ĐỪNG NÓI VỚI ANH ẤY TÔI VẪN CÒN HẬN -Lục Xu

CHAP15

Thành phố Yên Xuyên được rất nhiều người công nhận là thành phố loại I, nhưng nó cách biệt rất lớn đối với các đô thị loại I thực sự, hơn nữa định nghĩa "thành phố lớn" cũng chỉ là tương đối. Tô Triệt hiện đang làm công việc viết phần mềm trò chơi ở thành phố B. Ở Yên Xuyên chỉ có mấy công ty nhỏ làm về lĩnh vực này, nói chi tới việc so sánh với thành phố B. Đó mới là đô thị lớn thực sự, có nguồn tài nguyên dồi dào và hội tụ anh tài khắp nơi, được tiếp cận với Quốc tế, được tìm hiểu những kỷ thuật bậc thế giới, đi tiên phong so với thời đại. Đương nhiên, suy nghĩ theo góc nhìn của bố mẹ thì họ cũng không sai, đây là một điểm mâu thuẫn. Tô Phong liếc nhìn cậu con trai đang trầm mặc của mình, thầm thở dài : Con trai thật khiến mình lo lắng quá. Còn chẳng bằng Tô Hạ Hoan, hồi học cấp ba thì nghịch ngợm khiến khắp nơi gà bay chó chạy, nhưng bây giờ lại cực kỳ yên phận, còn thằng con từ bé đến lớn vẫn luôn ngoan ngoãn cuối cùng đùng một cái "chơi lớn" khiến người ta không khỏi thấp thỏm lo âu. Tô Hạ Hoan thể hiện dáng vẻ hết sức ngoan ngoãn, cúi đầu yên lặng lắng nghe Đường Anh và Tô Phong cằn nhằn Tô Triệt, không thể không thừa nhận rằng, cô đang sướиɠ thầm trong lòng. Cô quên mất mình đã ghét anh như vậy bao lâu rồi? Bởi mỗi lần tên anh xuất hiện đều đi cùng với những lời than thở của bố mẹ : Sao con không thể khiến bố mẹ yên tâm như Tô Triệt chứ? Sao con không biết học hỏi Tô Triệt chứ? Con xem, Tô Triệt nghe lời biết bao, hiểu chuyện biết bao, con tự nhìn lại mình đi.... Nước dưới sông có khi đầy khi cạn, phong thủy cũng có ngày luân phiên thay đổi. Thời điểm này, cuối cùng vận may đã chuyển sang phía cô rồi . Một câu nói "chẳng trách người ta bảo sinh con gái mới tốt" của Đường Anh khiến Tô Triệt phải bất lực day trán. Tô Hạ Hoan càng sung sướиɠ đã đời, tinh thần phấn chấn hẳn lên.