hét lên chói tai.
Truyện được dịch bởi: Luve-Anh. Nếu bạn yêu thích truyện này có thểủng hộ dịch giả thay lời cảm ơn.