Thần Tượng [18+]

Chương 39: Lâm Hạo My...em gϊếŧ tôi đi (18+)

Chương 39: Lâm Hạo My...em gϊếŧ tôi đi (18+)

Rốt cuộc anh đang muốn gì đây?

Anh đang muốn trút tất cả nỗi đau lên người cô.

Anh đang muốn cô cảm nhận nỗi đau mà mấy ngày qua anh phải gánh chịu.

Hay anh đang muốn chiếm lấy cô, một cách bất lực.

Điều anh đang làm có thể khiến cô sợ anh, thậm chí hận anh cả đời, nhưng anh không dừng lại được.

Anh yêu cô

Yêu điên dại

"Lâm Hạo My...em gϊếŧ tôi đi"

Nói đến đây, thì những giọt nước mắt của anh cũng vô thức trào ra nơi khoé mắt. Những giọt nước mắt cay đắng và u uất. Sự kiêu hãnh cuối cùng của anh, chính thức bị xé nát.

"Anh đừng như vậy"

Hạo My không tin vào tai mình

Khải Đông: "Sao...em không nỡ gϊếŧ tôi. Nhưng lại thích đùa giỡn với tôi thế sao?"

Cô hối hả lau nước mắt cho anh, mặc cho bản thân mình cũng đang khóc. Cô không muốn thấy anh đau lòng, càng không muốn thấy anh tổn thương như thế.

Cô dịu dàng ôm lấy anh. KD không nói gì, chỉ lặng yên như thế, đôi mắt nâu trầm buồn nhìn hờ hững ngoài hư vô, rồi rơi nước mắt. Giữa cô và anh, có quá nhiều hiểu lầm không thể giải thích và cũng có quá nhiều tổn thương.

"Anh...em xin lỗi"

"Lâm Hạo My....thấy tôi thế này...em vui lắm phải không?"

"Không... anh à..."

Cô ôm anh chặt hơn.

Khải Đông: "Hạo My...khoảng thời gian qua, em hạnh phúc lắm phải không? Tại sao phải hành hạ tôi như vậy?"

Nhìn những giọt nước mắt của anh, tim cô như thắt lại, cô hận mình không thể biến mất lúc này, biến mất hoàn toàn khỏi cuộc đời anh như thể cô chưa từng tồn tại, chí ít cô sẽ không làm anh tổn thương như vậy nữa.

"Không phải đâu anh....em...."

Khải Đông vùng dậy khỏi cái ôm chặt của cô. Anh siết lấy cổ tay đỏ tấy của cô cố định lên đầu, đôi mắt đỏ hoe không biết do nước mắt hay sự phẫn nộ điên cuồng, anh nhìn xoáy vào mắt cô.

Khải Đông: "Là em không yêu tôi, hay là em ghét tôi. Em ghét tôi đến mức muốn nhìn tôi sống dở chết dở như vậy sao?"

Hạo My vì câu nói của anh mà đau muốn ngừng thở.

Cô ngập ngừng, nước mắt vẫn không ngừng rơi

Hạo My: "Em yêu anh"

Men rượu cộng với sự cay đắng trong lòng dường như khiến KD không còn đủ tỉnh táo, anh nhếch mép cười chua xót.

"Giả dối"

Chưa kịp để cô phản ứng, anh lại hôn cô lần nữa, nụ hôn như trách móc, căm hận và chiếm đoạt. Lưỡi anh quấn lấy lưỡi cô, nhanh chóng kiểm soát chiếc lưỡi vụng vặt kia. Cô cũng thôi chống cự, vô thức đáp trả lại nụ hôn có phần mạnh bạo của anh. Thật sự cô cũng không còn đủ sức để chống trả nữa. Cô nhớ anh, yêu anh. Từ lúc thấy anh thương tích đầy mình đứng sau cánh cửa, cô đã muốn nhào vào lòng anh. Ngay lúc này đây cô muốn được ở bên anh, cho dù anh có căm hận cô, oán trách cô, ghê tởm cô, cô vẫn sẽ chấp nhận hết.

KD đẩy nụ hôn về phía tai, điên loạn hôn lên khắp gương mặt đẫm nước mắt của cô, đôi tay hư hỏng nhanh chóng xé toạc phần còn lại của chiếc áo cô đang mặc. Khoảng ngực tròn đầy trắng nõn của Hạo My lộ ra mồn một trước mắt anh, KD không bỏ lỡ cơ hội, anh trượt nhanh nụ hôn xuống cổ, rồi xuống ngực. Tay anh vẫn giữ chặt lấy tay cô trên đầu, tay còn lại vẫn tiếp tục chu du trên cơ thể ngọc ngà của cô.

Với kinh nghiệm của một gã trai hư lành nghề, anh nhanh chóng quăng áo ngực của cô qua một xó, giải phóng cho cặp ngực trắng trẻo hồng hào. Anh hôn lên ngực cô, để lại đó vô số dấu hôn sở hữu. Lưỡi anh nhanh chóng chơi đùa với đầu ngực xinh xắn đang dần thay đổi của cô. Người cô giật lên bần bật với từng cái mυ"ŧ môi của anh.

Cơ thể cô ngọt lịm, nét trong trẻo hoà cùng mùi thơm hoa anh đào thoang thoảng khiến anh như muốn điên lên. KD liếʍ nhẹ lên chiếc bụng phẳng lì của cô, tay tiện thể quăng luôn chiếc quần mà cô đang mặc xuống đất.
Hạo My chật vật với mớ cảm xúc lẫn lộn mà anh vừa mang tới. Nhưng trong cơn đê mê đau đớn ấy cô vẫn còn thừa một chút tỉnh táo để ngăn anh lại.

"Đừng...anh"

Cô vùng vẫy muốn thoát khỏi gọng kìm của anh nhưng không được. Anh quá mạnh.

Không được

Cơ thể cô...dơ bẩn lắm

Cô không xứng với anh.

Sự chống trả yếu ớt của cô khiến KD càng thêm phát điên. Nỗi nhớ thương những ngày qua cộng thêm men rượu trong người, thằng nhỏ bên dưới đã căng cứng biểu tình đòi giải thoát. KD lập tức giải phóng cho thằng nhóc dưới lớp quần jeans.

Anh hôn lên môi cô

"AAAAAAAAAAAAA"

Hạo My gào lên, nước mắt giàn giụa tuôn ra.

Anh tiến vào trong cô, không chuẩn bị, không báo trước.

Những giọt máu tươi nơi tâm động của cô cứ thế tuôn ra, dọc theo côn ŧᏂịŧ to lớn của anh, chảy xuống giường.
Cô cảm thấy cơ thể mình như bị xé toạc, cô đau tới mức vô thức cắn môi anh đến bật máu. Lúc này anh mới giải phóng cho đôi tay của cô. Ngay khi được trả tự do, cô theo bản năng ôm lấy anh, bấu lấy cái cổ gầy của anh.

"KD...em đau quá...."

KD cuối cùng cũng hiểu ra

Đây là lần đầu tiên của cô....

Vậy đêm đó giữa cô và Hoa Thần....

Anh không còn tâm trí để nghĩ tiếp nữa, cảm giác tội lỗi cứ thế lớn dần trong tim.

KD dịu dàng liếʍ hết nước mắt trên mặt cô. Anh không chuyển động, cứ để thằng nhóc của anh vùi trong tâm động ấm nóng của cô. Anh muốn cơ thể Hạo My chấp nhận anh.

"Xin lỗi em..."

Hạo My bị nổi đau bên dưới làm cho đầu óc mơ hồ, cô cứ thế ôm lấy anh. Nhưng mà...cô nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của anh, và điều đó làm tim cô loạn nhịp.

Anh hôn lên môi cô, sau đó thì xuống ngực. Anh rà lưỡi quanh đầu ngực đỏ hồng, liếʍ láp chăm sóc nơi đó, tay còn lại không quên vuốt ve thân thể nõn nà của cô.
Hạo My bị mớ cảm xúc mạnh mẽ mà anh mang lại làm cho hoàn toàn tê liệt. Thứ xúc cảm đê mê này là lần đầu tiên cô được nếm trải trong đời, còn gì hạnh phúc hơn khi cảm giác cuồng si đó lại do chính người đàn ông mà cô yêu mang lại.

Mặc dù bên dưới vẫn còn đau rưng rức, nhưng cô không thể phũ nhận những biến đổi sung sướиɠ đang biến đổi bên trong.

KD vuốt đôi má phính của cô

"Còn đau không?"

*gật gật*

"Muốn anh tiếp tục không?"

*gật gật*

Sau đó xấu hổ

*lắc lắc*

Anh cười, anh hiểu cơ thể cô đã chấp nhận anh và cô cũng đã chấp nhận anh.

Bên dưới anh bắt đầu đưa đẩy

"A..."

Đôi môi anh đào của cô bật ra những tiếng rên đầu tiên đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Điều đó như đập tan sự nhẫn nại cuối cùng trong anh.

Anh đẩy thằng nhóc bướng bỉnh của mình vào sâu trong cô, nhẹ nhàng nhất có thể.
"Aaa...."

Cô xấu hổ cố kiềm nén tiếng rên khiêu gợi của bản thân. Dù có cố gắng nhẹ nhàng thế nào, nhưng côn ŧᏂịŧ to dài của anh thật sự quá hung hãn.

KD đan tay mình vào tay cô, thúc những nhịp nhanh dần vào sâu bên trong tâm động đỏ hỏn ấy.

Anh thỏ thẻ

"Lâm Hạo My..."

"Bây giờ anh không thể dừng lại được nữa rồi"

.

.

.