ĐỪNG NÓI VỚI ANH ẤY TÔI VẪN CÒN HẬN -Lục Xu

CHAP13

Tô Hạ Hoan thở hắt ra một hơi. Cô có thể thiếu khách khí với anh, nhưng không thể làm vậy với cô chú. Chẳng biết bắt đầu từ khi nào người ta đã thịnh hành trào lưu xem nhà nào sinh được con gái. Thế là bố mẹ anh đối xử với cô cực kỳ tốt.                                                                                                                     

 Khoảng bảy giờ tối, Tô Hạ Hoan nhận được điện thoại của "mẫu thân đại nhân",bảo cô mang một ít thức ăn ở siêu thị tới nhà Tô Triệt, một lát nữa họ sẽ sang đó ăn cơm.                                                                                                            

Tô Hạ Hoan bĩu môi, quay người đi tới khu rau xanh. Thật ra chẳng còn lại bao nhiêu. Cô đóng gói đống rau củ còn sót lại rồi cầm thêm một ít hoa quả nữa.                                                                                                                                   

"Đừng như vậy tôi sẽ trả tiền mà".Tô Triệt nhìn cô mỉm cười:"Thôi đừng cân nữa, cậu cứ nhìn qua rồi định giá luôn?".                                                                                                                         

"Khỏi cần,được ăn cơm do cậu nấu, cậu không bắt tôi trả tiền là tôi cảm kích lắm rồi ".                                                                                                                

"Thế sao cậu còn xị mặt thế kia?"                                                                               

 "Chắc do tôi cảm thấy chỗ thức ăn héo rũ này không xứng với tay nghề nấu nướng của cậu chăng?".                                                                                               

"Yên tâm đi, tôi nhất định sẽ chế biến đống phế thải thành bảo vật. Trưa nay cậu được cảm nhận thử rồi mà".                                                                                                                                   

Thật đáng ghét, khó khăn lắm cô mới quên được quả ớt ngọt đã hỏng đó.                                                                                    

Hai người họ xách túi thức ăn về nhà Tô Triệt. Tô Hạ Hoan từng tới nhà anh nhiều lần nên không cảm thấy lạ lẫm gì. Sau khi thay giày, cô đi rửa nho. Đầu tiên là dùng nước muối ấm ngâm mười lăm phút, sau đó rửa sạch rồi ngâm thêm mười lăm phút nữa, cuối cùng lấy nước mát rửa sạch vài lần, như vậy mới có thể ăn được.                                                                                       

Sau đó cô ngồi trong phòng khách xem tivi, không hề có tư tưởng vào bếp phụ giúp anh.                                                                                                                   

Khi cơm canh gần xong thì bố mẹ họ cũng về đến nhà. Bốn người còn sôi nổi bàn luận việc mỗi năm mấy ngày này luôn là thời điểm bận rộn nhất, mọi người đua nhau kết hôn sinh con, còn các du khách từ phương xa tới. Cả tòa nhà Lam Nguyệt Loan đều là của gia đình Tô Triệt, Tầng trên cùng là khách sạn, mấy tầng dưới là nhà hàng. Tiệc rượu thường được tổ chức ở mấy Tầng chính giữa, hai tầng dưới cùng là nơi cung cấp thức ăn và phục vụ.